Vương Thành và Ngô Xuyên dù không có nói rõ ra, nhưng vẻ mặt thể hiện rõ sự khinh thường của hai người họ rồi, nếu không có quản lý Tiêu ở đây, biết đâu họ còn sẽ dạy dỗ Thạch Phong một phen, làm cho Thạch Phong biết cái gì gọi là trời cao đất rộng.
Lý do tại sao có quản lý Tiêu ở đây họ mới không hành động gì, không phải chỉ vì thân phận quản lý trung tâm thể hình Bắc Đẩu không, mà chủ yếu do hai người họ kính sợ quản lý Tiêu từ đáy lòng.
Quản lý Tiêu tên đầy đủ là Tiêu Nham, cũng là một nhân vật tiếng tăm ở thành phố Kim Hải, lúc còn trẻ cũng là tuyển thủ võ thuật chuyên nghiệp, nhưng sau khi lấy một lần quán quân liền từ giã sự nghiệp khi ở trên đỉnh vinh quang, về sau gia nhập trung tâm thể hình Bắc Đẩu rồi dốc lòng phát triển ở đây.
Dù bây giờ đã hơn 40 tuổi rồi, Tiêu Nham vẫn thường xuyên đối chiến với tuyển thủ chuyên nghiệp trong thành phố mà không rơi vào thế yếu.
“Chú Tiêu kinh ngạc gì vậy?” Triệu Nhược Hi nhìn thấy nét mặt của Tiêu Nham, khóe miệng khẽ cong lên, “Đã chú không tin cháu, không bằng đánh cuộc với cháu một phen đi?”
Triệu Nhược Hi nở nụ cười mê người, làm Tiêu Nham càng khó hiểu, không biết Triệu Nhược Hi đang có ý gì, nhưng Triệu Nhược Hi đã muốn chơi, ông đương nhiên không sao cả, dù sao ông là anh em tốt với cha của Triệu Nhược Hi, từ nhỏ đã rất cưng chiều cô công chúa nhỏ này.
“Xem ra Nhược Hi khá tự tin về bạn học Thạch Phong này nha, cháu đã nói thế, chú đây không đồng ý cũng không hay. Cháu muốn đánh cuộc cái gì, nhưng chú nói trước, chú Tiêu của cháu không có mặt mũi lớn tới mức bắt được quyền hạn xem tình báo Thiên Cơ Các cho cháu đâu.” Tiêu Nham cười cười, chuẩn bị sẵn dự định thua.
Nói tới Thiên Cơ Các, Vương Thành và Ngô Xuyên sau lưng Tiêu Nham đều lấy làm kinh hãi.
Thiên Cơ Các là gì?
Chỉ cần người chơi tiếp xúc giới game thực tế ảo đều biết đến.
Một bảng Cao Thủ Phong Vân, ghi chép toàn bộ kỳ tài trên thiên hạ, có thể nói năng lực thu thập tình báo của Thiên Cơ Các không ai bằng trên khắp cả giới game thực tế ảo, nhưng căn cứ vào mức độ tình báo khác biệt, cần trả giá cũng khác đi.
Nếu như có quan hệ không tầm thường với Thiên Cơ Các, liền có cơ hội lấy được quyền hạn xem tình báo mức độ bất đồng. Đây là chuyện người chơi nào cũng tha thiết ước mơ trong giới game thực tế ảo cả.
Ngay cả Thạch Phong chuẩn bị tiến hành kiểm tra tay đấm cũng kinh ngạc, không ngờ tới Bắc Đẩu có quan hệ với Thiên Cơ Các.
“Cháu biết mà, cháu lại không đòi cược quyền hạn xem.” Ngoài miệng Triệu Nhược Hi dù nói thế, nhưng trong lòng vẫn hơi mất mát, sau đó lập tức cười nói, “Chúng ta cược ba bình dinh dưỡng cấp S đi, cháu biết chú Tiêu gần đây mới được vài bình dinh dưỡng cấp S mà.”
Tiêu Nham vừa nghe thế, liền cười khổ: “Con nhóc này, suốt ngày nhớ thương chút của cải của chú. Chú vất vả lắm mới lấy được mấy chai dinh dưỡng cấp S, chuẩn bị thưởng cho học sinh ưu tú nhất đợt này.”
Vương Thành và Ngô Xuyên đứng bên sau khi nghe được, trong lòng mong ngóng cực kì, suýt nữa tưởng mình nghe nhầm rồi.
Cho dù thuốc dinh dưỡng cấp C cũng đã rất xa xỉ với người bình thường, huống chi cấp S.
Thuốc dinh dưỡng cấp S, thứ này có tiền cũng không mua được, vì nó trị liệu thương thế và nâng cao tố chất thân thể vô cùng rõ rệt, còn có tác dụng to lớn trì hoãn tuổi già, được khen là Nước Sinh Mệnh trong thế giới hiện thực. Hơn nữa cho dù có thể mua được nó, cũng phải tốn ít nhất một triệu điểm tín dụng một bình, người thường có táng gia bại sản cũng mua không được, cũng chỉ có Bắc Đẩu tiền muôn bạc biển mới bằng lòng lấy nó ra làm phần thưởng.
Nếu có được một bình thuốc dinh dưỡng cấp S, thế thì trước khi cuộc thi võ thuật dành cho lứa tuổi thanh thiếu nhiên cấp Tỉnh bắt đầu, bọn họ có thể nâng cao thực lực lên không ít, nắm chắc lấy được thứ hạng cao hơn rồi.
“Chú Tiêu muốn đổi ý sao? Vậy thì cháu phải đi nói với chị Băng Ngọc, bảo chú bắt nạt cháu.” Triệu Nhược Hi cười hì hì trêu.
“Cháu thiệt là, chỉ biết bắt nạt chú Tiêu của cháu thôi, nếu chú đã đồng ý với cháu, đương nhiên sẽ không đổi ý. Nói đi, muốn đánh cuộc ra sao?” Tiêu Nham vừa nghe tới hai chữ Băng Ngọc, không nói hai lời liền đồng ý ngay, hoàn toàn bị Triệu Nhược Hi nắm thóp. Khiến Vương Thành và Ngô Xuyên đứng xem thấy choáng.
“Hmm…” Triệu Nhược Hi suy ngẫm một lát, ánh mắt dời đến trên hai người Vương Thành và Ngô Xuyên, lập tức cười cười, chỉ hai bọn họ mà nói, “Cá hai bọn họ đi.”
“Muốn hai người họ làm gì à? Đừng nói là muốn để họ đánh nhau với bạn học của cháu đi, Nhược Hi, cháu phải nghĩ cho thật kỹ. Vương Thành và Ngô Xuyên dù không phải là tuyển thủ võ thuật chuyên nghiệp, nhưng không phải sinh viên đại học bình thường có thể đánh thắng nổi.” Tiêu Nham tốt bụng khuyên giải.
Vương Thành và Ngô Xuyên đồng thời ngẩng đầu cao ngạo, tán thành vô cùng, bọn họ là người ưu tú nhất được Bắc Đẩu chọn ra đấy.
“Đương nhiên không phải rồi, nếu để hai người họ đối chiến với Thạch Phong, chẳng phải để họ thiệt quá ư.” Triệu Nhược Hi đàng hoàng nghiêm túc nói ra những lời này, ngay cả Tiêu Nham cũng suýt tin sái cổ, “Cho nên so đấu số liệu trên kiểm tra tay đấm và kiểm tra phản ứng đi, vậy thì bọn họ cũng có thể tâm phục khẩu phục.”
“…” Vương Thành và Ngô Xuyên triệt để hết chỗ nói rồi, quăng ánh mắt hung tợn về Thạch Phong, bao hàm ý khiêu khích nồng đậm, dường như muốn nói chỉ bằng thằng nhóc như mày sao xứng so đấu với tụi tao.
“Haiz, cô nhóc này nghĩ kiểu gì thế không biết, chờ lát nữa thua đừng trách chú.” Tiêu Nham thở dài, chợt nhìn về phía Vương Thành và Ngô Xuyên rồi hỏi: “Hai người cậu bằng lòng không? Thua rồi thì phần thưởng thuốc dinh dưỡng cấp S không còn nữa, nếu thắng thì được gấp đôi lượng thuốc dinh dưỡng cấp S.”
“Chúng tôi đồng ý, nhưng số liệu của chúng tôi có thể kiểm tra lại không?” Vương Thành và Ngô Xuyên sớm bàn bạc với nhau xong, vì vậy đưa ra ý kiến của mình.
Điều đó làm cho rất nhiều người thấy kinh ngạc vô cùng, không rõ hai người Vương Thành và Ngô Xuyên sao lại yêu cầu kiểm tra lại, số liệu trước đó vốn là điểm cao nhất trong ba lần kiểm tra, nếu như lại kiểm tra thêm lần nữa chưa chắc có số liệu cao hơn thế.
Chỉ có Tiêu Nham nghe xong, gật đầu cười bảo: “Được, tôi biết hai thằng nhóc nhà cậu nhất định còn giấu nghề.”
Nghe thấy Tiêu Nham nói như thế, những người khác bừng tỉnh hiểu ra.
“Số liệu kiểm tra ban nãy đã cao thế rồi, mà còn giữ lại thực lực, hai người thực sự mới chỉ là học sinh lớp 11 thôi ư?”
“Hai cậu ta thật đáng sợ mà!”
Không ít người đều kinh thán không thôi, quăng lại ánh mắt khâm phục.
Song, Thạch Phong đứng một bên không hề bất ngờ gì với chuyện này, chỉ là hành động của Triệu Nhược Hi làm hắn rất kinh ngạc, không rõ vì sao cô ấy muốn làm thế?
“Tôi tranh thủ ba bình thuốc dinh dưỡng cấp S cho cậu đó nhé, kế tiếp liền xem cậu rồi, tôi không cho phép cậu thua đâu đấy.” Triệu Nhược Hi đi tới bên cạnh Thạch Phong, tự nhiên cười nói, căn bản không để cho Thạch Phong có cơ hội nói không.
Nghe Triệu Nhược Hi nói thế, Thạch Phong dù là kẻ ngốc cũng hiểu được, hóa ra Triệu Nhược Hi nãy giờ là tranh thủ cho hắn ba bình thuốc dinh dưỡng cấp S.
Thạch Phong tính mở miệng nói cám ơn, nhưng mà Triệu Nhược Hi giành trước đỏ mặt nói: “Cậu đừng nghĩ nhiều, chúng ta chẳng phải là bạn ư, tôi biết cậu vẫn luôn thầm rèn luyện điên cuồng muốn nâng cao tố chất thân thể, nếu chúng ta đã là bạn bè, giúp bạn mình là điều nên làm, nói cám ơn thì khỏi đi, nếu thật muốn cám ơn tôi thì tháng sau có tiệc sinh nhật của tôi đó, cậu nhất định phải tới, không được phép đến trễ.”
“Tôi chắc chắn sẽ đi.” Thạch Phong nghe Triệu Nhược Hi nói như vậy, lòng thấy ấm áp, dù hắn có rất nhiều lời muốn nói ra, nhưng nghĩ tới nghĩ lui, đến ngoài miệng chỉ còn một câu ngắn gọn.
Có điều Tiêu Nham nghe lỏm được đối thoại của Triệu Nhược Hi, nụ cười vốn hiền hòa liền cứng lại rồi, không thể tin nhìn chằm chằm Thạch Phong.
“Thằng nhóc này có sức hút gì à?” Tiêu Nham chú ý Thạch Phong thêm, bởi vì có thể khiến nhóc lừa gạt kia coi trọng như vậy, khẳng định có nguyên nhân.
Sau đó ba người đó Thạch Phong, Vương Thành, Ngô Xuyên đi tới trước máy kiểm tra tay đấm bắt đầu đo đạc.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận