“Linh Xà bị làm sao vậy?” Tào Thành Hoa vẫn chú ý thời gian hệ thống, “Cậu ta không phải cao hơn cô mục sư kia 2 level ư?”
Linh Xà bị hạn chế rõ ràng đã qua hơn 3.5 giây, nhưng vẫn bị khống chế, mà Tử Yên Lưu Vân đã sớm giải trừ hạn chế.
Một loạt chuyện xảy ra trước mặt hoàn toàn phá vỡ sự hiểu biết của Tào Thành Hoa với Thần Vực.
Không chỉ Tào Thành Hoa, ngay cả Triệu Nguyệt Như cho rằng đã thua cũng mở to mắt, thật lâu chưa lấy lại tinh thần.
Bạch Khinh Tuyết nhìn chiến đấu trong sân, tầm mắt mang theo sự nghi hoặc.
Quá vượt lẽ thường rồi.
Chỉ có Thạch Phong biết, Linh Xà trúng kế.
So sánh với áp chế đẳng cấp, thì áp chế bậc cấp mạnh hơn, giống như cùng vung ra một cú đấm, một con nít đánh và một người lớn đánh ra, sức mạnh của hai bên không cùng nấc.
Bởi vì Tử Yên Lưu Vân là chức nghiệp bậc một, dù thấp hơn 10 level đi nữa, vẫn có thể đạt được 100% hiệu quả khi sử dụng kỹ năng hạn chế với chức nghiệp bậc không, trái lại, dù chức nghiệp bậc không cao hơn 10 level thì sử dụng kỹ năng hạn chế với chức nghiệp bậc một đều sẽ yếu đi thấp nhất 30% hiệu quả.
Chênh lệch bậc cấp tàn khốc ở chỗ này.
Cho nên mới tạo ra tính ít ỏi và thực lực áp đảo của người chơi bậc cao.
Mọi người ngồi trên khán đài chưa kịp tỉ mỉ xem chuyện gì xảy ra, thì Linh Xà trên sân đã bị bốn vách ngăn đen kịt tĩnh mịch phong ấn vào trong, giống như bị nhốt vào một quan tài khổng lồ vậy.
Chiêu thức như thế này, làm những người khác xem đều kinh thán không thôi, trừ Thạch Phong ra.
Mọi người không biết uy lực của Quan Tài Đen mạnh cỡ nào, cũng không biết có đặc biệt gì, nhưng mọi người ở đây đều là cao thủ, có thể cảm nhận được sự run rẩy đến từ linh hồn khi nhìn vách ngăn đen nhánh kia, phảng phất như Quan Tài Đen chính là quái thú khổng lồ nuốt trôi hết tất cả và bị giam vào như bị quái thú ăn tươi nuốt sống vậy. Khẳng định là chết chắc.
Lúc Linh Xà bị nhốt vào trong, Tử Yên Lưu Vân liền chạy ra xa.
Thẳng đến 3 giây sau Quan Tài Đen mới dần biến mất, Tử Yên Lưu Vân đã kéo khoảng cách ra gần 20 mét, dù Linh Xà muốn phản công, cũng khó làm được trước khoảng cách này.
“Ơ, thế là thế nào? Sao mình không bị thương?” Linh Xà đi ra từ trong Quan Tài Đen vốn tưởng mình chết chắc rồi, dù sao gặp pháp thuật cao cấp tốn chừng một giây phát động, uy lực chắc sẽ kinh người, nhưng bây giờ lại không chịu tổn thương nào cả, rõ ràng tự dọa mình một hồi. “Chẳng lẽ level mình cao, cho nên kích phát miễn dịch pháp thuật xác suất cực nhỏ kia ư? Hay là đây vốn là loại pháp thuật hạn chế?”
Linh Xà lập tức an tâm, nhìn chăm chú về Tử Yên Lưu Vân ở đằng xa.
Dù Tử Yên Lưu Vân rời xa cự ly 20 mét, hơi bất lợi cho cậu ta, nhưng cậu ta có mấy biện pháp giải quyết vấn đề nhỏ này đấy.
Chỉ thấy Tử Yên Lưu Vân vung pháp trượng lên, từng luồng Thánh tài từ trên trời giáng xuống, hướng về vị trí hiện tại của Linh Xà.
Khóe miệng Linh Xà nhếch lên độ cong khinh thường, khẽ bước, ung dung tránh thoát khỏi công kích từ Thánh Tài, xông thẳng về chỗ Tử Yên Lưu Vân.
Có điều Linh Xà đột nhiên phát hiện không ổn, bởi vì cậu ta bắt đầu mất máu rồi, rớt liền 500 điểm HP, liên tiếp rớt hai lần. Tổng thanh máu của Linh Xà cũng chỉ nhỉnh hơn 3100 thôi, mới thế đã mất đi 1000 điểm HP, chỉ còn lại hơn 2100 điểm.
“Mình không có trúng chiêu mà.” Linh Xà có thể khẳng định chắc chắn mình né tránh hết mấy luồng Thánh Tài công kích.
Linh Xà còn chưa rõ. Tử Yên Lưu Vân lại phát động công kích, tiếp tục là Thánh Tài.
Linh Xà lần nữa cất bước né tránh. Bất quá lúc này đây chỉ rớt 500 điểm.
Tử Yên Lưu Vân công kích lần nữa, Linh Xà cũng biết không thể để mất máu nữa. Vì vậy dùng chủy thủ ngăn cản Thánh Tài, giờ thì Linh Xà không bị thương.
“Phát hiện rồi à?” Tử Yên Lưu Vân cười tủm tỉm hỏi.
Chức nghiệp Tinh Thuật Sư cực kì ít kỹ năng pháp thuật có uy lực kinh thiên, đại đa số phương thức công kích đều quỷ dị hay thay đổi, đây cũng là phát hiện sau một đoạn thời gian Tử Yên Lưu Vân nghiên cứu. Đến tận bây giờ Tử Yên Lưu Vân vẫn chưa nắm giữ hết những tinh túy để dùng Tinh Thuật Sư chiến đấu.
Kỹ năng Quan Tài Đen này cũng là như thế, hễ người chơi trúng chiêu, chỉ cần di chuyển sẽ mất máu, mức máu mất đi căn cứ vào điểm trí lực của người sử dụng quyết định, ngoài ra còn có hiệu quả cấm ma, tuyệt chiêu để đối phó chức nghiệp cận chiến.
Lúc này Linh Xà cũng hiểu đại khái là chuyện gì xảy ra, nghĩ mình không thể di chuyển chỉ để bị đánh, còn không thể sử dụng kỹ năng, lập tức sắc mặt âm trầm như nước.
Mọi người trên khán đài sau khi thấy, cũng âm thầm lấy làm kỳ.
“Chiêu này thật lợi hại nha, khó trách em Tử Yên sử dụng chiêu ấy, Linh Xà kia xong đời chắc, không đợi Linh Xà chạy đến chỗ em Tử Yên, lượng máu đã cũng rơi sạch.” Triệu Nguyệt Như sợ hãi than.
“Tốt thì tốt, nhưng chiêu này có khuyết điểm cũng rất rõ ràng.” Thạch Phong cười nói.
“Khuyết điểm?” Triệu Nguyệt Như nghĩ nghĩ lập tức hiểu ra, tâm trạng kích động lại bị dội gáo nước lạnh.
Nếu di chuyển sẽ bị mất máu, vậy thì không đi là được chứ sao, với thân thủ của Linh Xà, hoàn toàn có thể cản lại tất cả công kích từ mục sư, trừ phi đổi thành nguyên tố sư như cô.
Hơn nữa nếu là hiệu quả pháp thuật, khẳng định có thời gian hạn chế, chỉ cần hết thời gian kéo dài là Linh Xà có thể đi thế nào cũng được.
Triệu Nguyệt Như có thể nghĩ ra, Linh Xà tự nhiên có thể nghĩ đến, cho nên Linh Xà vẫn không nhúc nhích, chờ hết thời gian.
Nhưng nhìn đến hành động của Linh Xà, Thạch Phong lại cười.
Cứ không nhúc nhích, cho chức nghiệp pháp hệ nhiều thời gian như thế, thật sự tốt sao?
“Kéo dài thời gian ư?” Tử Yên Lưu Vân cười nhạt một tiếng, lại đi ra khoảng cách 30 mét, đứng tại chỗ đọc chú ngữ, quơ quơ pháp trượng.
So với sử dụng pháp thuật cao cấp bậc một Quan Tài Đen, hiện giờ Tử Yên Lưu Vân Sứ đang dùng pháp thuật tốn thời gian cực ngắn, không phải là pháp thuật cao cấp gì.
Tuy Linh Xà cũng có quăng ném vũ khí công kích đấy, nhưng Tử Yên Lưu Vân đã sớm chuẩn bị, một Tấm Khiên Thánh Ngôn là có thể hấp thu không ít thương tổn, cộng thêm tự thân né tránh, thích khách không phải chức nghiệp viễn trình nên bị Tử Yên Lưu Vân thoải mái chặn tất cả công kích.
Linh Xà chỉ có thể giương mắt nhìn, bản lãnh cả mình không dùng ra được.
Chỉ thấy làm phép xong, Tử Yên Lưu Vân vươn tay ngọc ngoắc về phía Linh Xà đứng cách 30 mét.
Linh Xà cảm thấy một lực hút cực lớn, buộc cậu ta di chuyển về hướng Tử Yên Lưu Vân, Linh Xà dốc sức chống cự, tuy nhiên bất kể phản kháng thế nào, hắn đều từng chút từng chút lại gần Tử Yên Lưu Vân, hơn nữa tốc độ càng lúc càng nhanh.
Đến cuối cùng, Linh Xà liền đi tới trước người Tử Yên Lưu Vân, trên đầu toát ra hàng loạt con số -500 điểm, thanh máu giảm vù vù xuống.
Linh Xà biết toi rồi, khoảng cách 30 mét, cũng đủ mài hết 2100 điểm HP của cậu ta.
“Liều mạng!”
Linh Xà xuất hiện ánh mắt điên cuồng đánh cuộc một keo, lúc này hai người cách nhau gần như vậy, chủy thủ của cậu ta hoàn toàn có thể chém tới Tử Yên Lưu Vân.
Trong giây phút ấy, Linh Xà nắm chặt chủy thủ, chợt vung ra bảy tám ánh bạc, đâm về Tử Yên Lưu Vân.
Có điều Tử Yên Lưu Vân giống như không thấy được vậy, búng ngón tay ra.
Lập tức Linh Xà ngừng vung chủy thủ, một sức đẩy vô cùng mạnh mẽ áp đặt lên toàn thân Linh Xà, hai thanh chủy thủ dừng ở chỗ cách Tử Yên Lưu Vân chỉ có vài cm không cách nào tiến thêm được.
Lập tức liền thấy Linh Xà bay ngược ra hơn 20 mét, nặng nề ghim trên vách tường phòng đấu trường, há miệng phun ra máu tươi, chết ngắc tại chỗ!
Người thắng trận thứ năm: Tử Yên Lưu Vân!
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận