“Vậy tôi điều chỉnh ngay đây.” Thủy Sắc Tường Vi nghe Thạch Phong trả lời tự tin, cũng chỉ bèn đồng ý.
“Được rồi, cô đã bồi thường cho nhóm Lam Thục Vân chưa?” Thạch Phong đột nhiên hỏi.
Dù sao Nhất Tiếu Khuynh Thành phục kích là nhắm tới hắn đấy, đã thế hắn còn thiếu Lam Thục Vân sáu món trang bị cấp Bí Ngân, nhưng vì hắn hôn mê, không thể dẫn họ đi chọn trang bị.
“Tôi đã dẫn họ tới kho hàng đổi mười trang bị Bí Ngân level 20, nhưng có một việc khẳng định anh không ngờ tới.” Thủy Sắc Tường Vi giả vờ thần bí cười nói.
“Chuyện gì thế?” Thạch Phong tò mò hỏi.
“Nhóm Lam Thục Vân khi thấy kho hàng của công hội chúng ta xong, đều há hốc mồm, họ vốn đang định trở về đế quốc Hắc Long phát triển, nhưng giờ đã gia nhập Linh Dực chúng ta rồi, hiện nay đã đang đi làm nhiệm vụ công hội cao cấp.” Thủy Sắc Tường Vi chậm rãi tường thuật.
Thủy Sắc Tường Vi rất coi trọng nhóm Lam Thục Vân, một tiểu đội người chơi tự do, lại có được đẳng cấp và trang bị như thế là rất đáng gờm. Bây giờ họ gia nhập Linh Dực, có lẽ chẳng mất bao lâu liền có thể trở thành cao thủ.
Tinh anh trong Thần Vực dễ tìm, nhưng khó cầu cao thủ.
Với lại sau khi trải qua mấy trận chiến lớn, cộng thêm hội chiến, nhất là đang khai chiến toàn diện với Nhất Tiếu Khuynh Thành hiện nay, chiến tranh toàn diện giữa hai công hội lớn phải đánh khá lâu dài, muốn kéo đổ một phe ngay là chuyện không thể nào. Hơn nữa đa số những lần hội chiến đều là chiến đấu với quy mô nhỏ, rất hiếm khi đánh trận quy mô lớn, cho nên tác dụng của chiến lực đỉnh cấp càng ngày càng lớn. Đoàn đội nhiều người chơi rất dễ dàng bị phe địch phát hiện, đồng thời dễ bị phòng bị hơn; thế nhưng tiểu đội và cá nhân hành động lại không dễ bị phát hiện, tính cơ động cao, tiểu đội tổ hợp các cao thủ thường sẽ có thể tập kích bất ngờ phe địch thành công, từ đó đẩy đối phương vào thế bị động.
Đối phương muốn đuổi bắt đội cao thủ, cần tốn rất nhiều công sức, nhân lực, và thời gian. Có thể thấy được nếu sử dụng ít người chơi kiềm chế được rất nhiều người phe địch, cứ mãi kéo dài, thì công hội lợi hại cỡ nào cũng chịu nổi.
“Hội trưởng, hay là chúng ta bắt đầu công lược phó bản đoàn đội năm mươi người đi. Đãi ngộ phúc lợi của chúng ta tuy có thể hấp dẫn kha khá người chơi tinh anh, nhưng không mấy tác dụng với cao thủ tự do. Với người chơi cao thủ, trang bị ngon và kỹ thuật tiến bộ mới là thứ bọn họ theo đuổi. Chúng ta có thể thông qua trang bị cực phẩm rơi ra từ phó bản cỡ lớn để thu hút những cao thủ này vào hội.” Thủy Sắc Tường Vi đề nghị.
Ngày hôm qua nhìn thấy phản ứng của nhóm Lam Thục Vân, cô liền có ý tưởng trên.
Trước đó Thủy Sắc Tường Vi cũng đã từng hỏi ý nhóm Lam Thục Vân, muốn mời họ gia nhập Linh Dực, nhưng họ không có ý định gia nhập công hội. Chờ đến khi họ thấy được trong công hội Linh Dực có rất nhiều trang bị cấp Bí Ngân và Tinh Kim level 25, cũng không thiếu trang bị Ám Kim level 20, liền đổi ý ngay.
Thủy Sắc Tường Vi thậm chí còn nghĩ đến việc khoe luôn hai món đồ Sử Thi trong kho công hội, nhưng đồ Sử Thi là con bài chưa lật của Linh Dực, không nên để công hội khác biết được, cho nên mới từ bỏ suy nghĩ ấy.
Nếu quả thật đem khoe đồ Sử Thi, đến lúc đó e rằng sẽ dẫn đến rất nhiều người nổi lòng tham, vô hình trung làm Linh Dực có thêm rất nhiều kẻ địch, thậm chí các công hội lớn vốn đang giữ trung lập đều đứng về phía Nhất Tiếu Khuynh Thành. Đến lúc đó vị thế của Linh Dực sẽ rất lúng túng, cho nên chỉ có thành viên trung tâm ký hợp đồng bảo mật mới biết sự tồn tại của đồ Sử Thi.
“Việc công lược phó bản đoàn đội cỡ lớn tạm gác lại đã, nhưng chúng ta có thể bắt đầu từ phó bản đoàn đội hai mươi người cấp Địa Ngục, công lược từng cái một.” Thạch Phong từng làm hội trưởng nhiều năm, tự nhiên hiểu rõ cái gì có lực hấp dẫn với người chơi cao thủ, rất tán thành đề nghị của Thủy Sắc Tường Vi. Chẳng qua phó bản đoàn đội cỡ lớn không phải dễ ăn, muốn thông qua cần tích lũy thêm, nhưng phó bản hai mươi người cấp Địa Ngục lại có thể đi thử xem.
Phó bản hai mươi người cấp Địa Ngục, có xác suất thấp ra đồ Ám Kim, đa số là ra trang bị cấp Tinh Kim. Ngoài ra cũng không thiếu các tài liệu chế tạo chỉ thu hoạch được từ phó bản cấp Địa Ngục, cho điểm nổi tiếng công hội không ít. Công hội càng nổi tiếng, NPC tới công hội tuyên bố nhiệm vụ sẽ càng tốt lên, chính là thứ Linh Dực cần nhất.
“Tôi lập tức đi nói bọn họ chuẩn bị.” Thủy Sắc Tường Vi nghe vậy, vui vẻ hành động ngay.
Còn bản thân Thạch Phong thì đi tới ngân hàng.
Mặc dù bây giờ có rất nhiều chuyện chờ hắn làm, nhất là vụ khai chiến toàn diện với Nhất Tiếu Khuynh Thành, nhưng xét đến cùng thì nhiệm vụ chỉ có một, đó chính là kiếm tiền.
Chiến tranh toàn diện giữa hai công hội, Thạch Phong đã trải qua không biết bao nhiêu lần rồi, đã sớm nắm điểm trọng yếu trong đó.
Mặc dù hắn có chiến lực kinh người, có thể dễ dàng đánh chết thành viên Nhất Tiếu Khuynh Thành ngoài thành, thế nhưng Nhất Tiếu Khuynh Thành nhiều thành viên cỡ nào chứ?
Hắn dốc sức chạy ngược chạy xuôi một ngày có thể giết được bao nhiêu đâu?
Tuy hắn có thể thu thập linh hồn bất hủ, hiệu quả đánh chết người chơi tốt hơn, nhưng nếu hắn không làm gì khác ngoài việc giết thành viên Nhất Tiếu Khuynh Thành, thì không biết phải cần bao nhiêu ngày mới giết xong. Nhất Tiếu Khuynh Thành có tiền, có thể nhận nhiều người một lúc, hắn có mệt chết cũng không giết sạch. Dù sao thì mới là giai đoạn đầu trong Thần Vực thôi, các công hội đều không có tiểu trấn và thành phố riêng, đánh chết thành viên chỉ tạo rắc rối cho Nhất Tiếu Khuynh Thành, ảnh hưởng tốc độ phát triển thôi.
Với lại hắn cũng không có thời gian để làm thế, nhiệm vụ cấp Sử Thi – Hắc Ám Hàng Lâm không còn nhiều thời gian, khoảng cách kiếm 30 ngàn kim tệ, vẫn thiếu không ít, đến lúc đó không hoàn thành nhiệm vụ, thì hắn phải đối mặt ác ma bậc bốn, lấy thực lực của hắn hiện nay, chắc chắn sẽ chết. Cho nên kiếm tiền là nhiệm vụ quan trọng hàng đầu.
Hội chiến càng về sau sẽ càng kịch liệt hơn, tổn thất cũng tăng mạnh, nhất là tốn trang bị, trừ việc khi chết sẽ rơi đồ, người chơi chiến đấu với nhau làm giảm độ bền vũ khí nhiều hơn đánh quái nhiều, tự nhiên không thể thiếu việc sửa chữa, mà sửa chữa sẽ cần dùng rất nhiều kim tệ.
Nguồn thu kim tệ hiện nay của các công hội có hạn, không giống về sau có tiểu trấn và thành phố của mình, vớt được lượng lớn kim tệ từ đó.
Tài chính của Nhất Tiếu Khuynh Thành nhiều thật, nhưng không phải là cứ có bao nhiêu tiền thì sẽ có bấy nhiêu kim tệ.
Kim tệ là thế mạnh của Thạch Phong.
Nửa tiếng sau, Thạch Phong đi đến ngân hàng riêng, trực tiếp lấy hết toàn bộ khoáng sản Tinh Hỏa còn có Đá Hiền Giả ra khỏi kho hàng, cũng lấy bản thiết kế bộ trang phục Long Lân vẫn cất giấu lâu nay ra.
Trang phục Long Lân cấp Tinh Kim level 20, tuyệt đối là trang phục tốt nhất trừ bộ Chiến Hỏa ra, là thứ mọi công hội thích nhất.
Đang khi Thạch Phong sắp xếp lại túi đồ, thì phát hiện mâm đá màu vàng vẫn ở trong túi.
“Sao mình lại quên béng nó nhỉ.” Thạch Phong suy tính nhiều chuyện quá, cũng cần làm quá nhiều việc, quên mất mâm đá màu vàng mà hắn vất vả mới cướp được từ tay Người Giữ Cửa Anubis.
Đồ do Đại Lãnh Chúa bảo vệ, khẳng định không phải vật phẩm bình thường.
Chẳng qua Thạch Phong chưa từng nhìn thấy hay nghe đồn về mâm đá màu vàng, nên không biết mâm đá màu vàng này có ích gì.
Thạch Phong nhìn lướt sơ qua, mâm đá màu vàng biểu hiện giới thiệu là vật phẩm chưa rõ, không thể đọc thông tin chi tiết.
Sau đó Thạch Phong sử dụng Con Mắt Toàn Tri bắt đầu giám định nó.
Từng giây từng phút trôi qua, vô số số liệu nhấp nhoáng trước mắt Thạch Phong.
Chừng hai mươi giây sau, mới giám định hoàn tất.
“Nó là bảo vật bí ẩn của đế quốc?” Thạch Phong nhìn thông tin hiện ra của mâm đá màu vàng, khó thể tin bật thốt lên.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận