Tiếng gầm gừ động trời của Hắc Long lan truyền ra, muốn không làm người khác chú ý cũng khó.
“Hử, thanh âm lớn quá, nhất định là đổi mới quái vật cao cấp lợi hại rồi.”
“Nếu là một con quái Đầu Lĩnh thì chúng ta sẽ phát tài.”
“Đi thôi, chúng ta đến xem coi, đừng để người khác cướp mất!”
Đoàn đội hai mươi người đánh quái thăng cấp cách ngôi mộ dưới lòng đất không xa chú ý tới tiếng gầm của Hắc Long, lập tức giết chết quái vật đang đánh dở, rồi vội vàng chạy đến.
Khắp nơi ở bãi tha ma Thủ Vọng đều là bảo vật, không cẩn thận rơi vào hố cũng có thể phát hiện một bảo rương, chẳng qua quái vật lợi hại ở bãi tha ma Thủ Vọng rất ít, thường thì bên cạnh quái vật lợi hại luôn có bảo vật, nó đã thành định luật bất thành văn.
Chỉ gầm lên một tiếng thôi đã thấy lợi hại như thế, mọi người chắc chắn sẽ không bỏ qua cơ hội này.
Cùng lúc đó, không riêng chỉ một đoàn đội nghe được tiếng gào thiết động trời kia, đều nhốn nháo chạy tới.
Nhưng ở trong chỗ tiếng gào thét, một người một rồng còn đang nhìn nhau, uy thế của rồng kinh người đến nỗi làm cô đọng lại không khí xung quanh.
“Đây là cắn trả ư?”
Lúc này Thạch Phong sử dụng hết toàn bộ năm giác quan, gần như tập trung toàn bộ tinh thần trên ảo ảnh Hắc Long trước mắt mình, Hắc Long trước mặt tuy không phải là rồng thật, chỉ là một ảo ảnh, nhưng dù vậy cũng đủ khiến Thạch Phong như gặp địch mạnh, không dám coi thường tí nào.
Không phải do Thạch Phong cố ý phản ứng như vậy, mà là không tự chủ được.
Chỉ cần bị ảo ảnh Hắc Long nhìn chằm chằm, luồng sát khí kia đã làm người ta nghẹn thở, Thạch Phong dù đối mặt Đại Lãnh Chúa cũng không có cảm giác ấy.
Ma khí cắn trả, Thạch Phong chưa hề gặp bao giờ, tương tự cũng chưa từng nghe qua khi phản vệ thì sẽ xảy ra chuyện gì.
Có điều nhìn nhiều cao thủ đỉnh cấp ở đời trước đều ăn không tiêu như thế, là có thể tưởng tượng được ma khí cắn trả không phải chuyện đùa, không vượt qua được thì chỉ có thể bỏ tài khoản, đây cũng là lý do vì sao sau khi mọi người đạt được ma khí đều phải cẩn thận suy xét.
Thạch Phong như lâm đại địch, thế nhưng tròng mắt màu đỏ của ảo ảnh Hắc Long chỉ nhìn Thạch Phong, không có hành động kế tiếp.
“Không ra tay hả?” Thạch Phong hơi kinh ngạc.
Tuy hắn còn chưa chuẩn bị tốt để ứng phó cắn trả, nhưng mức độ hoạt động của đại não tăng lên, đã giúp hắn bước chân vào lĩnh vực Nhập Vi, nắm giữ kỹ xảo siêu việt đời trước, hắn có tự tin ứng phó phản vệ.
Chỉ thấy ảo ảnh Hắc Long đột nhiên nở nụ cười đầy nhân tính.
Trong ánh mắt chứa đầy sự coi rẻ, rồi lập tức biến mất không tăm tích, chỉ còn lại một mảnh đổ nát và Thâm Uyên Giả cắm trên mặt đất.
Lúc này Thâm Uyên Giả trở về màu đen vốn có, đã thế còn là đen nhánh từ đầu đến đuôi, có luồng khói đen mơ hồ quấn quanh, nếu ở trong đêm tối sẽ không phát hiện được điều ấy.
“Không phải phản vệ à?” Thạch Phong khó tin nổi nhìn Thâm Uyên Giả cắm trên mặt đất, “Quả nhiên càng thăng cấp Thâm Uyên Giả, sức mạnh của Hắc Long càng mạnh, lực lượng áp chế cũng càng yếu đi.”
Thạch Phong lập tức đi tới, rút Thâm Uyên Giả lên, quan sát kĩ thuộc tính mới của Thâm Uyên Giả.
Thâm Uyên Giả, kiếm một tay, ma khí.
Lực công kích +423
Toàn bộ thuộc tính +36
Tốc độ công kích +12
Bỏ qua đẳng cấp quái vật +12 level, lúc công kích có 45% xác suất tạo thành sát thương gấp 2 lần, có 20% xác suất tạo thành sát thương gấp 3 lần, có 20% xác suất xuất hiện Nguyền Rủa Vận Rủi: hết thảy thuộc tính giảm 40%, kéo dài 35 giây.
Chỉ cần là chức nghiệp Kiếm Sĩ nắm giữ, tất cả kỹ năng +3 level, mỗi lần thăng cấp điểm thuộc tính tự do được cộng thêm tăng 2 điểm.
Đẳng cấp trang bị level 25, có thể thăng cấp (nuốt chửng mười vũ khí Tinh Kim level 30 cùng một vũ khí Ám Kim level 30 là có thể thăng cấp lên level 30), có thể tiến hoá (không biết).
Bổ sung kỹ năng thứ nhất: Huyễn Ảnh Sát, trong nháy mắt tạo ra một phân thân, người chơi có thể thao tác phân thân này, phân thân nắm giữ 70% thuộc tính của bản thân cùng tất cả kỹ năng, đồng thời bản thân cùng phân thân có thể hoán đổi, kéo dài trong 45 giây, CD 5 phút.
Bổ sung kỹ năng thứ hai: Thâm Uyên Thúc Phược, kẻ địch bị trói buộc chặt không thể di chuyển, đồng thời giảm phòng ngự của kẻ địch 100%. Kéo dài 4 giây, CD 1 phút.
Bổ sung kỹ năng thứ ba: Cửu Đầu Long Trảm, trong nháy mắt tạo ra ảo ảnh của mười hai thanh Thâm Uyên Giả, cung cấp cho người nắm giữ sử dụng, mỗi thanh kiếm có thể tạo thành 45% thương tổn, duy trì thời gian 30 giây, CD 5 phút.
Bổ sung kỹ năng thứ tư: Ám Thiên Cuồng Vũ (Trời Tối Cuồng Dại), tạo thành 50% tổng sát thương với phạm vi hình nón 12 mét về phía trước mục tiêu, kéo dài 30 giây, CD 1 phút.
Bổ sung áo nghĩa: Truyền Thừa Hắc Hoàng, mỗi một lần tạo thành bạo kích với mục tiêu sẽ cộng thêm một tầng Hơi Thở Chết Chóc, sử dụng mỗi một tầng Hơi Thở Chết Chóc đều có thể tăng thêm cho mình 2% toàn bộ thuộc tính cùng 1% tốc độ công kích và tốc độ di chuyển, kéo dài trong 10 giây, hoặc giảm bớt 3 giây thời gian CD của một kỹ năng, cộng dồn tối đa 30 tầng Hơi Thở Chết Chóc, kéo dài trong thời gian mười phút, CD 16 tiếng.
Do bậc thầy rèn đúc Olysis dùng răng nanh Vua Hắc Long làm tài liệu, tự tay chế tạo danh kiếm, là một trong ba mươi sáu danh kiếm đứng đầu Thần Vực, nó xếp thứ ba mươi mốt, tuy nhiên nó bị Vua Hắc Long nguyền rủa, ngoại trừ người có sức mạnh kinh người ra, thì người sở hữu sau khi sử dụng một đoạn thời gian sẽ bị phản vệ cắn trả, thông qua bậc thầy Jack cải tạo, khảm thêm đá Tinh Huy khiến sức mạnh phản vệ giảm bớt, nếu như không thể áp chế phản vệ, người nắm giữ sẽ phải chịu nguyền rủa, tất cả thuộc tính giảm 50% vĩnh viễn, không thể đánh rơi, không thể giao dịch, không thể hủy hoại.
Thuộc tính trụ cột và kỹ năng không có thay đổi quá lớn so với trước, nhưng trên lực công kích lại được tăng mạnh, từ 300 điểm trực tiếp tăng lên tới hơn 400, cao hơn vũ khí Ám Kim level 25 cực phẩm – Chân Hỏa Lưu Nhận khoảng 50 điểm lận.
Cầm Thâm Uyên Giả lên, Thạch Phong vung vẩy tùy tay vài cái, vung nhẹ về hướng trụ đá đã bị hư hại.
Xoẹt!
Thạch Phong không hề cảm giác tí cản trở nào, chém vào trụ đá cứng rắn như chém vào trong không khí vậy, nhất thời trụ đá liền xẻ làm đôi, rơi rụng xuống đất.
“Thật sắc bén!”
Thạch Phong không thể tin nhìn trụ đá rơi rụng trên mặt đất, lại nhìn qua Thâm Uyên Giả trong tay, khác gì vũ khí sắc bén của thần linh chứ, độ sắc bén này chắc cả trang bị Bí Ngân cũng không chịu nổi.
Đang lúc Thạch Phong chuẩn bị rời khỏi, trong rừng cây u ám xuất hiện không ít người chơi, nhưng rõ ràng có thể thấy đám người chơi này không phải đi cùng nhau, đều là đoàn đội tự do hết, nhân số hơn trăm người.
“Cái này… trong này… đã xảy ra chuyện gì?”
Những người chơi đó đi vào ngôi mộ trong lòng đất đã biến thành đống đổ nát hoàn toàn, thật giống như cái hố thiên thạch mới rớt xuống, ai ai cũng há hốc mồm.
“Đằng kia có người!” Một du hiệp mắt sắc chỉ về hướng Thạch Phong chuẩn bị rời đi.
Nhất thời tất cả tầm mắt của mọi người đều đổ dồn về phía Thạch Phong.
Lúc này trên người Thạch Phong khoác áo choàng đen căn bản không nhìn rõ được dáng dấp, trang bị đều để ẩn vầng sáng đặc hiệu, nhưng nhìn mức độ tinh xảo của trang bị, là có thể đoán ra phẩm chất không thấp, ít nhất là trên cấp Huyền Thiết, đẳng cấp những level 26, vừa nhìn liền biết là người chơi không dễ chọc.
Đang khi đám đoàn đội này do dự có nên đối phó Thạch Phong không, trong rừng lại ló ra một tiểu đội, tất cả mọi thành viên trong đội ấy đều trên level 25, ai cũng to con như gấu, tên đỏ như máu, ánh mắt sắc bén khiến người ta không dám nhìn thẳng.
“Anh Thâm, chúng ta khá may nha, động tĩnh lớn vậy chắc chắn có bảo vật xuất thế, khẳng định bảo vật đang ở trên người thằng ranh kia.”
“Ừ, nhìn đẳng cấp thằng đó cũng không thấp, dù không có bảo vật, chỉ giết chết hắn, chúng ta cũng không đi một chuyến tay không.”
Tiểu đội sáu người này căn bản không hề quan tâm hơn trăm tên người chơi tự do đứng ở đằng xa, nhìn Thạch Phong như đang nhìn món đồ thuộc quyền sở hữu của mình vậy.
“Những người này rốt cuộc là ai, kiêu ngạo thế chứ!” Có một người chơi nam trong đoàn đội tự do bất mãn nói.
“Thôi thôi, chúng ta đi mau.” Người đàn ông trung niên dẫn đội nhìn thoáng qua tiểu đội kia, lập tức đổ mồ hôi lạnh đầy đầu, vội vàng bảo.
“Nhưng mà, thấy có bảo vật, dựa vào đâu lại nhường cho tiểu đội bọn họ chứ, người bên chúng ta nhiều hơn họ mà.” Người chơi nam kia khó hiểu hỏi.
“Được rồi, cậu đừng nói nữa, muốn chết là chuyện riêng của cậu, đừng liên lụy mọi người, cậu mới đến bãi tha ma Thủ Vọng cho nên không biết, ở đây có hai loại người không thể chọc, một là cao thủ bậc một của Linh Dực, còn lại là tiểu đội Nhất Tiếu Khuynh Thành như bọn họ. Nếu chúng ta chọc bọn họ không vui, thì chúng ta không có ai còn sống rời đi đâu.” Người đàn ông trung niên dẫn đội trừng mắt về phía người chơi nam kia, mắng.
Người chơi nam kia nghe vậy, nhất thời bị dọa ngậm miệng, gã trước khi đến bãi tha ma Thủ Vọng đã nghe không ít lời đồn, hai phe này đều là sát thần, gặp phải cao thủ Linh Dực còn may, nhưng nếu gặp phải sát thần phe Nhất Tiếu Khuynh Thành, vậy thì hãy cầu khẩn tâm trạng của đối phương đang tốt, bằng không…
Lập tức đoàn đội tự do khác cũng rối rít rời đi, không dám ở lâu.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận