Thành Bạch Hà, bên trong phòng rèn của cửa hàng Chúc Hỏa.
Lúc này Ưu Úc Vi Tiếu đang bận rộn chế tác Mảnh Giáp Bảo Vệ Cường Hóa Sơ Cấp.
Nguyên cả thành Bạch Hà quá nhiều người chơi, chỉ dựa vào ba người các cô chế tác Mảnh Giáp Bảo Vệ Cường Hóa Sơ Cấp, nếu như không phải trước khi mở bán đã chế tác sẵn lượng lớn Mảnh Giáp Bảo Vệ Cường Hóa Sơ Cấp, thì giờ không có hàng để cung cấp luôn.
“Chị Vi Tiếu à, dưới lầu một có hai người đến, nói muốn bàn chuyện hợp tác.”
“Biết rồi, giống như những người khác, cứ để cho bọn họ tới phòng tiếp khách chờ chút đi đã, tôi hết bận sẽ qua.”
“Nhưng… người kia nói là hội trưởng của Nhất Tiếu Khuynh Thành.”
“Hội trưởng Nhất Tiếu Khuynh Thành á?”
Ưu Úc Vi Tiếu không khỏi dừng lại động tác trên tay.
Nhất Tiếu Khuynh Thành làm công hội mạnh mẽ ở thành Bạch Hà, công hội khác không so sánh được, tài chính trong tay và số lượng thành viên công hội cỡ nào, rõ như ban ngày.
Thiên Tế là công hội sinh hoạt, phương hướng phát triển khác hẳn với công hội chiến đấu, giữa hai bên không có giao thoa gì.
Chỉ là công hội sinh hoạt không có năng lực chiến đấu gì, khi chế tác một số vật phẩm, cần không ít vật liệu hiếm, mà những tài liệu này thường đều bắt nguồn từ phó bản, vì lẽ đó bình thường công hội sinh hoạt sẽ hợp tác với một vài công hội chiến đấu.
Công hội chiến đấu cung cấp vật liệu hiếm, còn công hội sinh hoạt đưa ra chiết khấu và đồng thời ưu tiên cung cấp một số vật phẩm cho công hội chiến đấu.
“Ha ha ha, đến hay lắm.” Ưu Úc Vi Tiếu mở miệng phân phó, “Tôi lập tức qua đó ngay.”
Dứt lời, Ưu Úc Vi Tiếu liền dọn sơ đám vật liệu trên bàn, rồi đi xuống lầu.
Trong phòng tiếp khách lầu một, không ít công hội lớn ở thành Bạch Hà đều phái người lại đây nói chuyện hợp tác, nhưng khi có một nam một nữ đi tới, bầu không khí cả phòng tiếp khách đều trở nên nặng nề.
Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào một nam một nữ này, đặc biệt là cô gái xinh đẹp có khí chất ngời ngời dẫn đầu là U Lan, hầu như mọi công hội ở thành Bạch Hà đều biết cô là ai.
Bởi vì cô gái này chính là phân hội trưởng Nhất Tiếu Khuynh Thành ở thành Bạch Hà – U Lan.
Cửa hàng Chúc Hỏa biết đãi khách quá nhỉ, dĩ nhiên để chúng ta ở đây chờ chung với đám công hội khác.” Phong Hiên Dương nhìn lướt qua phòng khách, khẽ cau mày, tỏ ý bất mãn về sắp xếp của Chúc Hỏa.
Chẳng qua U Lan không nói gì về chuyện này, chỉ lẳng lặng ngồi xuống chờ đợi.
Nhất Tiếu Khuynh Thành mặc dù là công hội mạnh thật, tài chính dư dả, thế nhưng cửa hàng Chúc Hỏa cũng không đơn giản, có thể lấy được hai mảnh đất vàng thành Bạch Hà trong thời gian ngắn như vậy, thế lực sau lưng khẳng định không nhỏ đâu.
Không bao lâu sau, Ưu Úc Vi Tiếu đã tiến vào phòng khách. Thoáng chốc bầu không khí trong phòng lại hài hòa hẳn, từng người từng người chủ động đứng lên đón tiếp Ưu Úc Vi Tiếu, nở nụ cười lấy lòng.
“Mọi người đều ngồi đi.” Ưu Úc Vi Tiếu nhìn một vòng, mở miệng nói.
Mọi người ở đây đều là ông to mặt lớn đứng đầu thành Bạch Hà, Ưu Úc Vi Tiếu chưa từng nghĩ tới mình sẽ có một ngày trở thành nhân vật được săn đón ở thành Bạch Hà. Trước kia cô chỉ là một Học đồ rèn bình thường bị các công hội đuổi cổ thôi, chỉ muốn thông qua rèn đúc để kiếm lời chút sinh hoạt phí.
Những quản lý cấp cao của các công hội lớn này, đều từng là người khiến cô phải ngước nhìn.
Mà hiện tại tất cả bọn họ đều treo khuôn mặt tươi cười lấy lòng, thế này quả thật khác biệt với cuộc sống trước kia của cô như hai thế giới.
Ưu Úc Vi Tiếu nghĩ tới đây, liền nhớ đến Thạch Phong, nếu không có Thạch Phong đồng ý tuyển cô, lúc này e rằng cô còn đang sầu não vì sinh hoạt phí, vẫn là người chơi tầng lớp dưới trong thành Bạch Hà, một ngày có thể kiếm lời một hai ngân tệ liền đã hài lòng thật lâu. Mà hiện giờ cô đối mặt hơn trăm kim, thậm chí hơn một nghìn kim, đều không có cảm giác gì.
Đối mặt đám quản lý cấp cao của các công hội lớn thuộc thành Bạch Hà, trong đó thậm chí có hội trưởng Nhất Tiếu Khuynh Thành, nói chuyện với những người này, áp lực lớn cỡ nào chứ, Ưu Úc Vi Tiếu vốn không thích ứng tình huống này giờ cũng đã quen, có thể bình tĩnh như đang nói chuyện trong buổi trà chiều bình thường.
“Các vị ở đây đều là muốn hợp tác, cái này đơn giản, cửa hàng Chúc Hỏa chúng tôi chỉ có một yêu cầu.” Ưu Úc Vi Tiếu từ tốn nói. “Công hội các vị thu thập được nguyên vật liệu đều phải bán hết toàn bộ cho chúng tôi, với giá cả là 60% giá thị trường, mà cửa hàng Chúc Hỏa chúng tôi sẽ cho nhóm công hội hợp tác được hưởng ưu đãi khi mua, ưu đãi từ giảm từ 5% đến 15% tùy món. Ngoài ra một vài loại sản phẩm khan hiếm đều sẽ giữ lại ưu tiên cho các vị, để cho các vị có quyền ưu tiên mua nhất định.”
“Nếu như các vị đồng ý, hãy kí hợp đồng mới vừa phát xuống, nếu không muốn thì có thể đi rồi.”
Ưu Úc Vi Tiếu nói rất kiên quyết và cũng rất tự tin.
Các quản lý công hội lớn có mặt đều hít một hơi lạnh, im như ve sầu mùa đông, cúi đầu nghĩ:
Chặt chém quá rồi!
Mọi vật liệu lấy được đều phải bán cho cửa hàng Chúc Hỏa. Vậy thì bản thân công hội bọn họ phải làm sao?
Hơn nữa giá thu mua chỉ 60% giá thị trường, thế thì bọn họ thà đi lên chợ bán còn tốt hơn.
Đã thế giảm giá mới có 5% đến 15%, với đám công hội bọn họ mà nói, không phải là lợi ích quá lớn gì, cuối cùng chẳng phải lợi cho Chúc Hỏa à.
“Tôi đã nói hết lời, các vị có thể chậm rãi suy xét, nhưng sau ba mươi phút, tôi sẽ lấy lại phần hợp đồng này.” Ưu Úc Vi Tiếu tuy cảm nhận được ánh mắt đằng đằng sát khí của mọi người, chỉ có điều cô cũng không để ý, nói xong liền muốn xoay người rời đi.
Biểu hiện ra thái độ hống hách mặc kệ các người thích thì ký, không ký thì rời đi đi.
Để đám công hội lớn vốn vô cùng tự tin giận dữ liền lạnh.
“Khoan đã!” Phong Hiên Dương nhất thời đứng lên, vẻ mặt lạnh lẽo, dán mắt vào Ưu Úc Vi Tiếu, cười lạnh bảo, “Lẽ nào cô không thấy mình quá đáng hả?”
“Cô phải biết, rất nhiều vật liệu chỉ có các công hội lớn như bọn tôi mới cung cấp được, các đoàn đội tự do căn bản không thể cung cấp, nếu như bọn tôi liên thủ chặt đứt khởi nguồn thu nguyên vật liệu của cửa hàng Chúc Hỏa, cửa hàng Chúc Hỏa còn mở được tiếp ư?”
“Phong Thiếu nói hơi quá, xin cô Ưu Úc đừng để trong lòng, nhưng chúng tôi đến đây đều là muốn làm ăn, luôn có quá trình cò kè mặc cả, cô một hơi nói chết, đều không có lợi cho hai bên, không bằng chúng ta ngồi xuống từ từ nói chuyện đi.” U Lan cũng đứng ra khuyên giải.
Mọi người trong phòng khách đều dồn dập gật đầu phụ họa.
Nếu các công hội lớn bọn họ đều không bán ra vật liệu, chỉ bằng cửa hàng Chúc Hỏa thì làm sao tiếp tục kinh doanh ở thành Bạch Hà chứ?
Công hội sinh hoạt dù sao vẫn là công hội sinh hoạt, trời sinh thấp một đầu so với công hội chiến đấu rồi.
“Ha ha ha, cô nói rất có lý.” Ưu Úc Vi Tiếu thoáng suy nghĩ một lát, gật gật đầu nhìn về phía hai người Phong Hiên Dương và U Lan, dịu dàng cười một tiếng mà nói: “Tuy cô nói có lý đấy, nhưng tôi vẫn quyết định làm như thế, hơn nữa bắt đầu từ bây giờ tôi thu hồi phần hợp đồng với Nhất Tiếu Khuynh Thành, các người có thể rời đi rồi!”
“Mày!” Phong Hiên Dương nhất thời đỏ cạch mắt, tức muốn hộc máu, nếu không phải đang ở trong cửa hàng Chúc Hỏa, chủ nhân của nơi này nắm giữ quyền hạn tuyệt đối, hoặc có thể nói là sự tồn tại vô địch, gã nhất định giết qua.
U Lan nghe vậy, ngẩn ngơ tại chỗ.
Các quản lý công hội lớn đều trợn mắt há mồm, nhìn mà choáng váng…
Ở thành Bạch Hà, Nhất Tiếu Khuynh Thành chỉ đứng sau Linh Dực, dĩ nhiên nói đuổi ra ngoài liền đuổi, hoàn toàn không nể mặt tí tẹo nào cả.
Quá oai (phong), quá thẳng thừng rồi!
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận