Kỵ Sĩ Thiên Không chức nghiệp bậc bốn là đã có thể trấn giữ làm chủ một tòa thành lớn rồi, nhưng bây giờ bị giết chết dễ dàng ngay như vậy, thậm chí chút xíu lực phản kháng cũng không có.
Thạch Phong suýt cho rằng mình đã hoa mắt.
“Lẽ nào là cái bẫy nhằm vào Kỵ Sĩ Thiên Không?” Thạch Phong nhìn những tia sáng biến mất, trong lòng thầm may mắn.
Ban nãy còn có ý tưởng cướp bảo vật từ tay thú vương Tracy.
May mà đã từ bỏ ý nghĩ ấy, nếu không Kỵ Sĩ Thiên Không bị giết chết chính là kết cục của hắn rồi.
Có thể khiến một Kỵ Sĩ Thiên Không bậc bốn tử vong, đã thế không để lại thi thể hay trang bị gì, từ đó có thể nhìn ra không phải bị thương bình thường.
Tuy người chơi không sợ chết, nhưng nếu bị giết chết bởi công kích như vậy, e là không đơn thuần là rớt chút EXP và trang bị đơn giản nữa, mà rất có thể ảnh hưởng đến bản thân người chơi.
Thường thấy nhất chính là linh hồn bất hủ của người chơi bị tổn hại, người chơi không thể đăng nhập vào Thần Vực trong một khoảng thời gian.
Đó chưa phải là tàn nhẫn nhất, mạo hiểm ở trong một vài nơi, nếu người chơi tử vong, thì rất có thể muốn xóa nick luyện lại luôn đấy.
Lúc này Kỵ Sĩ Thiên Không chết đi, có lẽ chính là thuộc loại trên.
Sau khi Kỵ Sĩ Thiên Không chết mất, thú vương Tracy cất thanh kiếm màu đỏ ngòm của mình đi, chậm rãi đi đến trước bảo vật tỏa ra luồng sáng vàng kim, trên gương mặt dữ tợn xuất hiện nụ cười mỉm nhìn có chút hả hê.
Gã bắt đầu đọc chú ngữ, lập tức xung quanh bảo vật xuất hiện từng dòng thần văn màu vàng, bọc trọn bảo vật lại, hình như đang phong ấn bảo vật.
“Không phải cái bẫy à?”
Thạch Phong nhìn thấy cử động của thú vương Tracy, rõ ràng không giống cố ý hố người, chắc là bảo vật đặc biệt không thể chạm vào, thú vương Tracy biết mà Kỵ Sĩ Thiên Không không có biết, cho nên mới dẫn đến Kỵ Sĩ Thiên Không tan biến thành mây khói.
Nếu thú vương Tracy biết không thể chạm vào, tự nhiên biết bảo vật là thứ gì, cho nên mới phải phong ấn nó.
“Có nên mạo hiểm hay không nhỉ?” Thạch Phong hơi do dự.
Bảo vật cách thú vương Tracy gần quá, chờ hắn chạy đến, khẳng định không kịp. Chỉ lo hắn chưa kịp chạy đến gần bảo vật, đã bị thú vương Tracy cất đi, sau đó giết chết hắn bằng một kiếm. Nhưng thú vương Tracy hiện đang phong ấn bảo vật, trong thời gian này hắn có cơ hội.
Hoàn toàn có thể thừa dịp thú vương Tracy bận việc mà lén tới gần, chờ giây phút bảo vật bị phong ấn xong liền cướp đi.
Chẳng qua thú vương Tracy cấp Truyền Kỳ thật sự lợi hại, Thạch Phong đã tận mắt nhìn rõ.
Đến Thương Khung Chợt Lóe có uy lực bậc năm cũng có thể đón đỡ, thì đối phó người chơi chức nghiệp bậc một như hắn, rõ là dễ như ăn cháo.
Có khi hắn chưa kịp chạy đến trước mặt bảo vật, cũng vẫn bị giết chết ngay rồi.
Hơn nữa sau khi lấy được bảo vật, chạy trốn cũng là một vấn đề.
Nhìn thuộc tính của thú vương Tracy, thì cho hắn tăng tốc độ gấp mấy lần thêm nữa, cũng không trốn thoát lòng bàn tay thú vương Tracy.
Mắt thấy thần văn màu vàng bao quanh bảo vật càng lúc càng nhiều, thời gian phong ấn hoàn tất càng gần, Thạch Phong nhìn thoáng qua Chiếc Nhẫn Thất Diệu trên ngón tay, chợt mở Giải Phong Lực Hấp Dẫn, nhảy xuống từ trên tường thành, chạy về hướng tế đàn màu đen.
Một bảo vật có thể khiến bậc bốn cũng muốn có, nếu không đi thử cướp lấy, nhất định sẽ hối hận.
Với lại sau khi Chiếc Nhẫn Thất Diệu thăng cấp lên level 7, mọi kỹ năng đều đã được tăng mạnh trên diện rộng, hoàn toàn có cơ hội thử sức một phen.
Trên tế đàn màu đen, thú vương Tracy hết sức tập trung đọc chú ngữ, mà Thạch Phong thì chậm rãi tới gần.
Phạm vi cảm nhận của quát vật Truyền Kỳ không rộng như thần linh, thường thì ở khoảng 100 mét, cho nên Thạch Phong còn chút cơ hội, nếu phạm vi quá lớn, Thạch Phong chỉ có thể từ bỏ.
Khi Thạch Phong đi đến chỗ cách thú vương Tracy 100 mét, chợt dừng bước, thú vương Tracy quả nhiên không có phát hiện hắn. Thạch Phong lập tức chạy dọc ranh giới cách 100 mét, tìm kiếm vị trí cách bảo vật gần nhất, sau đó chờ đợi giây phút bảo vật bị phong ấn.
Từng dòng thần văn màu vàng bao trùm toàn bộ bảo vật, dù Thạch Phong chơi mười năm cũng là lần đầu nhìn thấy thuật phong ấn phức tạp như vậy.
Mắt thấy phong ấn sắp đến hồi cuối, Thạch Phong lập tức sử dụng Huyễn Ảnh Sát, điều khiển phân thân lặng lẽ chạy tới một góc chờ đợi.
Thời gian chậm rãi trôi qua, Thạch Phong bắt đầu suy nghĩ lung tung.
Hắn chẳng qua chỉ là chức nghiệp bậc một thôi, muốn đoạt bảo vật ở trước mặt quái vật Truyền Kỳ là lần đầu, chỉ cần có chút lơ là, sẽ bị giết ngay. Tổn thất kinh nghiệm là chuyện nhỏ, chỉ sợ mất trang bị, nhất là Chiếc Nhẫn Thất Diệu và Thiên Không Thánh Tức, hai trang bị này không phải là vật phẩm khóa, sau khi người chơi tử vong có thể rơi xuống, không giống như ma khí khóa chết với người chơi, không thể rơi ra.
Nhưng nếu không có hai trang bị đó, hắn cũng không có khả năng cướp đồ được, cho nên không khác gì là một trận đánh cược.
Đang khi Thạch Phong lẳng lặng chờ đợi.
Thú vương Tracy đã đọc xong đoạn chú ngữ cuối cùng.
Vô số thần văn bao trùm bảo vật, mà luồng sáng thần thánh màu vàng tỏa ra từ bảo vật chợt biến mất, trở thành một quả cầu thủy tinh trong suốt giản dị.
Mà thú vương Tracy nhìn quả cầu thủy tinh ấy, kích động cười lớn hơn, mà ngay khi thú vương Tracy muốn bước ra đến lấy quả cầu thủy tinh, thì phân thân của Thạch Phong đã xông thẳng tới quả cầu thủy tinh, tốc độ cực nhanh như một bóng đen chợt lóe qua, khoảng cách 100 mét nháy mắt đã tới.
“Con kiến hôi bậc một mà thôi, lại dám nhìn trộm Thần Tinh!”
“Đi chết đi!”
Thú vương Tracy treo nét mặt khinh thường, giơ thanh kiếm màu đỏ ngòm lên hóa thành một luồng sáng xuất hiện trước mặt Thạch Phong.
Phân thân của Thạch Phong dù đã dùng Phong Hành Bộ, ở trước mặt thú vương Tracy, tốc độ vẫn chậm như rùa bò. Vì nãy đã giết chết một Kỵ Sĩ Thiên Không, cho nên càng coi khinh chức nghiệp bậc một nhỏ bé như Thạch Phong, cho nên muốn diệt Thạch Phong trước vì tội dám làm bẩn Thần Tinh.
Đối mặt thú vương Tracy xuất hiện, phân thân không đợi Tracy ra tay, bản năng mở ngay Ngự Kiếm Hồi Thiên.
Thạch Phong quả thật có phán đoán chuẩn xác vô cùng.
Bởi vì sau khi thú vương Tracy chém ra, chênh lệch thuộc tính quá xa, phân thân của Thạch Phong chưa kịp phản ứng gì đã trúng một kiếm, mà Thạch Phong mới đâm kiếm ra được nửa.
Tuy hiện giờ Thạch Phong nắm giữ cảnh giới Lưu Thủy, cũng học được Lưu Thủy Gia Tốc, nhưng mà hắn và thú vương Tracy có sự khác biệt về mặt bản chất, dốc hết toàn lực, thuộc tính của Tracy hơn Thạch Phong mười lần, kỹ xảo tốt cỡ nào cũng không có mấy hiệu quả.
Chỉ trong nháy mắt thôi, Ngự Kiếm Hồi Thiên đã dùng hết toàn bộ số lần chống đỡ.
Theo sát là một tia sáng đỏ chợt lóe, phân thân của Thạch Phong đã bị giết chết, thực sự không có một tia năng lực phản kháng mà.
Có điều trong thời gian thú vương Tracy đối phó phân thân này, bản thân Thạch Phong đã sớm dùng Phong Hành Bộ, cùng quyển trục Gia Tốc, còn mở Kiếm Nhận Giải Phóng, làm thuộc tính nhanh nhẹn tăng thêm 80%, thậm chí còn chuyên đi đổi thành Đôi Giày Liệt Diễm, sử dụng Liệt Diễm Bứt Phá, làm tốc độ tăng thêm tiếp 100%.
Tốc độ này đã nhanh hơn gió rồi.
Khi thú vương Tracy giết chết phân thân, Thạch Phong đã cách bảo vật chỉ còn 20 mét.
“Đáng chết!” Thú vương Tracy lập tức phát hiện Thạch Phong, quay đầu xông về phía Thạch Phong ngay.
Tuy tốc độ của Thạch Phong nhanh thật, gấp hai gấp ba lần phân thân, nhưng với thú vương Tracy thì vẫn là rất chậm.
Quả nhiên.
Khi Thạch Phong chỉ còn hai ba mét nữa là tới đích, thú vương Tracy đã xuất hiện trước mặt Thạch Phong, chém một kiếm xuống…
Nhưng Thạch Phong đã sớm có chuẩn bị, mở sẵn Quầng Sáng Của Đất, nháy mắt hắn bị phát hiện, liền sử dụng Phòng Ngự Tuyệt Đối, có được thời gian vô địch 5 giây, thú vương Tracy công kích hoàn toàn không có tác dụng.
Có vô địch, Thạch Phong không lo chịu công kích, vừa ngạnh ăn công kích vừa lấy quả cầu thủy tinh cất vào túi.
Thú vương Tracy giận dữ vô cùng, hơi thở điên cuồng, khiến Thạch Phong cảm giác hít thở không thông, nếu không phải trên người mình có trạng thái vô địch, chỉ sợ đã sớm chết.
Đoạt được Thần Tinh, Thạch Phong lập tức đổi Quầng Sáng Của Đất thành Quầng Sáng Không Gian, sử dụng Dịch Chuyển Không Gian, nhảy vào trong khe hở không gian, trốn đi thật xa.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận