Tốc độ phát triển của cửa hàng Chúc Hỏa rất mau, không ngừng tuyển dụng thêm người chơi sinh hoạt.
Mặc dù cửa hàng Chúc Hỏa đã có hai cửa hàng xa hoa ở thành Bạch Hà, thế nhưng đối mặt hàng trăm hàng ngàn người chơi sinh hoạt, căn bản không có đủ nhiều không gian để dùng. Cửa hàng Chúc Hỏa gồm ba tầng: tầng một là dùng để bày bán vật phẩm; tầng hai là các loại phòng làm việc; tầng ba là nhà kho, phòng làm việc và các khu nghỉ ngơi; nên tính ra cũng không có nhiều phòng làm việc.
Ưu Úc Vi Tiếu buộc phải để những người chơi sinh hoạt mới nhận vào hội này tới các Hiệp hội sinh hoạt để chế tạo vật phẩm.
Tuy đã giải quyết vấn đề không gian không đủ rồi, nhưng giá thành phẩm lại tăng lên.
Bởi vì thuê phòng làm việc ở Hiệp hội là cần trả tiền, phòng làm việc Phổ Thông không nâng cao xác xuất thành công là bao, thường phải thuê phòng làm việc Trung Cấp, thuê một phòng làm việc Trung Cấp một giờ cần 1 ngân tệ, 100 người chính là 1 kim, một ngàn người chính là 10 kim, tính ra một giờ liền tốn 10 kim tệ.
Những 10 kim tệ, ngang với vốn lưu động của một công hội nhỏ rồi.
Đối mặt vấn đề này, thậm chí Ưu Úc Vi Tiếu còn muốn đề nghị Thạch Phong mua thêm vài mảnh đất để xây cửa hàng, chẳng qua nếu muốn thỏa mãn số lượng người chơi sinh hoạt hiện có, không phải là hai hay ba mảnh đất sẽ đủ.
Nhưng giờ thì đã khác.
Cửa hàng Chúc Hỏa cạnh phòng đấu giá thăng cấp thành tòa nhà năm tầng, nhìn như chỉ có thêm hai tầng, tương đương với một cửa hàng mới, kì thực không gian trong cửa hàng trở nên lớn hơn rõ rệt, gần gấp hai lần, nói cách khác nó có được không gian của năm hay sáu cửa hàng 1☆ cộng lại.
Có thêm nhiều không gian như vậy, tiết kiệm được biết bao nhiêu tiền thuê ở Hiệp hội.
Hỏi sao Ưu Úc Vi Tiếu không kích động cho được.
Thậm chí Ưu Úc Vi Tiếu hận không thể biến tất cả cửa hàng đều thành năm tầng, thế thì cửa hàng Chúc Hỏa không cần đi thuê phòng làm việc ở Hiệp hội nữa.
Thạch Phong cảm thấy buồn cười, không biết nên nói Ưu Úc Vi Tiếu sao đây.
Đời trước mãi khi Thần Vực vận hành được hơn một năm, biết bao nhiêu cửa hàng vẫn là cửa hàng 1☆, khổ nỗi không làm sao lên 2☆ được, hiện tại cửa hàng Chúc Hỏa có thể sở hữu một cửa hàng 2☆ sớm như thế này, đã là được ông trời chiếu cố.
Muốn mở bảo rương ra lệnh thăng cấp cửa hàng tiếp, khó, rất khó.
Trừ phi Trái Tim Icarus thăng cấp lên Sử Thi, cộng thêm hiến tế Lực Lượng Sinh Mệnh, nói không chừng mới có thể mở ra cái thứ hai.
Sau đó Thạch Phong bảo Ưu Úc Vi Tiếu lên phòng họp tầng năm chờ hắn, tiện thể thông báo cho Sương Khả Khả và Chích Thiết Tâm cùng đi.
Cửa hàng 2☆ không chỉ có không gian rộng hơn mà thôi. Không thì sẽ không có nhiều cửa hàng dù phải liều mạng cũng muốn thăng cấp lên cửa hàng 2☆ như vậy, thậm chí không tiếc bỏ ra chục ngàn kim, có khi là trăm ngàn kim tệ.
Mà chuyện cửa hàng Chúc Hỏa sở hữu cửa hàng 2☆, được truyền đi nhanh chóng, dẫu sao cửa hàng Chúc Hỏa đã nổi tiếng ở thành Bạch Hà rồi, đại đa số người chơi cả thành đều từng mua đồ ở cửa hàng Chúc Hỏa, bây giờ cửa hàng Chúc Hỏa im hơi lặng tiếng cải tạo thành một cửa hàng năm tầng, bảo người ta không quan tâm cũng khó.
“Phong thiếu, phía cửa hàng Chúc Hỏa lại có động tĩnh mới, không biết dùng thủ đoạn gì mà có thể thành lập một cửa hàng năm tầng, tôi vào điều tra xem sơ qua, thì không gian tầng một bên trong cửa hàng lớn hơn gấp hai lần so với trước kia, có thể bày bán sản phẩm nhiều hơn rất nhiều.” Một gã người chơi chuyêm phụ trách tra xét cửa hàng Chúc Hỏa chậm rãi báo cáo.
“Năm tầng lầu, không gian lớn hơn trước đây?” Phong Hiên Dương nghe xong rồi cười lạnh, “Cửa hàng Chúc Hỏa giỏi tính toán quá nhỉ, vừa rèn ra Đá Quang Minh, vừa xây dựng thêm cửa hàng để chuẩn bị bán Đá Quang Minh. Đáng tiếc nha, thật đáng tiếc, không gian rộng rãi thì thế nào? Ba học đồ rèn cao cấp có thể chế tác Đá Quang Minh đều đã bị tôi đào đi, không có Đá Quang Minh, cửa hàng lớn như thế cũng chỉ là một cái thùng rỗng.”
Hắn tốn số tiền khổng lồ để đào ba người, còn rất nhức nhối trong lòng tới tận nay, nhưng nghĩ đến cửa hàng Chúc Hỏa không có Đá Quang Minh, cảm giác trong lòng vơi bớt đi nhiều.
“Được rồi, thành Phong Diệp bên kia phát triển thế nào?” Phong Hiên Dương hỏi người đàn ông hơi tròn người bên cạnh, “Tôi nghe nói cửa hàng Chúc Hỏa lại mở cửa hàng ở gần ngay cửa hàng Khuynh Thành à, ảnh hưởng xấu không nhỏ cho cửa hàng Khuynh Thành đi.”
“Phong thiếu yên tâm, cửa hàng Chúc Hỏa tuy lợi hại, nhưng thành Phong Diệp chính là thiên hạ của chúng ta, hơn nữa cô U Lan đã mời được bậc thầy kia trợ giúp. Có ông ấy hỗ trợ, Thuốc Phép Sát Thương dễ dàng giúp doanh thu của toàn bộ cửa hàng Khuynh Thành cất cao. Cửa hàng Chúc Hỏa không cách nào cạnh tranh được, có lẽ không bao lâu sau thì cửa hàng Khuynh Thành có thể ổn định địa vị số một thành Phong Diệp. Chờ đến khi độ thuần thục luyện kim của bậc thầy nọ tích lũy đủ, hoặc là lấy được tài liệu nâng cao xác suất thành công, làm ra được ‘thứ kia’, thì dù cho là cửa hàng Chúc Hỏa ở thành Bạch Hà cũng không cạnh tranh nổi với chúng ta.” Người đàn ông hơi tròn người cười tủm tỉm mà nói.
“Tốt, không hổ là người phụ nữ mà tầng trên nhìn trúng, chỉ cần cửa hàng Khuynh Thành có thể thâu tóm thị trường thành Bạch Hà, địa vị của tôi cũng sẽ theo nước lên thì thuyền lên, đến lúc đó trở thành gia chủ là việc trong tầm tay.” Phong Hiên Dương sáng mắt lên.
Gã thực sự không nghĩ đến U Lan có thể mời được bậc thầy kia của Minh Phủ.
Người nọ dù chỉ là người chơi sinh hoạt, nhưng dựa vào thiên phú siêu việt, mang lại ích lợi rất lớn cho Minh Phủ ở nhiều game thực tế ảo trước đó, theo thời gian đã trở thành nhân vật có uy quyền không thể coi thường trong Minh Phủ, ngay cả những quản lý tầng cao nhất của Minh Phủ cũng phải nể mặt mấy phần, lúc trước gã từng nghĩ tới việc đi mời ông ấy, nhưng gã không có năng lực lôi kéo tình cảm, nhưng giờ U Lan có thể mời người nọ giúp, nhìn ra được cô nàng U Lan này không đơn giản.
“Xem ra về sau mình phải mượn hơi cô nàng U Lan kia mới được.” Phong Hiên Dương liếm khóe miệng, thầm suy xét, tuy gã vẫn thấy hứng thú với Bạch Khinh Tuyết hơn, nhưng mà khí chất, vóc người, dung mạo của U Lan đều không thua kém Bạch Khinh Tuyết, thậm chí còn lợi hại hơn Bạch Khinh Tuyết trên một vài mặt nữa, nếu U Lan có thể trở thành là người phụ nữ của gã, vậy thì tương lai trợ giúp khá lớn cho gã, khả năng lấy được vị trí gia chủ càng cao hơn.
。。。
Bên trong phòng họp ở tầng năm của cửa hàng Chúc Hỏa, Thạch Phong mới vừa bước vào, liền thấy được đám Ưu Úc Vi Tiếu đứng dậy nghênh đón.
“Hội trưởng, anh tìm bọn tôi gấp như vậy, là vì muốn mang đến bất ngờ nào đến cho bọn tôi sao?” Sương Khả Khả treo vẻ mặt chờ mong, đôi mắt to tròn long lanh nhìn về phía Thạch Phong, cô sớm nhận ra Thạch Phong chưa bao giờ sẽ kêu họ mở họp vô cớ, mỗi lần họp đều giao thứ tốt cho các cô, cho nên cô rất thích họp đấy nhé.
“Cô nhạy bén đấy.” Thạch Phong cười cười, lập tức nói, “Đi theo tôi, tôi cho các cô xem một thứ.”
Sau đó Thạch Phong dẫn ba người rời khỏi phòng họp, đi tới một gian phòng cách phòng họp không xa.
Cửa hàng Chúc Hỏa mới cải tạo thành năm tầng, đám Ưu Úc Vi Tiếu có rất nhiều nơi chưa ghé xem, nhất là vài phòng được Thạch Phong chọn khóa, thì kể cả Ưu Úc Vi Tiếu cũng không thể vào.
Chỗ sắp tới chính là một trong số đó.
“Hội trưởng, đây chẳng phải là phòng làm việc ư?” Sương Khả Khả khó hiểu nói.
“Vào rồi các người sẽ biết.” Thạch Phong cười cười, giữ cửa mở từ từ ra.
Mà sau khi cánh cửa rộng mở, mọi người không khỏi khiếp sợ.
Đằng sau cánh cửa này cứ giống như là thế giới khác, mùi hương thơm xông vào mũi, phong cảnh xa hoa lộng lẫy, thậm chí còn có cây cầu nhỏ bắc qua dòng nước chảy [1], làm người ta cảm giác thư thản, đáng kinh ngạc nhất chính là trong phòng còn có một bóng nước khổng lồ đang lơ lửng.
“Đây là thiết bị bắt chước!” Sau khi Ưu Úc Vi Tiếu nhìn thấy bóng nước lơ lửng, nhất thời kinh hãi bật thốt.
Thiết bị bắt chước vốn chỉ xuất hiện ở thư viện thành Bạch Hà, để người chơi dùng cho việc học tập pháp thuật hoặc sáng tạo pháp thuật, không nghĩ tới bên trong phòng làm việc này lại có một cái.
“Thiết bị bắt chước là cái gì?” Sương Khả Khả vẫn mơ hồ, hỏi.
“Ở trong thư viện thành Bạch Hà cũng có cái bóng nước này, là thiết bị bắt chước dùng để người chơi học tập pháp thuật, sáng tạo pháp thuật, chẳng qua thiết bị bắt chước này hơi khác biệt, là để người chơi sinh hoạt dùng bắt chước quá trình chế tác vật phẩm, thông qua bắt chước thì có thể tìm ra những điểm thiếu sót khi các cô chế tác vật phẩm, đồng thời có thể giúp các cô sáng tạo vật phẩm mới, vậy thì sẽ không lãng phí vô số tài liệu mà nếm thử chế tác tùy tiện, đây cũng công năng chỉ phòng làm việc đặc cấp mới có.” Thạch Phong từ tốn giải thích.
----
Chú thích:
[1] Xuất phát từ bài thơ nổi tiếng “Thiên Tịnh Sa – Thu Tứ” (天净沙·秋思) của Mã Trí Viễn (马致远), bốn câu thơ miêu tả nhiều cảnh vật đặt chung với nhau để miêu tả khung cảnh buổi chiều tà mùa thu đượm buồn.
枯藤老树昏鸦,
小桥流水人家, *
古道西风瘦马.
夕阳西下,
断肠人在天涯.
(Dây leo khô, cây cổ thụ, tiếng quạ kêu chiều,
Nhịp cầu nhỏ, dòng nước chảy, nhà ai đó, *
Đường xưa, gió tây, ngựa gầy,
Bóng chiều tà ngả về tây,
Đứt ruột xé lòng người nơi chân mây góc bể)
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận