Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Trùng sinh
  3. Trọng Sinh Dã Tính Thời Đại (Dịch)
  4. Chương 16: Chiêu Lừa Giải Thưởng Quốc Tế Và Cạm Bẫy 50.000 Tệ

Trọng Sinh Dã Tính Thời Đại (Dịch)

  • 36 lượt xem
  • 1725 chữ
  • 2025-08-23 22:02:07

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Chiếc bàn làm việc chưa đầy hai mét vuông, không có vách ngăn, nhanh chóng bị chia đôi.

Trịnh Học Hồng ngồi xuống, thể hiện vẻ oai vệ, trước ngực đeo bảng tên ghi chức danh "Chủ nhiệm".

Trông còn bài bản hơn cả công ty chính quy.

Ít nhất là trong văn phòng này, không có công ty nào có nhân viên đeo bảng tên như thế.

Tống Duy Dương và Trần Đào tạm thời chọn một chiếc bàn trống khác.

"Đánh máy 100 bản thư trước, chiêu nay gửi chuyển phát nhanh hết."

Tống Duy Dương bổ sung địa chỉ văn phòng vào bản thảo đã viết sẵn, đặc biệt ghi chú thêm một câu:

"Nhân viên văn phòng này mỗi sáng thứ Hai sẽ đến Hồng Kông họp, thời gian làm việc từ chiều thứ Hai đến thứ Bảy."

Không còn cách nào khác, ông sếp ghép bàn với họ mỗi sáng thứ Hai, Tống Duy Dương chỉ có thể từ bỏ nửa ngày làm việc.

Trần Đào lập tức cầm tài liệu rời đi, hôm nay cô rất bận.

Người ghép bàn với họ tên là Đặng Tân Hoa, ánh mắt liếc về phía Trần Đào.

Đợi mọi người đi hết, hắn mới thu ánh mắt lại, tò mò hỏi:

"Chủ nhiệm Lưu, cái Hiệp hội Thúc đẩy Phát triển Doanh nghiệp Tư nhân Trung Quốc của các anh, rốt cuộc là làm gì vậy?"

Trịnh Học Hồng đáp:

"Anh vừa đọc ra rồi đấy, thúc đẩy sự phát triển của doanh nghiệp tư nhân."

"Cơ quan chính phủ à?"

Đặng Tân Hoa ngập ngừng hỏi,

"Cũng không đúng, nếu là cơ quan chính phủ, thì các anh sao lại nghèo đến mức phải ghép bàn với tôi?"

Trịnh Học Hồng bưng chén trà sứ lên, từ từ hớt bọt trà bằng nắp chén, ra dáng lãnh đạo, cười nói:

"Từng nghe nói đến Cục Chiêu Thương chưa?"

"Tôi chỉ biết có Cục Công Thương, cái cục của các anh chuyên phụ trách chiêu thương à? Cấp bậc gì?"

Đặng Tân Hoa hỏi.

"Vô học!"

Trịnh Học Hồng khinh bỉ đáp,

"Cục Chiêu Thương là doanh nghiệp trung ương, do Lý Hồng Chương thành lập vào cuối thời nhà Thanh, đã có hơn 100 năm lịch sử rồi. Ngân hàng Chiêu Thương là đơn vị trực thuộc cục chúng tôi."

Đặng Tân Hoa tỏ vẻ kính nể, liền nói:

"Ngân hàng Chiêu Thương tôi nghe nói rồi."

Trịnh Học Hồng bịa chuyện:

"Để thúc đẩy sự phát triển của doanh nghiệp tư nhân Trung Quốc, cục chúng tôi mới thành lập một hiệp hội. Trụ sở đặt tại Hồng Kông, chi nhánh Hoa Bắc đặt tại Bắc Kinh, chi nhánh Hoa Nam vốn đặt tại Thâm Quyến, nhưng bị đám khốn kiếp Thượng Hải cướp mất. Không còn cách nào khác, bên Thâm Quyến chỉ có thể tạm thời đặt văn phòng đại diện. Đến tôi là chủ nhiệm văn phòng đại diện mà còn phải tự thuê chỗ làm việc. Anh nói xem tôi có xui xẻo không?"

"Cục Chiêu Thương không cấp kinh phí à?"

Đặng Tân Hoa hỏi.

"Không cấp nhiều, tôi phải tiết kiệm chỉ tiêu."

Trịnh Học Hồng đáp.

Đặng Tân Hoa hỏi tiếp:

"Không có tiền thì các anh giúp doanh nghiệp tư nhân kiểu gì?"

Trịnh Học Hồng giải thích:

"Chúng tôi chủ yếu tư vấn dịch vụ, nói trắng ra là giúp doanh nghiệp tư nhân tìm hiểu chính sách trong nước, nắm bắt tin tức nước ngoài, giúp doanh nghiệp tư nhân xây dựng chế độ quản lý, đưa ra ý tưởng cho những doanh nghiệp tư nhân đang gặp khó khăn."

"Ồ, hiểu rồi."

Đặng Tân Hoa vui mừng nói,

"Vậy anh giúp công ty chúng tôi nghĩ cách đi."

Trịnh Học Hồng lắc đầu nói:

"Không được, các anh là công ty ma, dựa vào việc bán lại sản phẩm của doanh nghiệp nhà nước để kiếm lời, không nằm trong phạm vi hỗ trợ của hiệp hội chúng tôi."

"Công ty ma cũng là doanh nghiệp tư nhân mà."

Đặng Tân Hoa nói.

"Hừ hừ."

Trịnh Học Hồng cười mà không nói gì.

….

Ba ngày sau, tỉnh Quảng Đông, một huyện nhỏ.

Viên Vệ Đông vẫn như thường lệ đi kiểm tra nhà xưởng, phê bình một công nhân lười biếng.

Mới mang theo bụng đầy uất ức quay về văn phòng giám đốc.

Mười năm trước, Viên Vệ Đông chỉ là một chủ nhiệm phân xưởng nhỏ. Nhà máy nước ngọt mà ông làm việc đang ngập trong nợ nần.

Trong một buổi họp toàn thể công nhân viên, Viên Vệ Đông đột nhiên đứng lên lập quân lệnh trạng, tuyên bố:

"Chỉ cần tôi làm giám đốc, nếu trong vòng một năm không xoay chuyển được tình thế thua lỗ, thì tôi xin từ bỏ mọi chức vụ trong và ngoài Đảng."

Vị giám đốc cũ vớ được vàng, lập tức xin điều chuyển sang đơn vị khác, giao nhà máy nước ngọt cho Viên Vệ Đông quản lý.

Viên Vệ Đông không có bí quyết gì đặc biệt, chỉ đơn giản đặt ra một số quy định cho công nhân, ví dụ như không được tiểu tiện bừa bãi trong nhà máy, trong giờ làm việc nghiêm cấm cười đùa, nghiêm cấm công nhân đi muộn về sớm, nghiêm cấm mang sản phẩm về nhà, v.v...

Một năm sau, nhà máy nước ngọt không chỉ hoàn thành vượt mức nhiệm vụ quốc gia mà còn chiếm lĩnh thị trường đồ uống địa phương.

Hiện tại, nhà máy nước ngọt đã trở thành một doanh nghiệp lớn nổi tiếng khắp vùng và đổi tên thành "Công ty TNHH Đồ uống Thái Hòa", sản phẩm tăng lên sáu loại lớn: kem, kem que, nước ngọt, kem đá, nước cam, rượu sâm panh.

Tuy nhiên, với sự xâm nhập của đồ uống nước ngoài, sự gia tăng của đồ uống nội địa, và cả sự cạnh tranh từ các sản phẩm nhái, công ty của Viên Vệ Đông nhanh chóng rơi vào tình trạng khó khăn.

Ông biết làm ăn khó khăn hơn, nhưng lại không biết cách xoay chuyển tình thế, đã bỏ ra hơn hai triệu tệ để quảng cáo nhưng hiệu quả rất thấp.

"Giám đốc, giám đốc..."

Chủ nhiệm văn phòng Lý hốt hoảng chạy vào, quên cả gõ cửa.

Viên Vệ Đông cau mày nói:

"Lại có chuyện gì nữa?"

Lý lão hào hứng nói:

 "Giám đốc, tin tốt! Nước ngọt của nhà máy chúng ta đã đạt 'Giải Vàng Triển lãm và Bán hàng Đồ uống Quốc tế Khu vực Châu Á - Thái Bình Dương lần thứ nhất! Ông xem nhanh đi, đây là thư chuyển phát nhanh từ đặc khu gửi đến."

"Cái gì mà Triển lãm Châu Á - Thái Bình Dương? Nước ngọt của chúng ta đâu có tham gia triển lãm?"

Viên Vệ Đông ngơ ngác.

Lý lão nói: "Là một tổ chức tên là Hiệp hội Thúc đẩy Phát triển Doanh nghiệp Tư nhân Trung Quốc đã giúp chúng ta tham gia triển lãm, ông xem nhanh đi."

Trong phong bì dày cộp, có hơn 20 tờ giấy, thư chuyển phát nhanh nặng như vậy, chỉ riêng tiền cước đã mất mấy tệ.

Trên cùng là một bức thư đánh máy:

"Gửi Công ty TNHH Đồ uống Thái Hòa (chữ viết tay): Nhằm thúc đẩy sự phát triển và mở rộng của các thương hiệu đồ uống quốc gia, vào tháng 5 năm nay, hiệp hội chúng tôi đã mang theo hơn 300 loại đồ uống từ khắp nơi trên cả nước, tham gia "Triển lãm và Bán hàng Đồ uống Quốc tế Khu vực Châu Á - Thái Bình Dương lần thứ nhất tổ chức tại Melbourne, Úc...

Sau khi qua sự xét duyệt của ban giám khảo đến từ hơn 30 quốc gia, đồ uống của quý công ty đã vượt qua nhiều vòng thi, vinh dự đạt giải vàng...

Đề nghị quý công ty cử đại diện đến địa chỉ xx tại Thâm Quyến để nhận cúp, huy chương và giấy chứng nhận, mang theo giấy tờ liên quan và 50.000 tệ kinh phí hoạt động. - Văn phòng đại diện Thâm Quyến, Chi nhánh Hoa Nam, Hiệp hội Thúc đẩy Phát triển Doanh nghiệp Tư nhân Trung Quốc."

Tâm trạng của Viên Vệ Đông thay đổi liên tục.

 Lúc đầu ông mừng như điên, nhưng khi thấy phải nộp 50.000 tệ, ông liền nói với Lý lão:

"Đây là lừa đảo phải không?"

Lý lão nói:

"Giám đốc, ông xem các tài liệu khác đi."

Ngoài thư đánh máy, còn có các tài liệu liên quan đến Hiệp hội Thúc đẩy Phát triển Doanh nghiệp Tư nhân Trung Quốc và giới thiệu chi tiết về Triển lãm và Bán hàng Đồ uống Quốc tế Khu vực Châu Á - Thái Bình Dương.

Những tài liệu này đều là bản song ngữ Trung - Anh.

Thậm chí còn có quy trình hoạt động của triển lãm và danh sách các sản phẩm đoạt giải, đồ uống của các khu vực như Nhật Bản, Hàn Quốc, Hồng Kông, Đài Loan, Philippines, Singapore, Malaysia đều có mặt trong danh sách, còn đồ uống của Trung Quốc đại lục chỉ có nước tăng lực Dianlibao và nước ngọt của Viên Vệ Đông đoạt giải.

Lý lão rút ra tờ giấy cuối cùng:

"Giám đốc, ông xem, đây là bản photo giấy chứng nhận đoạt giải của chúng ta. Toàn bộ bằng tiếng Anh, làm đẹp quá trời, sao có thể là giả được?"

Quả thật rất đẹp, hơn nữa còn rất bài bản, Tống Duy Dương thậm chí còn thiết kế logo cho cái gọi là "Triển lãm và Bán hàng Đồ uống Quốc tế Khu vực Châu Á - Thái Bình Dương."

Nhìn những dòng chữ tiếng Anh dày đặc trên tài liệu, rồi đọc kỹ nội dung bản tiếng Trung, Viên Vệ Đông cuối cùng cũng bắt đầu mơ hồ, lẩm bẩm:

"Không lẽ chúng ta thật sự đoạt giải?"

"Hơn nữa còn là giải thưởng quốc tế, thật là vinh quang cho đất nước!"

Lý lão phấn khích nói,

"Giám đốc, cử tôi đến Thâm Quyến đi, đảm bảo sẽ mang cúp của nhà máy chúng ta về."

"Nhưng mà không đúng, còn phải nộp 50.000 tệ."

Viên Vệ Đông nói.

Lý lão giải thích:

"Trong tài liệu người ta đã ghi rõ rồi, hiệp hội của họ mang tính chất bán chính thức, tự chủ tài chính. Đi nước ngoài tham gia triển lãm tốn kém lắm, chúng ta không thể để người ta chạy vạy một chuyến rồi lại trắng tay. Hơn nữa, khi mang giải thưởng về, tìm đài truyền hình và báo chí tuyên truyền một chút, nước ngọt nhà máy chúng ta sẽ nổi tiếng khắp nơi, chẳng phải tốt hơn bỏ mấy vạn tệ ra quảng cáo sao?"

"Đúng vậy, có thể dùng để tuyên truyền!"

Viên Vệ Đông bỗng nhiên đứng dậy,

"Nhanh chóng làm giấy thông hành cho tôi, tôi đích thân đến đặc khu một chuyến."

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top