Quý Kiến Quân làm sao lại không cảm giác được?
Tuy nghe vợ anh nói như vậy, anh cũng chỉ cười, anh biết vợ anh có chút bí mật nhỏ, nếu cô không muốn nói thì anh cũng sẽ không hỏi, hai người đều là trong lòng hiểu rõ lại không nói ra ngoài.
Hơn nữa giữa vợ chồng với nhau, không nhất thiết chuyện gì cũng đều làm rõ, chỉ cần hai người đều cùng vun đắp vì gia đình ngày một tốt hơn là được.
"Em đây là xem anh như gia súc mà nuôi à?" Quý Kiến Quân nói với cô.
Tô Đan Hồng trừng mắt nhìn anh một cái: "Anh còn dám đem bản thân so sánh với đãi ngộ của gia súc, ăn ngon ngủ được, cha đứa nhỏ, anh nói đúng không?"
Quý Kiến Quân bị một tiếng gọi cha của đứa nhỏ làm tâm mềm đi một nửa.
Anh nhịn không được ôm cô hôn hai cái, Tô Đan Hồng bị anh tập kích ngay ban ngày ban mặt làm mặt cô nháy mắt hồng thấu, cô trừng mắt nhìn anh một cái lại lười để ý tới anh.
Quý Kiến Quân liền bắt đầu kiểm tra trong nhà, bây giờ trời đã bắt đầu lạnh, một số nơi yêu cầu sửa chữa anh phải tu bổ cho tốt, phòng chất củi ở phía sân sau cũng tràn đầy củi lửa, tuyệt đối đủ dùng cho cả mùa đông.
Quan trọng nhất là bây giờ có điện, nửa tháng trước đã lắp đặt điện xong, bây giờ mọi thứ thuận lợi không ít.
Bởi vì vợ anh mang cái bụng to nên anh không dám để cô mệt nhọc, công việc trong nhà đều là anh cướp làm, mỗi lần anh nhìn thấy cô mang cái bụng bự còn muốn đi xuống phòng bếp vội vội vàng vàng, trong lòng anh liền sợ hãi.
Tô Đan Hồng bị thái độ khẩn trương cực độ của anh làm không biết giận.
"Vợ ơi, đi, anh đỡ em ngồi xuống bên cạnh mẹ đi." Quý Kiến Quân nhìn thấy cô nhàm chán liền nói.
"Được."Tô Đan Hồng gật đầu, ở nhà đợi thật sự không có gì thú vị, trên thực tế nếu không phải Quý Kiến Quân quản nghiêm sợ cô mệt nhọc, cô đều muốn về nhà mẹ đẻ nhìn xem.
Không lâu trước đây chị dâu thứ hai cũng có thai, bây giờ bụng cũng khoảng ba bốn tháng, đây chính là tin tốt, tuy nhiên nếu mẹ cô tinh tế hơn một chút, không cần nghĩ cũng biết chị dâu thứ hai nhất định không có đồ bổ nào, Tô Đan Hồng nghĩ lát nữa bảo Quý Kiến Quân mang theo một ít qua đó.
Ở đây cha Quý, mẹ Quý đang băm thức ăn cho gà, băm một ít cá con và đồ ăn nấu chung với nhau mang đi cho gà ăn chính là nguyên liệu tốt nhất.
Bởi vì mẹ Quý tinh tế chăm sóc, cho nên gà mái trong nhà đẻ trứng đặc biệt cần mẫn, hiện tại tích cóp được không ít trứng gà.
Bởi vì là Tô Đan Hồng, nếu không mẹ Quý cũng không bỏ được mà cầm gà giết tẩm bổ cho cô ở cữ.
"Mang cái ghế cho Đan Hồng ngồi."
Mẹ Quý nhìn thấy hai người đi lại đây rất vui vẻ, bà vội vàng sai bảo con trai.
Quý Kiến Quân liền đi lấy ghế, tuy nhiên Tô Đan Hồng cự tuyệt: "Con không ngồi, con đứng là được, cả ngày ngồi mãi xương cốt của con đều mềm."
"Nói cũng có lý." Mẹ Quý gật đầu nói: "Bây giờ cũng sắp sinh, đi lại nhiều một chút cũng tốt, cũng dễ sinh hơn, lúc trước khi mẹ sinh, trước ngày sinh một ngày đều phải ra mặt đất làm việc kiếm cơm đấy, công việc cả ngày làm không xong, chuyện sinh con cũng có lớn lao lắm đâu? Giống như sinh trứng gà thôi, một lát liền xong."
Tô Đan Hồng hơi thở dài.
Quý Kiến Quân cũng nói: "Mẹ, Đan Hồng vẫn là thai đầu đấy."
"Càng là thai đầu càng phải đi lại nhiều, sau này sinh cũng dễ dàng hơn, bây giờ đều kế hoạch hóa gia đình, sinh nhiều sẽ bị phạt tiền, sinh một đứa là được." Mẹ Quý nói.
Tiền phạt cũng không ít, giống như nhà đứa thứ hai, đứa lớn là con gái, liều mạng sinh thêm đứa thứ hai, ngỡ là sinh con trai, không ngờ vẫn là con gái, bị phạt không ít tiền, còn là đòi tiền từ hai ông bà già nhà bà.
"Chuyện này sau này lại nói, chờ sinh đứa này xong lại tính." Quý Kiến Quân cười nhìn vợ mình, anh biết mục tiêu to lớn của vợ mình, cô đây chính là muốn sinh thật nhiều, trong phòng đều có rất nhiều quần áo của trẻ con.
Tô Đan Hồng trừng mắt nhìn anh một cái nói: "Anh đi múc cho em ít nước, em cho gà uống."
Quý Kiến Quân liền múc cho cô nửa gáo nước, Tô Đan Hồng cầm lấy liền đi tới chuồng gà, lúc cô đổ nước xuống, nước trong linh tuyền cũng trút xuống theo, mấy con gà mái phảng phất ngửi được hương vị, sôi nổi chạy tới uống nước.
Bên kia Quý Kiến Quân và mẹ Quý vẫn đang nói chuyện, chính là chuyện về tã lót, lần trước Quý Kiến Quân đi làng đại học mua phòng nhìn thấy có tã, bởi vì lúc đó cô mang thai còn khoảng hai tháng mới sinh, cho nên liền không có mua, sợ gặp qua kỳ, cho nên bây giờ anh tính toán đi mua, thừa dịp cô còn chưa sinh, bây giờ mua dùng vừa vặn.
Cho nên anh muốn nhờ mẹ ở nhà chăm sóc cô một ngày.
Suy nghĩ này bị mẹ Quý cự tuyệt ngay lập tức, bà tức giận nói với con trai: "Ở đâu ra nhiều chuyện như vậy? Lúc mẹ sinh con cũng có dùng tã đâu? Tiền xe qua lại không nói, đồ vật đó còn rất quý, hiện tại trong nhà cũng có máy giặt, giặt tã còn khó sao? Con đừng có bày vẻ thêm, tiền nhiều không có chỗ tiêu sao!"
Quý Kiến Quân cũng không nghĩ tới anh vừa mới nói ra suy nghĩ của bản thân đã bị bà phun trào đầy mặt, anh rơi vào đường cùng chỉ có thể từ bỏ.
Tuy nhiên Tô Đan Hồng ở bên kia nghe được, nhìn anh một cái.
Quý Kiến Quân cũng liền một vừa hai phải ngừng nói.
Hai vợ chồng ở chỗ mẹ Quý một lát rồi mới trở về.
"Kiến Quân, anh tới làng đại học mua đi, còn có sữa mạch nha, đều mua về một ít, em sợ tới lúc đó không đủ cho con ăn." Lúc trở về nhà Đan Hồng liền nói.
"Nếu anh đi làng đại học, vậy em phải ở nhà một mình? Quý Kiến Quân nhíu mày, anh không đồng ý.
"Vậy anh gọi thím Dương qua đây ở cùng em, nhân tiện hỏi bà ấy một chút có muốn mua gì hay không, anh mua một phần mang về cho thím ấy, có thím Dương ở đây, anh yên tâm được chưa? Hơn nữa cũng chỉ một ngày, còn là đi về trong ngày." Tô Đan Hồng nói.
Quý Kiến Quân liền đi tìm thím Dương, thím Dương không nói hai lời liền đồng ý, bà ấy cũng không có gì muốn mua, hơn nữa Quý Kiến Quân đây là vì đi mua tã và sữa bột, bà ấy thêm phiền làm gì?
"Kiến Quân, cháu cứ việc đi, chuyện trong nhà cứ yên tâm, có thím Dương ở đây nhìn xem giúp cháu." Thím Dương cười nói.
Lúc này Quý Kiến Quân mới thật sự yên tâm.
Khi thím Dương tới, Tô Đan Hồng đã chuẩn bị sẵn một cái rổ, trong rổ bỏ một ít đồ ăn, cô nói: "Kiến Quân, bụng em đi lại không tiện, anh đưa qua cho mẹ em đi, anh bảo mẹ làm chút đồ ăn ngon cho chị dâu tẩm bổ."
"Được." Quý Kiến Quân cầm rổ liền đi tới nhà họ Tô.
Nhìn thấy con rể đi tới, mẹ Tô thực hoan nghênh, tuy anh rằng xuất ngũ trở về, nhưng người con rể này cao lớn đĩnh bạt, không những chăm sóc con gái bà tốt, còn rất hiếu thuận, mẹ Tô làm sao không thích cho được?
"Mẹ, đây là Đan Hồng bảo con lấy tới hiếu kính mẹ, bên trong có hai cân thịt, nói là cho cháu ngoại trai nhỏ tẩm bổ thân mình." Quý Kiến Quân đưa rổ cho bà, cười nói.
"Đan Hồng chính là nhiều chuyện, trong nhà còn thiếu đồ ăn cho chị dâu thứ hai sao?" Mẹ Tô cười haha nhận lấy rổ, bà nhìn qua không chỉ có hai cân thịt ba chỉ, còn có mấy cân đường trắng, mấy thứ này rất tốt, mẹ Tô nói: "Đường trắng con cầm về đi, Đan Hồng sắp sinh rồi, mang về cho con bé dùng."
"Trong nhà vẫn còn, đường đỏ đường trắng đều có, mẹ giữ lại dùng là được, anh hai đâu ạ? Lại đi ra ngoài làm việc rồi ạ?" Quý Kiến Quân hỏi.
Anh hai chính là chỉ anh hai của Tô Đan Hồng.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận