Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Quân Sự Xây Dựng
  3. Trường Ninh Tướng Quân (Dịch)
  4. Chương 3: Cha và Con Gái

Trường Ninh Tướng Quân (Dịch)

  • 81 lượt xem
  • 1195 chữ
  • 2024-12-20 09:17:18

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Dịch: Hoangforever

Vào giờ này, xung quanh đại doanh Tây Hình tối đen như mực, ngoại trừ lính canh gác, tất cả binh sĩ đều đã say giấc nồng.

 Giang Hàm Nguyên rảo bước qua những dãy lều trại liên tiếp nhau, tiến đến trước trướng bạt của cha nàng.

Ánh đèn hắt ra từ khe hở của tấm rèm cửa.

Nàng không đi thẳng vào mà dừng lại bên ngoài, sai lính canh vào bẩm báo.

"Mời tướng quân vào."

Lính canh nhanh chóng bước ra, cung kính nói.

Giang Hàm Nguyên bước vào.

Bên trong không có ai khác ngoài cha nàng.

 Đại tướng quân của Định An hầu - Giang Tổ Vọng, dù chiến công hiển hách, nhưng không giống như người đời hình dung về một võ tướng oai hùng, người cường tráng, râu hùm kia. Dung mạo của ông đoan chính, mày kiếm mắt phượng, thời trẻ chắc chắn là một mỹ nam tử chính hiệu.

Nhưng giờ đây, mái tóc của ông đã điểm sương, dưới ánh đèn le lói, nét mệt mỏi hiện rõ trên khuôn mặt.

Nhiều năm trước, ông từng trúng tên độc, suýt mất mạng.

Sau này, mặc dù tự mình áp chế qua được, nhưng những năm gần đây, tuổi tác ngày một lớn dần, cộng với khí hậu khắc nghiệt nơi biên cương, vết thương cũ thường tái phát, đau đớn hành hạ ông.

Nhưng ông vốn là người mạnh mẽ, rất giỏi chịu đựng, nên không mấy người biết chuyện này.

Thấy con gái bước vào, Giang Tổ Vọng lập tức đứng dậy từ sau án thư, đi về phía nàng.

"Tự Tự, con đến rồi à? Đường xa có mệt lắm không con? Nếu thấy mệt, cứ nghỉ ngơi trước, sáng mai hẵng nói cũng chưa muộn."

Ông gọi nàng bằng tên ở nhà, nét mặt giãn ra, trên môi nở nụ cười.

"Đại tướng quân gấp gáp gọi tôi đến có chuyện gì không?"

Giang Hàm Nguyên đóng quân ở Thanh Mộc ải, cách nơi này mấy trăm dặm về phía bắc, chỉ cách biên giới với Bắc Địch mấy chục dặm. Ngày thường nếu không có quân tình khẩn cấp thì nàng cũng ít khi gặp mặt Giang Tổ Vọng.

Nàng thi lễ theo quân củ, với tư cách là thuộc hạ cấp dưới gặp cấp trên, sau đó đứng thẳng, dùng giọng kính cẩn hỏi.

Giang Tổ Vọng khựng lại, chậm rãi ngồi xuống.

Bên trong trướng nhất thời yên tĩnh.

Gió đêm luồn qua khe cửa, làm bóng nến chao đảo.

Giang Tổ Vọng lại mở lời, nhưng vẻ tươi cười trên mặt đã biến mất:

"Lý Hòa đã đến nhận tội với ta. Nhưng con cũng quá tự tin rồi! Chưa đợi viện binh tới, con đã lập tức đuổi theo! Con dẫn theo bao nhiêu người? Địch nhân có bao nhiêu người? Dù có chậm trễ một chút, những người phụ nữ kia cũng không đến nỗi mất mạng! Dù con đã có một số kinh nghiệm thật, nhưng lấy một địch bốn thì…Ta vốn nghĩ, con không phải người bốc đồng như thế!"

Nói đến đây, giọng ông đã rất là nghiêm khắc.

"Phải, những người phụ nữ đó có lẽ sẽ không chết, nhưng nếu đợi quân của Lý Hòa đến rồi mới đuổi theo, e rằng họ đã sống không bằng chết."

Giang Hàm Nguyên bình tĩnh đáp.

Những tên lính quèn không bị ràng buộc, thú tính đến mức nào, Giang Tổ Vọng sao có thể không biết. Ông trách mắng con gái như vậy, thực ra cũng vì lo lắng cho nàng.

Bị con gái phản bác, ông im lặng một lúc, khi lên tiếng trở lại, giọng điệu đã dịu dàng hơn, chuyển sang một chủ đề khác.

"Hàm Nguyên, nếu cha nhớ không nhầm, con cũng đã 20 tuổi rồi phải không?"

Ánh mắt ông nhìn từ đôi vai phủ đầy bụi đất của con gái, rồi chậm rãi dừng lại trên khuôn mặt giống mẫu thân của nàng, hỏi.

"Đại tướng quân có chuyện gì?"

Giang Hàm Nguyên không trả lời, chỉ hỏi lại.

Giang Tổ Vọng khựng lại.

Triều đình phái sứ giả đến đây, là Tông Chính khanh, Hiền vương của Bốc Uẩn. Sau khi gặp Giang Tổ Vọng, ông ta chào hỏi một vài câu xong rồi vào thẳng vấn đề luôn, hỏi thăm về con gái ông, Trường Ninh tướng quân - Giang Hàm Nguyên.

"Bảy năm trước, đương kim nhiếp chính Vương Kỳ hay còn gọi là An Lạc vương, từng thay mặt Vũ Đế đến đây khao quân, lúc đó con cũng có mặt. Chắc con vẫn còn nhớ chứ?"

Lông mi của Giang Hàm Nguyên khẽ động, cô dùng ánh mắt hơi cảnh giác nhìn cha mình, nhưng không có trả lời.

"Lần này là Hiền vương Bốc Uẩn đích thân đến. Con có biết mục đích chuyến đi lần này của ông ta là gì không?"

Con gái vẫn im lặng.

Ông nghiến răng, nói:

"Là nhận ủy thác của Nhiếp Chính Vương, đến đây thay mặt ngài ấy cầu hôn, mong muốn lập con làm phi."

Không khí như đông cứng lại.

Giang Tổ Vọng nhìn con gái, cười khổ:

"Cha biết, tin này quá đường đột, con chưa chuẩn bị tâm lý. Không chỉ con, mà ngay cả cha cũng vậy. Nhưng..."

Ông xoay chuyển lời nói, lại đứng dậy khỏi án thư, vẻ mặt tươi cười, tiến về phía con gái đang có vẻ sững sờ.

"Nhưng, Nhiếp Chính Vương là nhân trung long phượng, tài năng vô song trong thiên hạ. Nếu nói về dung mạo phong độ, lại càng vạn người có một. Con trước đây chắc cũng từng gặp qua ngài ấy rồi. Huống hồ, con dù gì cũng không phải là nam nhi, lúc nhỏ thì không nói, nhưng giờ lớn rồi, không thể cứ mãi lãng phí năm tháng trong quân doanh như  thế này. Con cũng nên tìm một người tốt..."

"Cha!"

"Cha thật sự cho rằng, Bốc Uẩn là mối lương duyên tốt dành cho con sao?"

"Cha thật sự cho rằng, người như con, thích hợp lấy chồng sao?"

Nàng hỏi dồn dập.

Giang Tổ Vọng sững người, nhìn vào đôi mắt giống hệt vợ mình của con gái, trong lòng dâng lên cảm giác xấu hổ và hối hận.

Ông không dám nhìn thẳng vào mắt con, né tránh ánh nhìn của nàng.

Trong trướng bạt lại chìm vào im lặng.

Một lát sau, Giang Hàm Nguyên lại lên tiếng, phá vỡ sự im lặng, giọng nói đã trở nên bình thản.

"Thôi vậy, con biết cha cũng khó xử. Cha cứ đồng ý đi."

Nói xong, nàng không dừng lại một giây nào, xoay người rời khỏi trướng.

---

Chú thích:

*Trướng bạt có nghĩa là lều, rạp - một loại nhà ở di động được làm bằng vải bạt hoặc da thú, thường được sử dụng trong quân đội hoặc khi đi du lịch.

Trong thời cổ đại, trướng bạt là nơi ở của vua chúa, tướng lĩnh và binh lính khi ra trận hoặc đi tuần du.

*Nhân trung long phượng (人中龍鳳) là một thành ngữ tiếng Trung, dùng để chỉ những người xuất chúng, tài giỏi, nổi bật hơn người.

-Long (龍) là rồng, biểu tượng cho sức mạnh, quyền uy và sự cao quý.

-Phượng (鳳) là phượng hoàng, biểu tượng cho vẻ đẹp, sự duyên dáng và trí tuệ.

Nhân trung long phượng có nghĩa là "rồng phượng trong loài người", ý chỉ những người có tài năng xuất chúng, phẩm chất cao quý, giống như rồng và phượng hoàng nổi bật giữa muôn loài.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top