Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Trường Sinh : Khởi Đầu Từ Thợ Săn (Dịch)
  4. Chương 12: Hiệp khách

Trường Sinh : Khởi Đầu Từ Thợ Săn (Dịch)

  • 119 lượt xem
  • 1002 chữ
  • 2024-03-27 19:47:29

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

"Tiền Tam, con mẹ nhà ngươi!! Hôm nay ta muốn thay trời hành đạo, vì dân trừ hại!" gã đầu trọc giận dữ hét lên, cầm côn sắt lao vào trong.

Trong nhà vang lên tiếng thét của một nữ nhân.

"Phan hòa thượng, ngươi đang làm gì?" Vợ của Tiền Tam túm lấy áo mỏng và kéo chăn lên, lớn tiếng quát: "Cứu mạng, Tam gia, cứu mạng!! Phan hòa thượng điên rồi!!"

Lý Nguyên không biết những chuyện này, lúc này hắn đang mò mẫn trở về nhà, vượt qua hàng rào, nhẹ nhàng đẩy cửa vào.

Hắn vội vàng cởi áo và quần lạnh như băng, rồi cởi giày và cẩn thận leo lên giường.

Có lẽ Diêm Ngọc cảm thấy có người lên giường, mơ mơ màng màng thủ thỉ: "Nguyên ca nhi."

"Diêm tỷ." Lý Nguyên đáp lời.

"Đi lâu không?"

"Mới một lát thôi."

"Ưm." Diêm Ngọc mơ mơ màng màng, cũng không nhận thức được thời gian, chỉ có âm thanh yêu kiều. Cô duỗi chân nhỏ ngoắc vào chân của hắn, muốn nằm vào trong lòng nam nhân.

Nhưng vừa chạm vào, Diêm Ngọc không nhịn được mà rên nhẹ "Ôi", hỏi nhỏ: “Nguyên ca nhi, sao chàng lạnh thế?"

Lý Nguyên nói: "Bên ngoài lạnh lắm."

"Vậy nhanh ôm ta đi, ta đang ấm lắm." Diêm Ngọc vươn tay kéo chăn, đắp kín cả hai người, quấn chặt lại, sau đó dính sát thân thể với chỗ lạnh trên người Lý Nguyên.

Không lâu sau, trong chăn ấm áp, còn ấm hơn cả lò than.

Lý Nguyên ôm chặt nữ nhân trong ngực, người nương tử này thật biết thương nam nhân.

Đột nhiên, nữ nhân trong ngực hắn lẩm bẩm: "Nguyên ca nhi, hay là… chàng đừng đi săn cùng Tiền Tam nữa. Ta thấy Tiền Tam kia không có ý tốt, chàng và hắn không phải cùng một loại người, đi cùng chắc chắn không có quả ngọt để ăn."

Nhưng sau khi nói xong, cô lại nghĩ đến hậu quả khi không đi, không nhịn được mà khóc lên "oa oa oa", cái miệng nhỏ không ngừng nỉ non: "Làm sao đây, Nguyên ca nhi, chúng ta phải làm sao đây…"

Ngày hôm sau, trời vừa sáng, cả phường Tiểu Mặc lập tức nóng nảy.

"Phan hòa thượng giết người rồi!"

"Phan hòa thượng giết người rồi!"

"Hắn sao dám làm thế?"

"Ban ngày vừa bị chọc tức, vậy mà tới tối đã đi trút giận là sao."

Hôm qua Lý Nguyên "thức cả đêm", hơn nữa dây thần kinh còn phải luôn kéo căng, rồi lại còn phải mây mưa với Diêm Ngọc, lúc này hắn vẫn chưa thức dậy.

Diêm Ngọc thì tinh thần khá tốt, lúc này cẩn thận đẩy cửa ra, đi dạo quanh sân, vừa thấy Vương thẩm cũng đang ở ngoài, liền chạy sang.

Nghe được tin Phan hòa thượng đã giết người, nội tâm cô tò mò và cảm thấy một chút chờ mong khó hiểu.

"Vương thẩm, có chuyện gì vậy?"

Vương thẩm thì linh thông tin tức, ghé sát lại lỗ tai cô, nói nhỏ: "Diêm nương tử a, tối qua Phan hòa thượng đi tới đánh chết Tiền Tam."

"Hả?"

Diêm Ngọc trừng to mắt, có chút không dám tin, trong lòng lại vui vui khó hiểu.

Nhưng ngay sau đó, cô nhăn mày nói: "Không đúng, Tiền Tam cơ bắp như vậy, Phan hòa thượng lúc sáng vừa bị đánh, làm sao có thể đánh thắng được Tiền Tam?"

Vương thẩm nói: "Ta cũng không biết, chờ xem đi, ta cũng đang tò mò."

"Ừm", Diêm Ngọc rất sợ tin tức không chính xác và cũng có một chút lo lắng.

Cô nhón chân nhìn tới xa xa, do dự liệu có nên đi ra xem hay không, nhưng ngay sau đó cô lại từ bỏ ý định đó.

Nam nhân trong nhà đã bảo cô tránh xa chốn đông người, cô phải nghe lời.

Cho nên cô đứng tại chỗ chờ, hy vọng và mong đợi.

Sau khi thấy có người từ hướng nhà Tiền Tam trở về, cô và Vương thẩm chạy đến hỏi.

Vừa hỏi mấy câu, tin tức vô cùng xác thực.

Diêm Ngọc rất mừng, có cảm giác như đang đón Tết.

Cô cố kiềm chế niềm vui, nhưng trong lòng đã bắt đầu hát: "Hôm nay là một ngày tốt lành”.

Đột nhiên, nam nhân được hỏi nói một câu: "Diêm nương tử, hôm qua hình như Tiền Tam có đến nhà ngươi để tìm Nguyên ca nhi phải không?"

Diêm Ngọc sửng sốt, rồi thở dài, buồn rầu nói: "Tiền ca muốn Nguyên ca nhi đi theo hắn, Tiền ca là người có nhiều bản lĩnh a, ta nói với Nguyên ca nhi là phải đi theo học hỏi Tiền ca.

Nguyên ca nhi thì sao, hắn cũng lo lắng.

Mới thời gian trước, còn không phải là bị lợn rừng đuổi hay sao, vết thương kia dính tới xương cốt, hắn ước gì thương thế sớm lành còn đi săn với Tiền ca.

Tại sao lại như vậy? Ôi, Nguyên ca nhi nhà ta là người không có phúc a."

Đến giữa trưa, Lý Nguyên bình chân như vại mà ngáp một cái, rời giường xỏ giày, lại nghe thấy Diêm Ngọc ở dưới nhà đang vui vẻ ngâm nga.

"Diêm tỷ, có chuyện gì mà vui vẻ thế?"

Nghe thấy nam nhân hỏi, Diêm Ngọc thả xuống củi đốt, đưa gương mặt nhỏ đỏ rực do lò sưởi sấy khô tiến lại cạnh giường và nói: "Ôi, Nguyên ca nhi, chàng thấy hay không nè, đêm qua Tiền Tam chết!

Ta nói Phan hòa thượng thật đúng một cái lòng hiệp nghĩa, ban ngày thì bênh vực kẻ yếu giúp nhà Thái Hoa tẩu, ban đêm lại cầm côn sắt tới đánh Tiền Tam rớt xuống hầm phân. Thật đúng là hiệp khách."

Lý Nguyên sửng sốt một chút.

Còn có chuyện thế này?

Hắn giết người, nhưng lại để Phan hòa thượng cõng nồi.

Nhưng việc này cũng hợp lý đến lạ, dĩ nhiên hắn không thể đi giải thích được.

"Diêm Ngọc, đừng vui quá như vậy, nếu bị ai nhìn thấy sẽ không tốt đâu."

"Biết biết, ta có ngốc đâu."

Diêm Ngọc nói thêm dăm ba câu, sau đó lại chạy lại bếp lò nhóm lửa.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top