Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Trường Sinh : Khởi Đầu Từ Thợ Săn (Dịch)
  4. Chương 39: Thuần hổ

Trường Sinh : Khởi Đầu Từ Thợ Săn (Dịch)

  • 119 lượt xem
  • 929 chữ
  • 2024-03-27 19:54:03

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Vào lúc này, Lý Nguyên ném hai miếng thịt thỏ nướng ra xa.

Mãnh hổ vồ lấy miếng thịt thỏ như tia chớp và bắt đầu ăn.

Sau khi ăn xong, mãnh hổ tiếp tục nhìn chằm chằm vào miếng gà rừng nướng trong tay Lý Nguyên.

Nhưng Lý Nguyên lại ăn hết miếng gà rừng trước mặt nó.

Lúc này, mãnh hổ lại muốn vượt giới.

Nhưng chỉ cần nó có chuyển động, Lý Nguyên lập tức giương cung cài tên.

Mỗi khi tiếng kéo cung "kèn kẹt" vang lên, mãnh hổ lập tức dừng lại.

Sau vài lần như vậy, dường như mãnh hổ quyết định thử lại, nó đi một vòng, muốn thay đổi góc độ.

Vào lúc này, cung đất trong tay Lý Nguyên phát ra tiếng nổ lớn.

Oành!

Trong tiếng rít sắc bén của không khí, một tia sáng lạnh lóe lên!

Tại chỗ đích của mũi tên, thân cây yếu ớt như bùn, vừa chạm liền thủng.

Oành!

Mũi tên đâm vào thân cây.

Mãnh hổ đột nhiên dừng lại, liếc nhìn mũi tên trên cây, quay đầu chạy mất.

Trong nháy mắt đã qua sáu ngày.

Trong thời gian đó, Lý Nguyên đã "xin hai ngày nghỉ" và đi sâu vào ngọn núi thứ ba của Tiểu Mặc sơn.

Phạm vi tìm tòi của hắn cũng đã từ "nửa ngày đi bộ" trở thành "một ngày rưỡi đi bộ".

Mặc dù hắn đi chậm để tránh lạc đường, nhưng phạm vi khám phá đã được mở rộng nhiều hơn.

Lần thăm dò này khiến hắn không thể nhịn được mà cảm khái:

Người a nên ra ngoài nhiều một chút.

Không đi làm sao biết phương xa kia thật sự là vô vị đây?

Sau lần phiêu lưu trong rừng sâu núi thẳm này, Lý Nguyên bỗng cảm thấy ẩn cư quá vô vị.

Trong một nơi không có đèn, không có điện, không có điện thoại và internet, ăn bữa nay nghĩ bữa mai, thậm chí phải dùng lá để làm giấy vệ sinh, ở trong núi hoang vu như thế thì có gì làm? Không lẽ tạo ra con người mỗi ngày sao?

Trong núi có gì vui? Tùng hoa ủ rượu, xuân thủy cất trà. Nhưng đó cũng phải mua men rượu và lá trà, còn phải ăn cơm nữa.

Ngoài ra, núi rừng đầy dã thú và độc trùng, Diêm tỷ chắc chắn không đủ khả năng chống đỡ. Nếu hắn ra ngoài tìm tòi, không thể coi Diêm tỷ là một món trang sức nhỏ treo trên người được?

Trong 《 Đào Hoa Nguyên Ký 》 có nói: “Họ bảo tổ tiên trốn loạn đời Tần, dắt vợ con và người trong ấp lại chỗ hiểm trở xa xôi này rồi không trở ra nữa; từ đó cách biệt hẳn với người ngoài”.

Đây không chỉ đồng hành với thê tử còn cả ấp người, cũng chính là những người trong huyện cùng vào núi.

Nó tương tự như di cư cả huyện nhỏ vào núi.

Vậy chắc chắn là không tệ.

Nhưng để dời đi toàn thể như vậy, ít nhất cần đáp ứng hai điều kiện.

Một, hắn phải có uy tín lớn và có quyền lực lớn trong huyện này;

Hai, hầu hết mọi người trong huyện đều có cùng suy nghĩ và sẵn lòng tị thế.

Nhưng cả hai điều kiện này hắn đều không được.

Lý Nguyên lặng lẽ thở dài.

Ý tưởng tốt, hiện thực lại tàn khốc.

Ý tưởng "ẩn cư" của hắn tạm thời mờ nhạt.

Tuy nhiên, hắn quyết định tiếp tục khảo sát Tiểu Mặc sơn.

Quen thuộc với địa hình, chính là để tìm đường lui.

Lỡ như bọn Hồng Liên tặc đánh vào huyện, hắn còn có chỗ để trốn cùng với Diêm tỷ.

Ngoài ra, nếu hắn có thể nhìn thấy Tiểu Mặc sơn thông với thôn trấn huyện phủ gì, hắn có thể sắp xếp các kế hoạch tiếp theo.

Nếu đó là một nơi ổn định, hắn và Diêm tỷ chuyển tới bằng thân phận lưu dân.

Tuy nhiên,

Nếu huyện Sơn Bảo ổn định lại, hắn vẫn sẵn sàng quay trở lại.

Khi đó, hắn sẽ tự trọng thương bản thân mình, tắm bùn vài lần và chờ đói ba ngày ba đêm, sau đó nói là lạc đường trong núi, hôm nay mới thoát chết trở về.

Sau đó, hắn sẽ dưỡng thương, tiết kiệm tiền, tìm cách móc nối quan hệ với người khác, chuyển đến khu vực gần Ngân Khê - nơi có trị an tốt, sau đó tập trung vào đi săn, kiếm tiền, đồng thời xem liệu có thể có được công pháp mới hay không.

Lúc này, Lý Nguyên đang ôm chặt Diêm nương tử.

Sau khi vui vẻ với nhau, tiểu phu thê đều có chút lo lắng.

Lý Nguyên nói kế hoạch này với Diêm Ngọc.

Diêm Ngọc cũng không biết nói gì, sau một lúc, cô nói với vẻ buồn bã: "Nguyên ca nhi, chàng nói tới đường lui, thật ra ta có một tin tức mới."

Hơi ngừng một chút, Diêm Ngọc nói: "Hình như quan binh đã đánh bại bọn Hồng Liên tặc."

"Nhanh vậy?" Lý Nguyên ngạc nhiên, sau đó hỏi: "Thông tin này nàng biết từ đâu?"

"Huyện binh nhổ trại, có huyện bình ban đầu và cả nhóm binh sĩ mới thu.

Sự việc lớn như vậy, đã lan rộng trong huyện từ lâu rồi.

Vương thẩm vốn nghĩ nam nhân mình không cần tham gia chiến đấu, nhưng cuối cùng vẫn phải đi.

Ta còn khuyên nàng ấy, đây là thừa thắng xông lên, không có chuyện gì đâu.

Nhưng kết quả, ai biết được?

Chuyện thắng hay không, cũng không phải chúng ta quyết định, nhưng nếu Vương thúc chết, Vương Thẩm sẽ sụp đổ." ban ngày Diêm Ngọc bị Vương thẩm ảnh hưởng, vì vậy cô trở nên hơi buồn.

"Nguyên ca nhi, rõ ràng là chiến thắng, chàng nói tại sao huyện lệnh vẫn muốn xuất binh?"

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top