Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Trường Sinh : Khởi Đầu Từ Thợ Săn (Dịch)
  4. Chương 6: Chó hoang

Trường Sinh : Khởi Đầu Từ Thợ Săn (Dịch)

  • 113 lượt xem
  • 970 chữ
  • 2024-03-27 19:45:49

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Trong sân, cửa đóng một lá.

Diêm nương tử hơi vểnh cái mông, đang chất củi mới nhặt lên góc tường.

Nàng không dám đi xa, chỉ nhặt những cành gãy ở gần.

Vừa nghe có tiếng động, nàng nhanh chóng quay đầu lại, khi nhìn thấy bộ dáng của thiếu niên, nàng mới lộ ra nụ cười thả lỏng, trên gương mặt xinh đẹp xẹt qua ý xuân và ý mừng: "Nguyên ca nhi!!"

"Nguyên ca nhi!"

Nàng lao đến, nhào vào ngực thiếu niên, như thể vừa mới xóa đi nỗi lòng lo lắng.

"Nguyên ca nhi, Nguyên ca nhi."

Nàng nhẹ nhàng thì thầm.

"Có chuyện gì vậy?" Lý Nguyên cười nói.

"Ta thấy có con chó hoang đào ra một cái xác, cái xác này chỉ mới chôn cách đây vài ngày."

"Chắc là chôn không sâu."

"Nguyên ca nhi, ta sợ."

"Ta cũng sợ, hôm nay không săn được con thú nào cả."

"Không sao, không sao."

Nữ nhân từ trong ngực hắn ngước mặt ngó lên, đưa hai tay áp vào hai má của hắn, nhẹ nhàng nói: "Chúng ta đều không sao, mới là quan trọng."

Khuôn mặt nàng thực sự xinh đẹp, ở gần nhìn kỹ cũng có nét quyến rũ làm say đắm lòng người.

"Tỷ nhìn thấy chó hoang ở chỗ nào? Hay là chúng ta đi kéo nó về?" Lý Nguyên có chút ý động.

Diêm nương tử đứng lặng một chút, cười ríu rít, sau đó nói: "Sớm đã không còn dấu vết.

À, Nguyên ca nhi, hôm nay ta đã dùng hai đồng tiền lớn để đổi hai cân ngô, hai cân cám gạo, hai cân đậu, trộn chung để nấu, hẳn là có thể ăn một thời gian."

"Lúc trở về, có ai nhìn thấy không?"

"Vương thẩm và nam nhân nhà nàng cũng ở đó, họ giúp ta một tay, nếu không ta cũng không dám mua nhiều như vậy trong một lần đâu."

Hai người cùng im lặng.

Sau một ngày đầy áp lực, có vẻ như có gì đó đang rục rịch.

Đột nhiên, Diêm Ngọc kêu lên một tiếng sợ hãi.

"Nguyên ca nhi, ngươi làm gì vậy?"

Cánh tay của Lý Nguyên đã vòng qua đầu gối nàng, ôm ngang thôn cô xinh đẹp này vào lòng và đi nhanh vào trong nhà.

"Nguyên ca nhi, cơm vẫn chưa nấu mà."

"Nguyên ca nhi."

"Nguyên ca nhi."

Tiếng gọi dần trở nên yếu ớt, biến thành chàng chàng thiếp thiếp mật ngọt trong cuộc mây mưa.

Khi màn đêm buông xuống,

Tiếng thở gấp của mỹ phụ dần dần lắng xuống, giọng nói nũng nịu du dương mà mộng mị.

"Nguyên ca nhi, chàng thật tốt, thật sự biết thương nương tử nữa nha."

"Được rồi, ta nên dậy nấu cơm rồi. Hì hì, chàng nằm nghỉ tiếp đi, việc trong nhà để ta làm."

Trong những ngày tiếp theo,

Lý Nguyên dành hai ngày để kiểm tra ngón tay vàng, rồi thu được kết luận.

Hệ thống này thực sự là danh xứng với thực, khuyến khích vợ chồng sinh hoạt êm ấm.

Mỗi đêm, cần hai vợ chồng ân ân ái ái, thì hôm sau mới thu được điểm số.

Để kiểm tra điểm này, vào ngày thứ hai, hắn cố tình chọc cho Diêm tỷ tức giận, rồi lại không quan tâm đến cảm xúc của nàng.

Kết quả là không nhận được điểm số nào cả.

Ngoài ra, chỉ có thể thu hoạch vào ban đêm, ban ngày thì không được tính.

Ngày thứ ba, chiều muộn.

Diêm Ngọc bị trách mắng, đáng thương cuộn tròn trước bếp lửa làm bằng đất, đôi mắt thủy hạnh nhìn chăm chú ngọn lửa trong lò, gương mặt nhỏ bé có chút tủi thân, mơ hồ lẫn sợ hãi.

Không phải là nàng chưa từng nghe nói nam nhân trước và sau khi cưới sẽ trở nên khác, trước hôn nhân hắn đối với ngươi tốt như thế nào, sau hôn nhân hắn lại đối xử với ngươi tệ như thế ấy.

Nhưng nàng không ngờ rằng chuyện này sẽ xảy ra với chính mình.

Nàng nhớ lại hình ảnh của Lý Nguyên tối qua, bây giờ lòng nàng đang loạn tung tùng phèo.

Dù nàng và Lý Nguyên chưa chính thức thành hôn, nhưng thực tế thì cả hai đã sống chung như vợ chồng.

Nàng thấy Lý Nguyên chân thành, hai người lại ở chung sớm chiều, sinh hoạt trong cùng một căn nhà cũng khá hòa hợp và ổn định, tâm hồn thiếu nữ của nàng sớm đã có ý động. Vài ngày trước bị hù dọa bởi mấy cái người bị chết đói trong năm thiên tai này, nàng lo sợ sau này sẽ không có cơ hội, bèn vứt bỏ mặt mũi, trực tiếp trao thân cho hắn.

Nhưng bây giờ…

Lý Nguyên, Lý Nguyên hắn làm sao lại trở thành người như vậy?

Ngoài ra, hai ngày qua, sao ngay cả ban ngày mà hắn cũng muốn làm loại chuyện đó? Thật là...

Diêm Ngọc cảm thấy buồn muốn khóc.

Tạch tạch tạch.

Ngọn lửa trong lò bỗng chợt nổ bùng lên, sau đó lại ảm đạm xuống, Diêm Ngọc vội vã túm lấy củi đút thêm vào trong lò.

Bỏ vào bỏ vào, nàng nghe được tiếng bước chân.

Diêm Ngọc lập tức biết là Lý Nguyên đến, nhưng nàng không dám nhìn hắn. Tối qua bị khi phụ, nàng vừa giận vừa sợ, bồn chồn lo sợ.

"Diêm tỷ, đi nghỉ ngơi a, để ta làm cho."

Tiếng nói của Lý Nguyên vang lên bên tai.

Diêm Ngọc bỗng ngây người, lắp bắp nói: "Ngươi… ngươi đi nghỉ ngơi trước đi."

Sau khi nói xong, nàng bất ngờ hét lên một tiếng.

Lý Nguyên bỗng nhiên bế nàng lên.

"Lý Nguyên, ngươi buông ta ra, buông ta ra." Diêm Ngọc đấm đá vào thiếu niên, đánh đánh nhưng rồi lại không dám nữa.

Đôi mắt nàng đã ướt, nhanh chóng đỏ lên, nàng bắt đầu hối hận vì lúc trước đã qua loa.

Nhưng, cảnh tượng trong suy nghĩ của nàng lại không xảy ra, Lý Nguyên chỉ đặt nàng xuống giường, nhìn vào đôi mắt đỏ của nàng và nói: "Nhìn lại nàng xem, đã mệt đến như vậy rồi, vẫn còn làm việc?”

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top