“Tôi vội chạy ra xem thì chợt nhận ra những làn khói mờ đục đang lẩn khuất khắp con đường làng nứt nẻ. Đó là sương mù. Sương mù dâng cao và ngày càng dày đặc hơn...”
“Tôi bước theo sau mẹ, tiến gần đến ngôi nhà mới của chúng tôi mà không biết rằng tôi đang từng bước lại gần những cơn ác mộng dai dẳng sau này...”
“Tôi ôm chặt hai cánh tay rồi đi gần như chạy qua cầu, lòng dấy lên chút sợ hãi. Cây cầu khẽ rung lên trong từng bước chân. Khi tôi tiến lại gần phía thằng bé thì ánh mắt vô tình đảo xuống dưới chân. Qua một chiếc lỗ nứt nẻ dưới tấm ván gỗ lót cầu đã mục, một con mắt trắng dã đục ngầu đang nhìn lên tôi chằm chằm…”
Cùng tác giả
| STT | Tài Khoản | Đề cử | Lời nhắn | Thời gian |
|---|

