Thiên địa là quán trọ cho vạn vật chúng sinh, còn thời gian vốn là khách qua đường từ xưa đến nay. Sinh và tử sai biệt, sự khác biệt cũng tựa như giữa mộng và tỉnh, luôn biến hóa rối ren, không thể xét dò. Như vậy thì, nếu đã vượt qua sinh tử, đã vượt ra thiên địa, tại bên ngoài thời gian, chúng ta sẽ gặp phải điều gì nữa, và bản thân chúng ta đã là đẳng cấp gì, định nghĩa ra sao?
----
Hiện tại bên Bạch Ngọc Sách bảo là truyện này của bên đó, mình mua truyện này từ người khác cũng không biết nguồn bên nào, up chia sẻ đọc cho vui với các bạn thui. Do Bạch Ngọc Sách đã liên hệ với mình, bảo ngừng, vì vậy các bạn muốn đọc thì sang Bạch Ngọc Sách đọc ủng hộ dịch giả nha. Dù gì các bạn đó cũng đã bỏ thời gian, công sức mới dịch ra truyện cho các bạn đọc, mệt lắm đó.
------
Bản gốc 1 chương 630 đ, mình 1 chương 200 đ nha các bạn, free tới chương 365.
--------
Đây là một truyện tiên hiệp truyền thống giống như truyện Tiên Nghịch.
Hứa Thanh, nhân vật chính của câu chuyện là một trong những người may mắn còn sống sót sau tai nạn “thần linh mở mắt”. Vốn là một thành viên của xóm nghèo nên từ nhỏ hắn đã bươn chải với đời, lão luyện trưởng thành hơn cái tuổi 15 của mình rất nhiều. Mục tiêu cả đời hắn là sống sót và tìm lại được thân nhân thất lạc.
Tình cờ có được bảo vật kỳ lạ là một viên đá màu tím giúp thân thể khôi phục sức lực một cách nhanh chóng, Hứa Thanh đi theo con đường tu luyện thể chất rồi gặp được ông lão Lôi đội.
Quãng thời gian tốt đẹp êm ả sống cùng Lôi đội quá ngắn ngủi nhưng vẫn để lại dấu ấn cực lớn trong lòng thiếu niên, để hắn biết một chút ôn nhu giữa thế giới tàn khốc này là điều đáng quý cỡ nào.
Bị kẻ thù truy sát, Hứa Thanh tìm đến tông môn Thất Huyết Đồng và trở thành đệ tử ở đó, bắt đầu tu về đạo pháp, cũng dần bước chân vào thế giới rộng lớn của các tu sĩ.
Hứa Thanh không phải người tốt bụng nhưng có thể tốn sức vác từng thi thể người dân trong thành đi hoả táng, để linh hồn họ được yên nghỉ. Hắn không phải người xấu chủ động gây hấn với ai, nhưng một khi xác định được kẻ thù sẽ không nương tay dù chỉ một lần, đã diệt là phải diệt sạch....
Truyện rất hay.
----