Đi Cầu Long sơn trại còn có một nguyên nhân khác, đó là phá giải bí mật Càn Khôn chỉ.
Trên đường về Đại Hoang Chiến Viện, Lý Diệu dùng từng loại tinh não nhỏ để thử phá giải cấm chế Càn Khôn giới chỉ.
Nhưng hơi thăm dò liền phát hiện, trong nhẫn Càn Khôn khảm lên hai cái cấm chế vô cùng quỷ dị, giống như không gian bị phong ấn có một cái lớn một cái nhỏ vậy.
Lý Diệu suy đoán, cái không gian to lớn thứ nhất chính là không gian chứa đồ của xà yêu vương.
Tiểu không gian thứ hai có khả năng là không gian chứa đồ của chủ nhân đời trước.
Chủ nhân đời trước của Càn Khôn giới đã bố trí một cái cấm chế mạnh mẽ ở trong Càn Khôn giới, mạnh mẽ cắt rời ra một khối không gian nhỏ, ngay cả xà yêu vương cũng không có cách nào phá giải.
Nên bày thêm cấm chế của mình ở trên cái cấm chế này.
Lý Diệu tính toán qua, muốn phá giải cấm chế của xà yêu vương là chuyện chẳng mấy khó khăn, chỉ cần tìm được phép tính thích hợp, để loại tinh não cỡ lớn chạy mấy ngày, là có thể cưỡng chế phá giải.
Nhưng cứ như vậy có thể dẫn đến việc một tầng cấm chế sâu bên trong bị phát động, khiến toàn bộ không gian đổ nát, Càn Khôn giới bị hủy hoại chỉ trong một ngày.
Muốn triệt để phá giải hai cái cấm chế, độ khó quá cao, vượt xa khỏi năng lực của Lý Diệu, với cả hiện tại hắn không có tinh não chuyên phá giải cấm chế.
Trong giới Tu Chân, có một loại người không chính không tà, đi lại khắp các nơi, nghề nghiệp thần bí đó gọi là.
- Phá cấm sư!
Mỗi một tên phá cấm sư vừa là cuồng nhân tinh não, vừa là cao thủ điều động thần niệm, lấy việc phá giải cấm chế làm vui.
Không ít phá cấm sư có tính cách quái lạ, không cần danh lợi, chỉ cần phá giải cấm chế là vui vẻ.
Ở Cầu Long sơn trại tụ tập một đám cuồng nhân phá cấm như vậy, thậm chí ngay cả cấm chế cỡ lớn mà chính phủ liên bang thiết kế ở trên linh mạng cũng không thể ngăn cản bước chân của bọn họ.
Chỉ có phá cấm sư mới có thể phá giải song trọng cấm chế trong Càn Khôn giới, giúp Lý Diệu tìm hiểu bí mật trong Càn Khôn giới.
- Quyết định!
- Trước tiên phải thâm nhập tìm hiểu kế hoạch Huyền Cốt, sau đó xin nghỉ đi Cầu Long sơn trại một chuyến, nếu như thuận lợi chỉ mất nhiều nhất ba ngày, chọn một ngày nghỉ đi, không được làm lỡ quá nhiều chuyện.
Lý Diệu khởi động linh hạc đưa thư chuyên dụng ra xem.
- Sơn Hải phái phát ra nhiều tin tức cho ta như vậy sao.
Lý Diệu bỗng cảm thấy phấn chấn, chà tay xát vào nhau.
Ba tháng trước hắn đã bàn xong xuôi chuyện hợp tác luyện chế Yêu Thú Tham Trắc Khí cùng Sơn Hải phái, dựa theo kế hoạch hắn nên bắt đầu luyện chế quy mô lớn rồi, đồng thời mở rộng thị trường ra, không biết lượng tiêu thụ sẽ ra sao đây.
Yêu Thú Tham Trắc Khí là cái pháp bảo thứ nhất Lý Diệu dốc hết tâm huyết để luyện chế.
Kiếm được bao nhiêu tiền chỉ là phụ, cái then chốt là tâm huyết của hắn đã kết tinh, bởi vậy hắn hy vọng có nhiều tu chân giả tán thành.
Lý Diệu mở ra tin tức, tràn đầy phấn khởi xem lướt qua thông tin.
Càng xem con ngươi trợn lên càng lớn, sắc mặt càng khó coi, hắn sửng sốt đến nửa ngày, mới tự lẩm bẩm:
- Ra thị trường một tháng mới bán được 693 bộ thôi sao.
- Hơn nữa tin tức trên các tạp chí pháp bảo, cùng các diễn đàn linh võng đều chậm chạm.
- Ngay cả một ít cửa hàng kinh doanh nhỏ cũng dồn dập từ chối hợp tác.
Lý Diệu gãi gãi da đầu, mặt đầy nghi hoặc.
Tính năng của Yêu Thú Tham Trắc Khí đã được hắn chứng minh ở trong thực chiến, tuyệt không phải là nhắm mắt làm liều.
Sơn Hải phái tiến hành nghiên cứu thị trường phi thường cẩn thận, phân tích tính khả thi của các hạng mục, cảm thấy vô cùng lạc quan.
Hơn nữa Yêu Thú Tham Trắc Khí là hạng mục Sơn Hải phái đập nồi dìm thuyền liều chết đến cùng thực hiện, bọn họ vô cùng coi trọng chuyện này.
Bọn họ sản xuất dưới sự giám sát ở Lý Diệu, mỗi một chi tiết nhỏ đều cân nhắc đến, chất lượng sản phẩm rất tốt, không kém bao nhiêu so với đồ Lý Diệu tự tay luyện chế.
Vì đây là lần đầu tiên nên họ định giá khá thấp, lấy ít lãi để tiêu thụ mạnh.
Tuy Lý Diệu không mong muốn quá cao, nhưng thời gian một tháng mới bán được chưa đầy bảy trăm bộ thì thực sự vô cùng thê thảm.
Lý Diệu trầm ngâm vào linh võng trong chốc lát, mua mấy quyển tạp chí pháp bảo giả lập gần đây, sau đó tìm tòi đánh giá liên quan đến Yêu Thú Tham Trắc Khí.
Tạp chí pháp bảo nổi danh nhất liên bang Tinh Diệu tổng cộng có ba bản, phân biệt là pháp bảo thiên địa, luyện khí sư cùng với phi kiếm và chiến giáp.
Mỗi ngày ba quyển tạp chí này đều có lượng lớn đánh giá, nó còn có thể sắp xếp ra lượng lớn bảng danh sách với những đánh giá pháp bảo mới xuất hiện gần đây của Tu Chân Giới có kim bảng, nhiệt tiêu bảng, sáng tạo bảng và các loại bảng khác như hắc bảng, trứng thối bảng v...v .
Thế giới pháp bảo cực kỳ mênh mông, mỗi một ngày Tu Chân Giới có vô số mới pháp bảo mới luyện chế ra, một người tu chân phổ thông không thể vừa làm vừa thử nghiệm, đánh giá của ba đại tạp chí pháp bảo vì vậy mà có tác dụng vô cùng quan trọng.
Có thể nói, thứ pháp bảo nào được tam đại tạp chí pháp bảo nhất trí tán thưởng thì lượng tiêu thụ sẽ tăng vụt lên.
Nếu món pháp bảo nào đó bị tam đại tạp chí pháp bảo mắng chửi thì khẳng định không có người hỏi thăm, rất nhanh sẽ bị thị trường đào thải.
Yêu Thú Tham Trắc Khí là một tác phẩm mới, không có danh tiếng gì trong giới tu chân, trong tam đại tạp chí pháp bảo chỉ có vài cái đánh giá sơ sài.
Trước tiên Lý Diệu mở ‘pháp bảo thiên địa’ ra xem đánh giá, sau đó bắt đầu nghiên cứu nó.
Bản kiểm tra đánh giá này hời hợt liệt kê ra một ít ưu điểm của Yêu Thú Tham Trắc Khí, như mang theo rất thuận tiện, phản ứng cấp tốc, dò xét chính xác đủ loại.
Thế nhưng sau khi Yêu Thú Tham Trắc Khí luyện chế thành hình thái kính mắt, tin tức nhảy lên loạn xạ trước mắt khiến người ta bị quấy rầy, hơn nữa đeo ở một bên đầu, sẽ khiến trọng lượng hai bên sản sinh ra sự sai biệt, ảnh hưởng đến cân bằng thân thể.
Ở tình huống cực đoan, nếu cái pháp bảo này bị đánh nát, mảnh kính có khả năng rơi vào trong đôi mắt, ảnh hưởng nghiêm trọng sức chiến đấu.
Hơn nữa bản đánh giá này, lấy giọng điệu nhìn như công bằng, liệt kê ra mười mấy điều thiếu hụt, mãi đến tận cuối cùng mới đánh giá một câu:
- Một sinh viên đại học làm việc trong thời gian rảnh mà có thể phát minh ra pháp bảo này, xem như có độ hoàn thiện khá cao rồi.
Lý Diệu sắp tức điên rồi.
Trên thế giới này chưa từng có pháp bảo hoàn mỹ không thiếu sót, bất cứ một cái pháp bảo nào cũng có thiếu hụt cùng hạn chế, đương nhiên Yêu Thú Tham Trắc Khí cũng có vấn đề của chính mình.
Nhưng bản kiểm tra đánh giá này hoàn toàn là xoi mói, dùng một loại tiêu chuẩn hoang đường đánh giá Yêu Thú Tham Trắc Khí.
Tương đương với việc kiểm tra đánh giá một thanh kiếm, nói nó khuyết thiếu năng lực tấn công từ xa, kiểm tra đánh giá tinh từ pháo nói nó không thích ứng cận chiến —— đây không phải là phí lời hay sao.
Đeo Yêu Thú Tham Trắc Khí ở một bên tai sẽ ảnh hưởng cân bằng của thân thể, nhưng nếu mang một thanh kiếm ở trên eo thì sao? Chẳng lẽ lại vì thân thể cân bằng mà mang kiếm để ở sau xương sống ư?
Đúng là sau khi tinh phiến vỡ vụn sẽ rơi vào mắt, nhưng bất kỳ cái chiến giáp cùng tinh khải nào vỡ vụn thì mảnh vỡ cũng có khả năng cắm vào thân thể, lấy chuyện này để phủ định một món pháp bảo chính là vì chuyện nhỏ mà bỏ việc lớn.
Lý Diệu yên lặng thăm hỏi tổ tông mười tám đời của tên kiểm tra đánh giá này ở trong lòng, hắn tiếp tục mở ‘luyện khí sư’ ra xem đánh giá.
Trang đánh giá thứ hai không có nói về ưu khuyết điểm của Yêu Thú Tham Trắc Khí mà mang trọng điểm đặt ở trên người Lý Diệu và Sơn Hải phái.
Đánh giá không tạt nước bẩn lên người bọn họ mà còn khá là khen ngợi tinh thần phấn đấu sáng tạo của bọn họ.
Nhưng tiếp tục đọc thì đánh giá lại nói, Lý Diệu là tân nhân luyện khí, còn Sơn Hải phái là một tông phái vũ đấu không có kinh nghiệm luyện chế pháp bảo tinh vi, sản phẩm đồng hồ săn bắn đeo tay lần trước của bọn họ gặp phải thất bại thảm hại.
Một tổ hợp như thế dám luyện chế loại pháp bảo cực kỳ tinh vi như kính thám trắc là rất can đảm, nhưng tính năng cùng chất lượng thì ha ha ha ha.
Lý Diệu tức giận đến mức lỗ mũi đều mở rộng ra một vòng.
Bản đánh giá này thật là nham hiểm, khiến hắn muốn tức giận cũng không tìm được lý do.
Về phần ‘phi kiếm và chiến giáp’ là một quyển tạp chí có tính chuyên nghiệp phi thường mạnh, chỉ tiến hành kiểm tra đánh giá loại pháp bảo phi kiếm cùng chiến giáp, sau đó mới chậm rãi lan sang các loại pháp bảo khác, tính chuyên nghiệp cùng quyền lực của nó cao nhất trong tam đại tạp chí.
Đánh giá trên ‘phi kiếm và chiến giáp’ rất ngắn.
Không có dây dưa quá nhiều ưu khuyết điểm, không có đàm luận bối cảnh của Lý Diệu và Sơn Hải phái, mà chỉ vạch ra một vấn đề.
Từ lý niệm thiết kế của Yêu Thú Tham Trắc Khí cho thấy thì đây là một pháp bảo phụ trợ vô cùng thích hợp cho việc độc hành chém giết ở trên hoang mạc.
Nhưng hành động độc lập như vậy thì thực lực phải phi thường mạnh mẽ, có được trí nhớ siêu cao cùng lực tính toán phi phàm, không cần Yêu Thú Tham Trắc Khí cũng có thể nhớ kỹ được tính đặc thù cùng năng lực của lượng lớn yêu thú.
Mà những người cần Yêu Thú Tham Trắc Khí nhất chính là tu chân giả cấp thấp cùng binh lính bình thường.
Nhưng bọn họ thường kết thành tổ đội hành động, có được loại pháp bảo dò xét cỡ lớn, sử dụng Yêu Thú Tham Trắc Khí không khỏi có chút vô bổ.
- Định vị không rõ, công năng chỉ có một.
Đây là kết luận của kiểm tra viên tạp chí ‘phi kiếm và chiến giáp’
Bản đánh giá này khiến Lý Diệu tâm phục khẩu phục.
Hắn vẫn đang suy tư vấn đề định vị cùng công năng, đang chuẩn bị luyện chế một đời Yêu Thú Tham Trắc Khí mới, gia tăng thêm thông tin và địa đồ vào trong công năng.
Có điều, cái vấn đề này không thể dẫn đến chuyện Yêu Thú Tham Trắc Khí chỉ bán được hơn sáu trăm bộ.
Lý Diệu suy nghĩ một chút, lại tiến vào một diễn đàn
tên là ‘máu và giết’.
Đây là một diễn đàn nổi danh của thợ săn yêu thú, có lượng lớn người tu chân trà trộn trong đó, giao lưu kinh nghiệm chém giết yêu thú ở trong đại hoang.
Trong đó có một pháp bảo giao lưu, được những người tu chân trung cấp khá là hoan nghênh.
Lý Diệu tìm thấy tổng cộng năm mươi bảy điều liên quan đến Yêu Thú Tham Trắc Khí, cùng một vài cái bình luận.
- Cái thứ đồ gì quá dễ hỏng, vừa bắt đầu còn thấy hữu hiệu, nhưng trong chiến đấu té lộn một cái là bị hỏng ngay, cấp thấp yêu binh cùng trung cấp yêu binh cũng không phân biệt ra được, suýt chút nữa hại chết ta!
- Thiết kế quá kém cỏi, kề sát ở lỗ tai khiến ta cảm thấy rất không thoải mái, rất thấm mồ hôi, cảm giác toàn bộ lỗ tai đều bị ngăn chặn.
- Tuyệt đối không nên mua, mọi người sẽ bị một sinh viên đại học và một tông phái lừa gạt tiền!
Nhìn nhìn, con mắt Lý Diệu híp lại, đáy mắt thả ra hai đạo ánh sáng sắc bén.
Mới bán ra hơn sáu trăm bộ mà trên một cái diễn đàn nho nhỏ đã có hơn năm mươi người sử dụng đưa ra bình luận.
Hơn nữa không ít người viết bình luận cách ngày Yêu Thú Tham Trắc Khí bán ra quá gần.
Quả thực đợi ngày Yêu Thú Tham Trắc Khí bán ra liền mua một cái, sau đó lập tức đi sâu vào trong đại hoang chém giết, ngày thứ hai trở về lập tức lên mạng mở diễn đàn chửi bới sao.
Một hai người thì còn có thể, mười mấy hai mươi người đều như vậy thì có chút trùng hợp.
Lại nghĩ tới thái độ kiểm tra đánh giá của tam đại tạp chí pháp bảo thì Lý Diệu liền ngửi được một tia khí tức âm mưu.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận