Nhìn pháp bảo loại y phục do các đại tông phái luyện chế, Ngả Chi Anh hoa cả mắt, đi dạo hơn một giờ mới lưu luyến không rời tiếp tục tiến về phía trước.
Có điều tâm tư của tiểu cô nương rất nhanh lại bị từng luồng hương thơm kì dị phía trước hấp dẫn
Đó là không ít tu luyện tông phái lấy ra đồ ăn và các pháp bảo có quan hệ với nấu nướng. Bọn họ sử dụng pháp bảo ngay tại hiện trường để cung cấp đồ ăn miễn phí cho du khách.
- Loại pháp bảo này gọi là Tỏa Thủy Chân Tiên Hạp, chỉ cần cho đồ ăn vừa nấu xong vào trong đó, chỉ trong nháy mắt 99,99% lượng nước trong đồ ăn sẽ bị hút ra, việc này không chỉ khiến thể tích trở nên càng nhỏ hơn, hơn nữa có thể giữ đồ ăn tươi ngon trong thời gian hơn một năm. Tới lúc muốn ăn thì chỉ cần lấy ra, rót nước nóng lên, món ăn sẽ lại trở thành thức ăn nóng hổi có mùi vị giống y như thời điểm vừa nấu ra.
- Đó là Tô Cốt Khoái, chuyên môn tạo ra vì người thích ăn cá thế nhưng ngại xương trong cá không lấy ra hết thì sẽ đâm vào cổ họng của người già và trẻ nhỏ, pháp bảo này dùng nguyên lý chấn động cao tần. Trong nháy mắt sẽ chấn tan gai xương nhỏ trong thịt cá, vừa vào miệng liền tan ra, không những không mắc lại ở cổ họng mà chất dinh dưỡng trong xương cá rất phong phú, khi ăn vào sẽ mang lại rất nhiều chỗ tốt cho thân thể.
- Vẻ ngoài của cái mâm này nhìn thì có vẻ bình thường, nhưng xem nè, nó có được thần thông tự động phân tích, một khi đặt đồ ăn lên trên, nó có thể tự động phân tích ra thành phần và năng lượng ẩn chứa trong đó, đối với người muốn giảm béo, người mắc bệnh tiểu đường cùng với các bệnh mãn tính mà nói, đây là một loại pháp bảo phân tích đồ ăn dưỡng sinh vô cùng tốt.
Lý Diệu chỉ vào từng món pháp bảo, mở miệng giới thiệu cho hai mẹ con.
Quai hàm Ngả Chi Anh nhấp nhô lên xuống, nhồi vào trong miệng một thứ nát như bùn mà lại đẫy đà nhìn giống như một ngọc sư.
Đó là vừa nãy có một tỷ tỷ nhét vào trong miệng cô bé.
Lý Diệu cười nói:
- Tiểu Anh tử, cái ngọc sư mà em đang ăn chính là do bếp trưởng của 'Hái Nguyệt lâu' ở Phong Dương Thành cách đây ngoài ngàn dặm sáng tạo ra ở một năm trước, dùng Tỏa Thủy Chân Tiên Hạp bảo quản vừa mới được lấy ra. Có phải là ăn ngon như mới làm ra hay không?
Ngả Chi Anh ăn như mở cờ trong bụng, miệng nhỏ không dùng được, chỉ có thể trừng mắt gật đầu liên tục, mãi đến nửa ngày sau mới khó khăn nuốt xuống, chép miệng nói:
- Ăn thật ngon, nếu như loại Tỏa Thủy Chân Tiên Hạp có thể bán phổ biến, đi tới chỗ nào ta cũng đều có thể ăn được thức ăn nóng hổi, cho dù em và mụ mụ ở nhà, vẫn có thể làm cho một bữa ăn ngon cho cha ở bên ngoài ngàn dặm.
Lý Diệu gật đầu:
- Không sai, hiện tại gửi đồ vật đi rất thuận tiện, ca ca có quen một người bạn, chuyên môn dùng phi kiếm giúp người khác gửi đồ vật, về sau em và mụ mụ ở nhà làm một bàn ăn tràn đầy ý vị quê hương, sau đó dùng Tỏa Thủy Chân Tiên Hạp sắp xếp gọn lại, rồi phát một Phong Linh Hạc đưa thư, lập tức có phi kiếm bay đến trong nhà, sau một ngày một đêm có thể mang cơm nước đến cho cha em, nếu như ông ấy ăn được thì khẳng định sướng đến phát rồ!
Ăn, mặc, ở, đi lại, chỉ mới hai cái cái ăn và mặc mà bọn họ đã đi dạo ròng rã bốn giờ đồng hồ.
May là tiểu cô nương này miệng lưỡi rất ngọt một câu thúc thúc một câu a di liền được miễn phí thưởng thức không ít cách món ăn dùng pháp bảo nấu ra, khiến cho cô bé không cảm thấy mệt.
Sau đó nhìn thấy các loại pháp bảo gia dụng, càng làm cho tiểu cô nương hô to gọi nhỏ, kinh ngạc không thôi.
Có một loại pháp bảo tên là "Thanh Khiết Mập Mạp Cầu", tròn vo bụ bẫm giống như là như một trái cầu thủy tinh nửa trong suốt.
Ở dưới sự khống chế của tinh phiến sẽ tự động lăn qua lăn lại trong nhà, thu hết tất cả vật bẩn dính trên đất, trên tường.
Bởi vì nó là thể bán lưu nên có khả năng tự động biến hình, vì thế nên ngay cả những góc tường, gầm giường và kẽ hở đều không làm khó được nó.
Sau khi nó nuốt chửng lượng lớn vật chất bẩn thỉu, nó sẽ tự động tìm tới thùng rác, đổ tất cả vật bẩn thỉu đi.
Thậm chí nó có thể tự mình nối liền với ống nước để tự làm sạch bản thân.
Còn có một loại pháp bảo, gọi là "Rửa Ráy Mập Mạp Cầu", có nguyên lý gần giống như Thanh Khiết Mập Mạp Cầu.
Nhưng cái này dùng khi tắm, nó sẽ tự động ở lăn qua lăn lại trên thân thể người, vừa hút đi chất bẩn trong lỗ chân lông, vừa xoa bóp, rất thoải mái!
Còn có một loại "Tùy Ý Song", là pháp bảo chuyên môn cung cấp cho cư dân sinh sống ở thế giới dưới lòng đất.
Khi treo trên tường, nó giống như một khung cửa sổ thật sự, thông qua nó có thể nhìn thấy muôn hình vạn trạng phong cảnh bên ngoài, có thể điều tiết theo tâm tình.
Đặc điểm lớn nhất chính là tất cả những phong cảnh này đều là cảnh thực của Thiên Nguyên giới được quay chụp lại, nói cách khác, những phong cảnh này là hoàn toàn chân thực, còn có thể biến ảo bất cứ lúc nào.
Đối với những cư dân sinh sống ở thế giới dưới lòng đất mà nói, đây coi như là một loại an ủi nhỏ.
Xem xong các loại pháp bảo gia dụng, ba người lại đi tham quan các loại pháp bảo giao thông.
Ở nơi này có mấy chục toà sân khấu đều là phi toa.
Phần lớn phi toa đều có chức năng không người lái, còn có một loại phi toa có thể chồng chất thức ăn, người sử dụng chỉ cần chỉ một cái thì những phi toa có thể biến nhỏ lại, dưới phản trọng lực phù trận phụ trợ thì ngay cả phụ nữ tay trói gà không chặt và trẻ em đều có thể dễ dàng nhấc lên.
Một khi pháp bảo này được phổ biến ra thì có thể giải quyết triệt để vấn đề đỗ xe trong các thành phố lớn.
Ăn, mặc, ở, đi lại, các loại pháp bảo mũi nhọn từ từ hiện ra trước mặt ba người, hình thành một bức tranh của hai mươi năm sau như mộng như ảo.
Ở lối ra, có mười mấy tấm màn sáng không gian ba chiều to lớn đang truyền phát những ý tưởng về phương thức người bình thường sống trong tương lai.
Hai mươn năm sau, nhờ vào thiết trí an thần phù, có thể theo hình thể của người sử dụng tự động điều tiết chiếc giường lớn nhỏ chỉ cần vừa nằm xuống liền ngủ, thẳng tới hừng đông, không cần mở mắt, chỉ cần hơi suy nghĩ, Rửa Ráy Mập Mạp Cầu sẽ sẽ tự động hút đầy nước sau đó bò lên lau sạch mặt mũi cho người sử dụng.
Một hồi sau, dép phía dưới giường tự động bay đến nhờ cảm ứng phù trận, không cần phải đi tìm khắp nơi.
Trong phòng rửa tay, Tỏa Thủy Chân Tiên Hạp lấy ra một lượng lớn thức ăn đã chọn mua từ sớm, dùng một chút nước, cả phòng liền thơm nức hương thơm của bánh nướng, bánh quẩy, nóng hổi giống như vừa ra lò.
Tính năng tự động khống chế nhiệt độ đồ ăn, có thể giữ đồ ăn ở nhiệt độ vừa đủ, không nóng quá, cũng không lạnh quá.
Ăn xong điểm tâm, mặc vào Bách Biến Phục, download model mới nhất từ internet, biến quần áo thành loại vô cùng đẹp đẽ, sau đó thông qua truyền tống trận khoảng cách ngắn thiết trí trong nhà, đi tới phi toa đang đỗ trên nóc nhà, từ bên trong "Thùng xe", lấy ra những phi toa bị biến nhỏ, chỉ một cái, phi toa liền nhanh chóng biến lớn, tự động đưa chủ nhân đến nhà xưởng, trường học, phòng làm việc.
Đây chỉ là một đoạn video trong đó.
Còn có rất nhiều video, hiện ra hình ảnh những người bình thường dưới sự giúp đỡ của các loại pháp bảo tiên tiến mà công tác, học tập, sinh hoạt, giải trí.
Cuối cùng mỗi một đoạn video đều có một câu nói:
- Tu chân để có sinh hoạt càng tốt đẹp hơn.
Câu nói này khiến Lý Diệu mơ hồ sinh ra một luồng cảm giác tự hào.
- Oa!
Ngả Chi Anh mở to mắt nhìn ngắm mọi thứ, luôn mồm hỏi:
- Hai mươi năm sau, chúng ta cũng có thể trải qua cuộc sống thần tiên như thế sao?
- Đúng đấy!
Lý Diệu cười híp mắt nói:
- Mọi người đều đồng thời nỗ lực, tiểu Anh tử phải cẩn thận học tập, cha và mụ mụ của tiểu Anh tử chăm chỉ làm việc, Diệu ca ca là người tu chân liều mạng tu luyện, một ngày nào đó, mặc kệ là người tu chân hay là người bình thường, đều có thể trải qua những ngày thần tiên như thế!
Rời khỏi khu triển lãm "Ăn, mặc, ở, đi lại", tiếp theo đó là khu triển lãm có tên gọi "Thành thị tương lai".
Chủ yếu miêu tả hoàn cảnh càng xa hoa hơn vào hai mươi năm sau, nhân loại dưới sự giúp đỡ của các loại pháp bảo mà kiến tạo ra được các thành thị mới có thiên hình vạn trạng, hình thù kỳ quái.
Lý Diệu vốn cho là cái đề tài này hơi lớn, không thể hấp dẫn người tới tham quan giống như đề tài "Ăn, mặc, ở, đi lại", những tiểu cô nương nhìn vào sẽ thấy khá vô vị.
Có điều Ngả Chi Anh vẫn trợn tròn đôi mắt to, say sưa ngắm nhìn.
Tiểu cô nương nói với Lý Diệu:
- Nhà em ở một thôn trang nhỏ trong núi, không chỉ giao thông bất tiện mà có lúc lại phát sinh động đất, khiến cho cả căn nhà ngã trái ngã phải, vì lẽ đó em muốn ngắm nhìn thật cẩn thận xem những thành thị ở hai mươi năm sau có hình dáng gì, sau đó nhất định phải xây dựng gia hương giống như vậy.
Cô bé và Lý Diệu đồng thời tiến tới quan sát rất nhiều cách dùng pháp bảo kiến tạo lên thành thị tương lai.
Có một toà thành thị tương lai dùng một loại pháp bảo to lớn đào bới trong một khoảng thời gian dài, kiến tạo thành thị ngay trong ngọn núi.
Từ bên ngoài nhìn vào, có thể nhìn thấy non xanh nước biếc, hoa thơm chim hót, quả thực giống như thế ngoại đào nguyên, căn bản không nhìn ra bên trong có càn khôn gì.
Một toà thành thị tương lai được vô số bọt thủy tinh đè ép lên nhau, trôi nổi trên đại dương, bất cứ lúc nào cũng có thể lặn xuống mấy ngàn mét dưới đáy biển.
Hiện tại đa số thành thị của Liên Bang đều là kéo dài ven biển, tối đa là kiến tạo thành thị trên thềm lục địa sát đáy biển mà thôi.
Một khi loại bọt thủy tinh này được luyện chế thành công, vậy sẽ kiến tạo ra thành thị chân chính trôi nổi trên biển, nhân loại có thể tiến quân về biển sâu, tiến bước chinh phục toàn bộ hải dương của Thiên Nguyên giới.
Lại có một toà thành thị giống như một đứa nhỏ chơi xếp hình được phóng to lên ngàn tỉ lần, tất cả kiến trúc nối dài, treo trên từng trụ kim loại to lớn.
Tông phái tu chân kiến tạo ra loại thành thị này giới thiệu nó có tên là "Thành thị tổ hợp", toàn bộ kiến trúc trong đó được dựa theo tiêu chuẩn nhất định, khi thành thi này được luyện chế ra bên trong nhà xưởng, chỉ cần ra lệnh một tiếng, có thể ở được lắp ráp xong trong nháy mắt.
Loại thành thị đặc biệt này thích hợp với những nơi sâu trong đại hoang có độ nguy hiểm tương đối cao, cùng với những địa phương bên cạnh các sơn mạch có mỏ khai thác tài nguyên.
Chỉ dùng mấy ngày là có thể kiến tạo thành một toà thành thị chứa được tới mười vạn người, một khi muốn di chuyển, thậm chí có thể mang cả tòa thành thị đồng thời di chuyển đi đến nơi khác, sau đó có thể khôi phục lại như lúc ban đầu, ngay cả số nhà cũng không bị loạn.
Thậm chí còn có một tông phái tu chân có ý tưởng làm cho một ngọn núi lơ lửng giữa trời, có khả năng bay ra ngoài tầng khí quyển.
Dựa theo cái ý tưởng này của Phi Thiên Tông, chỉ trong trong vòng mười năm, bọn họ sẽ tạo ra hàng trăm ngọn núi lơ lửng giữa trời bay ra khỏi tầng khí quyển, tiến đến gần quỹ đạo của Thiên Nguyên giới, dùng đường ống giao thông cường độ cao nối liền lẫn nhau, hình thành cả một thành phố dọc theo quỹ đạo của khí quyển.
Theo quỹ đạo từ từ phát triển, sau vài trăm năm, các ngọn núi phát triển vô hạn, có thể cung cấp chỗ ở cho mấy tỉ người, giải quyết triệt để vấn đề nhân khẩu.
Tiểu Anh tử nhìn ngắm toà từng toà thành thị kỳ quái lạ lùng, liên tục thán phục.
Mụ mụ Chu Tú Lan của cô bé cũng trợn to mắt nhìn ngắm tất cả, ánh mắt hai người nhìn Lý Diệu tràn ngập cảm giác kinh ngạc và sùng kính.
Chu Tú Lan nghĩ Lý Diệu hẳn là một trong số những người tu chân chuẩn bị kiến tạo thành thị ở bên ngoài tầng khí quyển, trong thâm tâm cô coi bọn họ là Đại La Kim Tiên không gì không làm được.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận