Đến tận hoàng hôn, bọn họ mới rời khỏi khu triển lãm “Thành thị tương lai”.
Ở bên ngoài là một mảng cỏ nhân tạo rất lớn, xa xa còn có suối nước róc rách, hoa thơm chim hót.
Vô số du khách ngồi ngay ở trên mặt cỏ, ung dung nghe nhạc, thưởng thức những món ăn nhiễm chút khói lửa nhân gian và các loại pháp bảo tinh thú.
Ngả Chi Anh còn muốn tiếp tục đi dạo nhưng Chu Tú Lan lại có chút hơi mệt.
May là ở bên cạnh nơi bọn họ đứng nghỉ ngơi có vài người tu chân đang cung cấp thuốc khôi phục sức khỏe.
Những người này tiến tới bên cạnh Chu Tú Lan, nhẹ nhàng phun thuốc lên hông và bắp chân của cô, cảm giác băng lãnh truyền ra, nhất thời khí lực của Chu Tú Lan được khôi phục lại. Ba người lại tiếp tục đi dạo qua không ít khu triển lãm khác.
Ở trong khu triển lãm những pháp bảo thuộc phương diện sinh mệnh và sức khỏe, bọn họ nhìn thấy những người ở đây dùng thủy tinh ngưng luyện ra thành huyết nhục nhân tạo.
Chúng bao phủ bên ngoài con rối kim loại, chẳng những có thể kéo dài tuổi thọ sử dụng của con rối mà còn có thể mô phỏng ra dáng vẻ và xúc cảm rất chân thực.
Áp dụng ở trên tay chân giả linh giới, có thể cải thiện rất lớn về vẻ ngoài của những tay chân giả này, tăng lên chất lượng sinh hoạt của người tàn tật và các quỷ tu.
Trong khu triển lãm về những nguồn năng lượng mới, bọn họ có thể nhìn thấy cảnh tượng lặn dưới đáy biển một vạn mét, kiến thức được một loại than đá, dầu mỏ ẩn chứa năng lượng được kỹ thuật tiên tiến chuyển hóa thành linh năng.
Khu triển lãm tự động học, bọn họ nhìn thấy hơn trăm con bò gỗ, ngựa gỗ có thể tự động hoàn thành toàn bộ quá trình làm ruộng từ gieo hạt đến thu gặt, triệt để tách vai trò của nhân loại ra khỏi hoạt động nông nghiệp.
Cuối cùng, bọn họ đi tới khu triển lãm về đề tài vũ trụ. Tiến vào nơi này, ba người có cảm giác giống như đã bước vào Tinh Thần Đại Hải, toàn bộ vũ trụ đều chậm rãi quay xung quanh bọn họ, lộ ra vẻ cực kỳ thâm thúy, thần bí khó lường.
Trong khu triển lãm chiếu cảnh tượng vũ trụ mênh mông vô ngần, Ngả Chi Anh vẫn luôn kích động hô to cũng phải ngậm miệng, rón ra rón rén đi theo phía sau Lý Diệu.
Thứ đầu tiên đập vào mi mắt ba người chính là một pháp bảo có bề ngoài xấu xí đen sì đang cô độc phi hành ở trong vũ trụ. Mặt ngoài của pháp bảo này loang lổ, dường như từng chịu đựng không ít lần va chạm.
- Đây là pháp bảo Phi Tinh Kích do đại gia đứng thứ mười của Tinh Diệu liên bang 'Thất Tinh Minh' phóng ra vào 299 năm trước, nó đã phi hành trong vũ trụ gần ba trăm năm, dọc theo đường đi nó đã quay chụp lại toàn bộ hình ảnh của những địa phương nó qua sau đó truyền trở về, nó chính là pháp bảo quý giá dùng để nghiên cứu vũ trụ.
Biểu hiện của Lý Diệu rất nghiêm túc, nhẹ nhàng nói:
- Sau ba trăm năm này, chính phủ Liên Bang và không ít tông phái tu chân đã phóng ra hơn trăm cái Phi Tinh Kích càng thêm thần thông quảng đại để thăm dò vũ trụ bao la rộng lớn trên kia.
- Có điều này, cái Phi Tinh Kính đầu tiên này vẫn được bảo lưu đến bây giờ, do các cao thủ Nguyên Anh của Thất Tinh Minh điều khiển, làm biểu tượng cho việc nhân tộc Thiên Nguyên giới chúng ta đang tiến quân vào Tinh Thần Đại Hải.
- Thật lợi hại.
Ngả Chi Anh hỏi:
- Chúng ta phóng ra nhiều Phi Tinh Kính như vậy là muốn đi tìm cái gì?
- Tìm thế giới mới.
Lý Diệu nói:
- Tài nguyên trong Thiên Nguyên giới của chúng ta có hạn, nền văn minh của chúng ta đang ngày càng phát triển, tài nguyên sớm muộn cũng sẽ khô cạn, bởi vậy chúng ta nhất định phải tìm tới thế giới mới. Nếu như là mảnh vỡ thế giới thì liền gặt hái toàn bộ tài nguyên trên đó. Còn nếu như là đại thế giới thì có thể cân nhắc xây dựng nên một lối đi ổn định nối liền hai thế giới để di chuyển dân chúng qua đó.
- Bất luận ra sao thì hành trình của chúng ta nhất định phải khám phá ra toàn bộ tinh không, không thể bị vây chết ở trong Thiên Nguyên giới này được.
- Em hiểu, giống như cha rời khỏi quê nhà, đến thành phố lớn làm công, trước đây em vẫn không hiểu thành phố lớn có cái gì tốt, vì sao lại phải rời xa nhà đi tới nơi này, nhưng hiện tại khi đi tới nơi này thử nhìn một chút thì mới biết thành phố lớn náo nhiệt đến thế nào, nơi này có thật nhiều đồ ăn ngon, quần áo đẹp, đồ chơi tốt, vì vậy em quyết định sau này lớn lên cũng phải giống như cha, sinh sống ở thành phố lớn.
- Thiên Nguyên giới chỉ là đại thế giới trong vũ trụ mênh mông, mà Thâm Hải thành lại chỉ như thôn trang nhỏ trong đó mà thôi, người trong Thiên Nguyên giới chúng không thể luôn ở trong sơn thôn nhỏ của mình được, vũ trụ lớn đến thế, cần phải tiến tới khám phá chứ!
Ngả Chi Anh nói.
Lý Diệu gật đầu:
- Không sai! Bởi vậy nên hiện tại Tinh Diệu liên bang chúng ta đang phát triển mạnh kỹ thuật hàng không vũ trụ, đồng thời đang nỗ lực thăm dò các tuyến đường đi thông các đại thế giới khác.
- Em xem, đây là do Ngàn Phàm Tông lợi dụng kỹ thuật trong di tích Tinh Hải đế quốc để luyện chế thành mô hình tinh hạm 'An Bình', rất uy phong.
- Tinh hạm An Bình chân chính có được hệ sinh thái hoàn chỉnh và hệ thống tự tuần hoàn, có thể cho mười vạn người cùng bình thường sinh sống, đồng thời chở một lượng lớn vật liệu dùng để kiến tạo ra lộ tuyến ổn định đi thông đại thế giới khác.
- Đây là tinh hạm Uy Vũ, còn to hơn tinh hạm cấp An Bình, có thể giúp cho một triệu người sinh hoạt trong mấy trăm năm, có điều tinh hạm này mới đang trong thời gian thí nghiệm, chưa được luyện chế thành công.
- Đây là pháp bảo tự động thăm dò Phi Tinh Kích cấp 'Khoái Linh' mới nhất, nó có tốc độ nhanh hơn năm mươi lần so với Phi Tinh Kích đời thứ nhất, nó có thể tự động thăm dò các gợn sóng linh năng dị thường, phát hiện ra các thế giới mới.
- Ở tương lai không xa, chúng ta sẽ có thể luyện chế ra hàng trăm hàng ngàn chiếc tinh hạm, xuyên qua các lộ tuyến khác nhau, mang ngọn lửa văn minh của chúng ta đến các đại thế giới mới!
Ngả Chi Anh nghe được Lý Diệu mơ tưởng mong ước, lẩm bẩm nói:
- Vậy em cũng muốn đi, Thâm Hải thành đã náo nhiệt như thế, vậy thì các đại thế giới nhất định chơi càng vui hơn!
Thời điểm ba người rời khỏi khu triển lãm về đề tài vũ trụ đã là mười giờ tối.
Muốn tham quan toàn bộ Pháp Bảo Hội Chợ thì không thể đi xong trong một ngày, vé vào cửa vốn đã bao gồm cả phí dừng chân vì vậy Lý Diệu giúp hai mẹ con tìm tới khách sạn ba tầng, bố trí cho hai người nghỉ ngơi trong trung tâm các khu triển lãm, sau đó song phương mới lưu luyến chia tay.
Triển lãm pháp bảo quân dụng sẽ bắt đầu vào ngày mai, Lý Diệu không có thời gian ở lại chơi với cô bé khả ái này.
Hơn nữa vừa nãy đã có linh hạc đưa thư của cha cô bé đưa tới, nói ngày mai ông ấy nhất định chạy tới, để cho hai người yên lòng không ít.
Lúc rời đi, Lý Diệu đưa cho Ngả Chi Anh ba tấm vé vào cửa của triển lãm pháp bảo quân dụng.
Bởi vì làm đơn vị làm triển lãm, mỗi một thành viêncủa Đại Hoang Chiến Viện đều được phân đến không ít vé vào cửa, Lý Diệu lại không có người nào để đưacho mấy chiếc vé vào cửa này, hắn thấy vị tiểu cô nương này có hứng thú với pháp bảo, vì vậy hắn liền đưa cho nàng ba chiếc vé vào cửa, nếu nàng rảnh rỗi liền có thể tiến tới xem một chút.
- Em nhất định sẽ đến!
Ngả Chi Anh cao hứng quên hết tất cả, vung vẩy quả đấm nhỏ:
- Hơn nữa em muốn học tập theo Diệu ca ca, sau này em cũng sẽ trở thành một người tu chân!
Lý Diệu sững sờ hỏi:
- Tại sao?
Ngả Chi Anh ưỡn bộ ngực ra, cười giòn tan nói:
- Bởi vì người tu chân rất lợi hại, có thể luyện chế nhiều pháp bảo thần kỳ, có thể trải qua cuộc sống thần tiên = thật tốt! Vì lẽ đó, em cũng muốn làm người tu chân, để cha và mụ mụ, bá bá thúc thúc trong nhà, còn có mọi người trong thôn đều được trải qua những ngày thật tốt!
- Thậm chí sẽ có một ngày em luyện chế ra một chiếc đại tinh hạm đưa toàn bộ người trong thôn đi tới sâu trong vũ trụ, để những gia gia, nãi nãi cả đời chưa từng ra sơn thôn nhỏ nhìn thấy một góc khác của Tinh Thần Đại Hải có hình dạng gì!
- Tiểu Anh tử thật có chí khí!
Lý Diệu suy nghĩ một chút, lấy một hòn đá xám xịt từ trong lồng ngực, trên hòn đá có một lỗ nhỏ, vừa vặn có thể xỏ một sợi dây đỏ qua, biến thành một chiếc vòng cổ nhỏ.
Thoạt nhìn thì bề ngoài của thứ này có chút xấu xí, nhưng nó là pháp bảo dùng bột phấn của ba loại tinh tủy để luyện chế thành.
Trong quá trình điều chế tinh tủy khó tránh khỏi sẽ còn sót lại một chút bột phấn, Lý Diệu lợi dụng những bột phấn này trộn với một chút thiên tài địa bảo luyện chế ra mười mấy cái mặt dây chuyền nhỏ.
Vật này không có tác dụng gì lớn đối với người tu chân.
Thế nhưng đối với những thanh thiếu niên đang trưởng thành mà nói, đeo mặt dây chuyền này vào có thể lặng lẽ cải thiện thể chất, xúc tiến đại não phát triển, tác dụng giống như sử dụng thuốc cường hóa.
Lý Diệu vốn là muốn tìm một cơ hội đưa những chúng cho Mao hiệu trưởng để tặng cho những gia đình nghèo khó không mua nổi thuốc cường hóa cho con mình sử dụng.
Nếu đã có duyên, vậy thì hắn sẽ tặng một cái cho Ngả Chi Anh.
Để xem cô bé có thể giác tỉnh linh căn trở thành người tu chân hay không, cái này phải xem vào duyên phận, không thể cưỡng cầu được.
Mặt dây chuyền này đã được Lý Diệu sử dụng bí pháp của Bách Luyện Tông che dấu khí tức, nhìn về ngoài chỉ thấy nó giống như một hòn đá xỏ dây bình thường, không cần lo lắng bị người khác cướp mất.
Sau khi Lý Diệu đưa mặt dây chuyền tinh tủy cho tiểu Anh tử, song phương lưu lại phương thức liên lạc, lúc này hắn mới trở lại trụ sở của Đại Hoang Chiến Viện
- Sao vậy? Nhìn ngươi có vẻ đăm chiêu, hôm nay thu hoạch được gì không?
Nguyên Mạn Thu cười híp mắt tiến lên đón Lý Diệu.
- Thu hoạch không nhỏ, tới hôm nay ta mới thật sự cảm nhận được, pháp bảo dân dụng lại có nhiều môn đạo như vậy, chúng có thể hoàn toàn thay đổi cuộc sống của con người, để người bình thường đều trải qua cuộc sống thần tiên, giống như là câu nói tuyên truyền kia, tu chân chính là để có cuộc sống sinh hoạt càng tốt đẹp!
Lý Diệu gãi đầu, thở dài:
- Trước đây ta vẫn coi bản thân rất lợi hại, có thể luyện chế các loại pháp bảo quân dụng uy lực mạnh mẽ, thậm chí hơi xem thường những luyện khí sư luyện chế pháp bảo dân dụng, cho rằng bọn họ không có đủ nhiệt huyết, nhưng hôm nay sau khi đi dạo một vòng, mới biết được bản thân sai mười phần rồi, đối với người bình thường, pháp bảo dân dụng càng trọng yếu hơn!
- Ngươi có thể biết được tác dụng của pháp bảo dân dụng đương nhiên là rất tốt, có điều không cần thiết phải uốn cong thành thẳng.
Nguyên Mạn Thu nói:
- Nhỏ là Thiên Nguyên giới, lớn là toàn bộ vũ trụ, vốn không có thế ngoại đào nguyên, khắp nơi đều tràn ngập huyết tinh cùng giết chóc.
- Hôm nay, ngươi thấy người bình thường ở dưới sự giúp đỡ của pháp bảo dân dụng có thể trải qua cuộc sống thần tiên như thế.
- Tuy nhiên nếu không có vô số người tu chân và quân đội cầm pháp bảo quân dụng trong tay, bảo vệ nền văn minh thì ngươi nghĩ loại sinh hoạt an bình này có thể kéo dài bao lâu?
- Giống như trước mắt, chúng ta bị Huyết Yêu Giới nhìn chằm chằm, thú triều càng ngày càng mãnh liệt, đại chiến động một cái liền có thể bùng nổ, nếu như chúng ta luyện chế ra thêm một cái pháp bảo quân dụng mạnh mẽ thì lại càng có thêm một phần đảm bảo cho sinh hoạt của người bình thường!
- Huống hồ, trong pháp bảo quân dụng và pháp bảo dân dụng vốn không có giới hạn rõ ràng, rất nhiều pháp bảo dân dụng đều là do ứng dụng vào quân sự rồi mới chuyển hóa thành.
- Vì dụ như Yêu Thú Tham Trắc Khí mà ngươi luyện chế nguyên bản là một loại pháp bảo quân dụng, thế nhưng thực tế lại rất ít khi được quân đội sử dụng mà lại được không ít công nhân khai khoáng và những người làm việc ngoài hoang sơn dã lĩnh mua về, xem như pháp bảo dân dụng để sử dụng, nói không chừng có thể cứu sống không ít người đấy!
- Nói chung, kế thừa quá khứ, bảo vệ hiện tại, khai sáng tương lai, tất cả đều là sứ mệnh của người tu chân chúng ta, không phân cao thấp, bất luận ngươi làm được một việc nào trong đó thì đã không uổng công tu chân một hồi.
- Nếu như ngươi am hiểu luyện chế pháp bảo quân dụng, vậy hãy bảo vệ thật tốt những gì mà ngươi vừa nhìn thấy!
- Ta biết.
Lý Diệu được một câu nói thức tỉnh, lập tức hiểu ra, tinh thần trở nên vô cùng thoải mái.
- Tốt rồi, không cần phải suy nghĩ lung tung, ngày mai sẽ là ngày thứ nhất triển lãm pháp bảo quân dụng diễn ra, Huyền Cốt chiến khải liệu có thể đánh ra danh tiếng hay không, phải xem ngày mai như thế nào!
Nguyên Mạn Thu nhấn mạnh:
- Khoảng thời gian gần đây, không chỉ tần xuất thú triều xuất hiện càng ngày càng cao, mà yêu thú bản thổ của Thiên Nguyên giới cũng bắt đầu rục rịch, càng ngày càng có xu thế cuồng bạo, không ít tông phái tu chân định ở những địa phương sâu trong đại hoang bị uy hiếp.
- Vì lẽ đó, rất nhiều tông phái chuẩn bị chọn mua tinh khải, tăng mạnh phòng ngự của tông phái mình.
- Trước khi chiếm được đơn đặt hàng của quân đội, nếu như đạt được một hai đơn đặt hàng của các tông phái tu chân, một mặt có thể giảm bớt chi phí luyện chế đắt đỏ lúc bắt đầu, mặt khác, đây chính là một lần quảng cáo vô hình.
- Như thế nào? Ngươi có lòng tin hay không?
- Đương nhiên!
Nói tới Huyền Cốt chiến khải, khí thế của Lý Diệu lập tức sắc bén lên, tràn đầy tự tin:
- Một tháng vừa rồi, ta không hề bỏ phí thời gian, ta đã luyện chế ra vài dạng vũ khí bí mật, chờ tới ngày mai sẽ làm một vố lớn!
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận