Trận giao đấu giữa Huyền Cốt và Phi Viêm sắp bắt đầu!
Tin tức này làm nổ tung cả tòa Thông Thiên tháp trong nháy mắt.
Sáng ngày kia, tất cả tinh khải sẽ tham gia cuộc kiểm tra tính năng do triển lãm tổ chức, trong đó có phân đoạn mô phỏng thực chiến.
Nhưng loại tranh tài một chọi một này càng kích thích người tu chân hơn, nó dễ dàng kích thích khát vọng chiến đấu sâu trong nội tâm bọn họ.
Tất cả mọi người đều hướng về phía Thông Thiên tháp đi tới, các ký giả hưng phấn gào thét giống như người mới hít thuốc lắc xong.
Tào Hỏa Vinh thấy lớn chuyện, không thể làm gì khác hơn, bắt buộc phải báo cáo về cao tầng Xích Luyện môn, tự nhiên là bị mắng cho máu chó văng đầy đầu.
Họ không trách hắn hành sự lỗ mãng, mà là chê hắn chọn đối thủ quá yếu.
- Triển lãm tinh khải luôn có tính cạnh tranh kịch liệt như thế, chúng ta tích đủ lực rồi, chiếm thị trường trước là điều đương nhiên, giao đấu cùng người khác cũng là chuyện trong dự liệu.
- Nhưng ngươi lại lựa chọn loại đối thủ gì thế này, Huyền Cốt chiến khải của Đại Hoang Chiến Viện không phải là đồng nát sắt vụn sao, trong quá trình chiến đấu lỡ đánh đối thủ thành mảnh vỡ thì chúng ta cũng nói rõ sức chiến đấu cường hãn của Phi Viêm chiến khải được!
Cao tầng Xích Luyện môn quát tháo.
Nói thì nói thế, nếu như đã lớ phát thư khiêu chiến thì kiên quyết không có đạo lý thu hồi lời nói.
Vì lần hội chợ pháp bảo này mà trước đó Xích Luyện môn đã làm đủ công phu, để Nguyễn Hồng Liệt thử dùng Phi Viêm chiến khải rất nhiều lần, hắn là người tu chân Luyện Khí kỳ đỉnh cao, có được mười năm kinh nghiệm thử chiến khải!
Ba giờ chiều, tại sân đấu trong Thông Thiên tháp.
Cái sân đấu này dài hơn ba trăm mét, được vô số phù trận và pháp bảo vây quanh, có thể mô phỏng ra các loại hoàn cảnh cực hạn.
Bất kể là hoàn cảnh âm một trăm độ hay là nhiệt độ cao tới năm trăm độ đều có thể biến ảo ra trong nháy mắt..
Bốn phía khán đài không còn chỗ ngồi, trong Thông Thiên tháp, có rất nhiều khán giả thông qua màn hình trôi nổi giữa không trung, kiên trì chờ đợi cuộc ác chiến.
Ngay cả du khách ở khu vực tham quan pháp bảo dân dụng ở tầng thấp nhất dồn dập đến nơi này.
Giao đấu chưa bắt đầu, trên khán đài đã có nghị luận sôi nổi, cả tòa Thông Thiên tháp đều bị âm thanh ong ong bao phủ.
- Phi Viêm đấu với Huyền Cốt, một cái là pháp bảo do tông phái luyện khí lâu năm luyện chế, một cái vừa thể hiện ra tính ổn định và sức mạnh kinh người, ngươi nói ai thắng ai thua?
- Đương nhiên là Phi Viêm chiến khải! Phi Viêm chiến khải là tinh khải thích hợp nhất dùng để chiến đấu ở nơi có nhiệt độ cao, hơn nữa giá cả lại gấp đôi đối phương, chọn dùng lượng lớn thiên tài địa bảo! Nếu không thắng thì thực là không có đạo lý!
- Không sai, trong sổ tay của Xích Luyện môn có nói, Phi Viêm chiến khải tương đương với một cái Bạo Viêm chiến khải loại nhỏ, các tính năng tham số cao hơn Huyền Cốt chiến khải rất nhiều, nó rất thích hợp khi chiến đấu trong hoàn cảnh nóng bức, lợi thế tuyệt đối là nghiêng về một phía!
- Người thử nghiệm Nguyễn Hồng Liệt của bọn họ là tinh khải sư vô cùng nổi danh trong nghề, tuy hắn chỉ có tu vi Luyện Khí kỳ đỉnh cao, thế nhưng hắn từng ở trên chiến trường mười mấy năm, kinh nghiệm rất phong phú, không phải là một sinh viên đại học có thể đánh đồng.
- Thiên thời địa lợi nhân hoà đều ở bên Xích Luyện môn, theo ý ta, Đại Hoang Chiến Viện chỉ cần chống đỡ được năm phút đồng hồ là đủ để chứng minh tinh khải bọn họ luyện chế không tồi rồi.
- Năm phút đồng hồ sao? Ta thấy tuyệt đối không quá ba phút!
Trên khán đài cao, một bóng người cao gầy đang nhìn chằm chằm xuống sân đấu.
Hắn là Phong Khải, xuất thân chiến khải hệ đại học Tinh Vân, một thân phận khác là chiến khải sư.
- Phong Khải, không nghĩ tới một hồi giao đấu bình thường lại hấp dẫn ngươi đến đây!
Âm thanh có chút láu lỉnh vang lên từ phía sau, trong bóng tối từ từ hiện ra một khuôn mặt cười hì hì, đây là một người có vóc dáng không cao nhưng hai cánh tay lại dài quá gối.
- Sa Ngọc Thành.
Con ngươi của Phong Khải đột nhiên co rút lại.
Đừng xem thanh niên cười hì hì này không có chút tâm cơ nào, hắn là người đứng đàu một đời trẻ tuổi của Thương Lãng kiếm tông, cũng là một tên khải sư có thực lực mạnh mẽ.
Lần này tam đại kiếm tông liên hợp luyện chế Vạn Kiếm chiến khải chính là do hắn đến điều động.
Sa Ngọc Thành của Thương Lãng kiếm tông, Địch Phi Kinh của đại học Thâm Hải là hai người Phong Khải chuẩn bị toàn lực ứng phó trước khi hội chợ pháp bảo bắt đầu.
Hiện tại danh sách này lại thêm một người người.
Phong Khải lạnh nhạt đáp:
- Từ khi quân đội tuyên bố muốn chọn mua tinh khải tới nay, tổng cộng có hai mươi mốt thế lực cho ra mắt tinh khải của mình, trước đây chưa từng có chuyện hai loại tinh khải triển khai tranh tài đao thật súng thật, đương nhiên là ta phải muốn đến xem quyết đấu như vậy rồi, không chỉ ta mà có người còn đến sớm hơn nữa.
Phong Khải xoa cằm.
Sa Ngọc Thành liên tục chớp mắt, phóng ra ánh sáng xanh rờn, hắn phát hiện trong bóng tối có một người đang lặng yên đứng nhìn.
Người này là một trong cửu tinh của đại học Thâm Hải, tinh khải sư điều khiển Hổ Vương chiến khải, Địch Phi Kinh.
Địch Phi Kinh cũng nhìn thấy hai người bọn họ, có điều hắn không thèm nhìn qua bên này chút nào, dường như hai người bọn họ không đáng để hắn tiêu tốn thời gian.
- Cái tên Địch Phi Kinh này thật ngông cuồng!
Sa Ngọc Thành bĩu môi.
- Người ta có tiền vốn để cao ngạo, bất kể là tính năng của Hổ Vương chiến khải hay kỹ xảo điều động tinh khải của hắn đều trên ngươi và ta!
- Hừ, chờ sáng ngày kia xem Hổ Vương chiến khải có thật sự mạnh mẽ như trong lời đồn hay không.
Sa Ngọc Thành liếm môi, lời nói hơi khó hiểu.
- Trở về với trận tranh tài trước mắt này đi, thật ra ta đã giao đấu với cái tên Nguyễn Hồng Liệt này hai lần, thực lực hắn không tầm thường chút nào, còn tên Lý Diệu kia thì ta chỉ biết hắn là một tên luyện khí sư, phát minh ra Yêu Thú Tham Trắc Khí, làm ra động tĩnh khá lớn, hắn còn là một tên khải sư sao?
- Vì ngươi là đối thủ cũ nên ta có lòng tốt nhắc nhở một câu, không nên vì cái tên Lý Diệu này là người vô danh mà coi thường hắn, cẩn thận ăn thiệt thòi lớn đấy.
Phong Khải lạnh nhạt nói.
- Lý Diệu giống như Địch Phi Kinh, cả hai đều là người tu chân đa năng, có thiên phú chiến đấu và sáng tạo rất mạnh, hắn còn có cái biệt hiệu là 'Kền kền', bởi vậy ngươi có thể thấy được hắn hung tàn và tàn nhẫn ra sao rồi đó.
- Có người nói năm ngoái hắn mới học được cách điều động tinh khải ở trong trại huấn luyện Lôi Đình, tuy nhiên ngươi không nên coi hắn là người bình thường, gần đây trong giới khải sư có một tên cường giả tuổi trẻ quật khởi tên là Long Thiên Nguyệt, không biết ngươi có nghe qua hay không?
- Đương nhiên ta biết Long Thiên Nguyệt, năm ngoái nàng quật khởi lên nhanh như sao chổi, liên tiếp chiến thắng bảy cao thủ có được kinh nghiệm chiến đấu mười mấy năm, được xưng là khải sư mạnh nhất dưới ba mươi tuổi!
Sa Ngọc Thành cau mày:
- Nàng và Lý Diệu có quan hệ gì?
- Nàng và Lý Diệu cùng trong một nhóm học viên của trại huấn luyện Lôi Đình, theo Long Thiên Nguyệt nói, trình độ điều động tinh khải của Lý Diệu rất có thể cao hơn nàng, sở dĩ nàng điên cuồng như thế chính là vì muốn có ngày quyết một trận cao thấp với Lý Diệu!
- Lợi hại như thế sao.
Sa Ngọc Thành lấy làm kinh hãi.
- Vậy phải cố gắng thưởng thức cuộc tranh tài này rồi.
- Không sai
Phong Khải nghiêm túc nói.
- Có lẽ cái tên kền kền Lý Diệu này sẽ trở thành biến số lớn nhất hội chợ pháp bảo, cũng là đối thủ mà ngươi và ta cần quan tâm nhất ngoại trừ Địch Phi Kinh ra!
Trong lúc hai người nói chuyện, hai cái tinh khải đã từ dưới sân đấu bay lên.
Cái sân đấu này được tạo thành từ quặng dưới nền đất, thông qua hỏa diễm trận phù đun nóng, nhiệt độ đạt đến mức bảy trăm độ.
Bốn phía là trụ đá to lớn, thỉnh thoảng trụ đá còn phun ra hỏa diễm nhiệt độ cao, mô phỏng dung nham dưới nền đất.
Phi Viêm chiến khải đứng ở một bên sân đấu, hỏa diễm khiến nó càng tăng thêm vẻ uy phong lẫm lẫm, mười phần thô bạo, nhìn nó giống như vương giả của thế giới dung nham dưới lòng đất vậy.
Huyền Cốt chiến khải mang theo một tầng thiết giáp cách nhiệt, trên người phủ đầy phù trận đóng băng, nhìn khá giống những miếng vá, khiến nó có vẻ hơi mộc mạc.
Từ bên ngoài nhìn vào, Phi Viêm chiến khải đã toàn thắng!
- Hô!
Phù trận đóng băng của hai bên đều cấp tốc vận chuyển, đối kháng nhiệt độ cao bên trong sân đấu.
Quanh thân tinh khải hiện ra một tầng sương trắng nhàn nhạt, che đậy tầm mắt khán giả.
- Bạch!
Giao đấu vừa bắt đầu, độ sáng của Phi Viêm chiến khải liền tăng lên gấp mười lần trong nháy mắt, từng mảng từng mảng ánh sáng, vẽ ra rất nhiều tia sáng màu vàng cam, đánh về phía đầu Huyền Cốt chiến khải.
Nhìn giống hệt như một đám hỏa vũ nóng rực!
Phi Viêm chiến khải không chỉ dừng lại ở chỗ đó, sau khi hỏa vũ nổ ra trong chớp mắt, nó hóa thành một tia sáng màu đỏ, ẩn nấp sau hỏa vũ, áp sát mục tiêu trong nháy mắt!
- Thật mạnh!
- Trong hoàn cảnh nhiệt độ cao, sức chiến đấu của Phi Viêm chiến khải được tăng cường hết sức rõ ràng, Nguyễn Hồng Liệt lại cao thủ tinh thông linh năng hoả hệ, ở vào tình thế như vậy, hắn có thể phát huy ra thực lực có thể so với cường giả Trúc cơ kỳ!
- Huyền Cốt chiến khải có chút trì độn, có thể là do mang thêm thiết giáp cách nhiệt nên chưa kịp phản ứng!
Lúc mọi người kinh hô, Lý Diệu có vẻ không kịp chuẩn bị, chỉ kịp làm ra một chuyện đó là chuyển động tinh pháo, đánh nổ hai cái cột đá trước mặt hắn.
- Ầm!
Cột đá nổ tung, mảnh vỡ bay loạn, miễn cưỡng ngăn trở hỏa vũ nhưng không ngăn được Phi Viêm chiến khải đang lao tới như một con trâu!
- Đùng!
Tốc độ Phi Viêm chiến khải tăng lên cực hạn, mạnh mẽ va vào Lý Diệu!
Trong hoàn cảnh mô phỏng chiến trường dưới nền đất vô cùng chật hẹp này, các loại pháp bảo tấn công từ xa hầu như không có đất dụng võ.
Nguyễn Hồng Liệt càng không muốn dây dưa thêm với hạng người vô danh như Lý Diệu, hắn muốn lấy khí thế chớp nhoáng để đánh nổ Huyền Cốt chiến khải trong nháy mắt, như vậy sẽ biểu lộ ra tính năng cường hãn của Phi Viêm chiến khải.
Sau khi hai bên va chạm vào nhau, kết quả chính là nhanh chóng bên xông tới chiếm tiện nghi.
Huống chi trên người đối phương mang theo vô số thiết giáp cách nhiệt, chọn dùng lượng lớn vật liệu cách nhiệt sẽ khiến khả năng phòng ngự vô cùng yếu đuối, căn bản không chịu nổi đòn nghiêm trọng.
- Tiểu tử, để ngươi mở mang kiến thức một chút, tinh khải chân chính là cái gì!
Trong lòng Nguyễn Hồng Liệt thầm cười gằn.
Thế nhưng sau khi va chạm phát sinh một giây, hắn liền không cười nổi.
Bởi vì trên người Phi Viêm chiến khải truyền đến một tiếng răng rắc không rõ, đó là thanh âm gãy vỡ của không biết bao nhiêu cấu kiện bên trong.
Không phải là hắn va vào một tầng thiết giáp cách nhiệt yếu đuối, mà là tự mình va vào một bức tường đồng vách sắt!
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận