Trong chớp mắt, chỉ có năm cái tinh khải không bị phi thiên từ lôi và phi kiếm quấy rầy, đuổi tới từ các phương hướng khác nhau.
Người điều khiển Vạn Kiếm chiến khải là Sa Ngọc Thành, hắn nhe răng cười, thần niệm khuấy động, mấy chục thanh phi kiếm gào thét phóng ra, lượn lờ ở quanh người hắn, hình thành lưới kiếm sẵn sàng xay thịt.
Hai cái tinh khải đuổi tới không kịp chuẩn bị, cố gắng dừng chân nhưng vẫn bị lưới kiếm chém cho liểng xiểng, nhìn chật vật đến cực điểm.
Ba cái tinh khải còn lại không hề để ý, nhảy vào trong lưới kiếm!
- Xoạt!
Quanh thân Vân Vụ chiến khải thả ra từng gợn sóng linh năng màu xám.
Nói cũng kỳ quái, phi kiếm đâm vào trong đoàn khói xám đó thì giống người uống rượu say mà loạng choạng xẹt qua Vân Vụ chiến khải, chẳng có thanh phi kiếm nào có thể đâm trúng Vân Vụ chiến khải.
Lá chắn linh năng của Hổ Vương chiến khải sáng lên, không tránh không né, tùy ý để phi kiếm bắn trúng lá chắn linh năng, vô số đốm lửa loé lên, kết quả là tốc độ Hổ Vương không hề giảm.
Hổ Vương chiến khải dùng lá chắn linh năng, mạnh mẽ chống chịu lưới kiếm mà xông qua!
- Vèo!
Huyền Cốt chiến khải sự điều động của Lý Diệu thể hiện khả năng né tránh vô cùng mềm mại, bình tĩnh dùng rất góc độ khó mà tin nổi, né tránh mấy chục thanh phi kiếm công kích đến.
Dù tình cờ có một hai thanh phi kiếm không cách nào né được thì lại bị Lý Diệu lợi dụng chấn động nhỏ trên tinh khải, khiến phi kiếm chỉ xượt qua giáp trụ!
Ba cái tinh khải lấy phương thức không giống nhau để tiến vào trong lưới kiếm!
- Vèo! Vèo! Vèo!
Vân Vụ chiến khải phát động công kích thần hồn quỷ bí khó lường.
Hổ Vương chiến khải phát động pháo năng lượng trước ngực.
Lý Diệu phát động hai khẩu pháo từ phía sau lưng, họng pháo sôi trào năng lượng mãnh liệt!
Vạn Kiếm chiến khải do Sa Ngọc Thành điều động trước hết là chịu công kích thần hồn của Vân Vụ chiến khải, khiến Sa Ngọc Thành xuất hiện trạng thái ngây ngẩn trong một phần mười giây.
Sau đó là cảm giác nóng rực đến từ sau lưng.
Muốn né tránh đã không kịp nữa, Sa Ngọc Thành chỉ có thể nghiến răng thả ra lá chắn linh năng cường độ cao nhất.
- Ầm!
Sa Ngọc Thành bị Lý Diệu liên thủ với Tả Phi Kinh đánh cho lảo đảo, Vạn Kiếm chiến khải văng về phía trước, lăn lông lốc trên mặt đất.
Phi tinh cầu tuột khỏi tay, lấy tốc độ nhanh như chớp bay về phía trước.
Lý Diệu đang muốn truy đuổi, chợt nghe thấy một tiếng hú cực kỳ sắc bén, âm thanh đó giống như một viên thiên lôi địa hỏa nổ tung ngay bên cạnh màng nhĩ của hắn.
Cơn đau đầu ập đến, trước mắt xuất hiện ảo giác.
- Là công kích thần hồn!
Lý Diệu thầm kêu không ổn, nhất định là Vân Vụ chiến khải thừa dịp hắn và Tả Phi Kinh triển khai công kích Vạn Kiếm chiến khải, trong chớp mắt đã dùng công kích thần không biết quỷ không hay tấn công bọn họ!
Có điều do trải qua nhiều lần rèn luyện của Âu Dã tử nên thần hồn rất kiên cố, vượt xa cực hạn của người tu chân Luyện Khí kỳ.
Nhẹ nhàng hít sâu một hơi, Lý Diệu tức tốc tỉnh lại.
Vân Vụ chiến khải đang ở phía trước mấy trăm mét và đã bắt được phi tinh cầu vào trong tay.
Lý Diệu cười lạnh, hai chân giẫm mạnh xuống đất, đất đá văng tung tóe, điên cuồng gia tốc lần thứ hai, trong nháy mắt, khoảng cách của song phương đã rút ngắn còn khoảng hai mươi mét!
Đây là khoảng cách Lý Diệu thích công kích nhất.
Gần như cùng lúc đó, một tia sáng màu vàng phát sau mà đến trước đã cùng sánh vai với Lý Diệu.
Chính là Hổ Vương chiến khải!
Lúc này, Vân Vụ chiến khải đã xông lên vị trí đầu tiên, khống chế được phi tinh cầu trong tay.
Huyền Cốt và Hổ Vương theo sát ở phía sau không nghỉ.
Vạn Kiếm chiến khải bị bắn trúng đã khôi phục lại, lập tức thu hồi hết thảy phi kiếm, một lần nữa biến thành con nhím sắt đao thương bất nhập.
Bốn cái tinh khải, tạo thành nhóm đầu tiên. Những tinh khải còn lại đều truy đuổi ở phía sau.
Lý Diệu vàTả Phi Kinh liếc mắt nhìn nhau, hai người đồng thời muốn ra tay.
Vân Vụ chiến khải ở phía trước chợt phóng ra một luồng sương mù quỷ dị, sau đó biến ảo thành bảy bóng người!
Bảy cái bóng này giống Vân Vụ chiến khải như đúc, trong tay đều khống chế phi tinh cầu, đồng thời nhất trí lao về phía trước.
- Phân thân huyễn ảnh thật lợi hại!
Lý Diệu âm thầm hoảng sợ.
Nguyên lý của huyễn ảnh phân thân vốn không phức tạp lắm, chỉ là lợi dụng quang học đa sắc và hình chiếu không gian ba chiều để phóng ra ảo ảnh gần giống như thật.
Nhưng Vân Vụ chiến khải triển khai huyễn ảnh phân thân lại không chỉ là ảo ảnh đơn giản.
Nhờ vào pháp bảo trinh trắc., Lý Diệu có thể thấy rõ ràng trên mặt đất xuất hiện bảy điểm sáng liên tục lấp loé.
- Ngay cả dao động linh năng cũng có thể làm giống y như thật, bên trong Vân Vụ chiến khải khẳng định được trang bị pháp bảo gây nhiễu loạn, quả nhiên là lợi hại!
- Có điều ——
Lý Diệu khom người lại, đột nhiên hóa thành một tia sáng, tránh thoát sát nút ba tia thiểm điện.
Bọn họ đã tiến vào khu vực bố trí cạm bẫy thứ hai, Thiểm Điện khu!
Nơi này không có chút quy luật nào, tùy ý thả ra dòng điện cường độ cao, dưới sự bất ngờ không kịp đề phòng, tinh khải bị bổ trúng chỗ yếu rất dễ đánh mất sức chiến đấu, sau đó dĩ nhiên là bị đẩy ra khỏi vòng giao đấu.
Vì tránh né thiểm điện, Huyền Cốt, Hổ Vương, Vân Vụ đều khởi động động cơ tinh diệu tuyệt luân.
Bảy ảo ảnh của Vân Vụ chiến khải chỉ có mỗi bản thể là có động cơ thật sự, sáu phân thân chỉ có thể mô phỏng theo.
- Cái thứ hai bên trái!
Đương nhiên Lý Diệu sẽ không buông tha sơ hở lớn như vậy, trong nháy mắt tìm tới mục tiêu, tốc độ lập tức tăng lên, lúc này hắn dường như hoàn toàn cách điện, mười mấy tia thiểm điện lượn lờ ở chung quanh mà lại không có tia nào bổ trúng hắn.
Đồng thời điểm, Tả Phi Kinh cũng phát hiện mục tiêu.
Hổ Vương chiến khải như lão hổ hạ sơn, một cái tinh khải dốc hết sức lực, dĩ nhiên phát sinh ra khí thế xung phong của một đoàn tinh khải.
Trong nháy mắt, hai người đã đến ngay sau Vân Vụ chiến khải.
Khí thế điên cuồng giống như vừa ra tay là có thể xé nát Vân Vụ chiến khải.
Người điều động Vân Vụ là Phong Khải, hắn là khải sư có kinh nghiệm phong phú, nên nhanh chóng nhận ra đối thủ đã nhìn thấu ngụy trang, liền dứt khoát ném phi tinh cầu về phía trước.
Lý Diệu và Tả Phi Kinh đồng thời ra tay.
Không phải hướng về phía Phong Khải, mà là nhằm vào đối phương!
Song phương cách nhau năm mét, phi kiếm và tinh từ pháo đều mất đi ý nghĩa.
Lý Diệu dùng một góc độ cực kỳ ảo diệu, đá thẳng vào bụng dưới Tả Phi Kinh.
Dưới sự gia tốc của động lực phù, tốc độ của cú đá này đã tiếp cận tốc độ âm thanh.
Mà lòng bàn chân hắn còn nhanh chóng bắn ra một mũi nhọn sáng lấp lóa!
Nếu cú đá này trúng đích, đừng nói xuyên qua tinh khải mà ngay cả bụng dưới Tả Phi Kinh cũng sẽ bị đục ra một lỗ thủng.
Mu bàn tay Tả Phi Kinh bắn ra hai cái móng vuốt, ở trên móng vuốt sắc bén còn có ánh sáng màu trắng lượn lờ, ẩn chứa năng lượng cực kỳ mạnh mẽ.
Hai tay Tả Phi Kinh mạnh mẽ chộp lấy mắt cá chân Lý Diệu.
Một cước này của Lý Diệu giống như tự chui đầu vào lưới, trước khi xuyên thủng bụng dưới Tả Phi Kinh thì đã bị móng vuốt cắt đứt mắt cá chân.
Lý Diệu gầm lên, động cơ sau lưng phun mạnh, mỗi một toà động lực phù trận được vận chuyển tới cực hạn, nhanh chóng thu hồi chân, né tránh móng vuốt của đối phương, đầu gối hơi nhấc lên, đổi đá thành một cú lên gối, đầu gối hung hãn thúc thẳng tới ngực Tả Phi Kinh!
Tả Phi Kinh cũng gần lên, thẳng thừng ăn một cú lên gối, đổi lấy hai trảo mạnh mẽ cào lên Lý Diệu!
- Ầm!
Hai cái tinh khải mạnh mẽ đụng vào nhau.
Cái bay ngược ra ngoài lại là Huyền Cốt chiến khải.
Bên hông Huyền Cốt chiến khải vang lên tiếng "Đùng đùng", các mảnh vỡ pháp bảo bay tung tóe khắp nơi.
- Lý Diệu, ngươi quá ngông cuồng!
- Hổ Vương chiến khải của đại học Thâm Hải chúng ta là sản phẩm liên hợp luyện chế cùng Kim Giáp tông, kế thừa lượng lớn tinh hoa của Huyền Vũ chiến khải, sức phòng ngự lên đến cực điểm!
- Đối cứng với ta là chuyện vô cùng ngu xuẩn!
Giáp ngực Tả Phi Kinh bị Lý Diệu lên gối nên hơi lún xuống, tuy nhiên không ảnh hưởng đến chiến đấu, thấy hắn cười to như vậy có vẻ bị thương nhẹ hơn Lý Diệu nhiều.
Sau khi va chạm, tốc độ Tả Phi Kinh nhanh chóng tăng vọt, chỉ mất ba đến năm giây đã đuổi đến gần phi tinh cầu.
Đúng lúc này, hắn nghe được một luồng âm thanh kì lạ.
Hổ Vương chiến khải phát ra tiếng còi báo động, tất cả đèn nhắc nhở trước mặt Tả Phi Kinh đều biến thành màu đỏ tươi, trên khán đài truyền đến từng tiếng kinh hô liên tiếp.
Trước mắt tất cả mọi người là một màn chấn động không gì sánh nổi.
Pháp bảo cận chiến mà Hổ Vương chiến khải tự hào nhất là móng vuốt Từ Đãng, vậy mà sau khi đánh trúng Huyền Cốt chiến khải lại không có tác dụng gì, chỉ thấy Huyền Cốt chiến khải lắc lư hai cái, có vẻ vẫn ổn rồi nhanh chóng đuổi tới.
Nhiều pháp bảo, linh kiện bị vỡ ra như vậy nhưng lại chẳng hề ảnh hưởng đến Huyền Cốt chiến khải.
Tới giờ khắc này, một số người có nhãn lực cao minh mới mơ hồ phỏng đoán ra dụng ý của Lý Diệu.
Hắn cố ý đối cứng, chính là vì khiến Tả Phi Kinh mất cảnh giác, đồng thời kéo dài khoảng cách hai bên, để hắn sử dụng tới vũ khí cường hãn nhất ——
Đao pháp!
Bên trong sấm vang chớp giật, song phương cách nhau chưa đầy mười mét!
Lý Diệu xoay tròn giữa không trung, rút đao, xuất đao!
Thanh đao này được Lý Diệu dùng nửa tháng thiết kế, mặt ngoài che kín hoa văn dạng lốc xoáy, khiến chiến đao có thể tăng tốc độ lên tới cực hạn, xé nát trời cao!
Liệt phong lôi sát đao!
Bộ đao pháp này dung hợp đao pháp của cường giả Kim Đan kỳ Long Văn Huy, trải qua nhiều lần rèn luyện ở trong bão cát mà thành, ngay cả cơn lốc cũng có thể chém giết kẻ địch, dưới sự chăm chú của mấy trăm ngàn người, nó lộ ra diện mạo cực kỳ dữ tợn!
- Đao thật nhanh!
- Đao thật mạnh!
- Đao thật hung tàn!
Tất cả khán giả thấy một đao này đều sinh ra cảm giác sởn tóc gáy.
Cho dù cách xa đến hai thế giới, nhưng nhịp tim của bọn họ vẫn thiếu một chút nữa là đình chỉ lại.
Một đao này giống như có thể đột phá giới hạn thế giới, đột phá màn ánh sáng, chém về phía cổ của bọn họ.
Tả Phi Kinh không ngờ năng lực kháng đòn của Lý Diệu dĩ nhiên khủng bố đến như vậy, miễn cưỡng ăn hai trảo của hắn nhưng vẫn bình yên vô sự, ngược lại còn có thể tung ra một đao sắc bén.
Tốc độ, sức mạnh và góc độ của đao đều được tính toán đến cực hạn, lựa chọn thời cơ xuất đao tốt nhất, chính là thời điểm Tả Phi Kinh vừa khống chế phi tinh cầu.
Toàn bộ tâm thần của Tả Phi Kinh đều đặt ở trên phi tinh cầu, cho nên không thể nào né tránh, chỉ đành phải dùng lá chắn linh năng đã được tăng lên tới cực hạn để chống đỡ.
Đồng thời dòng suy nghĩ Tả Phi Kinh lưu chuyển thật nhanh, trong đầu hiện lên mấy chục phương án phản kích.
Chỉ cần kháng trụ một đao này là hắn có thể giết ngược lại, đánh nổ Lý Diệu!
- Ầm!
Liệt phong lôi sát đao, mạnh mẽ chém ở trên tấm chắn linh năng Hổ Vương chiến khải.
Tấm chắn linh năng kiên cố nhưng giờ lại yếu đuối như vỏ trứng gà, nhanh chóng chia năm xẻ bảy, bị chiến đao hạng nặng đột phá dễ như ăn cháo!
Tả Phi Kinh biến sắc, cắn răng, chật vật né tránh về phía trước, nằm sấp trên mặt đất.
Chiến đao lại vung lên.
Thiểm điện lượn lờ ngưng tụ thành đao khí, bám ở trên thân đao như hình với bóng, chém trúng phía sau lưng Hổ Vương chiến khải.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận