- Răng rắc!
Phần lưng Hổ Vương chiến khải hoàn toàn bị nổ tung, cảm giác khá giống một cái mai rùa to lớn bị chém vỡ.
Tiếng kêu của Tả Phi Kinh thông qua phù trận khuếch âm phóng to, vang vọng ở trong Thông Thiên tháp thật lâu.
Nhân lúc ngươi bệnh đòi mạng ngươi!
Lý Diệu vẫn chưa vội truy đuổi phi tinh cầu, mà chuẩn bị tiếp tục chém giết!
Nhưng lúc này, Vạn Kiếm chiến khải lại phát động đợt phi kiếm công kích lần thứ hai, hơn trăm thanh phi kiếm tạo thành một cơn sóng lớn cuốn về phía trước.
Vân Vụ chiến khải thì lén lút tới gần phi tinh cầu.
Mười sáu cái tinh khải còn lại đang nhanh chóng truy đuổi.
Lý Diệu hừ lạnh một tiếng, khi phi kiếm sắp lại gần, trong chớp mắt, hắn thu hồi chiến đao, từ bên người Tả Phi Kinh xẹt qua, phóng đi nhanh như chớp nhắm về phía phi tinh cầu.
Khán đài hoàn toàn tĩnh mịch đột nhiên dồn dập tiếng nghị luận.
Sinh viên luyện khí hệ của đại học Thâm Hải dùng sức bứt tóc, có mấy người kinh hãi đến mức chết lặng, hoài nghi hết thảy trước mắt đều là ảo giác.
Bọn họ làm sao có thể tin được, Tả Phi Kinh bị Lý Diệu chém trúng một đao, lâm vào chật vật như vậy.
Mặt siêu tân tinh Giang Thánh vẫn không hề lộ ra cảm xúc.
Tuy nhiên khuôn mặt quanh năm lạnh lẽo như kim loại lại thoáng lộ ra ánh sáng.
Giang Thánh nhìn về phía sư tỷ Nguyên Mạn Thu trong trận doanh Đại Hoang Chiến Viện ở đối diện.
Nguyên Mạn Thu gắt gao cắn môi, dùng sức vung vẩy cánh tay.
- Có chút ý tứ.
Thủ lĩnh Quan Siêu của Xích Điện tiếp nhận tinh não từ trong tay tướng quân Thượng Quan Sách, xem lướt qua tư liệu về Lý Diệu.
- Tên tiểu tử này tối đa cũng chưa vượt qua Luyện Khí kỳ đỉnh cao, vậy mà có thể vung ra một đao cường lực đến thế, thậm chí còn ẩn chứa mùi vị bão cát, sấm sét ở trong Đại Hoang.
- Nếu chém trúng chỗ yếu hại, ngay cả yêu tướng cũng có thể bị chém chết tại chỗ!
- Ồ, hắn mới là Luyện Khí kỳ cấp thấp mà đã từng chém chết yêu tướng.
- Huyền Cốt chiến khải rất cường hãn, đối cứng với Hổ Vương chiến khải không những không tan vỡ mà lại có thể phụ trợ người điều khiển xuất ra một đao hung hãn tuyệt luân.
- Cuộc thi đấu này rất thú vị.
Mấy câu nói đơn giản bao quát tất cả những thay đổi bất ngờ.
Lúc này, Lý Diệu từ phía sau xông lên, dùng chiến đao đánh ra lốc xoáy mạnh mẽ chém ở trên phi tinh cầu, khiến phi tinh cầu chấn động đến mức ong ong, đình trệ trong chốc lát.
Lý Diệu nhân cơ hội này thu đao vào vỏ, hai tay vươn ra ôm phi tinh cầu vào trong ngực.
- Kèn kẹt kèn kẹt!
Phi tinh cầu giống như một viên thiên lôi địa hỏa nổ tung ở trong lòng Lý Diệu, nó không ngừng dao động đồng thời phóng điện, theo khe hở của tinh khải mà truyền vào máu thịt Lý Diệu!
- Hí!
Lý Diệu bị điện giật đến mức nhe răng trợn mắt, mỗi một tế bào quanh thân đều cháy hừng hực lên, thần hồn không có cách ngưng tụ.
Cuối cùng hắn cũng biết tư vị bị động chịu đòn không có sức đánh trả chút nào của Tả Phi Kinh.
Một giây!
Hai giây!
Thời gian càng dài, phạm vi và tần suất chấn động của phi tinh cầu càng lớn, điện lưu phóng ra càng thêm mãnh liệt.
Hàm răng Lý Diệu gần như bị cắn nát, hắn liều lĩnh, chạy thục mạng.
Sau lưng hắn có mười chín cái tinh khải chen chúc mà tới, dồn dập kích phát ra những đòn tấn công từ xa.
Mấy trăm phi kiếm, mấy chục tia sáng, hơn trăm viên tâm lôi đập tới.
Đây là một lựa chọn gian nan.
Buông tay quá sớm, thời gian khống chế phi tinh cầu quá ngắn, lãng phí mất một lần cơ hội quý giá.
Buông tay quá muộn, không kịp tiến hành phòng ngự, nói không chừng sẽ bị nổ tung trong chớp mắt!
Con ngươi Lý Diệu gần như biến thành màu hồng, lực tính toán được kích phát đến cực hạn, sau khi quan sát hết thảy công kích từ phía sau đánh tới, trong tích tắc phân tích ra tần suất công kích, tốc độ, và với quỹ tích của phi kiếm, huyền quang, tâm lôi, cuối cùng chỉ còn một đường thoát nhỏ như lỗ kim!
Mãi đến tận khi thanh phi kiếm thứ nhất nổ tung trên lá chắn linh năng, tay hắn mới run lên, ném phi tinh cầu ra ngoài.
Không phải ném về phía trước mà là ném về phía sau!
- Rầm rầm rầm rầm rầm rầm!
Phi kiếm, huyền quang và tâm lôi cùng lúc vây quanh Huyền Cốt chiến khải, một đóa lại một đóa huyết liên hoa nóng rực từ từ tỏa ra, nhụy hoa bị ánh đao sáng như tuyết chém nát ngay lập tức, Huyền Cốt chiến khải bốc cháy hừng hực nhảy ra ngoài, hơi nước khuấy động, nhanh chóng dập lửa!
Tính đến giờ khắc này, Lý Diệu đã khống chế phi tinh cầu trong 5,3 giây!
Phong Khải điều khiển Vân Vụ chiến khải theo sát phía sau, khống chế phi tinh cầu 3,7 giây!
Sa Ngọc Thành điều khiển Vạn Kiếm chiến khải, khống chế lại 3,5 giây!
Mà Hổ Vương chiến khải được coi trọng nhất do Tả Phi Kinh điều khiển chỉ khống chế được đúng 0,1 giây!
- Hống!
Hổ Vương chiến khải mở tất cả phù trận động lực, lao lên với dáng vẻ đằng đằng sát khí, phát ra tiếng gầm của mãnh hổ chấn nhiếp tâm hồn người khác.
Lý Diệu dùng sức ném phi tinh cầu về phía sau, vừa vặn quăng đến chỗ mười sáu cái tinh khải còn lại, nhất thời tạo ra cảnh hỗn chiến.
Ánh sáng năm màu rực rỡ không ngừng nổ tung, các loại pháp bảo đơn nguyên và linh kiện tinh khải bay loạn chung quanh, tiếng nổ mạnh và tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên bên tai.
Hổ Vương chiến khải nhào vào trong đám hỗn loạn, giống như hổ nhào vào bầy dê, đánh đâu thắng đó không gì cản nổi, vượt qua tầng tầng ngăn trở để ôm phi tinh cầu vào trong ngực!
Lý Diệu và Phong Khải, Sa Ngọc Thành liếc nhìn nhau.
Ba người đều có cảm giác phối hợp ăn ý, bày ra đội hình chiến đấu hình tam giác, nhịp nhàng về phía Hổ Vương chiến khải.
Sau lần giao đấu đó, tình hình đã biến thành chỗ biểu diễn của Hổ Vương, Huyền Cốt, Vạn Kiếm và Vân Vụ.
90% thời gian phi tinh cầu ở trong tay bốn người bọn họ, những người khác gần như chẳng cách động vào.
Những tinh khải khác mạnh mẽ tiến lên cướp giật sẽ bị bọn họ liên thủ giết chết.
Mặc dù không có tràng cảnh đánh nổ, nhưng nhiều tinh khải bị đánh cho đánh mất năng lực hành động trong vòng một phút, vì thế mà rơi xuống vị trí cuối cùng và bị đào thải.
Trong bốn cái tinh khải này nếu có bất cứ một cái nào đụng vào phi tinh cầu thì sẽ gặp phải sự vây công của ba cái còn lại.
Mạnh như Hổ Vương chiến khải cũng không thể ở vừa nắm lấy phi tinh cầu vừa ứng phó ba cái tinh khải khác liên thủ đánh giết.
Vòng thứ nhất, vòng thứ hai, vòng thứ ba.
Quá chú tâm vào trận chiến khiến cho người ta hồn nhiên quên mất thời gian trôi qua.
Đường đua dài một vạn mét lại biến thành ngắn ngủi như đua tốc độ trăm mét vậy.
Năm vòng qua đi, phần lớn tinh khải đều bị đánh nổ, hoặc bị trục trặc mà rút lui.
Thời gian khống chế phi tinh cầu của bốn người luân phiên tăng lên.
Hổ Vương chiến khải từ từ phát huy ra tính năng toàn diện, đặc biệt là sức phòng ngự cường hãn.
Đối kháng cường độ cao ròng rã năm vòng nhưng các thông số tính năng của nó hầu như không hề giảm xuống.
Vạn Kiếm và Vân Vụ là hai tinh khải hư hao nghiêm trọng, dần dần có chút dấu hiệu không theo kịp tiết tấu.
Vạn Kiếm chiến khải lấy việc điều động phi kiếm tấn công từ xa mà xưng danh, thế nhưng giao đấu kịch liệt khiến cho tuyệt đại đa số phi kiếm bị đánh văng đi, sức chiến đấu suy yếu rất lớn.
Vân Vụ chiến khải tinh thông thuật tiềm hành và công kích thần hồn, vì vậy sức phòng ngự không mạnh mẽ, bị ba cái tinh khải còn lại liên thủ vây công mấy lần, các chỗ yếu hại đều bốc lên tia lửa, ngay cả huyễn ảnh phân thân thả ra ngoài cũng mơ hồ hơn ban đầu rất nhiều.
Chỉ có Huyền Cốt chiến khải là có thể miễn cưỡng đuổi theo bước chân của Hổ Vương chiến khải.
Nhìn bề ngoài thì Huyền Cốt chiến khải có vẻ thê thảm nhất.
Dường như vừa ngâm nọc độc ăn mòn ròng rã một ngày một đêm rồi lại bị dung nham tẩy rửa.
Mới nhìn cứ tưởng là một đống sắt vụn, không có nửa điểm uy phong của vua pháp bảo.
Nhưng một đống đồng nát sắt vụn lại giống như là tiểu Cường đánh mãi không chết, bám chặt lấy Hổ Vương chiến khải.
Một lần lại một lần bị địa hỏa vây lấy!
Cơn lốc đao khiến bầu trời sáng sủa hơn hẳn!
Có điều…
- Gợn sóng linh năng phun ra sau lưng Huyền Cốt chiến khải có gì đó không đúng!
Không ít khải sư có kinh nghiệm phong phú dần dần nhíu mày.
Nếu như một cái tinh khải ở vào trạng thái bình thường, màu sắc của sóng linh năng sẽ biến hoá từ nhạt đến đậm, hoặc là có màu trắng như tờ giấy.
Còn sóng linh năng phía sau Huyền Cốt chiến khải lúc cao lúc thấp, lúc sáng lúc tối, liên tục biến ảo.
Khi màu trắng chói mắt, khi thì biến thành màu ảm đạm xanh lét, khi đỏ hồng, lúc lại có màu da cam và màu tím lấm tấm.
Tình huống như thế thông thường là do lô đỉnh phản ứng xảy ra vấn đề, không cách nào cung cấp đủ linh năng.
Liên tưởng đến chuyện Huyền Cốt chiến khải năm ngoái, lần đó chính là sự cố do phản ứng lô đỉnh nổ tung gây nên.
Mà năm nay Huyền Cốt chiến khải vẫn lựa chọn không sử dụng thiên tài địa bảo để tạo thành lô đỉnh phản ứng.
Lẽ nào.
Khải sư và luyện khí sư có thâm niên đều mồ hôi.
Bọn họ nhìn ra, Huyền Cốt chiến khải đã đạt đến cực hạn.
- Tích tích!
Đúng lúc này, bầu trời truyền đến một tiếng kêu to.
Thời gian Hổ Vương chiến khải khống chế tinh cầu đột phá chín mươi lăm giây!
Chỉ cần khống chế phi tinh cầu thêm năm giây nữa, Hổ Vương chiến khải sẽ đạt được thắng lợi cuối cùng!
Hiện tại, Huyền Cốt chiến khải xếp hàng thứ hai, tổng thời gian khống chế tinh cầu là chín mươi hai giây!
Mà lúc này phi tinh cầu đang ở trong tay Vân Vụ chiến khải!
Tả Phi Kinh hét lớn, móng vuốt phóng ra ánh sáng dữ tợn, nhào tới phía Vân Vụ.
Lý Diệu và Sa Ngọc Thành liếc nhìn nhau, lập tức làm ra quyết định sáng suốt nhất, hai người không cùng Tả Phi Kinh đồng thời vây công Vân Vụ chiến khải mà lại chia thành hai bên trái phải, tấn công Tả Phi Kinh!
Nếu để Hổ Vương chiến khải khống chế tinh cầu, không thể nghi ngờ là bọn họ sẽ thua.
Vân Vụ chiến khải hiện đã đầy rẫy vết thương, là cái yếu nhất trong bốn cái tinh khải, tổng thời gian khống chế tinh cầu chỉ có bảy mươi hai giây.
Bên có uy hiếp lớn nhất là Hổ Vương!
- Chỉ bằng hai người các ngươi mà cũng muốn ngăn cản ta sao?
Không có phi tinh cầu quấy rầy, Tả Phi Kinh không hề úy kỵ hai người vây công.
Móng vuốt đập tan một thanh phi kiếm của Vạn Kiếm chiến khải, hổ pháo trước ngực bạo phát như, mạnh mẽ đẩy lùi Lý Diệu, sau đó đạp một cước vào giữa người Vân Vụ chiến khải, đá bay đối thủ ra ngoài hơn ba mươi mét, phi tinh cầu bay vút lên cao.
Hổ Vương chiến khải lấy một địch ba vô cùng dũng mãnh, hết mực uy phong, hiển lộ hết khả năng!
Tả Phi Kinh khẽ mỉm cười, nhảy về phía phi tinh cầu.
Tuy nhiên toàn bộ tâm thần Tả Phi Kinh đều tập trung ở phía sau, thông qua tinh nhãn giấu ở sau lưng, vững vàng khóa chặt Lý Diệu lại.
Hắn đã bố trí cạm bẫy, chờ Lý Diệu vồ lên trên, trước khi gặt hái thắng lợi cuối cùng, hắn phải triệt để đánh nổ Huyền Cốt chiến khải!
Lý Diệu ngồi xổm xuống!
Phía sau Huyền Cốt chiến khải bỗng nhiên hiện lên bốn cái cánh ổn định!
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận