Sau khi thu Hồng Ngọc Vụ Huyễn Đao vào trong Càn Khôn giới chỉ, Lý Diệu liền không nhịn được mà phun ra một ngụm máu đen. "Răng rắc" một tiếng, đầu gối của hắn liền khụy xuống, quỳ một chân trên đất, liên tục thở dốc.
Đau đớn giống như róc thịt khỏi xương, sức mạnh nghiền ép đầu dây thần kinh như kéo theo mồ hôi lạnh cuồn cuộn không ngừng chảy ra ngoài thân thể.
Từ khi Vương Kích xuất hiện ở trên đỉnh đầu Lý Diệu đến khi gã hóa thành một chùm huyết vụ bỏ chạy, tổng chỉ có điều mười mấy giây.
Nhưng đây lại là một trận chiến hung hiểm nhất từ khi Lý Diệu giác tỉnh linh căn tới nay.
Thật ra thực lực của Vương Kích tuy chưa đến Yêu Vương cấp một, nhưng chí ít cũng là chí cường giả trong Yêu Tướng hậu kỳ, tương đương với người tu chân Trúc Cơ kỳ đỉnh phong.
Tuy rằng khi Lý Diệu đánh nổ Truyền Tống Trận khiến cho Vương Kích bị trọng thương, một bộ phận thân thể không thể truyền tống tới đây, thế nhưng dưới sự gia trì của thanh Huyết Đao kia thì yêu năng mạnh mẽ mạnh mẽ mà gã phát ra không phải là thứ mà Lý Diệu có thể chống lại.
Giống như đao mang huyết ảnh lúc vừa bắt đầu, nếu như không phải thân thể Lý Diệu có cường độ vượt xa so với người tu chân bình thường, cộng thêm việc hắn đã tiến hành cường hóa cực lớn đối với Huyền Cốt chiến khải, nếu không chỉ sợ thân thể của Lý Diệu sớm đã bị yêu lực xâm nhập, toàn thân hóa thành một vũng máu.
Vừa rồi, Lý Diệu vẫn cắn răng, áp chế thương thế lại.
Giờ khắc này, khi Huyết Đao đã tới tay, tinh thần được thư giãn, nội thương liền bộc phát ra.
Trên đầu hắn chảy ra mồ hôi lạnh, đầu tiên là xen lẫn từng sợi từng sợi tơ máu, sau đó liền biến thành từng hạt huyết châu óng ánh.
Thanh Hồng Ngọc Huyễn Vụ Đao quỷ dị này dường như có thể trực tiếp công kích tế bào cùng hệ thống tạo máu của đối thủ, khiến cho thân thể sản sinh ra sự bài xích mạnh mẽ với huyết dịch bản thân, huyết dịch bị ép chảy ra ngoài thân thể, tạo thành hậu quả mất rất nhiều máu.
- Tiếp tục như vậy, không bao lâu sau ta sẽ chết bởi vì mất máu quá nhiều!
Trong mắt Lý Diệu, kim quang cùng hắc mang đan xen vào nhau, trời và đất đều cực tốc xoay tròn, đây là biểu hiện do mất máu quá nhiều khiến cho đại não thiếu khuyết dưỡng chất mà thành.
Lý Diệu vừa cắn răng vận chuyển linh năng, mạnh mẽ phong tỏa mạch máu không cho máu tươi thẩm thấu ra ngoài, vừa kết nối với hệ thống nhiệm vụ chiến tranh, phát ra tin tức cầu cứu hướng về phía trung tâm chỉ huy và những người tu chân ở chu vi xung quanh.
Lý Diệu còn chưa kịp báo cáo tình huống cùng địa điểm chính xác của bản thân thì màn sáng liền gặp phải một đạo gợn sóng quỷ dị sau đó liền ầm ầm vỡ vụn.
- Linh mạng bị quấy rối!
- Hơn nữa cường độ quấy rối rất cao, giống như một cơn bão mặt trời bạo phát ở khoảng cách gần trong nháy mắt chặn toàn bộ linh năng lại!
- Xảy ra chuyện gì?
Trong lòng Lý Diệu vô cùng sợ hãi, hắn mơ hồ cảm giác được có hai cỗ sức mạnh cực cường từ hai phía chân trời bay lên, tỏa ra uy thế ngập trời, nghiền ép về phía này.
Giờ khắc này, hoàng hôn sắp qua đi, màn đêm thâm trầm từ từ bao phủ vòm trời.
Hôm nay là một đêm không trăng không sao, vô cùng u ám.
Thế nhưng ở trên vòm trời lại có hai vòng xoáy to lớn giống như tinh vân bão táp, cách không đối lập nhau.
Giống như bên trong Tinh Thần đại hải có hai người khổng lồ chậm rãi mở ra con mắt to lớn không gì so sánh.
Hai vòng xoáy chầm chậm dâng trào, lộ ra anhsa ngs bảy màu, giống như hàng ngàn, hàng vạn xúc tu hỏa diễm, phân biệt nhuộm đẫm nửa vòm trời, khiến cho bầu trời đêm hiện ra cảnh tượng cực kỳ cuồng loạn, vặn vẹo, hiện lên đủ mọi màu sắc sặc sỡ.
Mặc dù bị yêu vụ dày nặng cản trở, Lý Diệu vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng mỗi một chi tiết nhỏ trong hai vòng xoáy này.
Không phải là vì thị lực của hắn kinh người, mà là hai vòng xoáy này giống như thái dương, phun ra năng lượng cuồn cuộn không ngừng hướng ra bốn phía, uy thế kinh khủng thận chí nổ tung ở sâu trong não vực của hắn.
Lý Diệu dường như nhìn thấy được bóng người đang đứng thẳng ở trong trung tâm hai vòng xoáy này.
Bóng mờ phía Nam có hình người, mang đến cho hắn một cảm giác bá đạo, kiệt ngạo, kiên định, cuồng nhiệt.
Còn bóng mờ hướng Bắc lại là một thân ảnh màu đen có hình thù kỳ quái, khiến cho não vực của hắn cảm giác được sự tàn nhẫn, khát máu, hung bạo, hủy diệt!
- Thần niệm thật mạnh mẽ!
- Khoảng cách hơn trăm dặm, ý nghĩ và uy thế lại duy trì rõ ràng đến như vậy, đây rốt cuộc là thần hồn có sức mạnh khổng lồ tới cỡ nào!
- Đây là...
- Nguyên Anh và Yêu Hoàng!
Mỗi một đầu dây thần kinh của Lý Diệu đều điên cuồng run rẩy, cũng không phải hắn hoảng sợ, mà là hưng phấn.
Có thể thả ra thần niệm mạnh mẽ như vậy, coi như cường giả Kim đan hay Yêu Vương cũng không thể làm được, đây nhất định là nhân vật có sức chiến đấu cao nhất trong Thiên Nguyên và Huyết Yêu hai giới, Nguyên Anh và Yêu Hoàng!
Trên bầu trời, Nguyên Anh cùng Yêu Hoàng đã bắt đầu chém giết!
Từ trong hai vòng xoáy to lớn kia phân biệt bắn ra mấy trăm luồng công kích sặc sỡ, với quỹ tích di chuyển như khiến vòm trời như bị phân cách đến chia năm xẻ bảy, đánh về phía đối phương.
Vô thanh vô tức, ung dung không vội, đồng thời lại như là mấy ngàn con “sâu lông” đủ mọi màu sắc ung dung thong thả di chuyển trên vòm trời.
Lý Diệu biết, vòm trời phân cách Nguyên Anh lão quái cùng Hoàng cấp đại yêu đâu chỉ mấy trăm km.
"Sâu lông" nhìn như chậm rãi nhúc nhích nhưng kỳ thực mấy trăm luồng công kích này chỉ trong nháy mắt liền đột phá tốc độ âm thanh, xé rách không khí, tạo thành những gợn sóng vô cùng kịch liệt.
Mấy giây sau, gần nghìn đòn công kích lấy vòm trời làm chiến trường, mạnh mẽ va chạm vào nhau, tạo thành từng quang cầu chói mắt.
Sau khi mỗi một quang cầu bị dập tắt, vòm trời lại như bị chọc thủng ra một cái lỗ, lộ ra từng tia sáng chói lọi.
Mãi đến tận khi hơn một nghìn lỗ thủng bị xé rách khiến cho tinh tú hội tụ thành giải ngân hà thì tiếng không khí bị xé rách mới truyền đến tai Lý Diệu.
Âm thanh quang cầu nổ vang nối đuôi nhau mà tới.
Toàn bộ thế giới như đang nhảy nhót.
Vỏ đạn, mảnh vỡ phi kiếm, hài cốt yêu thú, tất cả gạch vỡ, ngói vụn, sắt thép trong đống đổ nát thê lương đều mang theo tiếng nổ liên miên không dứt nhảy lên, tạo thành cảnh tượng vô cùng cuồng loạn giữa không trung.
Lý Diệu há to mồm, tránh khỏi âm bạo gây ảnh hưởng tới lục phủ ngũ tạng.
Hai mắt hắn toát ra vẻ cực kỳ cuồng nhiệt nhìn lên bầu trời, hỏa diễm ở đáy mắt hắn như muốn thiêu rụi bầu trời đầy lỗ thủng.
- Đây chính là Nguyên Anh lão quái với sức mạnh cường đại vô biên!
- Không biết phải đến ngày tháng nào, ta mới có thể thành tựu Nguyên Anh, có được sức mạnh như vậy.
Lý Diệu cắn răng, ở sâu dưới hỏa diễm trong con ngươi của hắn ẩn giấu một tia mê man.
Lúc này Nguyên Anh lão quái cùng Yêu Hoàng như là hai con voi phát điên đụng vào nhau.
Còn Lý Diệu chỉ là một con chuột dưới lòng bàn chân của bọn họ mà thôi.
Việc này khiến cho hắn sinh ra cảm giác cực kì không cam lòng cùng kích động.
Chịu sự xuất hiện của Nguyên Anh cùng Yêu Hoàng cổ vũ, toàn bộ Yêu tộc và nhân loại trên chiến trường đều điên cuồng lên.
Tiếng nổ mạnh, tiếng reo hò, tiếng yêu thú gầm gừ, trong nháy mắt tăng lên gấp mười lần, cả tòa Hồng Liên thành ở dưới ánh sáng tử vong phát ra khí thế đến cực hạn.
Vô tận thú triều xuất hiện ở trong tầm mắt Lý Diệu.
Những yêu thú không đủ tư cách này bị yêu khí của Yêu Hoàng kích phát, tất cả đều trở nên vô cùng điên cuồng, con mắt sưng huyết, từng mảnh da bị bóc ra, không ngừng bộc lộ ra huyết nhục đang bành trướng, không ít yêu thú loại giáp xác mọc ra vô số gai nhọn.
Nếu như Lý Diệu không bị thương thì hắn chẳng thèm để đám yêu thú không đủ tư cách này ở trong mắt.
Nhưng hiện tại hắn lại đang bị thương nặng, gần như mất đi một nửa huyết dịch, đối mặt với thú triều ngợp trời, khóe mắt hắn không khỏi nhảy lên.
Đang muốn khởi động Hắc Dực Kiếm bỏ chạy, nhưng đỉnh đầu Lý Diệu chợt bị một chùm ngân vụ che kín bầu trời bao phủ, trong ngân vụ lại có một bàn tay dài đến mười mấy mét mạnh mẽ chộp về phía hắn.
- Quỷ Diện Ngân Văn!
Lý Diệu hoàn toàn biến sắc.
Loại yêu thú này hắn đã từng gặp phải khi đi theo Tinh Quỹ Đoàn Tàu lên phía Bắc đại hoang, vì đối phó nó mà nhân loại đã hi sinh bảy người tu chân.
Một con Quỷ Diện Ngân Văn chỉ là yêu thú nhỏ yếu nhất trong số những yêu thú không đủ tư cách.
Nhưng khi số lượng của chúng lên tới hàng ngàn, hàng vạn ngưng tụ lại thì chúng có thể thông qua tâm linh cảm ứng, sinh trí khôn nhất định, trở thành đại yêu!
- Giết!
Khóe mắt Lý Diệu như muốn nổ tung, trong nháy mắt né qua cự chưởng trấn áp xuống, vung đao lên, lập tức cự chưởng bị chém thành hai nửa, sau đó Tinh Từ pháo liên tiếp nổ vang, khiến cho cự chưởng của Quỷ Diện Ngân Văn nổ thành tro bụi.
Nhưng Quỷ Diện Ngân Văn vô cùng vô tận, ở trên bầu trời ngưng tụ thành tám cái quỷ trảo dữ tợn tỏa ra âm khí âm u ngăn chặn toàn bộ hướng đi của Lý Diệu.
Trong nháy mắt thú triều ngợp trời liền tràn tới.
- Đến đây đi!
Trảm Phong chiến đao chợt ngân vang, mấy chục tia hồ quang u lam dài bảy, tám mét bắn nhanh tới, lập tức quấn lại với nhau, hình thành một thanh đao quang dài bảy, tám mét nhanh như chớp chém tới, tia điện phun ra nuốt vào, phong bạo lượn lờ.
Trong nháy mắt, Lý Diệu cảm nhận được bản thân đang đối mặt với vô tận thú triều, lấy phong thái một người cản ngàn quân, nỗ lực phát động loại khoái ý này.
Quả thực là thoải mái đến cực điểm!
- Coi như không có thực lực của Nguyên Anh lão quái thì ta vẫn muốn phóng ra tia sáng chói mắt nhất!
- Muốn làm thịt ta, vậy để thử xem các ngươi có mấy cái mạng!
Lý Diệu cười to, hai tay nắm chặt chiến đao như muốn bóp nát cán đao, mỗi một tòa phù trận của Huyền Cốt chiến khải đều được khởi động đến cực hạn.
Chiến đao giơ lên cao, hắn muốn tử đấu. Đúng lúc này, phía sau có tiếng nổ vang đinh tai nhức óc, thú triều trước mặt như bị cự thú vô hình nuốt chửng, trong nháy mắt xuất hiện tám khoảng trống, thú triều dày đặc lập tức trở nên loang lổ.
Quỷ trảo mà Quỷ Diện Ngân Văn tạo thành trên bầu trời bắt đầu cháy hừng hực, phát ra tiếng rít gào, sau đó lại có âm thanh nổ tung vang vọng đến.
Lý Diệu chớp mắt, hắn không cần quay đầu lại, bởi vì tinh nhãn cũng truyền đến hình ảnh phía sau vô cùng rõ ràng.
Đầu tiên đập vào mắt hắn chính là lá chiến kỳ Cửu Tinh Thăng Long, tuy rằng lá chiến kỳ này đã bị axit cùng khói độc ăn mòn thủng trăm ngàn lỗ nhưng vẫn cuồn cuộn tung bay trong cuồng phong, giống như một ngọn lửa vĩnh viễn không bao giờ tắt.
Sau đó là vô số quân Liên Bang mặc trang phục chiến đấu màu đen, trong tay cầm Liên Cứ Kiếm cùng linh năng Thỉ Bảo Thương, dưới sự che chở của Tinh Thạch chiến xa tràn tới giống như làn sóng màu đen.
Lão binh phụ trách điều khiển Thái Ất Lôi Từ pháo cầm hai thanh linh năng Thỉ Bạo Thương trong tay, đứng trên một chiếc Tinh Thạch chiến xa đưa ánh mắt nhìn Lý Diệu, nhếch miệng cười to, hàm răng trắng như tuyết của lão binh dường như đang tỏa sáng ở trong làn khói thuốc súng.
Yêu thú không đủ tư cách có thể tạo thành thú triều che ngợp bầu trời nuốt chửng người tu chân như Lý Diệu.
Người bình thường không biết linh căn là vật gì, nhưng lại có thể dựa vào nhiệt huyết, dũng khí cùng pháp bảo mạnh mẽ, tạo thành làn sóng sắt thép đánh đâu thắng đó!
Tình cảnh này giống như tia chớp đánh vào trong lòng Lý Diệu.
Cơn sóng lớn màu đen do ngàn vạn người bình thường ngưng tụ thành còn bùng nổ ra sức mạnh chấn động lòng người hơn so với Nguyên Anh lão quái giữa bầu trời.
Đáy lòng Lý Diệu chợt xuất hiện cảm giác minh ngộ.
Hắn là người tu chân, chưởng khống linh năng mạnh mẽ, nhưng vẫn cần ngàn vạn người bình thường phụ trợ thì mới có thể chống lại thú triều vô tận.
Nguyên Anh tu sĩ kia cho dù mạnh hơn nữa nhưng nếu không có ngàn vạn tu sĩ bình thường phụ trợ thì sợ rằng đơn giản một mình y cũng không thể xoay chuyển toàn bộ chiến cuộc.
Người bình thường, tu sĩ cấp thấp như Lý Diệu hay cường giả Nguyên Anh, tất cả mọi người đều thiêu đốt bản thân đến cực hạn, đồng thời hội tụ lại, kích thích ra ánh sáng văn minh của nhân loại.
- Vô số người mạnh hơn cùng với những người nhỏ yếu đều kề vai chiến đấu cùng ta.
- Ta cần bọn họ, bọn họ cũng cần ta!
- Chúng ta không cô độc!
Cảm giác minh ngộ này khiến cho Lý Diệu trong tình trạng gần như khô cạn huyết dịch lại một lần nữa phun ra sức mạnh nóng rực.
Từ trong khe hở của giáp trụ tuôn ra mang kim quang, đan xen thành đôi cánh màu hoàng kim sắc bén, Lý Diệu một mình một ngựa tiến vào trong thú triều, đại sát tứ phương.
Sau lưng hắn, từng làn sóng màu đen che ngợp trời, gào thét tràn tới, bắt đầu mạnh mẽ nghiền ép thú triều.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận