Cửa lớn của phòng tu luyện chậm rãi mở ra, Lý Diệu nâng chân bước ra ngoài.
Quanh thân hắn tỏa ra ánh sáng, giống như mặc vào một kiện chiến giáp long lanh tỏa sáng rạng ngời dưới ánh mặt trời.
Đạo sư Nguyên Mạn Thu, hiệu trưởng Hùng Bách Lý của Đại Hoang Chiến Viện, không ít lão sư trong trường học cùng quan binh trong quân đội đều tụ tập ở nơi này, tất cả bọn họ vừa nhìn thấy cảnh tượng kỳ dị quanh người Lý Diệu liền hiểu rõ:
- Trúc Cơ kỳ, có người tu chân trúc cơ thành công!
- Là người nào? Nhanh để ta xem một chút là ai đã trúc cơ thành công.
- Lý Diệu! Đại Hoang Chiến Viện Lý Diệu!
- Kền Kền Lý Diệu đã trúc cơ thành công!
Trong đám người truyền đến từng trận thán phục, có rất nhiều người từ đằng xa chạy tới, trong miệng phát ra âm thanh kinh ngạc, ánh mắt hiện lên sự hâm mộ.
Đám người Hùng Bách Lý cùng Nguyên Mạn Thu đều không phải là người tu chân chiến đấu, đương nhiên sẽ không dễ dàng tiến vào Hồng Liên thành chém giết, bọn họ vẫn luôn ở trong căn cứ, giữ cương vị, chức trách của mình.
Hùng Bách Lý là một người tu chân quản lý có kiến thức rộng rãi, hắn vẫn luôn ở bên trong trung tâm chỉ huy phụ trách việc phân tích các điểm đặc thù của cường giả yêu tộc, viết ra tài liệu cặn kẽ lưu lại trong kho tin tức, chuẩn bị cho việc thuyên chuyển và tác chiến sau này.
Nguyên Mạn Thu là luyện khí sư, nàng phụ trách dẫn dắt luyện khí hệ của Đại Hoang Chiến Viện tiến hành duy tu các pháp bảo hư hỏng sau ác chiến.
Khi biết được tin tức Lý Diệu đang tiến hành trúc cơ, bọn họ lập tức chạy tới đây, vừa vặn gặp phải cảnh tượng thân thể Lý Diệu tỏa ra ánh sáng lung linh đi ra khỏi phòng tu luyện.
Lúc này trong mắt Nguyên Mạn Thu phóng ra vẻ kích động, hiệu trưởng Hùng Bách Lý liên tục gật đầu, Dư lão sư cười đến không ngậm được mồm.
Ở trong ác chiến trăm năm không gặp, việc người tu chân đột phá là sự tình quen thuộc, trải qua mười mấy ngày đại chiến, đã có không ít binh lính bình thường đột biến linh căn trở thành người tu chân, đồng thời không ít người tu chân Luyện Khí kỳ cảm ngộ được chân ngã đại đạo, bước lên Trúc Cơ kỳ.
Lý Diệu không phải người thứ nhất làm được việc này, nhưng hắn lại là người trẻ tuổi nhất trong đó.
Còn chưa tới hai mươi lăm tuổi liền bước lên Trúc cơ kỳ, so với Đinh Linh Đang thì Lý Diệu còn sớm hơn một năm, phóng tầm mắt ra toàn bộ Tinh Diệu liên bang cũng vẫn được tính là một tồn tại cấp quái vật!
Hùng Bách Lý và Nguyên Mạn Thu liếc mắt nhìn nhau, trong lòng hai người xuất hiện trăm mối cảm xúc ngổn ngang.
Mấy năm gần đây, Đại Hoang Chiến Viện thực sự gặp vận may liên tục, đầu tiên là xuất hiện Đinh Linh Đang, một trong những tu sĩ Trúc Cơ trẻ tuổi nhất Tinh Diệu liên bang, sau đó là luyện khí hệ đột nhiên quật khởi, hiện tại Lý Diệu lại lấy thân phận học sinh trúc cơ thành công!
Trong mơ hồ, thực lực tổng hợp của Đại Hoang Chiến Viện xếp cuối trong "Chín đại học viện" của Liên Bang tăng lên tới tầng thứ không phân cao thấp với đại học Tinh Vân và học viện quân sự đệ nhất Liên Bang - Thâm Niên Học Phủ.
- Lão sư, hiệu trưởng, ta đã trúc cơ thành công!
Lý Diệu hút linh khí hoá lỏng vào trong cơ thể, cảm thụ cảm giác mỗi một mạch máu cùng dây thần kinh được quỳnh tương ngọc lộ ôn dưỡng, tư vị vô cùng thoải mái, trong lòng hắn hiện lên ngàn vạn điều cảm khái.
Rốt cục cũng đã đuổi kịp bước chân một năm trước của Đinh Linh Đang, khổ cực cùng gian nguy trong đó chỉ có bản thân hắn hiểu rõ.
Con đường phía trước mà Lý Diệu cần phải đi còn rất dài.
Có điều, có nhiều người giúp đỡ như vậy, hắn cũng có được lòng tin tiếp tục tiến thêm từng bước.
- Tích tích!
Lý Diệu đeo tinh não loại nhỏ lên, mở hệ thống nhiệm vụ chiến tranh, đưa tư liệu mới nhất của bản thân vào:
- Đại Hoang Chiến Viện, Lý Diệu, bước lên Trúc cơ kỳ!
- Xin giao nhiệm vụ phù hợp với thực lực Trúc cơ kỳ!
Sau đó Lý Diệu nhìn Hùng Bách Lý cùng Nguyên Mạn Thu, gật đầu tạ lỗi:
- Thật không tiện, lão sư, hiệu trưởng ta vừa bước lên Trúc cơ kỳ, tu vi rất không ổn định, cần lập tức thông qua chém giết để củng cố cảnh giới!
- Không sao!
Nguyên Mạn Thu mỉm cười, nàng cùng Hùng Bách Lý đều là người từng trải, hai người biết khi vừa trúc cơ thành công thì khoảng thời gian này là mấu chốt nhất, vì vậy hai người tất nhiên sẽ không ngăn cản Lý Diệu.
- Lý Diệu, nhớ kỹ, Đại Hoang Chiến Viện vĩnh viễn coi ngươi là vinh dự!
Hiệu trưởng Hùng Bách Lý vỗ một cái lên bờ vai của Lý Diệu, trầm giọng nói.
Lý Diệu sững sờ, không nghĩ tới vị hiệu trưởng bình thường luôn nghiêm túc thận trọng, cao cao tại thượng lại nói những lời như vậy.
Sửng sốt nửa ngày, Lý Diệu nhếch miệng, lộ ra nụ cười cực kỳ xán lạn, đáp lại:
- Hiệu trưởng, lão sư, ta vĩnh viễn lấy thân phận là người của Đại Hoang Chiến Viện làm vinh dự!
- Bạch!
Lý Diệu lại mặc Huyền Cốt chiến khải lên.
Không giống với khi còn ở Luyện Khí kỳ, giờ khắc này, Lý Diệu không hề cảm giác được nửa điểm trở ngại, chiến giáp cùng huyết nhục như hoàn toàn hòa làm một thể, tinh não cùng đại não đã biến thành nhất thể không thể phân cắt.
Lý Diệu như hóa thành tia sáng, lao về phía Hồng Liên thành.
Khoảng cách năm mươi km trong chốc lát liền qua đi, Lý Diệu xuất hiện ở trên bầu trời của chiến trường, nơi tràn ngập lửa đạn và khói thuốc súng.
- Vèo vèo vèo vèo vèo vèo!
Trong nháy mắt có bốn mũi yêu tiễn, ba tia nọc độc còn có một đợt sóng trùng kích vô ảnh vô hình đan xen bắn về phía Lý Diệu.
- Cảm giác này thật kỳ diệu!
Lý Diệu tinh tế cảm nhận thân thể sau khi bước lên Trúc Cơ kỳ, thần niệm của hắn như từng vòng gợn sóng dập dờn làn tràn ra, lập tức định vị được tám bóng người có hình thù kỳ quái trong một góc âm u.
- Bạch!
Lý Diệu nhanh chóng tránh né, tám đòn công kích lập tức đồng thời xé nát tàn ảnh của hắn, thân thể hắn bắn đi như một trận cuồng phong.
- Trận chiến đầu tiên sau khi ta bước vào Trúc Cơ kỳ, bắt đầu!
Từ hôm nay trở đi, trình độ chém giết kịch liệt của Lý Diệu trong Hồng Liên thành lại tăng lên một bậc.
Thân là Trúc Cơ tu sĩ, hơn nữa còn được tinh khải phụ trợ, Lý Diệu đã được xem như chủ lực trên chiến trường, có hắn xuất hiện thì cục diện trên chiến trường liền có thể tạo được hiệu quả giải quyết dứt khoát.
Hắn cùng đông đảo tu sĩ Trúc Cơ thâm nhập xuống lòng đất, phá huỷ mấy chục sào huyệt của yêu tộc, thậm chí Lý Diệu còn tự mình ra tay chém giết một tên Yêu Tướng hậu kỳ bị thương nặng.
Ngày qua ngày, thực lực của Lý Diệu không ngừng tăng lên trong huyết chiến, cảnh giới Trúc Cơ từ từ được củng cố.
Thất Thành Chiến đã kết thúc.
Trận ác chiến này chỉ kéo dài hơn hai mươi ngày, không sánh được với một ít thú triều bạo phát quy mô lớn.
Nhưng những yêu tộc trong yêu quân chính quy lại có biểu hiện cực kỳ cường hãn.
Mãi đến tận thời khắc cuối cùng, yêu quân chính quy luôn duy trì trong chế độ chỉ huy, chỉ trong một đêm liền vô thanh vô tức rút lui, để lại những yêu thú không đủ tư cách lại làm bia đỡ đạn.
Hơn nữa yêu tộc còn để lại lượng lớn cạm bẫy trong lòng đất.
Bên phía Hồng Liên thành vẫn còn tốt, thế nhưng bên phía Gia Vân thành thì lại có hơn một nửa mặt đất của thành thị bị yêu tộc nổ sụp trong nháy mắt khiến hai cường giả Kim đan không kịp chuẩn bị, một chết một bị thương, còn có lượng lớn người tu chân Trúc Cơ kỳ cùng Luyện Khí kỳ bị mai táng ở mấy trăm mét dưới nền đất, sống chết không rõ.
Thảm kịch này xảy ra khiến cho bên phía nhân tộc thắng lợi nhưng lại bịt kín một tầng chướng khí mù mịt.
Sáng sớm, luồng hào quang thứ nhất soi sáng thành thị đổ nát.
Lý Diệu cùng Nguyên Mạn Thu bước đi trên đường phố gồ ghề nhấp nhô.
- Trận chiến này, ngươi không chỉ lập được số chiến công cực lớn, mà còn có không ít học phân, đã đạt đến tiêu chuẩn tốt nghiệp.
- Huống chi lấy thực lực Trúc cơ kỳ của ngươi, nếu như vẫn giữ thân phận học sinh thì vốn không quá thích hợp.
Nguyên Mạn Thu mỉm cười:
- Sau khi trở về, ngươi nên chuẩn bị tốt nghiệp, suy nghĩ bước đi thật tốt trong tương lai.
Không chờ Lý Diệu trả lời, nàng lại tiếp tục nói:
- Lần này yêu tộc xâm lấn quá bất ngờ, may là trong vòng nửa năm, lục quân đã có hai sư đoàn trang bị Huyền Cốt chiến khải, tạo thành 'Khải hóa sư'.
- Hai sư đoàn này có biểu hiện vô cùng tốt trong cuộc chiến bảy thành, bọn họ đóng quân ở Đông Thạch thành cùng Vĩnh Sơn thành, vững vàng chống lại từng đợt tấn công như thủy triều của yêu tộc, căn bản không hề dựa vào người tu chân cao cấp hỗ trợ mà lại tiêu diệt một lượng lớn yêu quân chính quy, có thể nói bọn họ chính cối xay huyết nhục.
- Đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến yêu tộc đột nhiên rút lui.
- Quân đội phi thường hài lòng với tinh năng của huyền cốt chiến khải, mấy ngày trước bọn họ đã để lộ ra ý định tiến thêm một bước mở rộng quy mô mua chiến khải, muốn trong vòng ba ngày thành lập ra hai mươi sư đoàn 'Khải hóa sư'.
- Vì lẽ đó, trong một quãng thời gian tiếp theo, chúng ta sẽ phi thường bận rộn, sau khi tốt nghiệp, ngươi có thể lấy thân phận nghiên cứu sinh để tiếp tục lưu lại trường học.
- Đây là lời mời mà hiệu trưởng ủy thác ta đưa ra cho ngươi.
- Về phương diện phúc lợi cùng đãi ngộ thì sẽ hoàn toàn dựa theo tiêu chuẩn cao nhất, còn cao hơn một bậc so với Đinh Linh Đang.
- Hơn nữa có thể cấp một phần hoa hồng cho ngươi từ tiền lời sau khi bán ra Huyền Cốt chiến khải.
- Về võ kỹ tu luyện thì ngươi có thể tiếp tục giao lưu cùng các lão sư trong trường học, tất cả mọi người đều sẽ không giấu làm của riêng.
Lý Diệu nheo mắt lại nhìn ánh trời chiều, trầm ngâm hồi lâu liền lắc đầu:
- Lão sư, ta đã sớm có tính toán thật tốt cho mấy năm tiếp theo.
- Kế hoạch Huyền Cốt đã thành công, hiện tại quân đội cùng Tu Chân Giới đều có không ít người thông thạo điều khiển Huyền Cốt chiến khải, thân phận Thử Nghiệm Giả của ta cho dù tiếp tục lưu lại cũng không có ý nghĩa quá lớn, mà công tác cải tiến sau này dựa vào các vị lão sư và chuyên gia hoàn thành là được rồi.
- Có một việc mà ta vẫn không nói với lão sư.
- Trên tay ta có một tấm vé mời của Bí Tinh hội.
- Quãng thời gian tiếp theo, ta sẽ toàn tâm tập trung vào trong tu luyện, sau đó tiến vào Bí Tinh Hội, đi thăm dò di tích cùng bí bảo lưu lại từ cuộc huyết chiến bốn vạn năm trước.
Trong nửa năm này, liên bang lục tục công bố ra ngoài không ít hạng mục cùng kế hoạch bí mật, Bí Tinh Hội dần dần vén lên bức màn bí mật ở trước mặt người đời.
Huống chi là nhân vật như Nguyên Mạn Thu, thời điểm nàng vẫn còn là "Nữ Thần Thâm Hải" đã từng nghe nói qua về sự tồn tại của Bí Tinh Hội, hơn nữa bản thân nàng cũng từng tham gia nghiên cứu pháp bảo cùng các bí bảo được khai quật từ trong Bí Tinh rất nhiều lần.
Vì lẽ đó, khi biết Lý Diệu muốn đi Bí Tinh Hội thì nàng cũng không chút kinh sợ, mà chỉ nhướng mày:
- Thăm dò Bi Tinh rất nguy hiểm.
Lý Diệu gật đầu:
- Đúng là rất nguy hiểm, xác suất tử vong rất cao, vì lẽ đó hiện tại ta không thể tiếp nhận lời mời của hiệu trưởng.
- Có điều, thăm dò, tu luyện ở trong Bí Tinh sẽ khiến cho thực lực của ta tăng lên với tốc độ rất nhanh!
- Lão sư, chúng ta đều biết, Thất Thành Chiến mới chỉ bắt đầu, chiến đấu sau này nhất định sẽ càng ngày càng kịch liệt, rất nhiều cường giả yêu tộc sẽ xuất hiện ở trước mặt chúng ta.
- Ta không muốn đến thời điểm đó mình chỉ làm một khán giả, ngơ ngác đứng trên đất, ngước cổ nhìn các cường giả chém giết.
- Ta khát vọng không ngừng tăng lên thực lực, có thể chiến đấu cùng những cường giả này!
- Ta càng hi vọng bản thân có thể khai quật ra pháp bảo cổ đại mạnh mẽ trong Bí Tinh, tìm ra một thứ có thể một kích giết chết Yêu Hoàng!
- Vì lẽ đó, ta nhất định phải đi Bí Tinh!
Nguyên Mạn Thu cảm thấy buồn cười:
- Đứa ngốc, coi như ở trong Bí Tinh thật sự có Thái cổ chí bảo thì khẳng định sẽ bị tầng tầng cơ quan bảo vệ, làm sao một tu sĩ Trúc Cơ nhỏ bé như ngươi có thể đạt được, chưởng khống được.
- Có điều ngươi nói rất đúng, đại chiến sắp tới, mỗi người đều muốn dùng hết toàn lực đi tu luyện, ta và hiệu trưởng đều tin tưởng quyết định của ngươi!
- Cửa lớn của Đại Hoang Chiến Viện vĩnh viễn mở rộng vì ngươi, hoan nghênh ngươi trở về bất cứ lúc nào!
- Được!
Lý Diệu nở nụ cười:
- Ta nhất định sẽ trở về, ta còn muốn dẫn dắt luyện khí hệ của Đại Hoang Chiến Viện đè bẹp luyện khí hệ của đại học Thâm Hải!
Hai người nhìn nhau, nở nụ cười, không tiếp tục nói nữa, yêu tĩnh thưởng thức từng ánh mặt trời chiếu rọi.
Ở sâu dưới nền đất, chiến đấu vẫn đang kéo dài.
Trên mặt đất, công tác trùng kiến đã bắt đầu.
Vô số quan quân trong quân đội liên bang điều khiển xe ủi đất và mũi khoan cỡ lớn, còn có đại đội nhân mã cầm xẻng, cuốc được điêu khắc phù trận hết ngày dài lại đêm thâu đêm liều mạng thanh lý những đống đổ nát trong thành.
Trên linh mạch khổng lồ dưới lòng đất Hồng Liên thành, quân đội Liên Bang tất nhiên không thể từ bỏ việc ở nơi này.
Hồng Liên thành trước kia từng bị ngọn lửa chiến tranh phá hủy, thế nhưng khi văn minh tu chân xuất hiện pháp bảo hiện đại phụ trợ, một toà Hồng Liên thành mới tinh, to lớn hơn chẳng mấy chốc sẽ vụt lên từ mặt đất.
Lần này, nhân loại sẽ kiến tạo tường thành càng cao to hơn, phòng ngự càng thêm kiên cố hơn, thành lũy càng thêm dày đặc, trận địa phi kiếm cùng hệ thống tự động phòng ngự, hệ thống theo dõi dưới lòng đất sẽ được cải tạo càng thêm nhạy bén.
Còn có vô số quân đội Liên Bang cùng người tu chân chịu qua ngọn lửa chiến tranh gột rửa, vô cùng anh dũng thiện chiến đóng quân ở đây.
Ở bên cạnh một chỗ bị bỏ hoang, Lý Diệu đột nhiên dừng bước.
Ánh mắt của hắn bị một vệt màu xanh hấp dẫn.
Một cây cỏ nhỏ ẩn trong đống gạch vụn bị thiêu đốt, nó đang vươn lên.
Nó không biết thành thị trước kia hay hiện tại mà chỉ vươn cành lá lên, thỏa thích đắm mình ở dưới ánh mặt trời ấm áp, toát lên hi vọng cùng sinh cơ.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận