Cũng trong lúc đó, một loại tảo đỏ sẫm như máu điên cuồng phát triển dưới ánh trăng.
Huyết Yêu giới có tổng cộng ba mặt trăng, vầng trăng xa nhất nhìn cực kỳ ảm đạm, giống như là một vết lốm đốm mơ hồ.
Hai vầng trăng còn lại thì ở rất gần, nhìn như là một đôi ma nhãn không bao giờ nhắm lại, phóng ra ánh sáng màu đỏ tươi, khiến cho toàn bộ thế giới chìm đắm trong một mảnh màu đỏ rực.
Cho nên cái tên Huyết Yêu giới ra đời.
Tảo là một loại sinh mệnh phi thường quỷ dị, giới động vật, thực vật và nấm bị hồng nguyệt chiếu rọi đỏ thẫm như thủy triều máu, trong một đêm có thể bao trùm một ngọn núi, độ dày đạt đến mấy mét.
Vô số thực vật yêu hóa, cắm bộ rễ vào trong đám tảo, thoả thích hút yêu năng từ trong đó.
Vô số yêu thú lấy thực vật yêu hóa làm thức ăn, cuối cùng lại biến thành chất dinh dưỡng cho yêu tộc cấp cao.
Huyết Nguyệt giới dựa vào huyết nguyệt cùng tảo tạo thành hệ thống sinh thái kỳ diệu, lợi dụng năng lượng đến cực hạn, hoàn cảnh ác liệt khiến Huyết Yêu giới dưỡng dục ra đông đảo đại yêu cùng thú triều.
Giờ khắc này, trong dãy núi xen kẽ quái thạch lởm chởm như răng thú, một đội ngũ dài đến mức không nhìn thấy đuôi đang tiến lên.
Đó là đội quân trở về từ Thiên Nguyên giới, mang theo vô số thi thể yêu tộc.
Dưới đáy thung lũng là lớp thực vật có đường kính mười mét trở lên, hắc vụ lượn lờ khiến thung lũng nhìn như sâu không thấy đáy.
Từ đáy động truyền đến tiếng khò khè khò khè, tựa như có yêu thú to lớn không gì sánh được đang ngủ đông ở sâu dưới lòng đất.
Hơn trăm tên chiêu hồn sư mặc y phục bảy màu, cầm ma linh trong tay, đứng bên cạnh hầm ngầm, trong miệng phát sinh tiếng hú sắc bén, thông qua sự hồi âm trong thung lũng, hội tụ thành ma âm câu hồn đoạt phách.
- Rầm! Rầm!
Vô số thi thể yêu tộc được tập trung vào trong động.
Sâu trong hầm ngầm truyền đến tiếng răng rắc! răng rắc! khiến cho da đầu người ta không rét mà run.
Quân đội chính quy vận chuyển thi thể yêu tộc khua tay múa chân mừng rỡ như điên, đáy mắt không ít yêu tộc đều toát ra vẻ hâm mộ.
Chiêu hồn sư kêu to:
- Hồn phách dũng sĩ đã trở về vạn yêu điện hóa thành yêu linh, sống mãi bất hủ!
Trong đội vận chuyển thi thể còn có vài người bị thương nặng, không cách nào chữa trị, khi bọn họ đi tới trước hầm ngầm thì trong mắt bỗng nhiên bốc lên ánh lửa, hò hét:
- Hóa thành yêu linh, sống mãi bất hủ!
- Vạn yêu điện nghênh tiếp ta đi!
Nói xong, tên yêu tộc liền thả người nhảy vào trong hầm ngầm.
- Răng rắc răng rắc
Dường như trong tiếng kêu răng rắc lại chen lẫn tiếng kêu yếu ớt thảm thiết, nhưng tất cả hình ảnh đã bị khói đen che đậy.
Bên trong thung lũng tràn ngập tiếng hoan hô.
Cách thung lũng không xa, một ngọn lúi khổng lồ như răng nanh đâm thẳng lên vòm trời, bên trong được đào rỗng, tạo nên vô số đường hầm cùng hang động bên trong.
Hơn vạn viên thủy tinh to lớn đỏ thẫm khảm nạm hai bên sơn động, trong mỗi một khối thủy tinh đều thai nghén ra một tên yêu tộc có hình thù kỳ quái, không ít yêu tộc nhe răng trợn mắt, chịu nỗi đau huyết nhục bị xé rách hết sức thống khổ, cơ thịt điên cuồng bành trướng, nhúc nhích.
Ngàn vạn đường nối, cong queo uốn lượn, đồng thời hội tụ ở sâu trong ngọn núi biến thành một tòa động phủ thật to.
Trong góc động phủ có một toà huyết trì đường kính ba mét, chất lỏng màu đỏ sền sệt tỏa ra mùi máu tanh nồng nặc, bên trong bốc lên bọt khí và hơi nước.
Nhìn nó vừa giống như máu tươi vừa giống như dung nham!
Vương Kích ngâm người ở bên trong ao máu, chỉ có cái đầu là lộ ở bên ngoài, thỉnh thoảng sóng máu đập lên trên mặt hắn, mỗi một lần đập vào sẽ lôi kéo ra một khối da thịt, lộ ra xương cốt trắng toát, có điều lần sau đập lại thì huyết nhục sẽ được tái tạo.
Vương Kích đã ở trong ‘tái sinh trì’ này ngâm đủ chín ngày chín đêm.
Vừa để chữa thương, đồng thời cũng là một loại hình phạt cực kỳ tàn khốc.
Chín ngày chín đêm, huyết nhục bị ăn mòn, lại sinh trưởng, rồi lại ăn mòn, cái tư vị này như vạn con kiến cắn xé tim, khổ không thể tả.
Vương Kích không dám thể hiện nửa điểm thống khổ cùng bất mãn, tất cả lời nói đều bị ngăn chặn ở trong cổ họng, hắn sợ quấy nhiễu bóng người đang trầm tư ở sâu trong động phủ.
Vì đó chính là sư tôn hắn, một vị yêu hoàng khủng bố, Huyết Bào lão tổ!
Hình thái xã hội ở Huyết Yêu giới và liên bang Tinh Diệu không giống nhau, Huyết Yêu giới được chia ra làm vô số bộ lạc, mấy cái bộ lạc liên hợp lại tự xưng một yêu quốc, mười mấy yêu quốc to nhỏ sát phạt tranh đấu lẫn nhau, Vương Kích sinh ra ở Sư Đồ quốc, Sư Đồ quốc là một trong những quốc gia khá mạnh mẽ.
Ở trong yêu quốc có yêu hoàng, bọn họ tự xưng là phát ngôn viên của vạn yêu điện trong Huyết Yêu giới, có được ngàn tỉ yêu linh ở nơi xâu xa trong tinh không, có khả năng câu thông sức mạnh to lớn.
Ở bên dưới sự thống ngự của yêu hoàng, mười mấy yêu quốc tổ chức quân đội tấn công về phía Thiên Nguyên giới.
Vương Kích là con thứ hai mươi mốt của sư vương, vì tranh cướp tên gọi vương tử nên mang theo một nhóm thủ hạ, lẻn vào Lôi Âm sơn mạch, muốn thu phục biến dị Sư Long.
Lúc hắn sắp thành công thì bị nhân loại chặn ngang, giết chết biến dị Sư Long, còn dùng yêu đan của biến dị Sư Long bố trí cạm bẫy, nổ chết hết thảy nanh vuốt của hắn.
May là mệnh hắn không tuyệt, trong vụ nổ lớn, hai tên yêu vương do Sư Vương phái đến phụ trợ và giám thị hắn cũng bị nổ trọng thương.
Hắn dựa vào một cái hộ thân yêu khí do mẫu thân ban tặng nên lông tóc hầu như không tổn hại.
Vương Kích quyết đoán, đánh lén đắc thủ, chém giết hai tên yêu vương, móc yêu đan của bọn họ ra.
Sau đó hắn trở về Huyết Yêu giới, tìm một chỗ yên lặng chầm chậm luyện hóa yêu đan, tăng cao thực lực.
Nhưng trong lúc vô tình ra ngoài săn bắn thì gặp phải Huyết Bào lão tổ.
Sau khi nuốt chửng hai viên yêu đan, Vương Kích đã thoát thai hoán cốt, huyết thống đặc dị nên được Huyết Bào lão tổ nhìn trúng, thu làm đệ tử.
Sau lần đó, Vương Kích được Huyết Bào lão tổ ủng hộ trở lại Sư Đồ quốc, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai, dọn dẹp sạch sẽ mấy chục tên huynh đệ có ý leo lên cái ghế vương tử, thậm chí địa vị còn mơ hồ ngang với Sư Vương, có tâm ý cướp đoạt vương vị.
Có điều, vận may của hắn chỉ đến như vậy là hết.
Lần xâm nhập Thiên Nguyên giới này là một hồi thăm dò nhỏ, nhưng Vương Kích lại cho rằng đây là cơ hội tốt lập xuống công lao hãn mã, hắn không chỉ tích cực xuất chiến mà còn năm lần bảy lượt khẩn cầu Huyết Bào lão tổ, rốt cục mới mượn được Hồng Ngọc Vụ Huyễn Đao.
Vương Kích vốn cho là có thể dựa vào thanh đao này chém giết mấy chục tên tu sĩ Trúc Cơ.
Nếu may một chút, thậm chí còn có cơ hội phục kích một hai tên cường giả Kim Đan bị thương đi lạc!
Trong Huyết Yêu giới, nhược nhục cường thực, người thắng làm vua, chú trọng nhất là thực lực và chiến công.
Nếu như có thể chém giết một tên cường giả Kim Đan thì sau khi trở lại Sư Đồ quốc, Vương Kích chỉ cần giơ cao huyết đao, hiệu lệnh một tiếng, sẽ có vô số quân đội tụ tập dưới trướng của hắn, chống lại lão già Sư Vương kia.
Chỉ tiếc hắn thua!
Không chỉ bị thương nặng mà thân thể còn bị hủy diệt.
Càng quan trọng hơn là, Hồng Ngọc Vụ Huyễn Đao của Huyết Bào lão tổ bị thất lạc ở Thiên Nguyên giới.
- Hận! Ta hận!
Vừa nghĩ tới kẻ làm hỏng chuyện tốt của hắn, Vương Kích liền hận đến mắt nổ đom đóm, hàm răng vừa mới mọc lại bị hắn hắn cắn nát trong nháy mắt.
Người tu chân kia rõ ràng chưa tới Trúc Cơ kỳ, chỉ nhờ trang bị tinh khải nhưng lại dựa vào quỷ kế đa đoan, khiến cho hắn thất bại thảm hại!
- Người tu chân đê tiện kia, ta nhất định sẽ tìm tới ngươi, giết ngươi, tất cả bằng hữu của ngươi, tình nhân của ngươi, sư môn của ngươi, không bỏ qua một ai, băm các ngươi thành thịt nát!
Vương Kích bị đau nhưng vẫn rít gào.
Chỉ chốc lát sau, âm thanh im bặt đi, giống như có một lưỡi đao cắt qua cổ của hắn.
Trong động phủ có một luồng huyết ảnh chậm rãi bay tới.
Đây là một người phi thường anh tuấn, có thể nói là hoàn mỹ không tì vết, bề ngoài không nhìn ra nửa điểm đặc thù của yêu thú, da dẻ nhẵn nhụi trơn bóng như trẻ mới sinh, mặt mày không chút tâm cơ nào.
Chỉ có một đôi mắt là tang thương, thâm trầm, đầy rẫy màu xám mù mịt.
Đôi mắt kia giống như trẻ con bảy tuổi nhưng gượng ép mang theo mắt của ông lão trăm tuổi.
Một bộ hồng bào khoác lên người, như máu tươi chậm rãi chảy xuôi.
Đây chính là yêu hoàng Huyết Bào lão tổ!
Huyết Bào lão tổ vừa xuất hiện, chấn động trong Huyết Trì tăng lên gấp mười lần trong nháy mắt, dòng máu bốc lên vô số huyết nha, như từng đôi tay nhỏ bé liều mạng lôi kéo mặt Vương Kích.
Vương Kích đau đến không muốn sống, nước mắt chảy xuống nhưng không dám hừ hừ nửa tiếng.
Huyết Bào lão tổ mỉm cười, nhàn nhạt thưởng thức nỗi khổ của Vương Kích, chốc lát sau nhẹ giọng nói:
- Vương Kích, ngươi biết sai chưa?
Vương Kích hầu như ngất đi nhưng vẫn lên dây cót tinh thần, run giọng đáp:
- Bẩm sư tôn, đồ nhi biết sai rồi, Hồng Ngọc Vụ Huyễn Đao được luyện chế từ huyết tuỷ cực kỳ hiếm thấy ở dưới nền đất ngàn mét, vật liệu quý giá như thế mà lại bị đồ nhi thất lạc.
- Đồ nhi phải gánh chịu trách nhiệm, đồ nhi tuyệt không trốn tránh!
- Đồ nhi xin thề với vô số yêu linh trong vạn yêu điện, trong vòng một năm, nhất định đoạt lại Hồng Ngọc Vụ Huyễn Đao, bằng không tình nguyện bị sư tôn dùng một chưởng đánh chết, phơi thây hoang dã, vĩnh viễn không bao giờ tiến vào vạn yêu điện!
Huyết Bào lão tổ liếc mắt nhìn Vương Kích, bỗng nhiên một con yêu thú tròn vo màu vàng nhạt như khí cầu xuất hiện, bắn vào bên trong ao máu.
- Ngươi nói người cướp đi Hồng Ngọc Vụ Huyễn Đao mặc một cái Huyền Cốt chiến khải đặc biệt cường hãn, con tin tức trùng này vừa phá giải hơn trăm cái tinh não chúng ta thu được của nhân loại, lượng lớn tin tức nó hấp thu đều liên quan tới Huyền Cốt chiến khải, ngươi phân tích một chút, tìm ra đáp án đi!
Tin tức trùng xuất hiện khiến cho Vương Kích đột nhiên biến sắc.
Ngay cả chuyện ngâm mình trong ao chín ngày chín đêm cũng chưa từng khiến hắn hoảng sợ như vậy.
Có điều ở trước mắt Huyết Bào lão tổ, hắn vẫn cắn răng mò lấy tin tức trùng, run rẩy cần con tin tức trùng, đưa nó về phía trán.
- Xoạt!
Đột nhiên tin tức trùng bắn ra mười mấy cái xúc tua như những mũi tên nhọn mạnh mẽ đâm vào đầu óc của hắn.
Xúc tu không ngừng bành trướng, co rút lại, vặn vẹo, nhúc nhích.
- A!
Con ngươi Vương Kíchtrắng dã, phát ra tiếng gầm rú tan nát cõi lòng, liều mạng giãy dụa ở bên trong ao máu, khuấy lên ngàn vạn huyết hoa.
Một vài bức hình, một câu hò hét, một chuỗi số liệu, như núi lửa bạo phát, đánh vào não vực hắn trong nháy mắt.
Đại Hoang chiến viện, Huyền Cốt chiến khải!
Gói thầu của quân đội!
Phi tinh cầu!
Lấy một cái Huyền Cốt chiến khải khiêu chiến một chiếc tinh thạch chiến hạm!
Lý Diệu, học sinh Đại Hoang chiến viện, đánh giá viên của Huyền Cốt chiến khải, người điều khiển Huyền Cốt chiến khải đứng đầu Thiên Nguyên giới, đồng thời còn là luyện khí sư, am hiểu nâng cấp chiến khải cùng bố trí các loại cạm bẫy nổ tung.
Chờ chút.
Một năm rưỡi trước Lý Diệu từng ở trong trại huấn luyện Lôi Đình học tập điều khiển tinh khải, lại còn lạc lối ở trong Lôi Âm sơn mạch mười ngày mười đêm.
Lôi Âm sơn mạch.
Lôi Âm sơn mạch!
Bọt khí bốc lên trong ao máu bỗng nhiên đình chỉ.
Dù cho trán vẫn truyền đến đau nhức thấu xương, Vương Kích đột nhiên ngưng lại thành pho tượng âm lãnh trong nháy mắt.
Lượng lớn tin tức trong tinh não như mạch máu nối liền lại cùng nhau, khiến cho hắn bỗng nhiên tỉnh ngộ lại.
Lý Diệu chính là người ở trong Lôi Âm sơn mạch giết chết hết tất cả bộ hạ của hắn, khiến cho hắn đi một chuyến dã tràng xe cát.
Lý Diệu cũng chính là người mạnh mẽ ngăn chặn hắn truyền tống ở trong Hồng Liên thành, đánh hắn thành trọng thương, sau lại cướp đi Hồng Ngọc Vụ Huyễn Đao.
- Kền kền Lý Diệu.
Trên mặt Vương Kích toát ra nụ cười tàn nhẫn, nghiến răng nghiến lợi phun ra bốn chữ.
- Hóa ra là ngươi!
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận