Huyền Không Chi Chu từ từ đi qua tám chữ ‘muốn cầu trường sinh, chớ vào cửa này’, phía trước thay đổi như là một thế giới, trên mặt đất xuất hiện từng bó từng bó cây màu xanh lục nương theo mấy dòng suối uốn lượn, ngay cả không khí cũng trở nên ôn hòa hơn.
Phía trên đường chân trời là bảy ngọn núi đứng thẳng, nó không cao chót vót, nhưng lại muôn màu muôn vẻ, giống như cầu vồng quấn quanh mà thành.
Khi bay đến gần, tất cả mọi người đều hít vào một ngụm khí lạnh, Lý Diệu trợn to hai mắt.
Bảy ngọn núi hình nón này do bảy cái mỏ tinh thạch uốn lượn vặn vẹo tạo thành.
Bảy ngọn núi đều trống rỗng, bên trong là bảy toà phù tháp tinh xảo đặc sắc, điêu khắc hơn vạn toà trận pháp, từ trong tới ngoài đều tỏa ra ánh sáng lung linh, thùy linh phù lượn lờ bát giác, pháp lực cuồn cuộn không ngừng khuếch tán ra phía ngoài.
- Dĩ nhiên lại dùng tinh thạch có độ tinh khiết cực cao để xây ra bảy toà tháp cao tới mấy trăm mét, tòa cao nhất không dưới ngàn mét, thực sự là tài lực kinh người!
Lý Diệu nhìn thấy mà tê dại cả đầu.
Vì là luyện khí sư nên khả năng phân biệt tinh thạch của Lý Diệu so với sáu người còn lại đều cao minh hơn một ít, liếc mắt là đã nhìn ra, tinh thạch luyện chế nên những ngọn núi này là Thiên La thạch, Ánh Nguyệt Tinh, Cẩm Ban Sa, Thiên Thần Cương, toàn là cực phẩm trong cực phẩm, một nhúm nhỏ cũng có giá là con số trên trời.
Nếu giao bảy ngọn núi này cho tông phái tu luyện xếp hạng thứ ba liên bang xây dựng, e rằng họ cũng không chịu xây nổi.
Chỉ khi tập kết tài nguyên cùng nhân lực toàn liên bang thì mới có thể đúc ra kỳ quan hùng hồn như vậy!
Thân là một tu sĩ Thiên Nguyên giới, sự tự hào ở đáy lòng Lý Diệu chợt phun trào lên trong nháy mắt.
Trên mỗi một ngọn núi, linh năng phun trào đâm thẳng vào vòm trời giống như một cây bút vậy.
Dưới chân núi là đoàn tàu, tinh thạch chiến hạm và rất nhiều phương tiện giao thông hỗn hợp.
- Đó được gọi là Tinh Toa, là thứ chúng ta dùng để lang bạt trong Tinh Thần Đại Hải, ngang qua Thiên Nguyên giới cùng bí tinh.
Cao Thiết Dực giải thích.
Giờ khắc này, từng ngọn núi toả ra hào quang rực rỡ, ánh sáng bảy màu dâng trào, linh phù nổ tung liên tục, bùng nổ ra năng lượng cực kỳ mạnh mẽ.
Ở ngoài mấy ngàn mét nhưng đám người Lý Diệu vẫn cảm thấy linh năng đang dâng trào phiêu diêu bất định.
Dưới núi là một chiếc Tinh Toa phía sau mông phóng ra hào quang, thúc đẩy Tinh Toa lao nhanh ở trên núi.
Mỗi khi đi lên một vòng, độ cao liền tăng lên, tốc độ càng lúc càng nhanh, tiếp cận đỉnh núi, thẳng lên bầu trời.
Tiếng gào rít sắc bén ở bên tai Lý Diệu, hóa thành chòm sao đang hò hét.
Phần cuối con đường bỗng nhiên có mây đen nằm dày đặc, lôi minh cuồn cuộn, thiểm điện lượn lờ, hư không bị phá nát, như một con mắt thâm thúy, sâu trong con ngươi là tinh không vô tận!
- Vèo!
Tốc độ Tinh Toa đạt đến cực hạn, từ phần cuối đường đi phóng lên trời, mạnh mẽ đâm vào nơi sâu nhất trong tinh không nhãn!
Mây đen tản đi, thiểm điện lắng lại, trời lại xanh, mây lại trắng, Càn Khôn sáng sủa, còn Tinh Toa thì biến mất rồi.
Bảy tu sĩ Trúc Cơ tuổi trẻ nhìn đến trợn mắt ngoác mồm.
Cao Thiết Dực không cảm thấy kinh ngạc đối với phản ứng của bọn họ, chỉ mỉm cười nói:
- Nơi này chính là căn cứ di chuyển của Bí Tinh Hội, chúng ta sẽ thông qua phương thức này, xé rách bình chướng của đại thế giới, phóng Tinh Toa đến chỗ bí tinh nằm sâu trong vũ trụ.
- Có thể xem bảy ngọn núi này là bảy toà siêu cấp truyền tống trận!
- Các vị đều là người tài ba trong giới trẻ tuổi liên bang, hẳn là trong quá trình tu luyện đều đã tiếp xúc qua truyền tống trận, lợi dụng truyền tống trận có thể ở trong nháy mắt đi đến mảnh vỡ thế giới.
- Nhưng mảnh vỡ thế giới các ngươi tiếp xúc đều cách Thiên Nguyên giới rất gần, cơ bản là ở trong phạm vi của Thiên Nguyên giới, nếu như mang ra so sánh thì nó chỉ như một viên đá vụn đi ngang qua hành tinh, nhẹ nhàng nhảy một cái là có thể đến.
- Vì lẽ đó, sử dụng truyền tống trận phổ thông là đủ rồi.
- Bí tinh lại không phải vậy.
- Cho dù bí tinh gần nhất cũng cách chúng ta mấy trăm năm ánh sáng, trong không gian lại chen lẫn tinh thần loạn lưu khủng bố cùng vòng xoáy vũ trụ, sử dụng truyền tống trận phổ thông thì không thể nào truyền tống đến được!
- Nếu như gượng ép truyền tống, 99% có khả năng bị phân giải thành tro bụi trong quá trình truyền tống, biến thành rác thải trong tinh hà.
- Sử dụng truyền tống trận phổ thông thì không cần công cụ truyền tống, chỉ cần đứng trên truyền tống trận là có thể.
- Nhưng thần thông của siêu cấp truyền tống trận quá mạnh mẽ, linh năng kích phát ra quá mức hung hăng, thân thể người đứng ở phía trên sẽ dễ dàng bị xé nát, coi như siêu cấp cường giả Kim Đan, Nguyên Anh cũng không chịu nổi, chỉ có thể dùng Tinh Toa đi tới.
Lý Diệu gật đầu, đạo lý này không hê fkhó hiểu.
Tốc độ càng nhanh, lực cản càng lớn, như hắn hiện tại là tu sĩ Trúc Cơ nhưng cũng không dám dễ dàng tiến vào tốc độ gấp mười lần âm thanh trở lên, không phải vì pháp lực không đủ, mà là sau khi vượt qua tốc độ gấp mười lần âm thanh, máu thịt trên cơ thể sẽ dễ dàng bị xé rách, nói không chừng bay một lúc liền bị giải thể trong không trung, hóa thành một vũng máu.
Trải qua muôn vàn thử thách, thân thể Lý Diệu đã trở nên cực kỳ mạnh mẽ, có thể nói là tốt hơn tu sĩ Trúc Cơ bình thường, nhưng hắn cũng rất ít khi dùng thân thể bay với tốc độ gấp năm lần âm thanh trở lên, Lý Diệu rất kiêng kỵ chuyện này.
Siêu cấp truyền tống trận có thể đưa người đưa đến nơi cách đó mấy trăm năm ánh sáng trong nháy mắt, như vậy thì không cần nghi ngờ lực cản người ta phải chịu đựng lớn đến mức nào, quả thực không phải thân thể nhân loại có thể chống lại.
Cao Thiết Dực thở dài:
- Coi như tinh toa lợi dụng thiên tài địa bảo luyện chế, giá trị không thua kém tinh thạch chiến hạm là mấy thì cũng chỉ dùng được ba đến năm lần là báo hỏng.
- Ta muốn nói rõ, thành phẩm thăm dò bí tinh phi thường đắt đỏ, mỗi một lần phóng ra đều tương với việc thiêu hủy nửa chiếc tinh thạch chiến hạm.
- Vì lẽ đó, không phải chúng ta cố ý giấu làm của riêng, không muốn để cho hết thảy người tu chân đều tiến vào bí tinh tu luyện, thăm dò.
- Mà là do giới hạn tài nguyên, hiện nay chúng ta chỉ có thể tuyển chọn ra tinh anh trong tinh anh lên Tinh Toa, vượt qua tinh hà đi thăm dò tương lai tươi đẹp hơn Thiên Nguyên giới!
Bảy tu sĩ Trúc Cơ đồng thời gật đầu.
Đáy mắt tất cả mọi người đều phóng ra ánh sáng nóng bỏng.
Trong lúc đang nói chuyện, Huyền Không Chi Chu đã chậm rãi hạ xuống bên cạnh một cái quảng trường.
Lúc này, thông qua cửa sổ ở mạn tàu, Lý Diệu chú ý tới một ngọn núi khác đang bắt đầu toả ra hào quang rực rỡ, lần thứ hai bầu trời xuất hiện mây đen cùng tia điện, chỉ có điều phần cuối ngọn núi này không có tinh toa, trái lại trên đường bay hiện ra từng cái tinh toa trong suốt.
- Vèo!
Không khí nổ tung, một con mắt đen sì sì đột nhiên mở ra ở giữa trời xanh mây trắng, một chiếc Tinh Toa từ trong con mắt kia gào thét mà ra, rơi vào trong bệ phóng nhanh như chớp!
- Phốc!
Bức tường linh năng thứ nhất bị xé rách, tốc độ Tinh Toa thoáng hạ thấp một chút.
- Phốc! Phốc!
Bức thứ hai, thứ ba đều bị xé rách, có điều tốc độ xé rách càng ngày càng chậm, bức tường linh năng càng ngày càng dài.
Sau khi xé rách mấy chục linh võng, rốt cục Tinh Toa cũng bị một tấm linh võng gắt gao kéo lại, sau khi lắc lư nửa ngày liền vững vàng ngừng lại.
Vô số người tu chân hò hét chạy như bay tới chiếc Tinh Toa đó.
Chiếc tinh toa này không giống với chiếc vừa bắn ra, nhìn nó như là mới đi từ trong nham ra, quanh thân bốc hơi nóng, vỏ ngoài thủng trăm ngàn lỗ, phủ đầy vết nứt.
Vừa giống như bị mưa thiên thạch tấn công, vừa giống như bị cự thú gặm nuốt, chỉ cần nhẹ nhàng thổi một hơi là ầm ầm giải thể.
Cửa Tinh Toa vặn vẹo đến mức không cách nào mở ra, bị vài tên nhân viên dùng phi kiếm mạnh mẽ cắt, giải cứu thành viên bên trong ra.
Tất cả người tu chân trong Tinh Toa đều mặc tinh khải trên người, nhưng tinh khải vậy mà lại có vẻ cực kỳ rách rưới, đông một khối tây một khối quấn ở trên người, nhìn cực kỳ ảm đạm.
Bọn họ bước đi loạng choạng, dáng dấp kiệt sức sau tai nạn.
Lý Diệu âm thầm kinh ngạc.
Người tu chân kia đang mặc một bộ phòng ngự chiến giáp gọi là Lôi Hồn chiến khải, có giá ba tỷ trở nên, tuyệt đối là tinh phẩm trong tinh phẩm.
Nhưng vào lúc này nó chỉ như là tờ giấy, vụn vặt và đầy vết máu loang lổ.
- Quả nhiên chiến trường bí tinh thật đáng sợ, ngay cả Lôi Hồn chiến khải cũng bị vặn vẹo thành bộ dạng này!
Người tu chân mặc Lôi Hồn chiến khải chậm rãi lấy mũ giáp rách rưới xuống, đây là một tên nam tử rất trẻ tuổi và anh tuấn, chỉ là trên mắt trái người này có một vết sẹo màu xanh sâu đến tận xương, lộ ra thêm mấy phần tàn nhẫn.
Đồng bạn của hắn dồn dập kéo mũ giáp, mặt nạ xuống, đội nhân mã này đều vô cùng trẻ tuổi, nhưng trên mặt tràn ngập vẻ hờ hững cùng lãnh khốc vì đã trải qua bách chiến.
Tựa hồ ý thức được mình đang bị quan sát, những người tu chân vừa mới từ bí tinh trở về này liền nhìn về phía Huyền Không Chi Chu, khóe miệng lộ ra nụ cười khinh bỉ, châu đầu ghé tai với nhau, trong ánh mắt tràn ngập vẻ xem thường.
- Thần hồn thật mạnh mẽ!
Bị thanh niên đầu lĩnh tùy ý nhìn lướt qua, Lý Diệu chỉ cảm thấy hai mũi kim mạnh mẽ đâm vào hai mắt, khiến hắn không tự chủ được rút lui một bước về đằng sau, trong lòng kinh ngạc không ngớt.
Sức mạnh thần hồn của người này thật mạnh mẽ, dĩ nhiên cách không tạo thành kinh sợ cho Lý Diệu!
Hắn nhìn vài tên tu sĩ Trúc Cơ bên cạnh, họ cũng cảm ứng được đối phương đang xem thường cùng trào phúng bọn họ, tất cả đều siết chặt nắm đấm lại.
Triệu Mặc ở trên chiến trường chém giết hơn ba mươi tên yêu tướng, đi tới chỗ nào cũng được vạn người chú ý.
Ngay cả Lý Diệu vừa nhìn thấy Triệu Mặc thì cũng nổi hứng hàn huyên, đều tán thưởng thực lực lẫn nhau.
Nhận được sự miệt thị từ ánh mắt cùng nụ cười của những người kia, khiến họ không nhẫn nại được, hừ lạnh nói:
- Những người này là ai, sao lại lớn lối như thế.
Cao Thiết Dực nói:
- Không biết các ngươi có nghe qua danh tự ‘con trai bí tinh’ hay chưa?
- Đây là một hạng kế hoạch do quân đội cùng mấy cái đại tông phái trong giới Tu Chân bắt đầu thực thi ở năm mươi năm trước.
- Bọn họ chọn lựa những cặp vợ chồng đều là người tu chân để sinh ra đời sau có thiên phú dị bẩm, xương cốt tinh kỳ, huyết thống mạnh mẽ, sau đó đưa đến bí tinh đặc thù tu luyện, bồi dưỡng.
- Sau khi trưởng thành, họ sẽ ở ngay trong bí tinh thăm dò, chém giết!
- Bởi vì bọn họ chủ yếu ở trên chiến trường bí tinh, nên danh tiếng tại tu chân giới không hiện ra.
- Có điều thực lực của bọn họ tuyệt đối cường hãn, ba mươi, bốn mươi tuổi liền đạt đến Trúc Cơ trung kỳ.
Triệu Mặc cau mày:
- Vậy cũng không cần thiết vênh váo hung hăng như thế.
Cao Thiết Dực thở dài:
- Bên trong bí tinh nguy cơ tứ phía, rất nhiều thứ không phải ngoại giới có thể tưởng tượng được, ở bên trong bí tinh lâu dài sẽ bị yêu khí, ma âm ô nhiễm, mê hoặc, tự nhiên khiến tính cách những người này biến hóa.
- Huống chi những đứa con này từ nhỏ đến lớn đều sinh sống ở trong bí tinh, tính cách hơi hơi cực đoan, kiệt ngạo một tí là chuyện thường xảy ra.
- Bọn họ cũng không có ác ý quá lớn với các ngươi.
- Chỉ là không quá tin tưởng thực lực của các ngươi, lo lắng các ngươi sẽ cản trở, thậm chí hại chết bọn họ ở bên trong bí tinh mà thôi.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận