Thanh chiến đao này đã đạt đến mức cực hạn. Kỹ xảo nâng cấp như nước chảy mây trôi khiến cho không ít khán giả ở ngoài sân đấu đều gật đầu liên tục.
Những người này là chuyên gia, bất luận lập trường ra sao thì nhãn lực đều cực kỳ cao minh, bất luận này thực lực kền kền Lý Diệu cao hay thấp, chí ít phần năng lực này đủ để Lý Diệu tranh thủ một vị trí trong một số chiến đội xếp hạng thấp.
Lúc này, Quách Ngọc đã hoàn thành vũ khí của mình.
So với Lý Diệu thì Quách Ngọc võ trang rất đầy đủ, bên hông là hai thanh chủy thủ trong suốt, hai tay cầm một cây linh năng thỉ bạo thương, sau lưng mang một thanh liên cứ kiếm và chiến đao rung động, bên trong chiến ngoa mơ hồ ẩn chứa vài thanh dao găm vô cùng sắc bén.
- Tích tích!
Ba ánh đèn trên quả cầu giữa trời đồng thời biến thành màu đỏ.
Thời gian bảo vệ kết thúc, chiến đấu bắt đầu!
- Ầm!
Song phương còn chưa có động tác, một chiếc tinh thạch chiến xa trong sân không có dấu hiệu nào, đột nhiên nổ tung.
Không khí vặn vẹo phóng lên trời, mảnh vỡ như mưa lửa, bao trùm chu vi trăm mét, sóng trùng kích lan tràn đến toàn bộ sân đấu, khiến cho con ngươi hai người đều co rụt lại.
- Xèo! Xèo!
Quách Ngọc từng chiến đấu rất nhiều lần ở trong sân đấu này, cho nên vô cùng quen thuộc với tình cảnh hiện tại.
Đây cũng là nguyên nhân mà hắn lựa chọn sân đấu số mười bảy.
Thừa dịp tinh thạch chiến xa nổ tung trong nháy mắt, Quách Ngọc giành quyền tiến công trước, đạn linh năng bắn tới tấp về phía Lý Diệu!
Cường giả Trúc Cơ sử dụng súng ống đương nhiên không giống binh lính bình thường.
Mỗi khi kích phát một viên đạn, họ sẽ dùng thần niệm của mình quấn quanh viên đạn, trong cự ly ngắn, họ có thể dùng thần niệm để điều khiển viên đạn.
Trong nháy mắt, Quách Ngọc kích phát ra bảy mươi hai viên đạn, đồng thời phân hoá ra bảy mươi hai tia thần niệm, điều chỉnh tốc độ, phương vị cùng góc độ của viên đạn vô cùng tinh chuẩn. Sau khi vượt qua khoảng cách mấy trăm mét, tất cả viên đạn hình thành nên thiên la địa võng, phong kín đường đi của Lý Diệu lại, triệt để ngăn chặn ý nghĩ né tránh của Lý Diệu.
- Quả nhiên có chút lợi hại, chẳng trách dám giao thủ với Đinh Linh Đang!
Đây là lần thứ nhất Lý Diệu tranh tài cùng cao thủ súng ống Trúc Cơ kỳ.
Kỹ xảo thao túng viên đạn của đối phương khiến cho hắn phải mở mang tầm mắt.
Gợn sóng linh năng khếch tán ra, mơ hồ nhận biết được mỗi một viên đạn có phương thức tấn công không quá tương đồng.
Xem ra mỗi một phát đạn đều có được thần thông đặc biệt.
Trong chớp mắt, lực tính toán của Lý Diệu thôi diễn đến cực hạn, vậy mà vẫn không tìm được phương án né tránh hoàn mỹ.
Cho dù hắn chọn phương án hoàn mỹ nhất thì vẫn phải mạnh mẽ chống đỡ hai viên đạn công kích!
- Quách Ngọc có tu vi Trúc Cơ sơ kỳ, nhưng bởi vì tu luyện lâu dài trong ở bí tinh, nắm giữ kỹ xảo chiến đấu đáng sợ, lực chiến đấu chân chính bộc phát ra chắc chắn cường đại hơn so với một ít Trúc Cơ trung kỳ ở ngoại giới!
- Nếu như ta có thể tu luyện một hoặc nửa năm ở trong bí tinh thì sẽ biến hóa đến mức độ nào?
Lý Diệu cắn răng, nỗ lực múa đao.
Chiến đao không phải nhắm ngay đầu đạn, mà là sát cạnh đầu đạn, lợi dụng rung động cao tốc va chạm viên đạn.
Trong nháy mắt, Lý Diệu phá hoại được mười bảy viên đạn công kích, rốt cuộc tạo ra được một khe hở trong bão đạn.
- Ầm ầm ầm ầm ầm ầm!
Quách Ngọc cực kỳ quyết đoán, thấy tất cả các viên đạn sắp hụt, lập tức dùng thần niệm khuấy động, trực tiếp làm nổ hết thảy phù trận trong viên đạn, lấy việc này để nhiễu loạn tiết tấu của Lý Diệu!
Cùng lúc đó, quanh thân Lý Diệu xuất hiện ba viên chưởng tâm lôi, linh năng thỉ bạo thương được ném ra, hai tay Quách Ngọc chộp ra sau, trái đao phải kiếm, thân hình Quách Ngọc hóa thành một vệt sáng cực nhanh!
- Ầm!
Lại là một chiếc tinh thạch chiến xa ở cách đó không xa nổ tung, Quách Ngọc chẳng những không tránh không né mà còn dùng tấm chắn linh năng ở trên người mình, lợi dụng sóng trùng kích thành sức mạnh để cho tốc độ bản thân lại tăng lên một bậc, trong nháy mắt vượt qua tốc độ âm thanh!
- Keng!
- Leng keng leng keng leng keng keng!
Lý Diệu mới tránh ra khỏi bão đạn, trước mắt liền xuất hiện một mảnh ánh đao, bóng kiếm tạo thành mưa kim loại!
Thế tiến công của Quách Ngọc hoàn toàn bao phủ Lý Diệu, ép tới Lý Diệu không thở nổi.
Tinh Tuần Giả thân kinh bách chiến không ngờ lại mạnh mẽ như vậy!
Khán giả ở bên ngoài thông qua thiết bị không gian ba chiều ở trên đầu có thể xuất hiện bên trong chiến trường như quỷ hồn, có thể đứng ở khoảng cách gần nhất mà quan sát hai người chém giết.
Tất cả bọn họ đều nhìn ra, từ lúc vừa mới bắt đầu, Quách Ngọc đã chiếm cứ ưu thế tuyệt đối, hoàn toàn khống chế nhịp điệu chiến đấu.
Lý Diệu cứ mãi khổ sở chống đỡ, hoàn toàn không còn sức đánh trả.
- Thực lực của Quách Ngọc tăng lên không ít so với một tháng trước, tốc độ xuất kiếm của hắn chí ít tăng lên 9%, trong lúc đó đao kiếm cắt nhanh như kinh hồng, Quách Ngọc thực sự phát huy ra sức chiến đấu cực hạn của Trúc Cơ sơ kỳ!
- Xem ra thảm bại khi đối mặt với Đinh Linh Đang làm hắn suy nghĩ rất nhiều, nếu lấy trạng thái như thế này đi đối mặt với Đinh Linh Đang, hẳn là sẽ không thua đến mức thảm như vậy!
- Kền kền Lý Diệu mới vừa thăng lên Trúc Cơ kỳ, một khi bị áp chế, rơi vào khổ chiến, cơ hội trở mình rất nhỏ!
- Khó nói, Lý Diệu lấy nham hiểm giả dối, quỷ kế đa đoan mà xưng, vì lẽ đó ở bên ngoài mới được người ta gọi là 'Kền kền', nếu nói hắn chẳng hề có hậu chiêu thì ta tuyệt đối không tin!
- Đang!
Khi mọi người ở đây bàn luận thì chiến cuộc phát sinh biến hóa ngoài ý muốn.
Hai tên Tinh Tuần Giả phát huy ra sức chiến đấu Trúc Cơ sơ kỳ, nhưng vũ khí bọn họ sử dụng lại là pháp bảo thô ráp nhất, chỉ dùng thời gian mười phút tiến hành duy tu cùng nâng cấp đơn giản thì cường độ đương nhiên không cao.
Trong nửa phút ngắn ngủi, vũ khí của hai người đã mạnh mẽ va chạm hơn ngàn lần, từ lâu đã vượt qua cực hạn của kim loại, hiện giờ lại bị linh năng khuấy động nhiều lần, rốt cục chúng không chịu nổi, ở rốt cuộc đã ầm ầm nổ tung, hóa thành ngàn vạn mảnh vỡ!
Gần như cùng lúc đó!
Trước mắt tất cả mọi người đồng loạt xuất hiện nửa giây trống rỗng!
Một luồng ánh sáng như là mặt trời nhỏ không có dấu hiệu nào nổ tung!
- Lôi điện phù trận!
- Quả nhiên Kền kền Lý Diệu có hậu chiêu! Vừa nãy ta đã chú ý tới chuyện lúc hắn duy tu pháp bảo có giấu diếm hai viên lôi đạn trong pháp bảo, hóa ra hắn lắp ráp nó vào trong chiến đao.
- Một khi chiến đao nổ tung, lôi điện phù trận sẽ tự động kích phát!
- Từ lúc vừa mới bắt đầu, Lý Diệu đã biết cường độ những pháp bảo này không cao, trong chém giết kịch liệt nhất định sẽ vỡ vụn, vì lẽ đó, hắn cố ý bày xuống sát chiêu như vậy!
Tâm tư hết thảy khán giả nhanh chóng phân tích ra.
Chỉ có đội viên Lưu Phong chiến đội vẫn giữ được sự bình tĩnh, thậm chí mơ hồ có chút khinh bỉ.
Tối hôm qua Quách Ngọc đã cẩn thận nghiên cứu vài đoạn video chiến đấu của đối phương biết đây là một tên nham hiểm giả dối, thích sử dụng chiến thuật lừa gạt đối thủ.
Chỉ mấy viên lôi đạn mag muốn để Tinh Tuần Giả thâm niên trúng chiêu sao, quả thực là buồn cười!
Quả nhiên, ánh sáng chói lọi còn chưa tắt, mọi người đã nghe tiếng cười gằn của Quách Ngọc!
Tầm mắt của bọn họ từ từ khôi phục, đúng dịp thấy hai tay Quách Ngọc chụp chủy thủ, không chút do dự, mạnh mẽ nhào tới chỗ Lý Diệu, không ngờ Quách Ngọc lại chẳng hề chịu ảnh hưởng của lôi đạn!
Ngược lại, người bị bất ngờ là Lý Diệu, hình như hắn không ngờ tới Quách Ngọc sẽ cúi đầu nhắm mắt ở thời khắc mấu chốt, không ngờ tới Quách Ngọc đã sớm nhận ra cái bẫy rập này, cho nên Lý Diệu ngây dại ra trong nháy mắt.
- Răng rắc!
Lý Diệu miễn cưỡng dùng đoạn đao chặn chủy thủ lại.
Khuỷu tay Quách Ngọc liên tục đánh vào ngực Lý Diệu.
Tiếng xương cốt gãy vỡ vang lên, khán giả ở ngoài sân đấu đều nghe thấy rõ ràng.
Lý Diệu rên lên một tiếng, bay về phía sau.
Mặt Quách Ngọc đầy sự dữ tợn, nào có nửa điểm ý tứ ‘điểm đến là dừng’, hắn tung người truy đuổi theo như hổ đói nhào vào bầy linh dương.
Thời điểm Quách Ngọc đuổi theo, trên mặt Lý Diệu bỗng nhiên toát ra nụ cười vô cùng quỷ dị, dáng vẻ của Quách Ngọc đột nhiên như là người say rượu, chân hơi lảo đảo.
Khi Tu sĩ Trúc Cơ so chiêu, sinh tử chỉ ở trong nháy mắt, mất đi một giây đồng hồ cân bằng thực sự là sai lầm trí mạng không thể tha thứ.
Đúng vào lúc này, Lý Diệu trợn to hai mắt, khiến cho tất cả mọi người hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra.
Lôi đạn chỉ là hỏa mù, thần thông khiến cho đối phương mất đi cân bằng mới là sát chiêu chân chính của Lý Diệu!
Thứ hai, Lý Diệu tuyệt đối không phải là một tên luyện khí sư phổ thông, năng lực kháng đòn của hắn rất cường hãn, thậm chí vượt qua không ít tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ, ngực bị Quách Ngọc đánh trúng một đòn toàn lực nhưng hắn vẫn hồn nhiên vô sự!
Quan trọng nhất chính là, từ khi vừa mới bắt đầu, Lý Diệu đã biết chuyện này không phải thi đấu điểm đến là dừng!
Từ lúc vừa mới bắt đầu, hắn đã chuẩn bị đánh gục Quách Ngọc!
Quách Ngọc bị đánh bay ra ngoài xa mấy chục mét, nằm trên đất như một bãi bùn nhão, rốt cục người của Lưu Phong chiến đội cũng biến sắc.
- Giở trò quỷ gì! Tại sao Quách Ngọc lại đột nhiên mất đi cân bằng, mãi đến hiện tại cũng chưa khôi phục.
Lòng đội viên Lưu Phong chiến đội như lửa đốt, nghi vấn lại không có được lời giải đáp, lúc này Lý Diệu lại làm một chuyện khiến cho tất cả những lời lẽ chửi bới hung tợn của bọn họ đều nhét ngược lại vào trong cổ họng.
Chiến đao của Lý Diệu đã vỡ vụn, giờ khắc này hai tay hắn trống không.
Tuy nhiên không lựa chọn vũ khí mới mà lại mạnh mẽ nắm lấy nòng pháo, nâng một chiếc tinh thạch chiến xa đang cháy hừng hực lên.
- Có cần khuếch đại như thế hay không!
Tất cả mọi người trợn mắt ngoác mồm.
Quách Ngọc vừa giẫy giụa bò lên, vẫn còn quỳ một chân trên đất, đầu hoa mắt váng, bỗng nhiên nhận thấy một vệt lửa cháy hừng hực chuẩn bị bao phủ mình, hắn giương mắt nhìn, triệt để si ngốc.
- Không!
Quách Ngọc kinh hãi gần chết, vừa nói ra nửa chữ, liền bị tinh thạch chiến xa với tốc độ âm thanh, mạnh mẽ đập bay ra ngoài hơn trăm mét, vừa vặn đập vào một chiếc tinh thạch chiến xa khác.
- Ầm!
Cái tinh thạch chiến xa trong tay Lý Diệu không có nổ tung, nhưng chiếc tinh thạch chiến xa thứ hai không phụ sự mong đợi của mọi người, hóa thành một quả cầu lửa thật lớn.
Việc Quách Ngọc có thể làm duy nhất chính là mở tấm chắn linh năng đến cực hạn, sau đó liền rơi vào trong vòng xoáy hỏa diễm cuồng bạo.
Trọng tài dùng điện từ hút hắn từ bên trong chiến xa ra, không ít mảnh kim loại đã nóng chảy, trộn lẫn với máu thịt.
Chỉ sợ lần này hắn phải ở trong phòng săn sóc đặc biệt hơn một tháng mới mong khôi phục.
- Hít!
Bên ngoài sân đấu xôn xao.
Khán giả vốn còn tưởng rằng, thủ đoạn của Xích Diễm ma nữ Đinh Linh Đang đã đủ hung tàn.
Không nghĩ tới tên kền kền Lý Diệu này còn hung tàn hơn gấp mười lần so với Đinh Linh Đang!
Quái vật đi ra từ Đại Hoang chiến viện thực sự là yêu nghiệt nối tiếp yêu nghiệt.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận