Lý Diệu có chút do dự.
Ý tưởng ban đầu của hắn là gia nhập chiến đội xếp hạng thứ ba mươi trở lên trên Tinh Thần bảng, xếp hạng của Thanh Đồng chiến đội lúc này có vẻ hơi thấp.
Nhưng Đinh Linh Đang lại đang ở trong Thanh Đồng chiến đội, nên Lý Diệu rất khát vọng kề vai chiến đấu cùng nàng.
Đinh Linh Đang nhìn ra sự lo lắng của hắn, vội vàng nói:
- Hiện tại xếp hạng của Thanh Đồng chiến đội trên Tinh Thần bảng là hơn bảy mươi nhưng chuyện này không hề đại diện cho thực lực của chúng ta.
- Ta dám khẳng định ngươi đã nghiên cứu qua tư liệu của Thanh Đồng chiến đội, biết được ba tháng trước, xếp hạng của Thanh Đồng chiến đội nằm trong top năm vị trí đầu Tinh Thần bảng, chỉ vì nhân vật linh hồn, đội trưởng Ấn Thanh Phong cùng đội viên Cao Bằng bất ngờ ngã xuống, nên mới dẫn đến việc thực lực tổng hợp xuống dốc không phanh!
- Có điều, thực lực bốn đội viên còn lại đều tương đối xuất sắc, tu luyện trong bí tinh nhiều năm, kinh nghiệm vô cùng phong phú.
- Nếu như lại có thêm hai chúng ta gia nhập, nhất định có thể trong khoảng thời gian ngắn, một lần nữa giết vào mười vị trí đứng đầu Tinh Thần bảng!
Đinh Linh Đang khiến tim Lý Diệu đập thình thịch, giết vào mười vị trí đầu Tinh Thần bảng nghe rất hợp khẩu vị của hắn.
Hồng Đồng khẽ mỉm cười:
- Bạn học Lý Diệu, nếu không ngại thì hãy chậm rãi cân nhắc, chuyện gia nhập chiến đội vừa phải để ý duyên phận, vừa phải nhìn phong cách tác chiến của chiến đội có phù hợp với mình hay không.
- Nếu như ngươi cảm thấy không thích hợp, vậy không cần thiết miễn cưỡng, tuy Đinh Linh Đang là đội viên Thanh Đồng chiến đội, thế nhưng ở bên trong Bí Tinh Hội, đừng nói tình nhân, coi như phu thê, huynh đệ, phụ tử, không cùng một chiến đội là chuyện rất bình thường.
- Người thân, tình nhân, phu thê ở cùng một chiến đội, có tốt có xấu, chỗ tốt là các ngươi có cảm giác trong lòng, độ ngầm hiểu là rất cao, chỗ hỏng là tâm thần sẽ bị loạn, vạn nhất gặp phải thời khắc nguy cơ, bị tình cảm quấy nhiễu, sợ rằng không thể làm ra quyết định chính xác nhất.
- Vì lẽ đó, ngươi không cần lo lắng, cứ chậm rãi cân nhắc là được.
- Cho dù ngươi thật muốn gia nhập Thanh Đồng chiến đội thì chúng ta vẫn phải tiến hành kiểm tra thực lực một phen, không phải chúng ta không tin năng lực của ngươi mà muốn loại năng lực này là thứ hiện nay Thanh Đồng chiến đội cần.
- Có điều, trong lúc suy nghĩ, ngươi hãy tự mình cảm thụ thực lực Thanh Đồng chiến đội!
Vừa nói, Hồng Đồng vừa nhẹ nhàng tiến về phía trước một bước.
Một bước nhìn nhẹ như lông mao nhưng ở trong cảm giác của Lý Diệu, nó giống một ngọn núi lớn mạnh mẽ trấn áp, thân thể hắn lập tức trầm trọng hơn gấp mười lần, cảm giác như rơi vào trong bể xi măng!
- Thần thông ta am hiểu nhất chính là khống chế trọng lực, nếu thiêu đốt thần hồn đến cực hạn, có thể làm cho kẻ địch chịu trọng lực gấp ba mươi lần, không khí trở thành một ngọn núi vô hình áp chế kẻ địch!
- Vì lẽ đó, ở trong Bí Tinh Hội, có rất nhiều người gọi ta là Quái Sơn!
Hồng Đồng cười quái dị, bỗng nhiên thân hình di chuyển nhanh như sấm sét, cả người hóa thành một đạo hôi mang, đánh ra hơn trăm quyền ở bên người Lý Diệu.
Tốc độ nhanh chóng khiến Hồng Đồng và cái thân hình gần hai mét kia rất khác biệt.
- Ta vừa có thể khiến trọng lực của kẻ địch tăng lên trong nháy mắt, vừa có thể khiến trọng lực quanh thân mình giảm xuống trong nháy mắt, hạ xuống tiêu chuẩn còn một phần mười, tốc độ chạy vô cùng nhanh!
- Hơn nữa phần lớn công kích đều phải chịu ảnh hưởng của trọng lực, chỉ cần kẻ địch ở bên trong chu vi mấy chục mét ta khống chế, dù cho không thể hoàn toàn áp chế công kích thì chí ít ta sẽ có thể thông qua việc thay đổi trọng lực để quấy nhiễu công kích, khiến cho phi kiếm, nọc độc, gai nhọn, huyễn vụ thậm chí sóng trùng kích của đối phương đều mất đi hiệu lực!
- Bởi vậy, ở trong chiến đội, ta phụ trách phòng ngự!
Hắn còn chưa dứt lời.
Yến Tử Yến Dương Thiên đã vọt đến trước mặt Lý Diệu khẽ cười một tiếng nói:
- Ta là lính trinh sát bên trong chiến đội, tinh thông khinh công, ngự phong, ẩn nấp.
Vừa nói nàng vừa nháy mắt, thân thể lập tức trở nên trong suốt, biến mất không còn thấy tăm hơi, giống như là một khối băng bị ném vào trong nước nóng.
Thần niệm Lý Diệu đảo quanh một vòng nhưng hoàn toàn không tìm thấy Yến Dương Thiên.
Thần thông ẩn nấp thật là cao minh!
Đột nhiên bên cạnh hắn truyền đến một tiếng cười như chuông bạc.
Quay đầu nhìn lên, mới phát hiện hai Đinh Linh Đang giống như đúc đang cười với hắn.
Đinh Linh Đang bên trái làm cái mặt quỷ, sau đó quang ảnh vặn vẹo, lại từ từ biến thành dáng vẻ Lý Diệu cùng Hồng Đồng, thậm chí nàng biến thành một tên yêu tộc đầu mọc sừng, mái tóc màu tím, cuối cùng mới biến trở về Yến Dương Thiên, cười hì hì đứng phía sau Hồng Đồng.
- Thần thông của ta không có nhiều thứ để nói, chỉ có khả năng bắn súng mà thôi.
Lãnh Tử Minh cười nhạt, bỗng nhiên hai tay hóa thành tàn ảnh mơ hồ, hai cây súng máy vàng chói lọi ở trong lòng bàn tay, một hơi bắn ra hai mươi viên đạn tỏa ra ánh sáng lung linh.
Quỷ dị chính là, tất cả viên đạn ở giữa không trung không hẹn mà cùng xoay chuyển, rồi tụ tập chung một chỗ, hầu như đình trệ ở giữa không trung, tạo thành một cái lao tù gió thổi không lọt.
- Xì xì!
Theo một tiếng vang nhỏ, phù trận điêu khắc trên hai mươi viên đạn đồng thời phát động, hồ quang màu vàng trên hai mươi viên đạn phóng ra, đan dệt thành một khối lập thể.
- Đây là trận pháp do ta dùng viên đạn làm mắt trận, sáng tạo ra sát trận gọi là 'hoàng kim lao tù', căn cứ phản ứng của kẻ địch, mà biến hóa ra tổng cộng ba mươi sáu biến thể!
Lãnh Tử Minh huýt một tiếng, hai mươi viên đạn gào thét hướng về trung tâm, Oanh một tiếng, hơn trăm luồng hồ quang đồng thời nổ tung, lực phá hoại hoàn toàn tập trung ở trong không gian đường kính một thước, Lý Diệu ở bên ngoài mấy mét hoàn toàn không cảm nhận được nửa điểm gợn sóng, cho thấy năng lực điều động linh năng cực mạnh.
Thực lực của Hồng Đồng, Yến Dương Thiên, Lãnh Tử Minh, khiến cho Lý Diệu mở mang tầm mắt.
- Ba người các ngươi đều khoa trương như vậy, bảo ta làm thế nào cho phải.
Ba Vĩ Kỳ cười hì hì, tiến lên vỗ vỗ bả vai Lý Diệu nói.
- Bằng không ta bày ra y thuật cho ngươi xem nhé.
Lý Diệu không tỏ ý kiến, đang muốn gật đầu, bỗng nhiên cảm thấy một cơn gió lạ thổi đến.
Phóng tầm mắt nhìn tới, mới phát hiện mình không biết làm sao, thân thể chợt xuất hiện ở trên một viên thiên thạch hoang vu thê lương, bốn phía là Tinh Thần Đại Hải cực kỳ thâm thúy, thế giới u ám khiến cho hắn có vẻ đặc biệt nhỏ bé, cô độc!
Giờ khắc này, thiên thạch đang xông thẳng đến chỗ một viên hằng tinh to lớn.
Rất nhanh hằng tinh chiếm đầy tầm nhìn của Lý Diệu, bão táp nóng rực như lò bát quái, khiến mỗi một tấc máu thịt bị mạnh mẽ kéo xuống.
- Hống!
Bên trong bầu trời hằng tinh có một móng vuốt to lớn ngàn vạn lần so với Lý Diệu, đang cháy hừng hực, giang rộng năm ngón tay chộp tới.
Lý Diệu cắn răng, điên cuồng gào thét, sau đó rút đao ra, nhảy lên.
Thiên thạch ở dưới chân hắn nổ thành mảnh vỡ, hắn hóa thành một tia sáng, vung vẩy Liệt Huyết Tràm Phong Đao, hướng về phía hằng tinh, mạnh mẽ chém tới.
- Ầm!
Âm thanh như tiếng chuông vang lên, Lý Diệu mới phát hiện mình vẫn ở trong phòng tu luyện xa hoa của Cực Tinh Thành.
Trang phục chiến đấu đã bị mồ hôi làm ướt nhẹp, cảm giác lạnh buốt tiếp cận ở trên người, khiến hắn cực kỳ khó chịu.
Mà hình ảnh thiên thạch thê lương hoang vu, vũ trụ thâm thúy vô hạn, hằng tinh cuồng bạo mạnh mẽ, bóng tối vĩnh hằng tuyệt vọng vẫn khắc sâu ở trong đầu hắn.
Lý Diệu hít sâu một hơi, nhịp tim đập loạn cả lên, chưa thể bình tĩnh lại.
Đây là công kích tinh thần cao minh nhất hắn từng tao ngộ.
Ba Vĩ Kỳ đầy kinh ngạc, hô khẽ:
- Không thể nào, mới vẻn vẹn mười bảy giây thôi mà ngươi đã chạy ra khỏi 'Đại Nhật Như Lai Cảnh' do ta xây dựng ra, ngươi quả thực là quái vật.
Lời còn chưa dứt, yết hầu Ba Vĩ Kỳ bỗng nhiên mát lạnh.
Chẳng biết từ lúc nào Lý Diệu đã vọt đến, mặt không hề cảm xúc, chỉ có một vệt sáng như tuyết từ yết hầu Ba Vĩ Kỳ chợt lóe lên.
Nửa cái cái cổ của Ba Vĩ Kỳ bị cắt, nhưng không hề có một giọt máu tươi nào chảy ra.
Vẻ mặt bốn người còn lại cũng biến thành cực kỳ quái lạ, thân thể kia cứng nhắc, không có nửa điểm nhân khí như là một con rối vậy.
Thế giới như làm từ đất cát tan vỡ trong nháy mắt, giống như là ngàn vạn con bướm uyển chuyển nhảy múa, một lần nữa đan xen, đọng lại.
Lý Diệu vẫn đứng ở trong phòng tu luyện, Ba Vĩ Kỳ ngược lại quỳ một chân trên đất, sắc mặt trắng bệch, hai tay gắt gao bưng yết hầu, trán ứa ra đổ mồ hôi.
Tuy rằng cổ của Ba Vĩ Kỳ hoàn hảo không chút tổn hại, nhưng yết hầu lại phát ra tiếng "Tê tê", biểu hiện uể oải đến cực điểm.
Đây là tấn công bằng tinh thần bị đối phương nhìn thấu, khiến Ba Vĩ Kỳ chịu phản phệ rất nghiêm trọng.
Ngoại trừ Đinh Linh Đang, bốn người còn lại thật sự bị chấn kinh rồi.
Ba Vĩ Kỳ càng là kinh ngạc tới cực điểm, yết hầu khàn khàn hỏi:
- Làm sao ngươi biết vừa nãy phòng tu luyện vẫn là ảo cảnh do ta thiết kế ra, song trọng ảo cảnh này ngay cả tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ cũng phải trúng chiêu, cần mấy mới có thể nhìn thấu, ngươi chỉ dùng chưa tới năm giây liền nhìn thấu, tại sao vậy?
Lý Diệu khẽ mỉm cười, không trả lời.
Ba Vĩ Kỳ quả thật là cao thủ tấn công bằng tinh thần, ảo cảnh Ba Vĩ Kỳ sáng tạo ra là ảo cảnh Lý Diệu trải qua chân thật nhất.
Có điều trải qua mộng cảnh do lão quái vật Âu Dã Tử kia sáng tạo, đồng thời thường xuyên tu luyện ở trong mảnh vỡ ký ức của Âu Dã Tử, nên cảm giác của Lý Diệu đối với hư huyễn và chân thực đã nhạy cảm tới cực điểm.
Ảo cảnh do một tên tu sĩ Trúc Cơ sáng tạo làm sao nhốt được hắn.
Sau khi nhìn thủ đoạn của bốn tên đội viên Thanh Đồng chiến đội, Lý Diệu quả thật động tâm.
- Hồng đội trưởng, ta đồng ý gia nhập Thanh Đồng chiến đội, không biết phải tiến hành kiểm tra như thế nào?
Đã quyết định liền không do dự nữa, Lý Diệu thoải mái hỏi.
Hồng Đồng đáp:
- Đầu tiên là sức chiến đấu, đây là cơ sở, dù sao trên bí tinh nguy cơ tứ phía, không cần lực công kích mạnh mẽ đến đâu, ít nhất có thể tự vệ là được.
- Thứ yếu mới là năng lực không thể thay thế, giống như ta thiên về phòng ngự, người câm thiên về tấn công bằng tinh thần, vỏ đạn thiên về súng ống và tấn công từ xa, Yến Tử am hiểu ẩn nấp, ngụy trang cùng trinh sát!
- Lúc nãy chúng ta đã xem qua lực chiến đấu của ngươi, mọi người không hề có ý kiến gì, không bằng bây giờ ngươi bày ra năng lực nâng cấp pháp bảo, để cho chúng ta biết trình độ của ngươi là tốt rồi.
Lý Diệu đang muốn gật đầu, Đinh Linh Đang chợt tiến lên một bước, chóp mũi hầu như dán lên mũi của hắn, trong mắt tràn đầy ánh sáng khiêu khích, cười nói:
- Chờ đã, trận chiến vừa nãy Lý Diệu chỉ thủ thắng, thế nhưng ở trên bí tinh không phải là nơi nào cũng có sử dụng mưu kế, vì lẽ đó, ta vẫn hy vọng hiểu rõ thực lực chân chính của hắn.
- Đi, đến phòng đối chiến, để ngươi mở mang kiến thức một chút kết quả ta tu luyện ở bí tinh mấy tháng này!
Lý Diệu mỉm cười, đôi mắt đen lập lòe toả sáng:
- Không thành vấn đề, ta rất muốn để ngươi biết, sau khi ta thăng lên Trúc Cơ kỳ, rốt cuộc đã biến thành dáng dấp gì!
Trong phòng đối chiến, Lý Diệu và Đinh Linh Đang phân ra hai góc, bình tĩnh nhìn nhau.
Sau lưng Đinh Linh Đang bay lên ba ngọn lửa có màu sắc không giống nhau, nhưng đều là hình dạng hỏa xà cuồng bạo.
Trước mặt Lý Diệu là một thanh chiến chùy nặng đến chín trăm bảy mươi hai cân, có được song trọng thần thông lôi điện.
Không khí giữa hai bên vang vọng tiếng đùng đùng, giống như muốn phóng ra tia lửa.
Miệng của hai người hơi nhếch lên, sâu trong con ngươi thả ra hung mang nóng lòng muốn thử.
- Hai người bọn họ có đúng là tình nhân không?
Ba Vĩ Kỳ quan chiến ở bên ngoài, không nhịn được hỏi.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận