Không cần nghe thì Lý Diệu cũng nhận biết được một luồng sức mạnh ấm áp phun trào quanh thân, giống như hắn vừa mặc vào một bộ quần áo được dệt từ hỏa diễm.
Nguyên Anh lão quái ra tay sâu không lường được, chỉ để lại một dấu ấn ở trên người là đã có thể phát huy ra thần thông mạnh mẽ như vậy.
Không trách Đinh Linh Đang sáng nhớ chiều mong, khát vọng được "Thần bút" Tạ Linh tự mình vẽ linh văn.
Ra khỏi phòng chuẩn bị, mặc trang phục chiến đấu cùng tinh khải vào, Thanh Đồng chiến đội chờ đợi xuất phát, Đội trưởng Hồng Đồng tiếp nhận sáu viên Càn Khôn giới từ trong tay nhân viên phân phát cho mọi người.
Những cái Càn Khôn giới này đều thuộc về Bí Tinh Hội, quý giá hơn rất nhiều so với Càn Khôn giới Lý Diệu đang đeo.
Không gian chứa đồ trong mỗi một cái Càn Khôn giới rộng chừng toa xe, đủ để chứa đựng lượng lớn thiên tài địa bảo cùng pháp bảo cổ đại.
Lý Diệu mở ra bàn tay trong áo giáp ra, đeo chiếc Càn Khôn giới này song song với Càn Khôn giới của hắn.
Đội trưởng Hồng Đồng nhìn hắn, nhỏ giọng nói:
- Lý Diệu, ta biết ngươi đủ thông minh, nhưng nếu lần thứ nhất tiến vào bí tinh thì ta có mấy lời vẫn phải nói.
- Bên trong bí tinh, nguy hiểm nhất không phải là yêu tộc hay cạm bẫy cổ đại, mà là tham dục trong lòng mình.
- Ghi nhớ kỹ, tất cả đồ từ bí tinh mang về đều phải nộp lên cho Bí Tinh Hội trước, sau đó sẽ dựa theo tỉ lệ đã định trước của hợp đồng phân phối, tuyệt đối không được giấu làm của riêng.
- Thăm dò bí tinh không chỉ là công lao của Tinh Thần chiến đội chúng ta.
- Kiến tạo ra một chỗ căn cứ lớn như vậy gần như tiêu hao hết tài nguyên toàn liên bang, những tư nguyên này thuộc về tất cả những người bình thường trong liên bang.
- Nhiều người tu chân nghiên cứu, mất ăn mất ngủ làm việc, trả giá không hề ít hơn so với chúng ta, có lúc vì tính toán một ít quỹ đạo đặc biệt phức tạp của bí tinh mà tẩu hỏa nhập ma, trọng thương, thậm chí ngã xuống.
- Vì lẽ đó, tất cả mọi thứ thu hoạch từ trong bí tinh đều phải thuộc về toàn liên bang trước, sau đó mới dựa theo cống hiến to nhỏ của mọi người để phân phối, đây chính là ý nghĩa của điểm cống hiến.
- Huống chi, trong Bí Tinh Hội có rất nhiều Nguyên Anh lão quái cùng cường giả Kim Đan tinh thông bí thuật thần hồn.
- Tinh khải của chúng ta ghi chép lại toàn bộ video chiến đấu.
- Bất luận làm cái gì mờ ám đều rất khó lừa dối bọn họ.
- Ở bên trong Bí Tinh Hội, lấy thân phận Tinh Tuần Giả là có thể dùng giá cả phi thường ưu đãi để chọn mua thiên tài địa bảo cùng tinh khải, đồng thời còn có cơ hội được siêu cấp cao thủ chỉ điểm, những thứ này đều là phúc lợi thuộc về Tinh Tuần Giả.
- Nếu vì một chút lợi nhỏ trên bí tinh mà thân bại danh liệt, bị đưa ra toà án thì thực sự là kiếm hạt vừng ném quả dưa hấu, ngu không thể nói, hiểu chưa.
Lý Diệu gật đầu:
- Đội trưởng yên tâm đi, ta không phải loại người thấy lợi tối mắt, tầm nhìn hạn hẹp, cái gì có thể lấy, cái gì không thể lấy, ta luôn hiểu rõ trong lòng.
Đội trưởng Hồng Đồng vỗ vỗ bờ vai của Lý Diệu, nói:
- Vậy thì tốt, ngươi đừng suy nghĩ nhiều, chuyện này ta cũng chỉ làm theo quy định.
- Trước khi Bí Tinh Hội chưa thành lập, những người tu chân vì tranh cướp bảo vật trên bí tinh mà dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào, khẩu phật tâm xà, tự giết lẫn nhau, suýt chút nữa làm loạn đến mức toàn bộ giới tu chân Thiên Nguyên Giới sụp đổ —— vì lẽ đó Bí Tinh Hội được thành lập, lấy phương thức hợp tác để khai phá bí tinh.
- Bởi vậy mỗi một khi có người mới tiến vào bí tinh lần đầu, đội trưởng đều phải nhắc nhở một phen, miễn cho bọn họ tạo thành sai lầm lớn.
- Nhưng mà quy định không thể giấu làm của riêng vẫn có thể phá bỏ ở tuần cuối cùng, ngươi có thể dùng thiên tài địa bảo để tiến hành tu luyện.
- Mặt khác, nếu như tao ngộ quân đội yêu tộc, chiến lợi phẩm ngươi lấy được sẽ quy cho chính ngươi, ngươi cứ việc yên tâm cầm lấy!
- Nếu nghe rõ rồi thì chúng ta xuất phát!
Sáu người Thanh Đồng chiến đội, trải qua một lần kiểm tra cuối cùng, được hai luồng huyền quang nhu hòa chiếu vào, rốt cục họ cũng đi vào trong một cái tinh toa siêu lớn.
Phía trên bình đài có vài chữ lớn vàng chói lọi đập vào mắt Lý Diệu lần thứ hai.
- Tìm kiếm lối thoát cho nhân tộc Thiên Nguyên giới, mang đến hi vọng cho liên bang Tinh Diệu.
- Lên đi!
Đây là một chiếc tinh toa hình bầu dục, tạo hình như trái dưa hấu, vỏ ngoài che kín kinh lạc màu xanh nhạt.
Thanh Đồng chiến đội đi tới phía dưới tinh toa, vỏ ngoài của nó từ từ mở ra, lòng bàn chân mọi người bỗng nhẹ đi, bị tinh toa chậm rãi hút vào.
Tinh toa không cần điều khiển nên kết cấu bên trong vô cùng đơn giản, chỉ có sáu cái ghế tựa không biết dùng vật liệu gì luyện chế.
Lý Diệu ngồi xuống, cảm giác giống như rơi vào đầm lầy, kể cả tinh khải cũng bị lún vào trong đó.
Đám ‘bọt biển’ như có được sinh mệnh, duỗi ra bảy mươi, tám mươi cái vòi, cố định hắn vào ghế dựa.
Sau khi tất cả mọi người đều ngồi vững vàng, tinh toa nhẹ nhàng run rẩy, bên trong khoang có vô số ánh sáng trận pháp tỏa ra.
Đột nhiên Lý Diệu có một cảm giác lo lắng không tên.
Đinh Linh Đang ngồi ở bên cạnh, chú ý tới bên này, thấy vậy liền đưa tay ra cầm lấy tay hắn.
Lý Diệu cảm thấy trong lòng ấm áp, duỗi tay ra nắm lấy tay Đinh Linh Đang.
Nhưng Đinh Linh Đang không nắm lấy tay hắn mà là vỗ một cái ở trên rồi cười vui vẻ nói:
- Lý Diệu, không phải ngươi đang hãi sợ chứ, ngay cả tinh khải cũng đang phát run kìa! Từ trước đến nay ta không thấy con 'Kền Kền' nào căng thẳng như này cả, thật hiếm! Mau mau, để ta ghi hình lại đã!
Đã cách một lớp tinh khải nhưng Lý Diệu vẫn đau đến nhe răng trợn mắt, yên lặng rụt tay trở lại.
- Đừng sợ, đến lúc đó theo ta là được, tin tưởng vào thực lực của tỷ tỷ!
Không chờ hắn thu tay về hết, Đinh Linh Đang liền nắm lấy tay hắn, thô lỗ kéo qua rồi đặt lên chân của nàng.
- Còn nửa phút nữa, mọi người ngồi cho vững vàng!
Đội trưởng Hồng Đồng cất cao giọng.
Thông qua cửa sổ nhỏ hẹp ở mạn tàu, Lý Diệu phát hiện tinh toa đang chầm chậm trồi lên mặt đất, được hai người tu chân dùng pháp thuật dẫn dắt đến quỹ đạo.
Rung động càng ngày càng lợi hại, phù văn lượn lờ quanh tinh toa cũng bắt đầu xoay tròn, hóa thành ánh sáng bảy màu.
Tinh toa quay từng vòng ở trên quỹ đạo, tốc độ từ từ tăng nhanh, sau đó biến thành một mũi khoan cao tốc.
Lực ly tâm mạnh mẽ lôi kéo huyết nhục cùng thần hồn Lý Diệu, may là có ghế dựa bọt biển bảo vệ nên hắn mới không bị va đập khắp nơi.
Tim đập nhanh tới cực điểm nhưng bên tai vẫn có tiếng Đội trưởng Hồng Đồng, tiếng cười của những tên đội viên còn lại truyền đến:
- Nếu như nói, người tu chân là chiến đao của văn minh nhân loại, vậy Tinh Tuần Giả chúng ta sẽ là mũi đao, lao ra khỏi Thiên Nguyên giới, giết về phía trung tâm tinh hải!
- Vèo!
Lúc Đội trưởng Hồng Đồng cùng mọi người điên cuồng hét lên, ở bên ngoài chợt sáng lóa.
Một âm thanh vô cùng quỷ dị trực tiếp nổ tung ở chỗ sâu trong não vực Lý Diệu, lực ly tâm đột nhiên biến mất, rung động đột ngột đình chỉ.
Cảnh sắc ở bên ngoài cửa sổ từ trời xanh mây trắng, sa mạc ốc đảo biến thành một mảnh hắc ám vô biên vô tận.
Chỉ nơi sâu nhất trong vùng hắc ám kia mới có một điểm sáng nhỏ bé không đáng kể.
Điểm sáng trở nên càng lúc càng lớn, không ngừng nhảy lên, sau đó nó đã biến thành một biển ánh sáng, hướng thẳng về phía Lý Diệu!
Đó là vô số ngôi sao hội tụ thành tinh hải sôi trào mãnh liệt, bao phủ hết cái tinh toa này trong nháy mắt!
Lý Diệu chưa từng gặp hiện tượng quái dị như vậy.
Tinh toa giống như xuyên qua một cái ống kính vạn hoa vậy, mỗi một vì sao giống như một sinh vật phù du bất an đang chạy nhảy cuồng loạn cả lên, có một số ngôi sao kéo dài thành một dải ánh sáng, vô số tia sáng nhằng nhịt khắp nơi, phác họa thành một bức quang họa huyền diệu, khiến cho người ta hoa mắt mê mẩn, sinh ra kích động thả người nhảy vào tinh hải.
- Đội trưởng.
Lý Diệu dời ánh mắt đi, nhưng lại bị hình ảnh bên trong khoang làm sợ hết hồn.
Rõ ràng không gian bên trong tinh toa chỉ có năm, sáu mét vuông nhưng bây giờ nó lại mang đến cho hắn cảm giác nó đang nở ra, hình như không gian của nó đã vượt qua thể tích trường thi đấu phi tinh cầu thông thường.
Năm người Đội trưởng Hồng Đồng, Đinh Linh Đang rõ ràng mặc tinh khải vừa khớp nhưng Lý Diệu lại có thể dùng phương thức vô cùng quỷ dị, đồng thời nhìn thấy mỗi một cái cấu kiện cùng với người bên trong tinh khải!
Hơn nữa giọng nói hắn phát ra cũng biến thành âm thanh cực kỳ quái lạ, như là một loại ngôn ngữ lập thể khác cao cấp hơn!
Lý Diệu nhìn thấy Đội trưởng Hồng Đồng khẽ mỉm cười ở bên trong tinh khải, môi rung động, thốt ra vô số âm thanh trầm bổng du dương như âm thanh của kim loại.
Rõ ràng Lý Diệu nghe không hiểu loại ngôn ngữ này, nhưng trong đầu hắn lập tức hiện lên ý của Đội trưởng Hồng Đồng.
- Không cần lo lắng, đây là hiện tượng bình thường, chúng ta đã đột phá giới hạn của vũ trụ ba chiều, đi tới một chiều không gian cao cấp hơn.
- Trong giới Tu Chân cổ đại thường có ghi chép người tu chân Phá Toái Hư Không phi thăng thành tiên, cái gọi là Phá Toái Hư Không chính là đánh vỡ cực hạn của vũ trụ ba chiều.
- Nói cách khác, chúng ta cũng đang Phá Toái Hư Không!
Lý Diệu khó khăn nuốt ngụm nước bọt, đồng thời nhìn thấy nước bọt đang trượt vào yết hầu, tiến vào lục phủ ngũ tạng.
Ánh mắt hướng về phía xa, hắn cũng nhìn thấy toàn bộ cấu tạo của tinh toa.
Lý Diệu lẩm bẩm:
- Phá Toái Hư Không thực sự khó mà tin nổi!
Đội trưởng Hồng Đồng nói:
- Khoảng cách từ Thiên Nguyên giới đến Huyền Băng Tinh Cựng khá gần, chúng ta sẽ không qua lại quá lâu bên trong thế giới bốn chiều quá lâu, mọi người chuẩn bị sẵn sàng, lập tức rời đi!
Vừa dứt lời, tinh toa liền rung động lần thứ hai.
Lần này cường độ rung động kịch liệt hơn gấp mười lần so với lúc phóng ra, bên ngoài bị một tầng tử hỏa vây quanh, các loại tạp âm chói tai vang lên từ bốn phương tám hướng khiến cho Lý Diệu hoài nghi tinh toa có bị vỡ nát trong một giây sau hay không.
Bỗng nhiên, rung động biến mất không còn bóng dáng tăm hơi, giống như từ trước đến giờ chưa từng xảy ra.
Vừa nãy Lý Diệu quan sát được vô số dị tượng, hiện giờ đã biến mất không còn tăm hơi, hắn giương mắt nhìn lên, thấy mặt của mọi người đều bị tinh khải bao phủ chặt chẽ.
Tâm hắn bình tĩnh như một giọt nước hòa vào bể nước lớn.
Một luồng cảm giác nôn mửa mãnh liệt dâng lên ngực.
- Tên câm!
Đội trưởng Hồng Đồng rống to một tiếng.
Ba Vĩ Kỳ rời khỏi ghế dựa, nhanh chóng chạy tới, hai tay nhẹ nhàng đè ở trên huyệt thái dương của Lý Diệu.
Ngoài việc là một chuyên gia chiến đấu bằng tinh thần ra Ba Vĩ Kỳ còn là bác sĩ trong chiến đội.
- Đây là di chứng của việc 'Phá Toái Hư Không', lần thứ nhất mọi người đều có dáng vẻ như vậy, lần đầu tiên ta cũng không nhịn được, trực tiếp nôn ở trong tinh khải, ha ha ha ha, mùi vị đó không dễ chịu chút nào!
- Không sao đâu, sau này Phá Toái Hư Không mấy lần là quen thuộc.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận