Bốn người đội trưởng Hồng Đồng mang theo tinh khải rách nát, dẫn Hung Sát Băng Phách đến nơi đóng quân của yêu tộc thì Lý Diệu vẫn duy trì trạng thái quỳ một chân trên đất, hai tay thao tác nhanh như chớp.
Hung Sát Băng Phách tàn phá trên đỉnh đầu nhưng Lý Diệu chẳng động đến cả lông mi, tất cả tâm trí của hắn đều rơi vào trong đám tinh tuyến huyền ảo phiền phức cùng phù trận.
Bản thân bộ phận kích phát vốn không khó lắp ráp, chỗ khó là hắn phải lừa dối hệ thống đo lường của pháp bảo yêu tộc, để nó lầm tưởng đây là một lần kích phát bình thường.
Tinh mang lượn lờ trong mắt Lý Diệu, hắn lẩm bẩm:
- 4 phút 17 giây, 4 phút 18 giây, 4 phút 19 giây.
Trước mặt đội trưởng Hồng Đồng xuất hiện rất nhiều bức tường từ nham thạch, nhưng lần nào cũng bị Hung Sát Băng Phách đục thủng.
Hung Sát Băng Phách hóa thành ngàn vạn tia băng lưu, xuyên qua lỗ thủng, sau đó lại ngưng tụ ở giữa không trung một lần nữa, phát ra tiếng "Chít chít" tràn ngập ý châm biếm.
- Răng rắc!
Giáp vai của đội trưởng Hồng Đồng bị băng tiễn bắn trúng, lập tức hóa thành băng, theo động tác của Hồng Đồng mà từng mảnh giáp bị vỡ vụn, vai hắn bại lộ ở dưới nhiệt độ âm hai trăm độ, mặc dù có trang phục chiến đấu cùng linh văn hỏa diễm bảo vệ nhưng động tác vẫn trở nên cực kỳ cứng ngắc.
Trạng thái của bốn người còn lại càng thêm gay go so với hắn, tinh khải rách rưới, chỗ nào cũng bị vỡ, không có nửa phần hoàn chỉnh.
- Lý Diệu, chúng ta không chịu nổi nữa rồi!
Đội trưởng Hồng Đồng khàn cả giọng mà hống lên.
- Còn chín giây nữa, dẫn nó đến đây đi!
Thanh âm của Lý Diệu trở nên cực kỳ bình tĩnh, ben trong có loại cảm giác nắm chắc phần thắng.
- Ngươi!
Đội trưởng Hồng Đồng cắn răng.
- Tin tưởng ta!
Lý Diệu lộ ra sự tự tin.
Đội trưởng Hồng Đồng sững sờ, chỉ chốc lát liền sau phát ra một tiếng hô, sau đó bốn người lướt qua phía Lý Diệu cùng Đinh Linh Đang, lúc này Hồng Đồng đang quỳ một chân trên đất, sau đó cả người đổ về phía trước, hắn đã tiêu hao hết linh năng, không thể động đậy nửa điểm.
Hung Sát Băng Phách phát ra tiếng rít chói tai, tất cả vết rạn màu lam nhạt đột nhiên lóe sáng, nghiền ép hướng về phía Lý Diệu.
- Ba giây, hai giây, một giây.
Lý Diệu nhắm mắt làm ngơ, đến thời khắc sống còn, tốc độ của hắn chậm lại, mang theo nửa phần ôn nhu, một mảnh tinh phiến trong phù văn kích phát nhẹ nhàng xen vào bên trong pháp bảo hình ốc biển!
- Coong coong coong coong!
Pháp bảo hình ốc biển lập tức toả ra ánh sáng chói lọi, rung động rất kịch liệt, thả ra một đoàn sương mù màu xám nhạt, xông thẳng về phía Hung Sát Băng Phách.
Mới vừa rồi Hung Sát Băng Phách còn giương nanh múa vuốt, nhưng đột nhiên nhận biết được thiên địch giáng lâm, liền phát ra tiếng kêu sợ hãi, ngọ nguậy muốn cuốn ngược trở lại, có điều nó đã bị khói xám đuổi theo trong nháy mắt và giữ lại.
Sau khi bị khói xám bao vây, Hung Sát Băng Phách biến thành một vòng xoáy to lớn trôi nổi ở giữa không trung, nó bị xoay tròn từ trong ra ngoài, bị lôi kéo ra từng sợi từng sợi băng lưu, bị pháp bảo hình ốc biển hấp thu hết.
Không đầy ba phút, Băng Vân đường kính mấy chục mét đã bị hút vào bên trong pháp bảo hình ốc biển.
Bên ngoài pháp bảo hình ốc biển biến thành màu lam đậm, mặt trên che kín hoa văn màu xanh da trời trông rất đẹp mắt.
Cho tới giờ, Lý Diệu mới đặt mông ngồi dưới đất, thở phào nhẹ nhõm.
Sáu Tinh Tuần Giả của Thanh Đồng chiến đội ngồi rất lâu ở trên mặt đất hoang vu cằn cỗi màu xám, không biết ai là người thứ nhất cười thành tiếng trong tần số truyền tin, sáu người không nhịn được, điên cuồng cười to lên.
Một ngày sau, tại căn cứ Bí Tinh Hội trên Thiên Nguyên giới.
- Xoạt!
Một cái tinh toa bị sương giá bao phủ thành màu trắng xám, tỏa ra từng tia hàn khí vững vàng ngừng ở phần cuối bệ phóng, sáu đội viên của Thanh Đồng chiến đội bò ra ngoài.
Chuyện Lý Diệu làm đầu tiên chính là nhanh chóng mở mặt nạ ra, hít một hơi thật sâu.
- Vẫn là quê hương tốt nhất, đúng không?
Đội trưởng Hồng Đồng vui vẻ hỏi.
- Đúng đấy!
Lý Diệu hơi xúc động trả lời.
Khi vừa sinh ra, sâu trong não vực Lý Diệu đã mang theo một ít ký ức kỳ quái và lạ lùng, khiến cho hắn không giống với trẻ con bình thường, hắn có ký ức rất nhạt đối với quê hương.
Hành trình đến Huyền Băng tinh lần này mới thật sự để cho hắn cảm nhận được Thiên Nguyên giới đáng quý như nào.
Quê hương!
Đúng vậy, ở trong Tinh Thần Đại Hải bao la vô ngần có hàng trăm hàng ngàn cái đại thế giới, nhưng chỉ có một cái là quê hương của hắn, nơi đó chính là Thiên Nguyên giới!
Hắn nhất định sẽ không để cho quê hương của mình rơi vào bên trong nanh vuốt yêu thú!
Bởi vì tao ngộ ác chiến trên Huyền Băng tinh nên Thanh Đồng chiến đội phải tiến hành kiểm tra thân thể rất chặt chẽ, sợ lưu lại cái gì di chứng gì đó, sau khi tiêu hao thời gian nửa ngày mới tiến vào căn cứ, nộp lên thiên tài địa bảo, tổng kết điểm cống hiến.
Ở trong căn cứ, bọn họ vô ý muốn bị một vài người ‘bạn cũ’ thăm hỏi, những người bạn này là thành viên Lưu Phong chiến đội.
Hơn một tháng trước, Quách Ngọc trong lúc ước chiến bị Lý Diệu đánh cho trọng thương, nằm ở trong phòng chăm sóc đặc biệt hơn hai mươi ngày mới miễn cưỡng khôi phục.
Bọn họ cũng vừa mới hoàn thành một lần thăm dò bí tinh, có điều vận may tốt hơn nhiều so với Thanh Đồng chiến đội, không gặp phải yêu tộc, thuận lợi gặt hái được lượng lớn thiên tài địa bảo trở về.
- Lần này chúng ta không chỉ hái được rất nhiều Huyết Yến thạch, hơn nữa còn hái được một cây dị thảo 'Nguyệt Lệ Thảo', thám hiểm hơn một nửa địa đồ 'U Nguyệt tinh', chỉ sợ lần này có thể thu được hơn hai vạn điểm cống hiến.
- Ha, đã tổng kết xong điểm cống hiến, chúng ta có 20,752 điểm! Xếp hạng trên Tinh Thần bảng lại tăng lên hai bậc!
Quách Ngọc nhìn chòng chọc vào Lý Diệu cách đó không xa, ngoài cười nhưng trong lòng không cười:
- Với những điểm cống hiến này thì có thể chọn mua lượng lớn pháp bảo cùng bí pháp, thực lực Lưu Phong chiến đội chúng ta nhất định sẽ tăng nhanh như gió, xông lên vị trí năm mươi trên Tinh Thần bảng!
- Nghe nói lần này Thanh Đồng chiến đội thăm dò Huyền Băng không thuận lợi cho lắm, lãng phí mất một chiếc tinh toa, cái này sẽ làm mất đi lượng lớn điểm cống hiến!
- Hừ, người mới chỉ là người mới, dù cho biểu hiện ở Thiên Nguyên giới có xuất sắc thì vừa đến bí tinh liền bộc lộ ra diện mạo thật sự, biến thành con tôm chân mềm, kéo chân toàn bộ đoàn đội!
- Chờ xem, Kền Kền Lý Diệu, rất nhanh ta sẽ lại tìm ngươi ước chiến!
Đám người Lý Diệu hoàn toàn không thấy ánh mắt Quách Ngọc tràn ngập oán độc, sau khi tinh não chủ khống tổng kết điểm cống xong liền vội vã rời đi.
Quách Ngọc nghiến răng nghiến lợi, nhưng vai bị đội trưởng Lưu Phong gắt gao đè lại.
Sắc mặt đội trưởng Lưu Phong không vui, trầm giọng nói:
- Quách Ngọc, bình tĩnh đừng nóng, đội viên Thanh Đồng chiến đội hai lần đánh bại ngươi, đã gọt đi rất nhiều thể diện của Lưu Phong chiến đội chúng ta, cái thể diện này sớm muộn gì cũng phải tìm trở về! Chờ chúng ta lại đi bí tinh mài giũa mấy lần nữa, ta sẽ lấy danh nghĩa Lưu Phong chiến đội ước chiến với Thanh Đồng chiến đội!
- Đội trưởng, thật sao?
Quách Ngọc mừng rỡ.
Chiến đội ước chiến với chiến đội càng thêm kịch liệt so với ước chiến giữa các cá nhân.
- Dĩ nhiên! Thanh Đồng chiến đội đả thương ngươi hai lần, làm hại chúng ta lãng phí hết thời gian mấy tháng không thể đi thăm dò bí tinh, tổn thất là con số trên trời, nếu không tìm lại thể diện, chúng ta mãi mãi là trò cười trong đám hài tử bí tinh!
Đội trưởng Lưu Phong hung ác nói.
Sau đó lông mày Lưu Phong lập tức giương lên.
- Kỳ quái, làm sao tinh não chủ khống bên kia bỗng nhiên có nhiều người vây quanh như vậy, xảy ra chuyện gì sao?
Lưu Phong chiến đội không hiểu chút nào, chen lên xem thì lại phát hiện tất cả mọi người đều chỉ chỏ về phía Tinh Thần bảng.
Tùy ý nhìn lướt qua, tất cả thành viên Lưu Phong chiến đội hoàn toàn biến sắc:
- Cái gì, lần này Thanh Đồng chiến đội thăm dò Huyền Băng tinh lại được những 114,000 điểm cống hiến, gấp chúng ta những năm lần!
- Làm sao có khả năng!
- Không phải bọn họ tiêu hao một chiếc tinh toa sao, chính là phải khấu trừ hơn vạn điểm cống hiến đó!
- Rõ ràng Huyền Băng tinh chỉ là một chỗ khai thác mỏ, theo lý thuyết không thể tồn tại dị bảo có giá trị gì liên thành, rốt cuộc thì bọn họ tìm được cái gì, mà lấy được nhiều điểm cống hiến như vậy!
- Xếp hạng của bọn họ ở trên Tinh Thần bảng lập tức tăng lên hơn hai mươi bậc, biến thành vị trí thứ bốn mươi sáu!
Đội viên Lưu Phong chiến đội ngây người như phỗng, suy nghĩ nát óc cũng không nghĩ ra Thanh Đồng chiến đội làm sao mà lấy được mười mấy vạn điểm cống hiến như thế.
Ngay cả siêu cấp chiến đội xếp hạng thứ mười trên Tinh Thần bảng cũng không dám chắc một lần thăm dò bí tinh có thể lấy được mười mấy vạn điểm cống hiến, chuyện này quả thật là hoang đường!
Trong số những người vây xem, có người mới trao đổi qua với Thanh Đồng chiến đội, giờ khắc này đang xì xào bàn tán:
- Nghe nói lần này Thanh Đồng chiến đội có thể lấy được mười mấy vạn điểm cống hiến, công đầu là do Kền Kền Lý Diệu!
- Đây chính là lần đầu tiên Kền Kền Lý Diệu chính thức thăm dò bí tinh, vậy mà hắn lấy được tới tận mười mấy vạn điểm cống hiến sao, còn nhiều hơn cả tổng điểm cống hiến của một chiến đội, thực sự là phát tài mà!
- Vận may của Thanh Đồng chiến đội thực sự tốt đến mức nghịch thiên, mấy tháng trước tuyển được một người mới mạnh mẽ là Xích Diễm nữ vương Đinh Linh Đang, trong mấy tháng ngắn ngủi thông qua Đinh Linh Đang lần nữa tuyển được người mới cường hãn hơn là Kền Kền Lý Diệu!
- Nhìn dáng dấp này, không cần tốn thời gian dài, Thanh Đồng chiến đội liền có thể khôi phục trạng thái đỉnh cao mà lão đội trưởng Ấn Thanh Phong gây dựng, một lần nữa giết vào mười vị trí đầu của Tinh Thần bảng, trở thành siêu chiến đội!
Lưu Phong chiến đội yên lặng bỏ ra ngoài.
Dựa theo thông lệ của Tinh Thần chiến đội, điểm cống hiến thường sẽ phân phối theo bình quân, có điều nếu có một đội viên làm ra cống hiến đặc biệt trọng đại trong quá trình thăm dò, đưa đến tác dụng xoay chuyển càn khôn, người đó có thể được đánh giá là "Công đầu", có được thêm nhiều điểm cống hiến hơn.
Lưu Phong chiến đội ở trên U Nguyệt tinh nhọc nhằn khổ sở gặt hái thiên tài địa bảo mấy ngày, gặp may đúng dịp mới phát hiện ra một cây dị thảo, tổng cộng có được hơn hai vạn điểm cống hiến.
Kền Kền Lý Diệu chỉ là một người mới, lần thứ nhất đi thăm dò bí tinh, mà đã thu hoạch ba, bốn vạn điểm cống hiến, nhiều hơn thu hoạch của cả chiến đội Lưu Phong.
Đến tột cùng thì hắn làm như thế nào!
Quách Ngọc sắp vò nát da đầu mình ra.
- Quách Ngọc.
Đội trưởng Lưu Phong sửng sốt rất lâu, khó khăn lắm mới nói.
- Liên quan tới chuyện ngươi muốn ước chiến Lý Diệu và chuyện ta mới vừa nói, ta muốn nhắc nhở.
- Làm sao, đội trưởng?
Vẻ mặt Quách Ngọc như đưa đám.
- Bàn bạc kỹ càng đi!
Đội trưởng Lưu Phong thở dài một hơi, mạnh mẽ khắc chế ghen tị ở đáy lòng, làm ra lựa chọn lý trí nhất.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận