Lý Diệu bị hoá thạch giao long làm cho chấn động, có hơi động tâm, sau khi linh năng ngưng tụ, hình thái hiện ra là chim ưng, bởi vậy hắn rất muốn đi tìm một khối hóa thạch chim ưng để hỗ trợ tu luyện.
Có điều chim ưng bay lượn tận chân trời, hoá thạch rất hiếm, mà cảnh giới của Lý Diệu vẫn chưa đạt đến trình độ tìm hiểu hoá thạch là có thể có thu hoạch lớn, cho nên đành phải dừng lại.
Ngược lại ở trong góc, một tòa sân khấu không hề bắt mắt chút nào hấp dẫn sự chú ý của hắn, bên trong bày mảnh vỡ pháp bảo mang từ trong bí tinh về, phần lớn đều ở thời đại Tinh Hải đế quốc, liên cứ kiếm bị tổn hại nghiêm trọng, rung động chiến đao cùng những pháp bảo cận chiến khác.
Những pháp bảo cận chiến này kịch liệt chém giết ở trên chiến trường, lại trải qua mấy ngàn năm phơi nắng phơi sương, cho nên kết cấu cơ bản nhất đều đã vỡ nát, chỉ còn là một đống sắt vụn, không hề có một chút giá trị để nghiên cứu và làm nhái.
Nếu có thể, Tinh Tuần Giả chắc chắn sẽ không mang loại pháp bảo rách nát này trở lại Thiên Nguyên giới
Chỉ có điều đôi khi vận may không tốt, ở bí tinh không thu hoạch được gì, căn cứ theo tinh thần “Tặc không về không”, chỉ bất đắc dĩ bóp mũi mang một ít mảnh vỡ pháp bảo trở về.
Những mảnh vỡ pháp bảo này không chỉ chẳng ai nào hỏi thăm, mà dù thả ra bên ngoài thì cũng rất ít người thèm mua, sau tháng ngày tích lũy đã chồng lên như núi, những thứ Lý Diệu nhìn thấy chỉ là một góc nổi của tảng băng chìm, ở trong kho hàng dưới lòng đất còn có rất nhiều nữa.
Trong lòng Lý Diệu hơi động, sinh ra hứng thú.
Những mảnh vỡ pháp bảo này vốn tổn hại tới cực điểm, ngay cả hắn cũng không có cách nào tu sửa.
Có điều thông qua pháp bảo bị vỡ thì có thể tìm ra nguyên nhân tổn hại, cái này cũng giống như đạo lý nghiệm thi.
Trong cuộc chiến ở thành phố Thanh Trạch, Lý Diệu thông qua việc tu sửa lượng lớn pháp bảo tổn hại mà lĩnh ngộ được khá nhiều đao pháp huyền bí.
Trong những mảnh vỡ pháp bảo này chất chứa vết thương đến từ vạn năm trước, nếu như có thể thông qua đó để phỏng đoán được một tia đao pháp áo nghĩa của thời đại vạn năm trước, vậy thì kiếm lời rồi!
Nhìn giá cả, những mảnh vỡ pháp bảo này cần điểm cống hiến cực nhỏ, gần như là tặng không.
Lý Diệu thẳng thắn đi tới nhà kho dưới lòng đất.
Tất cả mảnh vỡ pháp bảo chất thành một đống trong góc nhà kho, hình thành một ngọn núi nhỏ mơ hồ tỏa ra sát khí thực chất, giống như vô số huyết đao khuấy đảo lục phủ ngũ tạng của Lý Diệu.
Lý Diệu liếm môi, ngồi xổm trước đống mảnh vỡ pháp bảo, cẩn thận lựa chọn.
Hắn tu luyện chủ yếu là đao pháp, bởi vậy hắn đặc biệt chú ý chọn những mảnh vỡ pháp bảo giống như bị chiến đao chém vỡ.
Công việc này không dễ dàng, tuy nhiên bản thân Lý Diệu vốn cực kỳ điên cuồng với pháp bảo, tìm hơn hai giờ mới lục được chín mảnh vỡ pháp bảo khá hoàn chỉnh, trước kia dùng để làm gì đã không thể kiểm tra được, nhưng trên mỗi một mảnh vỡ pháp bảo đều có vết đao chằng chịt.
Lý Diệu mơ hồ cảm nhận được, trong những vết đao này ẩn chứa tinh khí thần có thể so với viên đá nhỏ mà cường giả Kim đan Long Văn Huy cho hắn.
Thông qua phỏng đoán hòn đá nhỏ mà Long Văn Huy cho, Lý Diệu đã tự nghĩ ra “Liệt phong lôi sát đao”.
Nếu như hắn hiểu thấu đáo toàn bộ vết đao trên chín mảnh vỡ pháp bảo kia, vậy thì có thể lĩnh ngộ được món đồ gì đây?
Lý Diệu hài lòng, đang muốn rời đi, đột nhiên khóe mắt phát hiện một tia chớp ở trong mảnh vỡ pháp bảo.
Đẩy đống mảnh vỡ ra, một cái pháp bảo cực kỳ quỷ dị giống như đồng hồ đeo tay, nhưng “Dây đồng hồ” lại cực kỳ dài.
Nếu như pháp bảo này đúng là đồng hồ đeo tay thì cổ tay người đeo quả thật quá to, chỉ sợ là một người cao đến ba, bốn mét.
Nhưng “bề mặt” của nó lại nhỏ hơn một vòng so với đồng hồ đeo tay bình thường, nhìn qua cực kỳ không tương xứng.
Lý Diệu cân nhắc nửa ngày mới tỉnh ngộ, cái này không phải đồng hồ đeo tay, mà là một loại pháp bảo đeo ở trên trán.
Pháp bảo này tuy không có quá nhiều thương tích đao kiếm, nhưng lại bị axit hoàn toàn ăn mòn, từ giữa ra ngoài đều bị rỉ sét màu xanh tím bao phủ, giống như một tầng rêu xanh quỷ dị.
Thông qua “Rêu xanh”, nhìn vào bên trong, toàn bộ đều là cấu kiện pháp bảo tinh vi đến cực điểm.
Lý Diệu suy nghĩ một chút, lập tức cất pháp bảo này vào trong ngực.
Vấn đề lớn nhất của pháp bảo này chính là vỏ ngoài bị rỉ sét che kín, mà nói đến việc loại bỏ rỉ, hắn có thể xưng tụng là chuyên gia hàng đầu Thiên Nguyên giới.
Coi như không cách nào chữa trị, tính ra thì giá cả cũng không phải quá đắt dù cấu kiện bên trong khá tinh vi, mua về để rèn luyện tu sửa pháp bảo cũng được.
Sau khi kết toán, Lý Diệu hào hứng trở lại phòng triển lãm.
Lúc này bí bảo giao lưu hội đã đến hồi kết thúc, Tinh Tuần Giả trong sảnh đã vơi đi rất nhiều.
Lý Diệu nhìn thấy đội trưởng Hồng Đồng và Đinh Linh Đang đang trò chuyện cùng ba tên Tinh Tuần Giả có khí tức mạnh mẽ, Tinh Tuần Giả đi đầu kia có chút quen mắt, cẩn thận nhớ lại, chẳng phải đó là Diêm Quân mà lần đầu tiên Lý Diệu đến tổng bộ bí tinh hội đã nhìn thấy sao?
Diêm Quân chính là con trai của thủ lĩnh bí tinh, dẫn dắt chiến đội lôi hồn, hiện đang đứng đầu Tinh Thần bảng.
Khóe mắt Lý Diệu giật giật, nhanh chân đi tới đứng sau lưng Đinh Linh Đang.
Trên mắt trái Diêm Quân có một vết sẹo sâu thấy được tận xương, vĩnh viễn không bao giờ khép lại, khiến cho dung mạo của hắn trở nên đặc biệt chói mắt, có người nói đây là thương tích trong một lần nào đó đi thám hiểm bí tinh, bị Tinh Tuần Giả ngoại lại liên lụy lưu lại, trong trận chiến đó, em gái của Diêm Quân đã ngã xuống.
Bởi vậy, Diêm Quân không có hảo cảm gì đối với Tinh Tuần Giả bên ngoài.
Diêm Quân nhanh chóng liếc nhìn Lý Diệu, sau đó tầm mắt lại trở về trên người đội trưởng Hồng Đồng, lạnh nhạt nói:
- Hồng Đồng, lão đội trưởng Ấn Thanh Phong của chiến đội Thanh Đồng các ngươi là Tinh Tuần Giả ngoại lai, cũng là người duy nhất làm ta khâm phục, chỉ tiếc hắn đã ngã xuống!
- Tuy rằng bây giờ chiến đội Thanh Đồng có hai tên cường giả mới gia nhập, nhưng ta lại không cảm thấy các ngươi đã khôi phục thực lực thời đại đỉnh cao khi Ấn Thanh Phong còn sống.
- Nếu như các ngươi thật sự muốn kề vai chiến đấu cùng ta trên bí tinh cực viễn, vậy thì nỗ lực tu luyện, điên cuồng chém giết đi!
- Có điều hãy nhớ kỹ, các ngươi chỉ có ba tháng để chứng minh thực lực!
Dứt lời, đám người Diêm Quân lập tức rời đi không quay đầu lại.
Lý Diệu nháy mắt, quay đầu hỏi:
- Đội trưởng, chuyện gì thế?
Khuôn mặt đội trưởng Hồng Đồng không hề lộ ra cảm xúc, sờ sờ mũi bình tĩnh nói:
- Vừa nãy bí tinh hội tuyên bố một cái tin tức trọng đại, một trăm ngày nữa sẽ chọn ra năm chiến đội trong mười chiến đội đứng đầu Tinh Thần bảng, đi chấp hành một nhiệm vụ quan trọng.
Tim Lý Diệu đập nhanh, nói:
- Nhất định là đi thăm dò bí tinh cực viễn!
Đội trưởng Hồng Đồng gật đầu:
- Không sai, vốn dĩ là âm thầm truyền lưu, nhưng hiện tại đã xác thực, có điều thời gian sớm hơn rất nhiều so với dự đoán của chúng ta, chỉ có một trăm ngày, chúng ta nhất định phải nhảy vào mười vị trí đầu của Tinh Thần bảng thì mới có tư cách đi cạnh tranh nhiệm vụ bí tinh cực viễn!
- Tuy rằng hành trình đi Huyền Băng tinh lần này, chúng ta một hơi quét được đến mười một vạn điểm cống hiến, xếp hạng tăng lên rất nhiều, thế nhưng càng đi lên, cạnh tranh càng kịch liệt, mà những chiến đội nằm trong top 20 Tinh Thần bảng, bất luận là một đội nào cũng đều không phải hạng dễ nhằn, rất khó để vượt qua bọn họ.
Lý Diệu nhìn hai mắt của đội trưởng, phát hiện Hồng Đồng tuy nói “rất khó”, nhưng bên trong con ngươi không có nửa điểm nhụt chí cùng do dự, chỉ có hỏa diễm hừng hực cháy.
Lý Diệu nở nụ cười:
- Nếu độ khó cao như thế, vậy còn chờ gì nữa, chúng ta mau trở về tu luyện đi, tranh thủ mau chóng khôi phục trạng thái đỉnh cao để chấp hành nhiệm vụ lần sau!
Trụ sở của chiến đội Thanh Đồng, trong phòng tu luyện tư nhân của Lý Diệu.
Trước mặt Lý Diệu bày một chậu đồng lớn, bên trong chứa chất lỏng màu tím nhạt không ngừng tỏa ra nhiệt khí hun người.
Lý Diệu cắn răng, hai tay mạnh mẽ ấn xuống, lập tức truyền đến những tiếng “Xì xì xì xì”, tốc độ bóng nhiệt tăng lên gấp mười lần.
Lý Diệu đau thấu tim gan, cả khuôn mặt nổi đầy gân xanh, khiến hắn trở nên cực kỳ dữ tợn, thậm chí còn không khống chế được mà chảy ra hai giọt nước mắt.
Theo ký ức của Âu Dã Tử, bí pháp “thiên chỉ nhu cốt” trong luyện thiên tháp tầng thứ hai, dùng hai mươi mốt loại thiên tài địa bảo rèn luyện ra chất lỏng, đợi đến khi sôi trào liền ngâm hai tay vào, xương ngón tay sẽ một lần lại một lần bị ăn mòn, rồi tái sinh trở lại.
Quá trình tu luyện cực kỳ tàn khốc, nhưng một khi thành công, tốc độ của tay sẽ tăng lên hơn 10%.
Ngay cả ở trong thế giới cổ tu bốn vạn năm trước, hai mươi mốt loại thiên tài địa bảo này cũng đều là tuyệt phẩm cực kỳ hiếm thấy, Lý Diệu vẫn không tìm thấy chúng ở bên ngoài, mãi đến tận bí tinh hội, mới bỏ ra lượng lớn điểm cống hiến sưu tập được đầy đủ, điều chế ra quỷ bí tử dịch này.
Mỗi một giọt chất lỏng màu tím nhạt này đáng giá ngàn vàng, vậy nên cho dù Lý Diệu cực kỳ đau nhức, nhưng vẫn không dám thả lỏng, môi mím lại, cắn nát hàm răng, hai tay ở trong chất lỏng nóng rực nhanh chóng o kết ấn.
Theo từng cái linh ấn kết thành, chất lỏng màu tím nhạt dời sông lấp biển, bọt nước tung toé, nhưng lại không hề có nửa giọt chất lỏng tràn ra ngoài chậu đồng, giống như nó bị một nguồn sức mạnh vô hình bó buộc lại.
Nửa giờ sau, chất lỏng vốn đục không chịu nổi đã trở nên trong suốt như nước và nguội ngắt.
Quần áo Lý Diệu bị mồ hôi làm cho ướt sũng, hắn thở một hơi dài nhẹ nhõm rồi rút hai tay về.
Hiện tại, hai tay của hắn không chỉ trơn bóng, nhẵn nhụi, hơn nữa còn mơ hồ hiện ra một lớp ánh sáng màu tím.
- Quá tốt rồi!
Mười ngón tay của Lý Diệu khẽ nhúc nhích, nhanh chóng vẽ ra hơn trăm đạo linh phù ở giữa không trung, động tác nước chảy mây trôi, tự nhiên mà thành, nhìn rất vui tai vui mắt.
Nếu tu luyện "thiên chỉ nhu cốt” tới cực hạn, tốc độ tay sẽ tăng lên rất nhiều, không những tăng lên hiệu suất duy tu pháp bảo, mà còn có tác dụng cực lớn đối với việc vẽ bùa vào không trung hay cả chiến đấu bình thường!
Trong lúc chiến đấu, Lý Diệu quen thuộc sử dụng Liệt Huyết Trảm Phong đao, thẳng thắn đi con đường uy mãnh có thừa, nhưng linh xảo chưa đủ.
Trước mắt, tốc độ tay của hắn vượt xa người tu chân cùng cấp bậc, có thể lợi dụng điểm này để sử dụng một loại vũ khí hoàn toàn mới, bù đắp sự thiếu hụt của liệt huyết Trảm Phong đao hay không?
Nhìn màn ánh sáng, Lý Diệu lập tức đứng dậy, khẽ mỉm cười.
Lại có nhiệm vụ mới, loại hình nhiệm vụ lần này thuần túy là săn giết, tuy rằng độ nguy hiểm cực cao, nhưng điểm cống hiến lại nhiều hơn, hơn nữa từ trên người yêu tộc có thể lấy được lượng lớn chiến lợi phẩm.
- Top 10 Tinh Thần bảng?
- Không, mục tiêu của ta là đứng đầu Tinh Thần bảng.
Hai tay vung lên, ẩn tất cả tia sáng tím vào trong máu thịt, sau đó Lý Diệu nhanh chân đi ra ngoài.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận