Bên trong trung tâm quản lý, hàng vạn màn hình đồng thời lóe lên tia sáng chói mắt, quản chế chặt chẽ mỗi một góc Thiên Sơn vực.
Khi xảy ra ác chiến, màn hình sẽ tự động phóng to, bay tới trước mặt người quản chế.
Chiến đấu càng kịch liệt, màn hình càng phóng lớn, càng rõ ràng.
Hình ảnh Lý Diệu đang tiến hành chiến đấu chính là một trong mấy màn hình lớn nhất.
Tổng cộng sáu màn hình, từ các góc bốn phương tám hướng, thấy được nhất cử nhất động của hắn.
Danh sách thống kê người bị Lý Diệu đánh giết đang nhanh chóng tăng lên.
Ba, bốn,... bảy lần.
Trong nửa phút ngắn ngủi, Lý Diệu hoàn thành bảy lần đánh giết, rất nhiều Trúc Cơ cấp trung vừa đối mặt liền bị hắn đánh nổ tấm chắn linh năng.
Cho dù là Trúc Cơ kỳ cấp cao thì cũng rất khó kiên trì quá năm giây dưới sự tấn công điên cuồng như vũ bão của hắn.
- Kền kền Lý Diệu, trong vòng một tháng hấp thu sáu mươi tám đoạn mảnh vỡ ký ức của cường giả Nguyên Anh, xem ra những ký ức chiến đấu này đều bị hắn lý giải, cho nên sức chiến đấu tăng lên rất nhanh.
Có được ký ức và học được phương pháp chiến đấu là hai chuyện khác nhau.
Cũng như rót vào đầu đứa trẻ ba tuổi phần lớn ký ức chiến đấu của bộ đội đặc chủng, không có nghĩa là đứa trẻ đó có thể trong nháy mắt hóa thân thành bộ đội đặc chủng.
Những cường giả Nguyên Anh này vốn hơi lo lắng cho Lý Diệu, não vực của Lý Diệu đột nhiên hấp thu lượng lớn ký ức, nhưng rất có thể không cách nào lĩnh ngộ được những tinh túy trong ký ức tu luyện.
Bây giờ xem ra, Lý Diệu trưởng thành còn kinh người hơn so với tưởng tượng của bọn họ.
Huyễn văn sư Mông Vị Ương mỉm cười, tiếp tục nói:
- Lão Sa, Lý Diệu tiến bộ rõ rệt, rõ ràng có chứa đặc thù ‘Sa lưu’ của các ngươi, hung hãn, ác liệt, toàn bộ linh năng đều thuần túy gia tăng tốc độ, không có bất kỳ hoa xảo! Mà đao ở tay trái có mấy phần hương vị của ‘Nguyệt ảnh ma đao’ Cừu Tinh Hà điên cuồng khát máu, hoàn toàn là đấu pháp lấy mạng đổi mạng! Xem ra, ký ức chiến đấu của hai người các ngươi đều được hắn phân tích, tiêu hóa sạch sẽ!
“Hạt cát” Sa Thiên Minh khẽ gật đầu, nhìn lướt qua số liệu bên cạnh, cũng cười nói:
- Không sai, hiệu suất chiến đấu của hắn rất cao, vượt qua không ít người tu chân Trúc Cơ kỳ cấp cao, hơn nữa ý thức chiến đấu cùng suy nghĩ chiến thuật vô cùng rõ ràng, người trẻ tuổi này rất thông minh!
Hiệu suất chiến đấu chính là trong thời gian ngắn nhất, sử dụng ít động tác nhất, di chuyển khoảng cách ngắn nhất, tiêu hao linh năng ít nhất, phát ra ít chiêu thức nhất nhưng vẫn có thể đánh giết rất nhiều kẻ địch.
Người tu chân thiêu đốt sinh mệnh để chiến đấu ở cảnh giới chí cao, dù chỉ thêm một giây đồng hồ thôi thì cũng sẽ tạo ra hậu quả vô cùng nghiêm trọng.
Vì thế, người tu chân đẳng cấp cao đều vô cùng chú trọng tăng hiệu suất chiến đấu, nếu có thể sử dụng một giây đồng hồ giải quyết trận đấu thì tuyệt đối không cần một phút đồng hồ.
Đến đẳng cấp Kim đan, Nguyên Anh, hiệu suất chiến đấu cao hơn kẻ địch 1%, dừng ở trạng thái Nguyên Anh lâu hơn 0,1 giây thôi là đã có khả năng quyết định sinh tử!
Vì thế, một người tu chân dù thực lực thấp kém nhưng chỉ cần ý thức chiến đấu đủ mạnh, hiệu suất chiến đấu đủ cao, chưa hẳn là không có tiền đồ.
Chỉ đập lượng lớn tài nguyên, lại mời danh sư chỉ điểm, vậy rất có khả năng thăng cấp.
Nếu như hiệu suất chiến đấu cực thấp, không kiêng kị mà tiêu hao linh năng, dù cho thực lực bây giờ mạnh hơn, tương lai cũng sẽ vô cùng ảm đạm, hầu như không có khả năng trở thành siêu cao thủ nhất lưu chân chính.
Cường giả Nguyên Anh đương nhiên sẽ không lãng phí thời gian cùng tài nguyên quý quá cho những người như vậy.
Thực lực Lý Diệu chỉ ở Trúc Cơ cấp trung, nhưng ý thức chiến đấu lại nổi bật nhất trong 54 Tinh Tuần giả.
Hiệu suất chiến đấu của hắn chỉ thấp hơn Diêm Quân.
Nhưng Diêm Quân đã là Trúc Cơ đỉnh cao, là người mạnh nhất trong tất cả Tinh Tuần giả.
Trong thời gian hai cường giả Nguyên Anh trò chuyện, con số mà Lý Diệu đã đánh giết lên đến mười chín!
Thế nhưng càng ngày càng nhiều Tinh Tuần giả vọt tới chỗ hắn, người trước ngã xuống người sau tiến lên.
Không phải Lý Diệu đặc biệt kéo cừu hận, cũng không phải người khác không phải cố ý nhằm vào hắn, mà là những Tinh Tuần giả bị hắn “Đánh giết”, trên người bọn họ thường thường sẽ rơi xuống lượng lớn pháp bảo.
Tinh Tuần giả giống như cá mập ngửi được mùi máu tanh, tất cả đều chạy đến hôi của đám pháp bảo này, rồi vô tình nhìn thấy trang bị trên người Lý Diệu, các loại pháp bảo tỏa sáng ngút trời, tự nhiên sẽ coi hắn thành con mồi béo bở nhất.
Mãi đến khi Lý Diệu dùng liên cứ kiếm chém nát tấm chắn linh năng của bọn họ, bọn họ mới ý thức được, con mồi này không phải “béo bở”, mà là “quá hung hãn”!
Hai mươi mốt, hai mươi ba, hai mươi bảy..
Con số Lý Diệu đánh giết không ngừng tăng lên, hiệu suất chiến đấu vẫn ổn định.
Số lần hắn bị đánh giết cũng đang liên tục tăng lên.
Trong vòng mười phút ngắn ngủi, Lý Diệu đã bị đánh giết sáu lần.
Sau khi Tinh Tuần giả bị đánh giết tiến vào trạng thái bảo vệ, thường thường sẽ trốn nhanh đi, rời khỏi vùng đất thị phi này.
Nhưng Lý Diệu vòng vòng ở biên giới chiến trường một lát, đợi trạng thái bảo vệ kết thúc, lại hét dài rồi nhào vào chiến trường.
“Hạt cát” Sa Thiên Minh cau mày nhìn rất lâu, khẽ lắc đầu:
- Công kích của Lý Diệu hết sức xuất sắc, tuy nhiên phòng thủ hơi kém một chút, có mấy lần rõ ràng có cơ hội né tránh công kích trí mạng, nhưng hắn đều bị đối thủ bắn trúng.
- Hơn nữa hắn không thừa dịp đang trong thời gian bảo vệ mau chóng thoát ly chiến trường, mà lại đợi khi thời gian bảo vệ kết thúc rồi tiếp tục chiến đấu, tựa hồ có hơi lỗ mãng, không phù hợp với biểu hiện phong cách tác chiến trong tài liệu!
Dưới đáy mắt “Thiết thần” Nghiêm Phách lại lóe ra một tia tán thưởng, khẽ mỉm cười, thong thả nói:
- Hắn cố ý.
- Cố ý?
“Hạt cát” Sa Thiên Minh nghe xong câu nói của Nghiêm Phách, lập tức phân tích ra rất nhiều kết luận, hai mắt chớp chớp:
- Ý của ngươi là hắn đã tính toán kỹ càng, cố ý xông lên lấy mạng đổi mạng, chỉ vì cố gắng gia tăng con số đánh giết?
- Chúng ta đặt ra quy tắc thi đấu là sau một tiếng, năm chiến đội đánh giết được nhiều nhất sẽ chiến thắng, thế nhưng lại không tiến hành so sánh số lần bị đánh giết, chỉ cần không bị giết đến mười lần là được.
- Nói cách khác, bị đánh giết một lần hay chín lần đều giống nhau cả.
- Mà ở giữa địa đồ này tụ tập rất nhiều Tinh Tuần giả, tiện tay bổ một đao là đã có khả năng bổ trúng hai, ba người.
- Lý Diệu nhìn ra điều này, vì thế liều mạng tiêu hao mất mấy cái ‘mạng’cũng muốn nhân cơ hội điên cuồng giết chóc.
- Bởi vì hắn biết, một khi tất cả mọi người phân tán rồi, muốn thoải mái giết chóc như lúc này hiển nhiên là chuyện vô cùng khó khăn!
- Vì thế, hắn dùng ‘Mạng’ của chính mình để đổi lấy số lần đánh giết, đây là chuyện buôn bán vô cùng có lời, có thể tưởng tượng kết cục sáu thành viên của một chiến đội đều bị đánh giết chín mạng, nhưng đổi lấy số lần đánh giết gấp ba, thậm chí gấp bốn lần.
“Thiết thần” Nghiêm Phách gật đầu:
- Hẳn là như vậy, Lý Diệu vô cùng bén nhạy, nắm được tinh túy của trận đấu này, đó là biết sử dụng “mạng” của bản thân một cách hiệu quả nhất để đổi lấy nhiều thứ hơn.
- Bất ngờ, thực sự quá bất ngờ!
- Nếu như nói, Diêm Quân là hi vọng lớn nhất trong kế hoạch đi chí viễn tinh của chúng ta, vậy kền kền Lý Diệu chính là bất ngờ lớn nhất.
- Tuy rằng hắn chỉ là Trúc Cơ cấp trung, thế nhưng khi đến chí viễn tinh, thực lực mạnh mẽ chưa hẳn hữu dụng hơn so một người thông minh.
“Hạt cát” Sa Thiên Minh xen ngang:
- Lão Nghiêm, mau nhìn đi, ‘hi vọng lớn nhất’ cùng ‘bất ngờ lớn nhất’trong miệng ngươi đang chính diện đối đầu!
“Thiết thần” Nghiêm Phách nhướng mày.
- Ừ!
Ở trung tâm Thiên Sơn vực, giữa chiến trường còn bốc hơi nóng, Lý Diệu đang đứng đối mặt với Diêm Quân người đứng đầu Tinh Tuần giả.
Trong nháy mắt giết chết hai gã thành viên của chiến đội Lôi Hồn, biểu hiện chói mắt của Lý Diệu rốt cục cũng hấp dẫn sự chú ý của Diêm Quân.
Không giống với Lý Diệu trái đao phải kiếm, võ trang đầy đủ, trong tay Diêm Quân chỉ cầm một thanh chủy thủ không dài, quanh thân còn có tám miếng thiết phiến bát giác đen sì sì lượn vòng, cạnh thiết phiến vô cùng sắc bén.
- Kền kền Lý Diệu, thật không nghĩ tới.
Vết sẹo bị ăn mòn trên mặt Diêm Quân khiến cơ mặt thỉnh thoảng co giật, có vẻ hơi lãnh khốc dữ tợn.
- Không nghĩ tới cái quỷ gì, muốn đánh thì đánh đi, thời gian rất quý giá đó.
Lý Diệu hưng phấn, điên cuồng, đạp nát loạn thạch, giành tiến công trước!
Vừa nãy hắn từ trong miệng người khác nghe được, Diêm Quân đã đột phá lên cảnh giới Trúc Cơ đỉnh cao!
Năm xưa, hắn từng qua thấy sư huynh “Yêu đao” Bành Hải thiêu đốt thần hồn, toàn lực xông lên cảnh giới Trúc Cơ đỉnh cao.
Trạng thái khủng bố của Bành Hải giống như dùng bàn ủi nung đỏ in sâu vào trong não vực của Lý Diệu, vĩnh viễn không mất đi.
Khi đó, người tu chân ở trong mắt Lý Diệu là thần.
Chiến thần! Sát thần! Thần hủy diệt!
Trúc Cơ đỉnh cao đã từng là cảnh giới xa không thể với tới đối với Lý Diệu, khi đó “Yêu Đao” Bành Hải chỉ cần nhổ xuống một sợi tóc cũng có thể chém hắn thành trăm mảnh!
Nhưng mà hôm nay, hắn đã có khả năng hấp dẫn được sự chú ý của một người tu chân Trúc Cơ đỉnh cao khác, đồng thời có tư cách đấu với đối phương một trận.
Đây gọi là nhiệt huyết sôi trào, tâm thần khuấy động.
- Ầm!
Lý Diệu lao tới nhanh như chớp.
Sau 0,5 giây, hắn ào ào bay trở về, liên tiếp va nát mấy khối núi đá.
Diêm Quân hừ lạnh xem thường.
Bỗng nhiên khóe mắt Diêm Quân co rụt lại, phía dưới gò má xuất hiện một dòng đỏ dài nhỏ, một giọt máu tươi uốn lượn bên khóe miệng.
Lý Diệu từ trong đá vụn nhảy ra, bất mãn phun ramột ngụm máu đen, nhếch miệng cười to.
Diêm Quân chậm rãi liếm vết máu ở khóe miệng, vẻ mặt vô cùng sinh động.
- Bá.
Thân hình Diêm Quân đột nhiên biến mất, sau đó xuất hiện ở phía sau Lý Diện.
Trong chớp nhoáng, kiếm quang băm Lý Diệu thành tám mảnh, nhưng chỉ là cắn nát tàn ảnh mơ hồ.
Còn chân thân của Lý Diệu đã xuất hiện ở vị trí khác cách đó hơn hai mươi mét.
Đột nhiên, trên đầu Diêm Quân phát ra tiếng nổ, đao bên trái, kiếm bên phải, di chuyển tạo thành quả cầu đao kiếm, tia lửa văng gắp nơi.
Rất bất ngờ, đây chỉ là tàn ảnh của Diêm Quân nhằm dẫn dụ Lý Diệu.
Trong nháy mắt, chân thân Diêm Quân xuất hiện ở phía dưới Lý Diệu, vững vàng khóa chặt Lý Diệu!
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận