Hai người mãnh liệt va chạm, nhất thời bị từng làn sương mù màu trắng bao phủ, sương mù này không phải bọn họ cố ý tạo ra, mà là ở trong 0.1 giây cả hai bên vượt qua tốc độ âm thanh đã tạo thành cảnh tượng hoa lệ như vậy.
Trong nháy mắt, từ trong sương trắng bay ra mấy chục bóng người, đây là do tốc độ của song phương vô cùng nhanh tạo ra tới mấy chục cái tàn ảnh.
Tất cả tàn ảnh đều kịch liệt giao chiến ở giữa không trung.
Còn chân thân của Lý Diệu đang liều lĩnh bỏ chạy về phía biên giới chiến trường.
Sau khi chân chính đối đầu với Diêm Quân, hắn mới tự mình cảm nhận được sự mạnh mẽ của Trúc Cơ đỉnh cao, cho dù tốc độ của hắn một lần lại một lần đột phá cực hạn, nhưng khí tức của Diêm Quân giống như phủ kín bầu trời, đóng kín tất cả đường sống của hắn.
Lý Diệu chỉ có thể liều mạng, cá chết lưới rách!
- Ầm! Rầm rầm rầm.
Lý Diệu chạy trối chết giống như ở phía sau chôn vô số tinh thạch bom, Diêm Quân dùng chủy thủ tùy ý vung ra kiếm khí mà đã có uy lực mạnh mẽ đến vậy.
Tám mảnh bát giác thiết phiến lượn lờ quanh thân Diêm Quân là ám khí rất kinh khủng, dưới thần niệm thao túng, dễ dàng đột phá tốc độ gấp hai lần âm thanh nhanh hơn cả đạn, vẽ ra quỹ đạo khó mà tin nổi, luôn luôn dự đoán được đường trốn Lý Diệu xuất hiện.
Trong lúc đối địch, một tháng qua nuốt chửng lượng lớn ký ức chiến đấu của Nguyên Anh lão quái bắt đầu phát huy tác dụng, Lý Diệu giống như lão binh trải qua hơn trăm lần huyết chiến, khả năng linh cảm đối với nguy hiểm tăng lên tới đỉnh điểm!
Vừa nãy trong lúc quần đấu, Lý Diệu chọn đấu pháp lấy mạng đổi mạng một mực tiến công, phấn đấu đến quên mình.
Nhưng giờ thì ngược lại, động tác chiến thuật của hắn hèn mọn biết bao nhiêu.
Khi thì chạy trối chết, lúc thì bốn chân chạm đất vặn vẹo giống như thằn lằn, tránh thoát công kích trí mạng hết lần này tới lần khác, cứ như một con gián đánh không chết!
Kiếm khí của Diêm Quân lưu lại chi chít vết thương trên người Lý Diệu.
Tuy trên người máu me đầm đìa, giới tử chiến đấu phục bị thấm đẫm máu.
Thế nhưng, tấm chắn linh năng phải bị “công kích Trí mạng” mới vỡ vụn, dù Lý Diệu chịu thương tích khắp người, nhưng chỉ là da tróc thịt bong, tốc độ vẫn chưa hạ xuống, Lý Diệu còn đang cố gắng tìm được cơ hội phản kích!
- Leng keng leng keng leng keng keng!
Quanh thân Diêm Quân tuôn ra đốm lửa óng ánh. Ba mảnh thiết phiến bị Lý Diệu chém nát vụn!
Ngay cả ngực Diêm Quân cũng bị Lý Diệu đạp một cước!
Diêm Quân phát ra tiếng cười gằn xem thường, lưỡi thiết phiến vỡ vụn còn chưa rơi xuống đất. Tốc độ đột nhiên tăng lên, mạnh mẽ xẹt qua người Lý Diệu.
Thân hình Lý Diệu run lên, liên cứ kiếm ở tay phải miễn cưỡng chặn chủy thủ của Diêm Quân, nhưng không còn cách nào ngăn cản thiết phiến cắt vào, phần bụng Lý Diệu cảm giác đau nhức và tê liệt, căn bản không có cách khống chế cơ thể, bay ngược ra ngoài mấy trăm mét, ầm ầm rơi vào tảng đá, máu tươi nhiễm đỏ không khí, ngay cả bụi cũng biến thành màu đỏ.
- Bạch! Bạch! Bạch!
Tám vết máu tươi ở trên người Lý Diệu bắn ra, hắn bị thiết phiến cắt rất sâu.
- Răng rắc! Răng rắc!
Hổ khẩu của Lý Diệu nổ tung, huyết nhục hầu như mài nát, nhưng hai cánh tay vẫn còn gắt gao nắm lấy liên cứ kiếm cùng rung động chiến đao.
Tuy nhiên hai cái pháp bảo phổ thông này không thể chịu đựng lượng lớn linh năng truyền vào trong thời gian dài cùng cường độ chiến đấu cao.
Liên cứ kiếm bị bẻ gẫy, lưỡi cưa rủ xuống giống như rắn chết.
Rung động chiến đao chia năm xẻ bảy, các loại cấu kiện nổ ra tứ phía.
Lý Diệu cắn răng, muốn đưa tay rút phần thiên chiến phủ phía sau lưng, thế nhưng ngay cả nửa đầu ngón tay cũng không thể động đậy.
Diêm Quân cầm chủy thủ, lạnh lùng nhìn Lý Diệu, bước từng bước tới.
Lý Diệu cười thảm, tay trái từ từ di chuyển ra phần thiên chiến phủ. Tay phải vô cùng khó khăn rút ra một cây chủy thủ từ bên hông, nhưng vẫn không thể át chế sự run rẩy.
Khoảng cách giữa hai người chỉ còn năm mươi mét.
Thiết phiến màu đen lượn lờ quanh thân Diêm Quân đã tăng đến mười mấy mảnh, tốc độ rất nhanh, kéo ra những tia sáng màu đen nhanh như chớp.
Diêm Quân bước lên một bước, bỗng nhiên con ngươi co rút lại, duy trì cái tư thế giơ chân đó mà vội vã lui ra ngoài mấy chục mét.
Sau khi một mực thối lui ra ngoài trăm thước, Diêm Quân mới nhìn chăm chú Lý Diệu, rồi ngoảnh mặt rời đi.
- Hô...
Mãi đến khi bóng lưng của Diêm Quân biến mất ở sau nham thạch cao vót, Lý Diệu mới thở phào nhẹ nhõm, vẻ đầy mặt cụt hứng.
Thất bại trong gang tấc.
Diêm Quân thật không hổ là siêu cấp tinh anh từ nhỏ đã ma luyện ở trong bí tinh, không thể ngờ linh cảm của Diêm Quân lại nhạy cảm với nguy hiểm đến mức độ như thế!
- Bạch! Loạch xoạch!
Đinh Linh Đang, đội trưởng Hồng Đồng, “Yến Tử” Yến Dương Thiên, “Người câm” Ba Vĩ Kỳ, “Vỏ đạn” Lãnh Tử Minh từ bốn phương tám hướng trong khe hở chui ra.
Lý Diệu nhảy lên loạn thạch, hà hơi vào lòng bàn tay, hai tay xoa vào nhau, bắt đầu nhanh chóng duy tu liên cứ kiếm cùng rung động chiến đao bị hao tổn nghiêm trọng, làm gì còn bộ dáng bị thương nặng, sống dở chết dở.
Miệng vết thương bị hắn dùng bắp thịt mạnh mẽ dán kín lại.
Vừa nãy dáng vẻ run rẩy nắm chủy thủ dĩ nhiên là Lý Diệu tỉ mỉ ngụy trang!
Còn nơi này là địa điểm tụ họp vừa mới thương lượng xong của chiến đội Thanh Đồng, là nơi bọn họ chuẩn bị phục kích Diêm Quân.
Chỉ cần Diêm Quân bước thêm hai bước, đi tới cách Lý Diệu 47m, ngoại trừ Lãnh Tử Minh, bốn người khác sẽ bất ngờ phát động tấn công.
Cho dù Trúc Cơ cao cấp cũng phải bó tay.
Chỉ tiếc, đối phương chẳng biết làm thế nào mà thấy được kẽ hở, vội vã chạy trốn!
- Đinh Linh Đang, đây là động lực quyền sáo chuẩn bị cho ngươi. Vỏ đạn, hai khẩu súng trường này để cho ngươi, thật không tiện, súng ngắm chỉ có một khẩu, tranh đoạt thực sự quá kịch liệt, cho nên ta không tham dự, có điều ngoại trừ hai súng trường này ra, ta còn cướp được những linh kiện khác, chỉ cần cải tiến một chút, miễn cưỡng có thể đạt đến độ chính xác và uy lực bằng 60% của súng ngắm.
- Người câm, đây là của ngươi, dụng cụ tăng cường sóng não, đội ở trên đầu có thể tăng sức chiến đấu tinh thần của ngươi hơn 10%!
- Đội trưởng sức khỏe khá lớn, vừa vặn thích hợp dùng phần thiên chiến phủ, còn cây chủy thủ này dành cho Yến Tử!
Lý Diệu một bên duy tu, một bên phân phối pháp bảo.
Nhìn hai tay hắn tung bay, tuy thương tích khắp người nhưng dáng dấp lại giống như không có chuyện gì xảy ra, tất cả mọi người có chút sững sờ.
Chỉ chốc lát sau, “Người câm” Ba Vĩ Kỳ mới lẩm bẩm:
- Vừa nãy ngươi bảo trong vòng một tháng ngươi nuốt chửng sáu mươi tám đoạn mảnh vỡ ký ức của Nguyên Anh lão quái, ta vốn còn có chút không tin.
- Hiện tại, ta tin rồi!
- Chỉ là Trúc Cơ kỳ cấp trung, nhưng có thể kiên trì một lúc lâu dưới tay Diêm Quân- một Trúc Cơ đỉnh cao, đánh đến túi bụi như vậy mà vẫn còn nhảy nhót tưng bừng, thậm chí thiếu chút nữa đã dẫn đối phương vào cạm bẫy...
- Tiểu tử ngươi thật sự không hơn không kém quái vật bao nhiêu đâu.
Ở ngoài 5km.
Diêm Quân nhìn như nhãn nhã đi bộ, nhưng tốc độ lại nhanh vô cùng.
- Kền kền Lý Diệu, trong mấy tháng ngắn ngủi đã tiến bộ nhiều đến vậy, ngay cả ta toàn lực ứng phó cũng không thể nháy mắt giết chết ngươi, thật bất ngờ.
- Xem ra trong Tinh Tuần giả ngoại lai lại có cao thủ.
- Nếu như ta tiếp tục bước ra ba bước, những thành viên còn lại của chiến đội Thanh Đồng đang ẩn nấp trong khe hở chắn chắn sẽ đi ra làm khó dễ.
- Hừ, coi như các ngươi có mai phục, nhưng chỉ là tay không, còn ta có một cây chủy thủ trong tay, dù cho rơi vào cạm bẫy, cũng chưa chắc bị đánh chết.
- Chỉ là ta không muốn dây dưa cùng các ngươi thôi, tuyệt đối không nên cho rằng, ta thật sự sợ các ngươi!
Đang lúc này, một thanh âm “răng rắc” cực kỳ nhỏ bé truyền vào trong tai Diêm Quân.
Diêm Quân sững sờ, sắc mặt nhất thời trở nên cực kỳ khó coi, hãi hùng giơ chủy thủ lên.
Trên chủy thủ có một vết nứt nhỏ bằng đường tơ kẽ tóc đang không ngừng lan tràn ra.
- Răng rắc!
Diêm Quân nhẹ nhàng vung lên, chủy thủ hoàn toàn nứt toác, chỉ còn cán đao đang nắm ở lòng bàn tay.
Vết sẹo trên mặt Diêm Quân giống như rắn độc không ngừng vặn vẹo, một giọt mồ hôi lạnh từ trên trán rơi xuống, môi hơi mấp máy.
- Đây là...
- Rốt cuộc là hắn làm hỏng vũ khí của ta từ lúc nào?
- Kền kền Lý Diệu xuất thân luyện khí sư, lẽ nào trình độ của hắn đã tinh thâm đến mức liều mạng làm vũ khí của bản thân nổ tung, lợi dụng lúc đó để âm thầm lặng lẽ phá hoại vũ khí của ta?
Nếu như vậy, ngoại trừ thiết phiến lượn lờ quanh thân ra, Diêm Quân vốn không còn trang bị gì cả.
Ơ dưới tình huống bốn tên Tinh Tuần giả vây công, đặc biệt còn có Đinh Linh Đang - luyện thể giả am hiểu tay không nhất, Diêm Quân không hề chắc chắn có thể chạy thoát!
Diêm Quân nheo mắt lại, vết đao trên mặt rung động hồi lâu, sau đó mới phun ra một ngụm trọc khí, nhếch miệng khẽ cười.
- May mà kền kền Lý Diệu này là người phe mình!
- Nếu như ở trong yêu tộc có nhân vật đáng sợ như vậy, vậy hành trình đi chí viễn tinh lần này quả thật quá nguy hiểm!
Diêm Quân nở nụ cười, tiện tay vứt chủy thủ vỡ vụn qua một bên, vỗ tay một cái, cảm nhận được gợn sóng linh năng bốn phía, hai tay chắp sau lưng, lao về phương hướng có gợn sóng linh năng kịch liệt nhất.
Chưa đầy một giây sau, từng tiếng thốt lên kinh ngạc kèm theo sự tiếng la thảm thiết vang lên!
…
Sau khi sáu người tập kết xong xuôi, đồng thời có được lượng lớn pháp bảo, chiến đội Thanh Đồng đã không còn phạm vào bất kỳ sai lầm nào.
Bọn họ là một trong những tổ đội có tốc độ nhanh nhất.
Sáu người dọc theo phương hướng ngược kim đồng hồ, từ biên giới Thiên Sơn vực một đường quét ngang, tất cả Tinh Tuần giả lạc đàn đều không phải đối thủ của bọn họ.
Chờ tất cả chiến đội đều đã tập trung lại với nhau, bọn họ mới thử đánh giết mấy vài chiến đội xếp hạng cao.
Sau khi sống mái mấy lần, có thắng có bại, nhưng chiến đội Thanh Đồng gần như không để cho bất luận chiến đội nào vượt qua.
Một canh giờ sau, cuộc chiến phá quan kết thúc, chiến đội Thanh Đồng phi thường ngoài ý muốn xếp thứ hai, chỉ đứng sau chiến đội Lôi Hồn do Diêm Quân suất lĩnh.
Lý Diệu, Đinh Linh Đang đánh giết được 71 cùng 67 lần, xếp thứ tư và thứ sáu trong Tinh Tuần giả, trở thành hai con hắc mã lớn nhất trong một tháng bế quan đặc huấn.
Bởi vậy, chiến đội Thanh Đồng bộc lộ tài năng, thuận lợi trở thành một trong năm chiến đội đầu tiên đi tới chí viễn tinh!
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận