Dưới bầu trời đêm lấp lánh, trong sa mạc yên tĩnh, “Thiết thần” Nghiêm Phách nói ra mỗi một chữ cũng giống như thiên thạch giáng vào lòng Lý Diệu cùng Đinh Linh Đang, nhấc lên sóng lớn mênh mông.
Lý Diệu cùng Đinh Linh Đang liếc nhìn nhau, thực lòng nói:
- Xin lỗi Nghiêm tiền bối, cho tới giờ chúng ta mới biết được, hóa ra đạo tâm của nguyên võ giả là như vậy.
- Đạo tâm...
Nghiêm Phách thở dài, chầm chậm nói:
- Năm nay ta 264 tuổi, hầu như tất cả Nguyên Anh đều xấp xỉ tuổi ta, tu sĩ Nguyên Anh trẻ tuổi nhất liên bang là Sa Thiên Minh cũng đã hai trăm tuổi, vì thế mọi người đều gọi chúng ta là ‘Nguyên Anh lão quái’, quái thì không hẳn, nhưng đúng là già.
- Hơn 200 năm trước, ta sinh ra ở một thôn nhỏ nằm sâu trong đại hoang, cả thôn đều dựa vào khai thác một cái mạch kiếp mỏ tinh thạch mà sinh sống, cha mẹ ta là thủ vệ do Ma Quyền môn phái đến ở trong thôn.
- Hơn 200 năm trước, yêu tộc trong Thiên Nguyên giới chưa bị diệt trừ toàn hoàn, ở nơi sâu trong đại hoang trải rộng rất nhiều hang động đại yêu và yêu quốc, hai phe song phương có công có thủ, mỗi ngày thường xảy ra ác chiến.
- Bởi vì nhân tộc chưa khống chế toàn bộ đại hoang, thú triều huyết yêu giới xâm nhập càng thêm thuận tiện, bọn chúng có thể ung dung tập kết ở nơi không người, sau đó hội tụ thành ngàn vạn đại quân rồi lấy tư thái hủy thiên diệt địa đi tới, nuốt chửng tất cả những thứ nhìn thấy.
- Trước khi mười tuổi, ya đã trải qua mấy chục lần thú triều bạo phát, có khả năng còn nhiều hơn so với rất nhiều người tu chân hiện tại cả đời nhìn thấy.
- Năm mười một tuổi, ta tận mắt nhìn thấy thú triều che kín bầu trời, nuốt chửng mặt đất, cũng nuốt chửng quê hương ta.
- Tuy thiên phú cha mẹ ta không tốt, nhưng đều là cuồng nhân tu luyện, sau khi được phái đến tiểu thôn lạc này, mỗi ngày điên cuồng tu luyện, khi đó bọn họ đều là Trúc Cơ cấp cao, nhưng có làm được gì?
- Vì yểm hộ thôn dân mau chóng lui lại, bọn họ nghĩa chẳng từ nan nhảy vào thú triều, kiên trì chưa tới mười phút liền bị thú triều nhấn chìm.
- Đổi lấy mười hai đứa trẻ trong đó có cả ta được viện quân của Ma Quyền môn đúng lúc cứu ra, còn tất cả thôn dân, phòng ốc cùng dê bò đều bị nuốt chửng sạch sẽ.
- Lúc thú triều thối lui, chúng ta trở lại thôn xóm thì đã không nhìn ra một tí dấu hiệu nào của việc ở đây từng có thôn xóm tồn tại, ngay cả vết máu cũng không có, tất cả đều bị thôn phệ sạch sành sanh.
- Những người trong sinh ra trong 100 năm gần đây, bao gồm cả các ngươi, đều được sinh sống trong thời đại liên bang Tinh Diệu cường đại nhất. Ở trong mắt các ngươi, hòa bình là chuyện đương nhiên.
- Nhưngphần lớn những Nguyên Anh lão quái chúng ta đều sinh ra trong niên đại ngọn lửa chiến tranh thiêu đốt tán loạn, chúng ta tận mắt nhìn thấy cảnh tượng ngày tận thế tới vô số lần lúc chúng ta còn trẻ, ai cũng không dám bảo đảm, hôm nay ngủ đi, sáng sớm ngày mai mở mắt ra, liên bang còn có thể tiếp tục tồn tại hay không?
- Cho nên chúng ta hiểu được, nếu như chúng ta không thể một lòng đoàn kết, dốc hết toàn lực, liên bang Tinh Diệu cùng văn minh Thiên Nguyên Nhân tộc thật sự rất có khả năng bị hủy diệt, thậm chí sau khi hủy diệt, thứ lưu lại không phải bia mộ, mà chỉ là phân và nước tiểu của yêu thú bài tiết ra.
- Đạo tâm? Đại đạo chi tranh?
- Dùng đao khá lợi hại hay dùng kiếm khá lợi hại, linh năng đến tột cùng là hạt, hay là gợn sóng… Trong mắt những Nguyên Anh lão quái có nhiều kinh nghiệm khi tận thế giáng lâm, những thứ này có khác nhau sao, đại đạo chi tranh là cái chó má gì?
- Dưới cái nhìn của ta, đại đạo chi tranh chẳng qua chỉ là một thứ, chính là nhân loại cùng dị tộc tranh đấu không gian sinh tồn ở trong mảnh Tinh Thần Đại Hải này.
- Chính là trận chiến sống còn giữa Thiên Nguyên Nhân tộc cùng huyết yêu giới.
- Để liên bang Tinh Diệu trở nên cực kỳ mạnh mẽ, để ngọn lửa văn minh Thiên Nguyên Nhân tộc càng thiêu càng vượng, lan khắp khắp cả toàn bộ vũ trụ! Đây chính là đại đạo của ta, đây chính là đạo tâm của ta!
- Nếu dùng đao có thể bảo vệ liên bang, bảo vệ văn minh của chúng ta, thì ta sẽ dùng đao.
- Nếu dùng nắm đấm có thể làm được, vậy ta liền dùng nắm đấm.
- Nếu dùng súng ống có thể làm được tất cả những thứ này, vậy ta không ngại dùng viên đạn gào thét kia bắn nổ tung đầu của yêu vương, yêu hoàng.
- Phần lớn lý niệm của Nguyên Anh lão quái khác đều giống như ta, cho nên chúng ta mới cam tâm tình nguyện thiêu đốt thần hồn, sinh mệnh, ngưng tụ ra đạo chủng cực kỳ quý giá, để cho những Trúc Cơ tu sĩ các ngươi sử dụng.
- Thế rồi, hiện tại hai người các ngươi lại cảm thấy giữa chúng ta tồn tại ‘Đại đạo chi tranh’ sao?
Lý Diệu cùng Đinh Linh Đang trầm mặc rất lâu, đêm khuya trong sa mạc chỉ có hai người nghiêm nghị thở dốc, liếc mắt nhìn nhau, hai người trăm miệng một lời:
- Nghiêm tiền bối, chúng ta đồng ý tiếp thu linh chủng của ngài!
Năm giờ sáng hôm sau, trong căn cứ tu luyện tầng thấp nhất dưới lòng đất.
Lý Diệu ngã chỏng vó lên trời, nằm trên một tấm kim loại, cơ thể hắn bị lượng lớn linh tuyến quấn quanh, sáu cánh tay linh giới ở bốn phía nhanh chóng qua lại.
Vách tường màu bạc vô thanh vô tức trượt ra, cánh tay linh giới từ trong vách tường lấy ra một bình thủy tinh đông lạnh hình trụ, trong bình thủy tinh chứa một quả cầu nhỏ tỏa ra ánh sáng trắng chói mắt.
Đây chính là linh chủng của Nguyên Anh lão quái.
Sau khi nhẹ nhàng đặt bình thủy tinh hình trụ lên trán Lý Diệu, mấy cánh tay linh giới khác lập tức lấy ra từng cái kim loại vòng tròn chụp lên, cố định cái bình vào đầu Lý Diệu.
Cuối cùng, một bộ pháp bảo có thể thả ra khí lưu siêu cao áp đặt vào phía sau.
- Lý Diệu, chuẩn bị xong chưa, có thể sẽ có hơi đau.
Âm thanh ôn hòa truyền đến.
Lý Diệu hít sâu một hơi, làm thủ thế “Không thành vấn đề”.
- Được rồi, linh chủng rót vào, đếm ngược bắt đầu từ năm, năm, bốn, ba, hai, một, truyền vào!
- Xoạt!
Một tiếng vang nhỏ vang lên, linh chủng trong bình thủy tinh hình trụ biến mất không còn tăm hơi.
Lập tức, Lý Diệu kêu thảm, tất cả gân xanh quanh thân nổi lên, hai mắt trợn to, trong nháy mắt vằn lên tia máu, hai tay bám vào mép giường kim loại lưu lại mười vết cào sâu.
…
10h sáng hôm sau, ở phòng trọng lực trong căn cứ tu luyện dưới lòng đất.
Trọng lực bị điều tiết đến tiêu chuẩn còn một phần mười bình thường, dưới lòng đất thổi tới một con gió nhu hòa.
Lý Diệu cùng Đinh Linh Đang gần như trần truồng, chỉ dùng vải vóc đơn giản nhất che kín chỗ tư mật, hai tay mở ra trôi nổi ở giữa không trung.
Trên cơ thể hai người có vô số nhện ngọc thạch muôn màu muôn vẻ đang bò.
Khi chúng bò, liên tục đâm ra từng điểm nhỏ trên người bọn họ, những điểm nhỏ nối liền nhau, từ từ hình thành hai bức đồ án huyền ảo phức tạp.
Ở giữa không trung, đối diện với bọn họ, trôi nổi một mỹ phụ trung niên châu tròn ngọc sáng, khắp toàn thân che kín hình xăm màu sắc sặc sỡ, hầu như không tìm được một nơi trống không, nếu nhìn kỹ lại, thậm chí ngay cả trong con ngươi mỹ phụ cũng có đầy linh văn rắc rối phức tạp, như là vô số yêu linh nhảy lên ở nơi sâu nhất trong con mắt.
Mỹ phụ trung niên nhanh chóng kết ấn, trong miệng lẩm bẩm, quanh thân lượn lờ vô số bát giác thùy mang, linh phù vàng chói lọi.
Hai tay của bà ta dẫn dắt ngàn vạn linh tia, thao túng mỗi một con nhện ngọc thạch thỏa thích sáng tác ở trên cơ thể hai người.
Khóe mắt Lý Diệu cùng Đinh Linh Đang co giật, gắt gao cắn môi, cố gắng để không phát ra tiếng kêu rên.
Vừa nãy linh chủng rót vào đã đủ đau đớn, không nghĩ tới vào lúc này nỗi đau xăm hình lại không thua gì so với linh chủng rót vào.
Có điều bọn họ không có bất kỳ bất mãn nào, ngược lại còn cực kỳ hưng phấn.
Bởi vì mỹ phụ trung niên trước mắt này tuổi tác thực tế đã hơn 250 tuổi, là linh văn sư mạnh nhất liên bang Tinh Diệu, “Thần bút” Tạ Linh!
Sau khi xem qua tư liệu và video chiến đấu của tất cả Tinh Tuần giả, “Thần bút” Tạ Linh tự mình vẽ linh văn cho năm người, trong đó có cả Lý Diệu cùng Đinh Linh Đang!
Linh văn sư vẽ linh văn mạnh mẽ, không phải người tu chân nào cũng có thể dễ dàng chịu đựng.
Đặc biệt “Thần bút” Tạ Linh - siêu cấp cao thủ Nguyên Anh, sáng tạo hình xăm linh văn mạnh mẽ đến mức người tu chân bình thường căn bản không chịu nổi.
Cái này cũng là nguyên nhân nghề nghiệp “Luyện thể giả” tiếp tục tồn tại.
Linh văn rất mạnh mẽ, chỉ luyện thể giả mới có thể chịu đựng và vận dụng được.
Trong video chiến đấu, Lý Diệu đã bày ra năng lực kháng đòn cùng thể phách vô cùng mạnh mẽ, khiến cho hắn có tư cách được nhận một bộ linh văn do “Thần bút” Tạ Linh tự tay khắc.
Về phần Tinh Tuần giả không nhận được linh văn thì có thể tùy ý lựa chọn hai bí bảo có giá trị liên thành trong bảo khố ở bí tinh hội, cũng không tính là quá thiệt thòi.
Theo tốc độ kết ấn càng lúc càng nhanh của “Thần bút” Tạ Linh, tốc độ bò của con nhện ngọc thạch từ từ tăng lên. Hai bức tuyệt phẩm linh văn phải dùng tới linh mực do ngàn loại thiên tài địa bảo điều chế thành, đang từ từ thành hình.
Trên người Đinh Linh Đang, từ trước ngực đến phía sau lưng bị hỏa diễm ngưng tụ thành chín con Giao Long quấn quanh, theo hô hấp của nàng, chín con Giao Long giương nanh múa vuốt, tựa hồ đang cưỡi mây đạp gió, phát ra tiếng rít gào.
Còn ở trên người Lý Diệu lại là một con Phương Hoàng mang huyết sắc cổ xưa, đập cánh muốn bay, đuổi theo gió, phượng vĩ cực kỳ dài lan tràn khắp tứ chi.
- Quát!
“Thần bút” Tạ Linh khẽ quát một tiếng, tất cả con nhện ngọc thạch nhảy ra, nhanh chóng được thu vào nhẫn Càn Khôn.
Hình xăm hoa lệ trên hai người trong nháy mắt liền hoàn toàn biến mất không còn tăm hơi, giấu ở nơi sâu nhất trong huyết nhục.
Thoạt nhìn da dẻ vẫn nhẵn nhụi trơn bóng, căn bản không nhìn ra dấu vết hình xăm.
Đây là điểm cao minh nhất của kỹ xảo “Xanh đen ẩn mặc”, linh văn ẩn giấu ở nơi sâu nhất trong huyết nhục, vừa không ảnh hưởng đến tu luyện hằng ngày, vừa không bị kẻ địch nhìn thấu hư thực.
Chỉ khi ác chiến, linh năng kích phát, linh văn mới hiển hiện ra.
Hai bức hình xăm này là do “Thần bút” Tạ Linh nhiều lần nghiên cứu tư liệu cùng video chiến đấu, căn cứ vào đặc điểm của hai người rồi tỉ mỉ nghiên cứu, sáng tạo ra linh văn hoàn toàn mới, độc nhất vô nhị, chỉ thuộc về riêng hai người bọn họ.
Linh văn của Đinh Linh Đang gọi là “Cửu Long cuồng hỏa”, dựa vào cơn tức giận của nàng để kích thích, có thể theo mức độ phẫn nộ của nàng mà gia tăng khả năng vận dụng linh năng hỏa hệ.
Càng phẫn nộ, sức chiến đấu càng mạnh, nhiều nhất có thể tăng sức chiến đấu lên hơn 30%!
Linh văn của Lý Diệu linh văn gọi là “Huyết Phượng bất tử”, dựa vào máu tươi của hắn để kích thích, máu chảy càng nhiều, linh văn kích phát càng lợi hại, lực chiến tăng lên càng lớn.
Nói cách khác, mỗi khi hắn bị thương càng nặng, sức chiến đấu sẽ càng tăng mạnh!
Đương nhiên, bất luận “Cửu Long cuồng hỏa” hay “Bất tử huyết phượng”, bản chất đều là điên cuồng kích thích khu thần kinh cùng tế bào não, kích thích ra sinh mệnh tiềm năng, giống như đạo lý thiêu đốt sinh mệnh vậy.
Nhưng làm một người tu chân, thứ bọn họ theo đuổi không phải là thiêu đốt sinh mệnh đến cực hạn, chiếu sáng cả vũ trụ hay sao?
Lúc này là 13h32.
Còn năm ngày nữa, Thiên Nguyên đại pháo sẽ phóng ra lần đầu tiên.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận