Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Hàn Quốc
  3. Từ Quý Bà Tới Hoàng Hậu
  4. Chương 26: Cuộc thi săn.

Từ Quý Bà Tới Hoàng Hậu

  • 436 lượt xem
  • 2034 chữ
  • 2021-08-27 13:17:53

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

-VÚT!

“Ngay hồng tâm, thưa Hoàng hậu!”

Raphaella reo lên đầy phấn khích làm Patrizia phải bật cười ngượng ngùng. May là kĩ năng bắn cung của nàng vẫn chưa bị thui chột. Patrizia lắc đầu, ít nhất thì nàng cũng có thể săn được thỏ, nàng lẩm bẩm như vậy.

“Có lẽ kỹ năng của ta vẫn còn.”

“Ôi tất nhiên rồi, Hoàng hậu. Người khiêm tốn quá rồi.”

Raphaella ca ngợi hết lời khiến Patrizia dần đỏ mặt. Đúng lúc đó, nàng bắt gặp bóng dáng Petronilla từ xa bước tới. Patrizia mỉm cười.

“Nil kìa.”

Trên tay chị là một chiếc bánh nóng hổi mới ra lò, làm Patrizia phải ngạc nhiên hỏi Petronilla.

“Bánh này cho ai vậy chị?”

“Bánh óc chó đấy. Em thích vị này mà.”

Petronilla nhẹ nhàng đáp, một tay lấy một miếng bánh ra và nhét vào miệng nàng. Miếng bánh giòn tan ngay trong miệng, lan ra khắp người nàng. Patrizia mỉm cười thỏa mãn và nhẹ giọng nói, “Ngon lắm. Đầu bếp này nướng bánh tốt thật.”

“Đúng không? Chị cũng nên lấy nước cho em nữa.”

“Một latte dâu tây nhé.”

“Được rồi. Mà, ngày mai cuộc thi diễn ra rồi, em chuẩn bị hết chưa?”

“Xong hết rồi. Nếu không có âm mưu gì thì cuộc thi sẽ được tổ chức ổn thỏa thôi. Em chắc là thế.”

“Nghe em nói vậy làm chị cũng mong lắm. Hy vọng là em thấy vui. Cũng đã lâu rồi em vẫn chưa cưỡi ngựa bắn cung nhỉ. Lớn lên rồi làm chúng ta khó mà làm vậy như xưa nữa.”

“Nói thực thì em cũng mong chờ lắm. Bãi săn lần này có vẻ khá rộng.”

“Vậy thì tốt.”

Petronilla cười nhẹ, rồi như vừa chợt nhớ ra, cô nói tiếp:

“À, người huấn luyện ngựa hoàng gia cũng vừa tới sớm nay, thông báo rằng Sally đã được dạy dỗ lại cẩn thận rồi. Sẽ không còn tình trạng bị cắn tay như trước nữa đâu.”

“Vậy sao? Thật tốt quá. Cảm ơn nhé, Nil. Chị đi được rồi.”

“Ừm. Em luyện tập tiếp đi nhé.”

Petronilla gật đầu rồi quay trở lại nhà bếp của Hoàng hậu. Patrizia nhìn chằm chằm bóng lưng chị rời đi rồi tiếp tục với việc luyện tập của mình. Patrizia kéo cung với vẻ mặt bình tĩnh, rồi chợt gương mặt Lucio thoáng qua tâm trí nàng.

‘Không biết người đó đã nói gì với Rosemond rồi.’

Cánh tay đang kéo dây cung chợt dãn ra, cây cung vẫn giữ nguyên như vậy. Raphaella nãy giờ vẫn đứng bên cạnh, chăm chăm nhìn Patrizia đầy ngạc nhiên, nhưng cô không nói gì nhận ra gương mặt trầm tư của nàng. Patrizia vẫn chìm vào trong suy tưởng.

Nàng chẳng biết gì nhiều, chỉ biết rằng hai người họ có một mối quan hệ rất đặc biệt. Hẳn cả hai đều gắn kết lắm, dù sao cũng đã ở bên nhau lâu như vậy. Vậy thì, mối quan hệ ấy sẽ khó mà thay đổi ngay lập tức chỉ vì những gì nàng đã nói. Thực ra, nàng thậm chí còn chẳng thật sự muốn mối quan hệ của họ đổ vỡ… nhưng nếu điều đó có thể giúp nàng phần nào thì cũng không quá tệ.

“Hoàng hậu.”

Đúng lúc ấy, một giọng nói kéo Patrizia quay trở lại. Patrizia bỏ cây cung xuống trong vô thức, những mũi tên rơi xuống đất, tay Patrizia thõng xuống. Raphaella nhìn nàng lo lắng nên Patrizia mỉm cười trấn an.

“Chỉ là tự nhiên ta mất sức thôi. Ta không sao đâu, Ngài Raphaella.”

“Người thấy không khỏe sao? Mai là thi săn rồi… Người không sao chứ?”

“Ta ổn mà, Ella. Chỉ là hơi hẫng một chút thôi.”

Nàng mỉm cười trấn an nên Raphaella liền tỏ vẻ vui mừng. Cô hỏi tiếp, “Người có muốn tập tiếp không? Cũng hai giờ rồi, ta nghĩ Người cũng nên quay lại đi.”

“Ba mươi phút nữa. Còn nhiều việc không, Mirya?”

“Thưa không. Người có thể tiếp tục luyện tập khoảng hai tiếng nữa nếu muốn.”

Mirya nói xong, Patrizia liền giương cung lên. Một tiếng động xé gió phát ra, mũi tên bắn ra liền găm thẳng vào giữa hồng tâm.

“Lại trúng tâm rồi.”

Patrizia nở nụ cười thỏa mãn.

***

Tối hôm đó, Patrizia chợt nghe phải một tiếng động lạ.

“Hm…”

Nàng trằn trọc trên giường phải vài phút vì âm thanh đó, nhưng cuối cùng không thể chịu được mà ngồi dậy. Nàng vốn đã hay mất ngủ rồi, nay thêm tiếng ồn đó càng làm việc bắt lấy giấc ngủ của nàng còn khó khăn hơn. Nàng cho gọi Mirya, cố tỏ vẻ không hề lo lắng.

“Mirya, Mirya.”

“Vâng, thưa Hoàng hậu. Có chuyện gì sao ạ?”

“Tiếng động đó là gì vậy?”

“Tiếng động?”

Mirya vào trong phòng với vẻ mặt bối rối. Cô chẳng nghe thấy tiếng động nào cả, nhưng Hoàng hậu lại nói là có. Cô hoang mang đáp lại, “Hoàng hậu, thần không nghe thấy gì cả.”

“Tai ta cũng hơi nhạy cảm chút. Thử giữ yên lặng và lắng nghe cẩn thận lại xem. Ngươi không nghe thấy gì sao?”

“…”

Nghe Patrizia nói vậy, Mirya bắt đầu nín thở và cố gắng tập trung lắng nghe. Nhưng sự thực là Mirya chẳng hề nghe được gì hết. Gương mặt cô trở nên khó hiểu và nói tiếp.

“Hoàng hậu, xin thứ lỗi nhưng thần vẫn không nghe được gì.”

“Hm…”

Patrizia lầm bầm với vẻ mặt kì lạ. Rõ ràng là nàng có nghe thấy, nhưng Mirya lại chẳng nghe thấy gì nên nàng có hơi bực một chút. Âm thanh đó rất nhỏ, khó mà nghe được gì. Có lẽ chỉ là do nàng quá nhạy cảm thôi. Nàng thở dài, quay lại với Mirya, “Ta xin lỗi, Mirya, có lẽ ta hơi nhạy cảm quá rồi.”

“Người đã mất ngủ mấy ngày nay rồi, Hoàng hậu. Cũng bởi Người tập luyện cho cuộc thi nhiều quá thôi.”

Mirya đáp với giọng như thể nàng sắp chết tới nơi rồi, vậy nên Patrizia đành mỉm cười ngại ngùng, lắc đầu nói.

“Không sao. Dù sao thì, ta cũng xin lỗi, Mirya. Làm phiền ngươi rồi.”

“Không có gì, thưa Hoàng hậu. Vài tiếng nữa là Người phải tham gia cuộc thi rồi, Người nên ngủ sớm đi. Không sẽ mệt đấy.”

“Ngươi nói phải, Mirya. Ngươi lui được rồi.”

“Vâng, thưa Hoàng hậu.”

Cô cúi đầu đầy lịch sự và rời khỏi phòng, chỉ còn lại Patrizia một mình. Nàng thở dài thật nhẹ rồi lại nằm xuống, vẻ mặt vẫn còn băn khoăn.

Phải, có lẽ chỉ là do nàng đã làm việc quá sức mấy ngày nay mà thôi.

Dù sao thì, vài tiếng nữa nàng cũng phải cưỡi ngựa bắn cung rồi. Patrizia nhắm mắt lại và cố gắng chìm vào giấc ngủ. Nàng chỉ mong ngủ thêm được một chút trước khi phải thức giấc thôi.

***

Buổi sáng của cuộc thi đã tới. Patrizia khoác trên mình bộ đồ đi săn được may đặc biệt cho ngày hôm nay. Mọi khi, nàng luôn phải mặc váy nên hôm nay, được mặc bộ đồ này cũng thật hơi kì lạ. Nàng mỉm cười với một ánh nhìn hơi bối rối, quyết định buộc tóc lên thành đuôi ngựa. Nàng rất thích thú với vẻ ngoài này.

“Hoàng hậu, Người thấy sao? Bộ đồ săn này được chính tay thợ may trưởng của Hoàng gia làm đấy. Người có thích nó không?”

“Ừ, rất tuyệt vời. Mà nó cũng thoải mái nữa.”

Patrizia gật đầu, gương mặt biểu lộ vẻ vui thích. Sau đó, Raphaella vừa kiểm tra cung và tên của Patrizia vừa nói với giọng vô cùng thỏa mãn.

“Hoàn hảo, thưa Hoàng hậu. Giờ thì kết quả ra sao chỉ còn chờ vào Hoàng hậu mà thôi.”

“Không nên là thất bại, nhưng ta cũng hơi lo.”

“Người sẽ ổn thôi.”

Raphaella bật cười khúc khích, truyền lại cung tên cho Mirya. Patrizia chăm chú nhìn vào gương, kiểm tra mình lại lần nữa, đeo ống đựng tên lên lưng. Một dáng vẻ mà đã lâu rồi nàng không được chiêm ngưỡng, và mặc dù người trong gương chắc chắn là nàng nhưng bản thân nàng cũng nghi ngờ chính mình. Nàng tự hỏi liệu mình cũng có dáng vẻ này sao.

“Hoàng hậu, tới giờ rồi ạ.”

Patrizia bừng tỉnh khỏi dòng suy nghĩ. Dù sao thì nàng bây giờ cũng là thực tại. Patrizia mỉm cười rạng rỡ và rời khỏi phòng.

Quý tộc từ thành phố, quý tộc từ địa phương và cả thành viên của Hoàng tộc, trong đó người thừa kế duy nhất của Hoàng gia – Hoàng đế Lucio là những thí sinh tham dự cuộc thi này. Patrizia nắm lấy dây cương và bắt đầu chầm chậm bước lên trước. Từ xa, nàng đã thấy được Lucio cùng vài quý tộc khác. À… Còn một người nữa.

“Hà…”

Patrizia thở dài khi nhìn thấy Rosemond. Ả ta không tham dự cuộc thi săn này, vậy ả tới làm gì? Tất nhiên, cũng chẳng phải việc của nàng quan tâm rốt cuộc hai người họ muốn thể hiện cái gì, nhưng Patrizia vẫn cảm thấy khó chịu mỗi khi nhìn thấy ả.

Tất nhiên, cũng không thể thể hiện điều này ra trước quý tộc được, vậy nên Patrizia nặn ra một nụ cười và bước lại gần chỗ hai người họ và những quý tộc khác đang đứng. Các quý tộc nhận ra nàng liền vội hành lễ, cúi đầu kính cẩn.

“Kính chào Hoàng hậu.”

“Nữ hoàng Điện hạ.”

“Vinh quang tới Ánh nguyệt của Đế chế.”

Vẻ mặt Rosemond hơi nhăn lại khi thấy sự phân biệt đối xử giữa nàng và cô ta, nhưng cũng chỉ được một thoáng chốc. Patrizia mặt khác bắt gặp thái độ liền cười thầm trong lòng, đồng thời đáp lại lời chào mấy người kia với giọng bình tĩnh, “Rất vui khi đều gặp mọi người ở đây. Ta đã luyện tập rất nhiều cho cuộc thi này, hy vọng sẽ đáp ứng được sự mong đợi của các ngươi.”

“Năng lực của Hoàng hậu ra sao đều đã được thể hiện trong lần đón tiếp sứ thần rồi kia mà. Quý tộc chúng thần chẳng còn gì để lo ngại cả.”

Patrizia bật cười ngại ngùng trước lời ca ngợi của Hầu tước Bringston – một chuyên gia quân sự, đồng thời là cha của Raphaella.

“Ta không biết phải đáp lại lời ca tụng ấy như thế nào nữa. Ta có thể mong chờ năng lực của người trong ngày hôm nay được không đây?

“Một ông già như thần có thể làm được gì cơ chứ? Giờ thì chỉ có con gái ta mới có thể đáp ưng sự mong đợi của Hoàng hậu.”

“Ngài Raphaella cũng là một quân sư tốt, nhưng vẫn chưa thể nào bằng cha nàng ấy được. Ngài khiêm tốn quá rồi.”

Những câu đối thoại thân tình này được trao đổi qua lại vài ba lần, mãi tới khi cuộc trò chuyện với quý tộc kết thúc, Patrizia mới quay sang Lucio. Nàng hỏi hắn với giọng quyết tăm.

“Dù ta đã luyện tập chăm chỉ nhưng ta lo là năng lực của mình vẫn còn xa mới đạt được kì vọng của Hoàng thượng.”

“Nàng thì, chà, chẳng cần nói gì thì nàng cũng đã làm rất tốt rồi. Ta đã nhận được những kết quả tuyệt vời trong báo cáo.”

“Cảm ơn Ngài.”

Trả lời xong, Patrizia nhìn sang Rosemond. Ả mỉm cười hờ hững, cuối cùng mới cúi chào Patrizia, “Kính chào Hoàng hậu.”

“Đã lâu không gặp, Tiểu thư Phelps. Thật tiếc là ngươi không tham dự.”

“Ta không thích những sự kiện như này, và ta cũng không biết bắn cung.”

“Thật đáng tiếc.”

Thực ra thì cũng không đáng tiếc lắm, nhưng nàng vẫn nên lịch sự. Patrizia lập tức chuyển chủ đề ngay sau khi trao đổi vài ba lời, nàng nghĩ đã đến lúc mình nên đi rồi.

“Có vẻ như sắp tới giờ rồi, Hoàng thượng. Người nên lên ngựa đi thôi.”

“Ta sẽ đi ngay.”

Lucio nói lời tạm biệt ngắn ngủi tới Rosemond rồi lên ngựa. Rosemond làm vẻ mặt tiễn biệt hắn như thể ả là thiên thần duy nhất trên đời này, và Patrizia thì hơi buồn nôn nên phải quay đầu đi ngay, dù nàng không bộc lộ ra ngoài nhiều.

Cũng không phải chuyện mới mẻ gì, và nàng cũng quen rồi, nhưng nàng khó mà thích nghi được. Theo ngay sau Lucio, Patrizia cũng trèo lên lưng Sally, tay nắm chặt dây cương và bắt đầu tiến lên trước. Bãi săn của cuộc thi là khu rừng gần Cung điện Hoàng gia.

“Hya!”

Cuối cùng, cuộc thi cũng bắt đầu.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top