Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Hàn Quốc
  3. Từ Quý Bà Tới Hoàng Hậu
  4. Chương 5: Khu vườn bí mật

Từ Quý Bà Tới Hoàng Hậu

  • 436 lượt xem
  • 1815 chữ
  • 2021-08-27 13:06:04

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Người phụ nữ đó cúi xuống nhìn nàng cùng một nụ cười rạng rỡ.

“Cô nên cẩn thận hơn chứ. Cô có sao không?” người phụ nữ đó nói.

“Ro—” Patrizia suýt chút nữa thốt ra cái tên đó, nhưng nàng vội ngậm chặt miệng lại. Không. Sự tồn tại của người phụ nữ này vẫn chưa hề được chính thức thừa nhận, cho dù là nàng có biết đến ả ta đi nữa thì Patrizia vẫn đáng lẽ là chưa được phép biết mặt ả. Nàng phải giữ bình tĩnh nhất có thể, không được hoảng loạn.

“Ro—Tôi định lấy cuốn sách về Hoàng tử Gilde. Cảm ơn cô, tiểu thư.”

“Không có gì,” Rosemond đáp. “Tiện thể thì, ta nghĩ ý cô là Hoàng tử Rogilde. Không có nhiều quý tộc biết tới tên thật của ngài ấy. Cái tên đó khá chìm.”

“…Thú vị đấy. Xấu hổ thật.” Đôi môi Patrizia càng mím chặt hơn, nàng cố để nặn nó thành một nụ cười gượng gạo.

Ánh mắt Rosemond liếc xuống bộ váy trắng trơn của Patrizia, nàng chợt thấy thật khó chịu.

“Cô chắc là một ứng viên nữ hoàng nhỉ,” Rosemond tò mò.

“…Vâng.”

“Nhưng sao cô lại ở đây? Không phải đang thi hay sao?”

“Cô có vẻ biết nhiểu nhỉ, tiểu thư.” Patrizia chỉ im lặng quay mặt đi.

Rosemond có vẻ không hề cảm thấy bị xúc phạm, ả vẫn cười tươi. “Khi cô sống trong cung điện thì tin tức cứ tự nhiên mà tới với cô thôi. Đó chỉ là một trong những tin ta nghe được mà thôi.”

“Vậy tiểu thư là nữ quan của Hoàng thượng sao?” Patrizia hỏi.

Rosemond cười thầm trong bụng trước câu hỏi ngây thơ của thiếu nữ trẻ kia. Nữ quan của Hoàng thượng? Nàng còn cao hơn cả những gì mà ứng viên này nghĩ kia, nhưng sự thật sẽ chẳng được hé lộ cho một người phụ nữ chẳng liên quan gì như cô ta đâu.

“Đại loại như vậy.” Rosemond mơ hồ nói. Nếu nàng nói thật ra thì có lẽ người ứng viên ngây thơ này có khi sẽ ngất luôn tại chỗ mất.

Đại loại như vậy. Một nữ quan phục vụ Hoàng đế vào mỗi tối mà thôi.

Patrizia nhặt cuốn sách về Hoàng tử Rogilde lên, nhanh chóng kết thúc cuộc trò chuyện. “Vậy tôi phải đi đây.”

Rosemond nhìn Patrizia đầy tò mò. “Ồ, cô đã đi rồi sao?”

“Vâng. Như tiểu thư nói rồi, tôi đang phải thi mà. Tôi chỉ đi qua đây có việc thôi.” Thực ra Patrizia đã định ở lại đây tới khi hết 3 tiếng, nhưng kế hoạch lại phải thay đổi. Nàng muốn tránh việc gặp Rosemond nhiều nhất có thể, không phải vì sợ, mà vì nàng lo là tiếp xúc với ả nhiều quá sẽ bẩn cả tâm hồn.

Patrizia không thể cứ tấn công ả ta để trả thù được. Trong bất cứ trường hợp nào, nàng đều không mong được biết Rosemond. Patrizia vội vã rời thư viện, giữ khoảng cách với ả phi tần nhiều nhất có thể.

Patrizia đi lang thang trong vườn, cuốn sách về Hoàng tử thừa kế Rogilde vẫn còn trên tay. Thời gian trôi đi, Patrizia hoàn toàn được ở một mình, dù sao nữ quan của nàng cũng bị cấm đi theo khi đang trong thời gian thi.

Patrizia suy nghĩ xem nên dành thời gian ở đâu và quyết định tới khu vườn này, nơi yêu thích của nàng ở tiền kiếp. Đây là một nơi bí mật mà không nhiều người biết tới. Trước đây, khi nàng tới Cung điện Hoàng gia để thăm chị gái, nàng cũng thường tới đây hưởng thụ.

Như mọi khi, không có ai khác trong vườn cả, sự yên bình này như thể đang gột rửa tâm trí nàng. Nàng vẫn luôn ưa thích những nơi yên tĩnh. Patrizia ngồi xuống một cái ghế gỗ gần đó và mở cuốn sách ra. Nàng nghĩ 3 giờ có lẽ là đủ cho Patrizia đọc xong cuốn sách này.

Hoàng tử Rogilde là hoàng tử kế ngôi tiền nhiệm của Đế chế Mavinous. Ngài là người vô cùng tài giỏi trong công việc chính trị, tuy nhiên, trong cuộc sống nơi hậu cung của ngài lại rất tàn bạo và đồi trụy. Hoàng đế, cha của hoàng tử sau khi suy nghĩ và cân nhắc rất nhiều, đã tước quyền của con trai ông.

Patrizia mới chỉ đọc được nửa cuốn sách nhưng mí mắt nàng đã bắt đầu sụp xuống. Nếu nàng ngủ gật bây giờ thì sẽ lỡ mất bài thi mất. Nếu chuyện đó xảy ra, mọi người chắc chắn khi đi tìm sẽ bắt gặp nàng đang ngủ gật cùng cuốn sách trên tay. Ý nghĩ đó thật sự đáng xấu hổ.

Nàng vội đứng dậy, lấy hai tay vỗ vỗ vào má. Cách tốt nhất để tỉnh táo là phải đi lại thôi.

Nàng bắt đầu đi lang thang trong vườn, bước qua một cái ao nhỏ cùng những bồn hoa hồng đang nở rộ xung quanh. Patrizia thích thú ngắm nhìn sắc hoa đủ rực, chỉ cho tới khi chợt nhớ về cuộc gặp gỡ của nàng với Rosemond trước đó.

Một ả đàn bà đã từng là tình địch của Petronilla, có dính líu tới sự hủy diệt của gia tộc Grochester. Dù không có bằng chứng xác thực về chuyện đó, nhưng cô ả là phi tần của Hoàng đế, là người duy nhất thích hãm hại Petronilla ngây thơ mà thôi.

Patrizia trầm ngâm nhìn những đóa hoa hồng đang bung nở, cùng lúc đó, một vài tiếng bước chân vang lên. Nàng chợt nắm chặt lấy ngực mình. Liệu có phải có người đang đi tìm nàng không?

Nàng chẳng làm gì sai cả nhưng vẫn vô thức trốn sau những bụi cây. Chẳng rõ vì sao nhưng tự nhiên nàng có cảm giác là mình đã vô tình tìm ra nơi bí mật của một người nào đó, và chợt thấy sợ hãi.

Chủ nhân của những bước chân đó xuất hiện, và nàng suýt chút nữa phải kêu lên kinh ngạc.

“Là Hoàng thượng…!”

Patrizia vội ngồi thụp xuống đằng sau bụi cây, hai tay che lấy miệng để khỏi thốt lên kinh ngạc. Nàng không rõ vì sao nhưng nàng không muốn bị tìm thấy đang ngồi đây. Patrizia nắm chặt lấy lồng ngực mình, cố gắng giữ cho trái tim đang đập thình thịch bình tĩnh lại, rồi từ từ quay lại nhìn trộm Hoàng đế. Cũng không có gì đáng ngạc nhiên nếu hắn, chủ nhân cung điện có mặt ở đây cả, nhưng nàng không nghĩ là hắn lại ở đây một mình.

Nhưng sao hắn lại ở đây? Cũng không quá bất bình thường nếu hắn ra ngoài đi dạo trong lúc đợi, nhưng khu vườn này khá xa so với nơi được tổ chức thi tuyển chọn. Liệu có phải khu vườn này có ý nghĩa đặc biệt với hắn không? Patrizia chăm chú nhìn hắn đầy khó hiểu.

Hắn cứ đứng im một chỗ một lúc lâu như thể đang suy nghĩ nhiều lắm. Biểu cảm trên gương mặt hắn cứ thay đổi từ cái này sang cái khác. Có lúc, hắn nhíu mày như vừa nhớ lại kí ức gì tệ lắm, nhưng lúc khác, khóe miệng hắn lại cong lên như hồi tưởng tới một kí ức khác vui vẻ hơn.

Patrizia hoàn toàn không biết hắn đang nghĩ gì—mà nàng cũng chẳng muốn biết, thành thực mà nói—nhưng nàng vẫn phải đi qua chỗ hắn đang đứng để quay về nơi tổ chức bài thi. Nàng lo lắng cắn môi, tự hỏi liệu chuyện gì sẽ xảy ra nếu hết giờ.

May thay, Hoàng đế chắc đã ngắm cảnh đủ nên hắn liền rời đi. Patrizia ló ra từ bụi cây, thở phào may mắn khi thấy không còn ai đứng đó nữa.

Nàng đã phải trốn dù cũng chẳng có lý do gì phải trốn cả. Chợt thấy hơi ngại, nàng phủi váy đi rồi mau chóng quay trở lại cung điện.

***

Ba tiếng đồng hồ kết thúc. Tất nhiên là Patrizia không biết câu trả lời. Nàng nghĩ có lẽ Hầu tước Grochester cũng từng nói với nàng câu trả lời ở kiếp trước rồi, nhưng đã ba năm trôi qua rồi, vậy nên nàng quyết định trả lời bừa.

Nàng nhấc cây bút lông nhím lên và viết “Tình yêu” và mẩu giấy. Đến với ngươi như một con cừu, lướt qua ngươi như một con diều hầu, và bước qua ngươi như một hòn đá. Đó là tình yêu. Mềm mại như một con cừu, cũng nhanh và sắc như diều hâu.

Nhưng khi đi quá xa với tình yêu, người đó sẽ chịu đau đớn như đá. Patrizia chưa từng yêu ai, nhưng nó chính là tình yêu mà Petronilla đã trải qua trong tiền kiếp. Tình đầu êm ái như cừu, rồi vội vã trôi đi, và cuối cùng là cái kết đau đớn.

Vẻ mặt Patrizia tối sầm đi khi nhớ lại những kí ức về chị.

Công tước Witherford kiếm tra từng câu trả lời một. “Hmm… chỉ có một người trả lời đúng.”

Cả sảnh xì xầm bàn tán. Patrizia chẳng mong mình là người trả lời đúng. Một lát sau, Công tước Witherford công bố người đó.

“Chúc mừng ứng viên nữ hoàng Tricia. Ngươi là người duy nhất trả lời đúng.”

***

“Ta cứ ngỡ ngươi đúng cơ,” Raphaella nói khi hai người trở về phòng cô ấy.

Patrizia mỉm cười. Nàng không được thông minh như vậy. “Chà, tiểu thư Tricia thông minh lắm. Ta cũng biết nàng ấy sẽ trả lời đúng thôi.”

“Đúng thật. Nhưng cái đó ai mà nghĩ ra được cơ chứ?”

Nó tới với ngươi thật mềm mại, nhưng lại lướt qua ngươi nhanh như một con diều hâu. Khi ngươi đi quá xa, ngươi sẽ đau đớn nhận ra như một phiến đá. Đáp án là thời gian.

Patrizia nghiền ngẫm về câu trả lời ấy. Ba năm trước quả là một quãng thời gian yên bình. Rồi ba năm sau là một chuỗi những sự kiện đầy khủng khiếp. Và giờ những kí ức đau đớn ấy thật giống với một hòn đá.

Patrizia cười cay đắng trước câu trả lời đúng đó. “Ta không biết ai đã ra câu đố này, nhưng công nhận nó cũng đúng thật.”

“Ta cũng đồng ý,” Raphaella nói. “Dù sao thì, bài thi cuối cùng nữa là xong rồi.”

“….”

Đôi môi Patrizia cong lên thành nụ cười. Sau bài thi cuối cùng này là nàng được về nhà rồi. Tuy nhiên, chuyện không mong muốn ấy cũng có thể xảy ra. Sau cùng thì, ở tiền kiếp, không chỉ Tricia trả lời đúng mà cả Nilla nữa.

Nhưng hôm nay, Patrizia không trả lời đúng, vậy nên gần như là chắc chắn tiểu thư Tricia được chọn làm hoàng hậu rồi.

“Chỉ có tiểu thư Tricia trả lời đúng, mà gia đình nàng ấy cũng là cao quý nhất trong số các ứng viên nữa. Nếu nàng ấy trở thành Hoàng hậu thì cũng chẳng bất ngờ.”

Patrizia thực sự mong thế. Nàng quá mệt với nơi này rồi; mệt mỏi với Hoàng đế, tiểu thư Phelps, và cả cái ngôi hoàng hậu xui xẻo nữa. Patrizia tự nguyện đi thay chị chỉ để đề phòng, nhưng nàng cũng thực sự mong là số phận sẽ tha cho nàng.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top