Bài thi cuối cùng cũng tới, và Patrizia vẫn giữ vừng quan điểm của mình. Hai bài thi đầu tiên tuy có khiến nàng gặp nhiều khó khăn, nhưng giờ, nàng thấy bản thân càng cần phải mạnh mẽ vã tự tin đối đầu với những điều sắp tới hơn.
Patrizia bình tĩnh nhìn Hoàng đế khi hắn đứng lên, chuẩn bị công bố chủ đề cuối cùng. Cái nhìn lạnh lẽo của hắn vẫn chẳng khác nào mọi khi, cũng như chẳng khác ở tiền kiếp là mấy. Nếu như từng có bất kì hơi ấm nào trong đôi mắt ấy, thì nó cũng là chỉ dành cho Rosemond, và hắn dường như chẳng thèm để Petronilla vào mắt nữa kia. Patrizia nhận ra bản thân lại chìm vào quá khứ lần nữa, nàng cắn chặt môi để kiếm cơn tức giận cũng như nỗi buồn đang trực dâng trào trong nàng.
“Ta sẽ công bố cuộc thi cuối cùng.” Lucio nói. Chẳng có tới một từ ngữ thừa nào đại loại như lời động viên tới những ứng viên đã phải vất vả vượt qua hai thử thách đầu tiên cả. Hiển nhiên rồi. Patrizia dễ dàng vượt qua được chuyện này; chẳng có gì là đáng ngạc nhiên cả.
“Trong suốt lịch sử, Hoàng hậu đã luôn là người sẽ cùng đồng hành với Hoàng đế,” Lucio nói. “Đó là lý do vì sao, sức khỏe của Hoàng hậu gần như là điều quan trọng nhất.”
Thật toàn những điều vớ vẩn. Patrizia khó mà kìm được một nụ cười nhạo. Hắn chẳng bao giờ quan tâm tới sức khỏe của hoàng hậu cả, chỉ có phi tần của hắn mà thôi. Khi Petronilla bị ốm, Lucio còn chẳng thèm tới thăm, nhưng khi Rosemond chỉ ho một cái thôi cũng đủ làm hắn gọi cả bác sĩ hoàng gia tới…
Patrizia cố ngăn cơn giận dữ lại. Nàng chỉ còn phải chịu điều này một ngày nữa thôi.
“Bài thi cuối cùng sẽ là kiểm tra sức khỏe của ứng viên hoàng hậu.”
Thật kì lạ. Hoàng đế chẳng lẽ lại chọn người dựa vào sức khỏe, thay vì trí tuệ, năng lực, hay gia thế hay sao.
“Các y sĩ hoàng gia giờ sẽ kiểm tra từng người một.”
Patrizia vô cùng bất ngờ: Chủ đề này không giống với những gì cô nhớ. Vậy là quá khứ đã thay đổi.
Nàng cố che giấu sự ngạc nhiên của mình. Rõ ràng là bài thi thứ nhất và thứ hai đều giống…vậy mà bài thứ ba lại khác. Như vậy là sao? Patrizia khó mà giấu nổi sự bối rối khi một y sĩ tới đứng trước mặt nàng. Chuyện quái gì vậy?
“Bắt đầu kiểm tra.”
Bốn ứng viên còn lại đều hoang mang trước chuyện này, nhưng Hoàng đế và cả bốn quý tộc kia đều bình tĩnh quan sát. Patrizia hơi do dự ngồi xuống ghế để kiếm tra. Nàng chẳng thể tin được đây lại là bài thi cuối cùng. Người y sĩ bắt đầu kiểm tra, chắc chắn là thực tại rồi.
Sau một lúc, cuộc kiểm tra sức khỏe đã hoàn thành. Thử thách cuối cùng kết thúc mà Patrizia cũng như các ứng viên khác còn chẳng phải nói gì. Có lẽ ai nấy đều thấy kì quặc cả.
“Kết quả sẽ được thông báo vào tối nay, năm ứng viên nữ hoàng hãy đợi ở phòng,” Hoàng đế kết thúc bằng giọng cứng nhắc. “Vậy thôi.” Không nhìn họ lấy một cái, hắn sải bước ra ngoài hành lang.
Patrizia cũng rời đi trong sự rối bời, nàng nhận ra, nàng sẽ còn phải vật lộn nhiều với việc thay đổi tương lai này.
***
“Không thể nào kiểm tra nhanh như vậy được,” Patrizia lẩm bẩm.
Không nghe thấy những lời vừa rồi, Raphaella nhấc tách trà lên. Buổi tối cuối cùng là ứng viên nữ hoàng, cả hai thiếu nữ trẻ đều quyết định sẽ ở lại phòng Raphaella trò chuyện và uống trà.
“Dù chủ đề đó khá kì lạ nhưng Hoàng đế cũng không phải không đúng,” Raphaella nói. “Hoàng hậu là người trụ cột trong việc hỗ trợ hoàng đế. Nhưng…vẫn khiến ngươi lo lắng nhỉ?”
Patrizia mỉm cười. “Ngươi là hiệp sĩ kia, ta chắc chắn ngươi sẽ có điểm cao nhất thôi.”
Raphaella lắc đầu quầy quậy như phủ nhận. “Chuyện đó liên quan gì cơ chứ?”
“Có liên quan chứ. Trong khi bốn ứng viên khác, kể cả ta, dành thời gian rảnh để ngồi thưởng trà và trò chuyện, thì ngươi lại luôn đi luyện tập. Hiển nhiên là ngươi khỏe hơn bọn ta rồi.”
Raphaella nhíu mày, nhè nhẹ lắc đầu. “Đừng nói những chuyện kinh khủng như vậy, Rizi. Ta không muốn làm hoàng hậu đâu. Ngươi biết mà.”
“Chà…chuyện đó đâu có thuộc quyền quyết định của chúng ta.”
Cho dù là ai được chọn đi nữa thì cũng phải chấp nhận số phận đó. Dám từ chối vị trí ấy tương đương với tội báng bổ Hoàng tộc.
Raphaella khi nãy còn nhìn chằm chằm vào hư không, chợt quay sang Patrizia nói. “Ta tự hỏi sẽ mất bao lâu mới có kết quả đây?”
“Họ nói là tối nay, có lẽ là vài tiếng nữa,” Patrizia nói. “Ah…sau đó thì những ứng viên khác sẽ được về nhà.”
Nàng thật sự hy vọng mình sẽ là một trong số đó. Nàng lấy ngón tay nghịch chiếc tách trà đã cạn. Dù kết quả là gì đi nữa, nàng vẫn sẽ tự an ủi rằng, ít nhất thì ngày mai mình sẽ được gặp chị.
“Ta nên đi thôi,” Patrizia nói. “Ta đã chiếm thì giờ của ngươi quá lâu rồi, ngươi nên nghỉ ngơi đi, Ella.” nàng từ từ đứng dậy.
“Đằng nào mai ta cũng về nhà thôi, ở lại đây chút nữa đi,” Raphaella nói bằng giọng buồn bã.
“Ta không muốn thất lễ mà bắt ngươi phải chịu—” Patrizia nói, đúng lúc đó cửa bật mở. Không một tiếng gõ cửa nào cả, Raphaella trố mắt nhìn ra cửa.
Đó là Mirya.
Patrizia khó hiểu nhìn cô. “Chuyện…chuyện gì vậy, Mirya?”
“Tiểu thư, thần…” nữ quan đó nói, rồi cô ấy liếc nhìn Raphaella. Raphaella mở to mắt nhìn lại. Sau một khoảng thời gian im lặng, Mirya lấy lại hơi và nói tiếp. “Đã có kết quả rồi ạ.”
“Ah…” Patrizia và Raphaella cùng hít thật sâu. Sớm hơn họ nghĩ.
Patrizia đặt một tay lên trái tim đang bắt đầu đập liên hồi. “Là ai vậy?” nàng bình tĩnh hỏi nhưng bên trong đang là cả một cuộc chiến. Mirya hết nhìn Patrizia rồi lại tới Raphaella, Patrizia chợt thấy lo lắng khi thấy vậy.
Không. Lẽ nào lại là…?
Patrizia vô thức cắn môi, cuối cùng, Mirya nói.
“Chúc mừng người, ứng viên Patrizia.”
Tim Patrizia như rớt xuống sàn cái bịch. Nàng nhìn chằm chằm nữ quan ấy một cách khó hiểu.
Mirya, nói với giọng khẽ khàng hơn hẳn. “Không, từ giờ phải là Hoàng hậu mới đúng.”
Dự cảm không lành của Patrizia đã đúng. Về cái nỗi xúi quẩy này.
Nàng ngạc nhiên, nhưng không quá mức ngạc nhiên tới vậy. Có lẽ, một khắc nào đó trong tâm trí, nàng đã đoán trước được chuyện này. Tuy nhiên, điều khiến nàng ngạc nhiên là dù điểm của nàng trong hai bài thi đầu chắc chắn là không cao. Có nghĩa là trong bài thi sức khỏe, Patrizia đã đạt điểm tốt…
Nhưng nàng cũng không thể nào xóa đi mối nghi hoặc khó chịu này. Bài thi thứ ba khác với quá khứ, và bản thân bài thi rõ ràng đã không bình thường rồi. Hẳn phải có một lý do nào đó mà nàng mới đột nhiên có điểm cao như vậy trong bài thi đó. Có lẽ là do sức khỏe của Patrizia vượt trội hơn chăng? Nhưng cũng thật vô nghĩa. Liệu thể chất giữa các thiếu nữ độ tuổi 18 tới 20 có thực sự khác nhau tới vậy không? Nỗi nghi ngờ cứ vậy đè nặng lên Patrizia.
Giờ nàng đã trở thành hoàng hậu.
***
“Tiểu thư Patrizia, là thần, Mirya đây. Thần có thẻ vào không ạ?”
“À, vào đi, Mirya.”
Nữ quan của nàng bước vào phòng cùng nét mặt rạng rỡ. Dĩ nhiên rồi, được phục vụ cho ứng viên trở thành hoàng hậu là một vinh hạnh. Patrizia tự hỏi liệu Mirya có biết nhiều về tin đồn trong cung điện không…nàng không thể tưởng tượng được nếu có một nữ quan không quan tâm tới chúng, và cảm xúc Patrizia lại tụt xuống.
“Chúc mừng người lần nữa, tiểu thư Patrizia,” Mirya nói. “Từ lần đầu thần gặp người, thần đã rất ấn tượng với người. Thần rất vui khi được tiếp tục phục vụ người.”
Trong khoảnh khắc đó, trái tim Patrizia lại đập mạnh. Mirya, người đã từng phục vụ Petronilla, là người phụ nữ tốt bụng và trung thành nhất. Khi để ý thấy biểu cảm như vỡ vụn của Patrizia, Mirya xấu hổ nói.
“Ah, thần nói gì không đúng sao…”
Patriza bước lại gần và chợt ôm lấy Mirya, đôi mắt cô nữ quan lại càng mở rộng đầy ngại ngùng hơn. Patrizia giữ chặt lấy Mirya một lúc rồi mới thả cô ra, nhanh chóng nói.
“Ta sẽ cố gắng,” Patrizia thề. Nàng sẽ cố gắng, và dành chiến thắng. “Cảm ơn người,” Patrizia nói tiếp. Nàng sẽ không bao giờ để Mirya phải chết tức tưởi lần nữa.
“Không có gì đâu ạ. Cảm ơn người rất nhiều,” Mirya thì thầm đầy dịu dàng và mỉm cười. Rồi cô chợt ngẩng mặt lên như nhớ ra điều gì. “Oh, tiểu thư Patrizia. Thần có nhận được một lá thư từ dinh thư Grochester. Chị gái người rất mong được gặp người.”
Patrizia khựng lại một lúc. Tiểu thư Petronilla. Patrizia dù gì cũng đã làm hoàng hậu rồi, kể cả Petronilla có yêu Hoàng đế đi nữa cũng sẽ không có gì xảy ra cả. Chị gái nàng sẽ không ngốc nghếch tới mức phạm vào tội vô đạo đức tới vậy, dù chị ấy thuần khiết như tuyết trắng vậy. Patrizia mỉm cười khi nghĩ tới viễn cảnh được gặp lại người chị yêu dấu và gật đầu vui vẻ.
“Còn chuyện gì ta cần làm hôm nay không, Mirya?”
“Chưa đâu ạ, nhưng trong hai tháng tới, Công nương Ephreney sẽ giúp người chuẩn bị lễ cưới. Và khoảng ba ngày tới, người sẽ được học về các nhiệm vụ trong cung của người. Từ giờ tới lúc ấy, người có thể nghỉ ngơi rồi.”
“Ta hiểu rồi,” Patrizia đáp. Sẽ là cả một sự thay đổi lớn khi nàng lên nắm giữ ngôi vị này thay chị. Từ giờ, nàng sẽ là người bước đi trên con đường chông gai này, nhưng nàng phải nỗ lực thật tốt, vì một cái kết có hậu cho mọi người. Cho gia đình nàng, mà có thể là cả cho Hoàng đế nữa.
Một nụ cười nở trên môi Patrizia. “Gửi thư lại cho chị gái ta rằng chị có thể tới thăm bất cứ lúc nào, Mirya.”
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận