Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Hàn Quốc
  3. Từ Quý Bà Tới Hoàng Hậu
  4. Chương 7: Có khi nào Đức vua thích em không?

Từ Quý Bà Tới Hoàng Hậu

  • 422 lượt xem
  • 1648 chữ
  • 2021-08-27 13:06:58

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Sau khi nhận được thư trả lời của Patrizia, Petronilla vội vã tới cung điện ngay mà không cần suy nghĩ. Gương mặt cô giờ đầy ắp nụ cười khi nghĩ tới việc được gặp người em gái, người mà cô nhớ kinh khủng. Patrizia chào đón cô bằng vẻ sung sướng.

“Nilla!”

“Rizi!”

Hai chị em dù mới chị xa nhau 1 tuần nhưng nếu người ngoài nhìn vào hẳn sẽ nghĩ, hai người như đã cả năm không gặp nhau rồi vậy.

“Em gái ta là hoàng hậu!” Petronilla cảm động nói. “Ôi chúa ơi, Rizi! Không, giờ chị nên gọi em là Hoàng hậu Nương nương mới phải?”

Patrizia nhìn chị gái nàng với vẻ tinh nghịch. “Không, Nilla, cứ gọi em như bình thường thôi. Dù em đã làm hoàng hậu đi nữa thì chị vẫn là chị gái em mà.”

“Sao em nói vậy được?” Petronilla trách. “Chà, chị sẽ nghĩ tới việc nói như vậy nếu chúng ta ở một mình.”

“Được rồi. Ngồi xuống đi chị, không lại mỏi.” Patrizia để Petronilla ngồi xuống ghế rồi lệnh cho Mirya mang trà lên. Nữ quan ấy rời đi rồi nhanh chóng quay lại với hai tách trà ấm.

Petronilla nhấp vài ngụm trà rồi mới nhìn lên Patrizia. “Vậy chuyện xảy ra như nào vậy, Rizi? Chị biết Hoàng đế là người quyết định nhưng, nếu điểm của em không cao thì ngài đã chẳng chọn em rồi.”

“Em không chắc nữa,” Patrizia thú thật. “Hai bài thi đầu tiên điểm của em không cao lắm. Thực ra thì, điểm của tiểu thư Tricia khá cao, em đã nghĩ cô ấy chắc chắn là hoàng hậu rồi.” Bài thi thứ ba vì một lí do nào đó mà hẳn phải có ảnh hưởng lớn nhất, nhưng nàng không nói ra cho Petronilla.

“Ồ, vậy sao? Vậy thì…có lẽ là do Hoàng đế thích em chăng, Rizi?” Petronilla đoán.

“…” Biểu cảm của Patrizia chợt tối sầm đi một khắc, rồi nàng nhanh chóng lấy lại vẻ bình thường. Hoàng đế thích cô? Patrizia bật cười khô khốc như thể vừa nghe thấy chuyện đùa.

Tuy nhiên, thấy Patrizia bật cười như vậy, Petronilla lại càng vững tin hơn vào chuyện đó. “Coi em kìa. Sao em lại không nghĩ vậy nhỉ? Đức vua cũng có thể đã rơi vào lưới tình với em chứ.”

“Chị à…” Patrizia nói. “Chị không nhớ tin đồn đó sao?” Nàng cuối cùng cũng nhắc tới vấn đề nhạy cảm đó, nét mặt đột ngột trở nên nghiêm túc. “Hoàng thượng đã có người trong tim rồi. Lý do mà ngài chọn em…” Nàng chợt im lặng.

Tại sao hắn lại chọn nàng? Gia tộc của họ không có danh tước cao, hắn có thể chọn tiểu thư Arjeldo hay tiểu thư Vasi kia. Liệu có lý do đặc biệt nào để hắn chọn nàng làm hoàng hậu không?

Patrizia lại một lần nữa rối bời trong hàng trăm câu hỏi, nhưng nàng cố dẹp chúng sang một bên. Dù nàng có tự hỏi bao nhiêu lần đi nữa thì nàng cũng chẳng thể biết được, trừ phi nàng hỏi thẳng hắn.

“…Chắc là một nhầm lẫn nào đó, Nilla ạ.” Patrizia kết luận. “Em chẳng mong đợi gì từ Đức vua cả.” Sau cùng thì, nàng có thể mong chờ điều gì từ người đàn ông đã rơi vào lưới tình với phi tần cơ chứ? Kể cả có đi nữa nàng cũng chẳng làm được gì.

Patrizia nói tiếp, vẻ rạng rỡ trong mắt nào tối dần. “Tình yêu mà chị luôn mơ mộng sẽ không xảy ra đối với em đâu. Hoàng đế không phải là vị hiệp sĩ sẽ giải cứu em. Tất cả những gì em mong đợi ở nơi này chỉ có…” Nàng ngừng lại một lúc rồi mới khó khăn nói tiếp. “Được tôn trọng như một hoàng hậu. Vậy thôi.”

Giờ thì nàng không còn thì thầm nữa mà vọt ra khỏi miệng, giọng nàng nghe thật bi quan. Vẻ mặt Petronilla cũng buồn bã hơn. Cô chợt thấy hối tiếc khi nhận ra hôn nhân của em gái cô chẳng có chút tình yêu nào trong đó cả.

“Rizi…em hy sinh vì chị đấy sao?” Cô hỏi.

Patrizia lắc đầu. “Chị đừng nói việc em làm như thể cao quý lắm như thế.” Nếu đây là một sự hy sinh, vậy thì chuyện Petronilla trở thành ứng viên hoàng hậu trong quá khứ cũng là hy sinh. Nó giống như chuyện mình thua cược vậy, Patrizia cũng vì thế mà trở thành hoàng hậu.

Patrizia cười gượng và đổi chủ đề. “Thôi nào, nói chuyện gì khác đi.” Khoảng thời gian này là vô cùng quý giá, sao có thể dùng để nói về một người chẳng quan tâm tới nàng. “Cha mẹ biết chưa? Họ có tới đây không?”

“Tất nhiên là biết rồi. Hai người đều hỏi khi nào họ có thể tới thăm đó.”

“Lúc nào cũng được hết. Ôi…Em hy vọng họ tới sớm. Em nhớ cả Mẫu thân và Phụ thân quá.”

“Được rồi, chị sẽ bảo với cha mẹ,” Petronilla vui vẻ nói, đặt tách trà đã cạn xuống. “Chị vẫn đang rảnh nên chị sẽ ở đây tới chiều. Có được không?”

Patrizia cười tươi và gật đầu. “Tất nhiên rồi.”

***

Petronilla giữ đúng lời hứa của mình. Ngay trước khi mặt trời lặn, Petronilla liền rời cung điện để trở về nhà trước khi trời tối hẳn.

Từ phòng của Patrizia ra ngoài bước qua một khu vườn nhỏ và tách biệt. Petronilla từng nhìn thấy nó khi nãy nhưng bây giờ, cô mới có cơ hội dạo quanh khu vườn ấy. Vườn có vô vàn giống cây khác nhau, ngập trong ánh tà dương buổi chiều, những bông hoa trổ rực rỡ dưới ánh nắng mặt trời đang tắt dần.

Petronilla mỉm cười, ngắt một bông hoa hồng trên một khóm hoa. Màu đỏ của nó còn rõ hơn vào thời gian này. “Nếu mình sống ở đây thì lúc nào cũng có thể ngắm hoa rồi,” cô thở dài.

Cô ngẩng đầu lên và chợt dừng chân lại. “Cái gì…?” Cô hoàn toàn đông cứng trước cảnh tượng trước mắt. Cô vội nấp sau một bụi cây, ngó đầu lên nhìn trộm cảnh một cặp trai gái đang tiến lại gần chỗ cô. Đôi mắt cô càng mở rộng kinh ngạc hơn khi cô nhận ra đó là ai.

Đó là Hoàng đế…và người đứng cạnh là một người phụ nữ vô cùng xinh đẹp. Vậy là tin đồn đó đúng sao? Cô nhìn chăm chú vào hai người kia đang liếc mắt đưa tình lẫn nhau như những người tình. Đáng lẽ ra đó phải là Patrizia. Petronilla chẳng quan tâm lắm khi cô nghe được tin đồn về tình nhân đó, nhưng giờ, khi cô tự mắt thấy cảnh này, cô lại ngạc nhiên khôn cùng.

“Ah!” Cả cơ thể cô đột nhiên nhói đau, cô ngồi thụp xuống đất, hai tay đưa lên cổ vì nghẹt thở. “Ugh…” Tại sao cô lại khó thở thế này? Tại sao cô lại thấy đau đớn khủng khiếp thế này? Có lẽ là do cô nhìn thấy người chồng tương lai của em gái cô lại đang chim chuột với một người phụ nữ khác chăng? Tuy nhiên…chỉ điều đó thôi không đủ để khiến Petronilla nghẹt thở và đau khổ thế này. Nước mắt bắt đầu tuôn ra từ mắt cô.

“Huuug, aaah…”

Đau đớn. Khổ sở. Những cảm xúc rất đỗi kì quặc xâm chiếm ý nghĩ cô, cô thấy khó chịu với những cảm xúc chẳng biết từ đâu ra đó quá. Một vài tiếng rên bật ra, và cô ngã quỵ xuống, ngất xỉu.

***

Patrizia chạy và chạy. Nàng chắc là mình chưa bao giờ chạy vội như thế này trong suốt cả cuộc đời mình. Khi rẽ qua góc, nàng cuối cùng cũng thấy tòa cung điện màu trắng ngà. Nàng đang đi giày cao gót, nhưng nàng chẳng hề quan tâm mà chạy càng nhanh hơn.

“Ah!” Mắt cá chân nàng trẹo sang một bên, nàng giơ hai tay ra chống xuống đất. Một tiếng động lớn vang lên khi nàng ngã xuống đất, và Mirya, người đang cố bắt kịp nàng, lại càng chạy vội lại gần nàng hơn.

“Tiểu thư Patrizia!” cô kêu lên. Cô ấy quỳ xuống, vội kiểm tra cơ thể nàng và nhận ra mắt cá chân Patrizia đã bị trật. “Thần sẽ cho gọi bác sĩ ngay.”

“không,” Patrizia nghiến răng nói. Nàng không phải người quan trọng lúc này. “Ta ổn, Mirya. Giúp ta đứng dậy.”

Nữ quan đó bất đắc dĩ đỡ nàng dậy, Patrizia cắn môi thật chặt để ngăn bản thân bật khóc vì đau đớn. Máu bắt đầu chảy ra từ da thịt và môi nàng. “Ta phải đi thôi,” nàng nói, rồi lê bước trên cái chân bị thương của mình, tự trách bản thân gay gắt. Nàng lẽ ra đã có thể tới đó sớm hơn nếu không chạy vội vã như vậy. Cuối cùng, nàng mở bật cửa phòng Petronilla đầy lo lắng.

“…”

Có một người khác đang đứng cạnh Petronilla. Patrizia đơ ra một lúc, rồi nàng vội cúi chào. “Kính chào Ánh dương Vĩ đại của Đế quốc. Vinh quang tới Đức vua Điện hạ.”

“Đó là chị gái nàng sao?” Lucio thẳng thừng hỏi luôn.

Lúc này, Patrizia mới chuyển sang nhìn chị gái nàng. Khi nàng thấy Petronilla nằm bất tỉnh trên giường, sắc mặt xanh xao, nàng bắt đầu bật khóc.

“A-ahuuhugg.”

Lucio rõ ràng là không thích thú gì khi bắt gặp cảnh ấy, hắn nhìn chằm chằm Patrizia đầy vô cảm, vừa giải thích. “Người làm vườn phát hiện ra cô ấy nằm bất tỉnh trong vườn. Có vẻ như cô ta không sao, có lẽ là ngất đi vì sốc.”

“Huug, huuug.” Patrizia chỉ càng khóc nhiều hơn. Thật thất lễ khi khóc trước mặt Hoàng đế, nhưng khi nàng nhìn thấy Petronilla nằm yên lặng trên giường như thể đã chết như vậy, giống như toàn bộ tinh thần nàng cũng sụp đổ theo. Nàng bước tới cạnh Petronilla nhưng lại phải nhăn mặt vì đau đớn.

“Ah!” Mắt cá chân bị trẹo giờ sưng tấy. Lucio nhìn xuống chân nàng rồi chầm chậm tiến lại gần.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top