Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Quân Sự Xây Dựng
  3. Tử Xuyên (Dịch)
  4. Chương 32: Vị khách không mời (1)

Tử Xuyên (Dịch)

  • 371 lượt xem
  • 3615 chữ
  • 2021-10-16 13:25:31

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Ngày 16 tháng 9, trong Đế đô thành, đêm khuya mưa gió tơi bời, một người khách không mời mà đột nhiên đến thăm nhà Tử Xuyên Trữ.

Người đến hỏi thẳng Tử Xuyên Trữ: "A Tú có ở đây không?"

Tử Xuyên Trữ cảnh giới nhìn người khách đến, phong tư yểu điệu, nữ tính thành thục, mở miệng là A Tú, A Tú thân thiết...

Nàng nhịn không được lên tiếng hỏi: "Xin hỏi bà tìm huynh ấy là vì..."

"À, ta là nhân tình trước đây của hắn, hiện tại đến tìm hắn để bắt hắn chăm sóc và bồi thường phí thanh xuân cho ta”.

Chén trà trong tay Tử Xuyên Trữ rớt cái "Cản", bể tan tành dưới đất.

Nhìn diện dung trắng nhợt của Tử Xuyên Trữ, khách đến bật cười hào sảng, hời hợt nói: "Chỉ là nói đùa. Bất quá cô không có tính hài hước gì hết!"

Còn không đợi Tử Xuyên Trữ khôi phục tâm thần, khách đến đã đặt chén trà xuống, nghiêm túc nói: "Cô là Tử Xuyên Trữ tiểu thư phải không?

Đêm khuya đến làm phiền, thật là mạo muội. Hạ quan là Phó thống lĩnh Viễn Đông quân Lâm Băng, có chuyện gấp cầu kiến Tử Xuyên Tú các hạ, làm phiền thông báo”.

Tử Xuyên Trữ thở phào một hơi, vừa thấy nhẹ nhõm, câu kế tiếp của Lâm Băng lại khiến nàng quay trở lại địa ngục: "Lần này đến đơn thuần là vì công vụ, còn về phí chăm sóc, tiến bồi thường thanh xuân, đề hôm khác sẽ nói".

Tử Xuyên Trữ đứng dậy kêu người đi gọi Tử Xuyên Tú, lẩm nhầm tự nói: "Hiện tại ta đã minh bạch rồi, vì sao Viễn Đông phải tạo phản..."

Khi Tử Xuyên Tú vừa thấy Lâm Băng, phản xạ có điều kiện là lập tức nhảy đến kinh lễ, thời kỳ ở Viễn Đông, gã đối với nữ thượng ty tính cách hào sảng này, đã luôn sinh lòng kính trọng.

Lâm Băng hoàn lễ: "Không dám đương, Tú Xuyên các hạ. cấp bậc mọi người đều ngang nhau, đều là Phó thống lĩnh, ngươi không cần khách khí như thế".

Tuy nói cấp bậc tương đồng, kỳ thật chức Phó thống lĩnh cũng tồn tại rất nhiều bất đồng, Phó thống lĩnh đại quân đoàn thực quyền như Lâm Băng, thống suất mấy chục vạn bộ đội, chưởng quản mấy chục vạn nhân khẩu, dường như chẳng khác gì chư hầu một phương. Còn Phó thống lĩnh kiểu Tử Xuyên Tú, cả tiền lương tháng tới là bao nhiêu cũng còn không biết.

Tử Xuyên Tú chân thành nói: "Vô luận là lúc nào, ngài đều là trưởng quan của ta".

Lâm Băng vỗ tay: "Ngươi không quên gốc, rất là tốt!" Bà ta đi thẳng vấn đề: "Ta muốn ngươi giúp cứu La Ba, ông ta có phiền phức rồi!"

Trong phản loạn Viễn Đông, La Ba cùng Lâm Băng với tàn binh bại tướng chống cự trăm vạn phản quân, tử thủ cứ điểm Ngõa Luân, khổ sở mong ngóng viện quân, đến lúc cùng đường gần như sắp tự vẫn thì Trung ương quân của Tư Đặc Lâm cuối cùng cũng đến, nhưng đến theo Trung ương quân, còn có Quân pháp điều tra tổ của Giám sát thính. Một đám Quân pháp quan lãnh khốc cùng hung cực ác muốn truy tra trách nhiệm bại trận bến Xích Thủy, vì để không liên lụy đến mọi người, một mình Tham mưu trưởng Viễn Đông quân La Ba đứng ra gánh trách nhiệm.

Mặc cho các quân quan Viễn Đông quan phân biện, đám binh sĩ lớn tiếng kháng nghị, đám Quân pháp quan vẫn không nói nhiều, áp giải La Ba trọng thương chưa lành còn nằm trên giường về Đế đô để tiếp nhận xét xử của tòa án quân sự.

Lâm Băng lập tức theo dấu chân Quân pháp tổ cũng về Đế đô, ý đồ cứu La Ba, nhưng do Thống tĩnh Ca Ứng Tinh đã chiến tử, lúc này Viễn Đông quân đã mất đi người có trọng lượng lời nói trong quyết sách của gia tộc.

Lâm Băng phẫn uất bất bình nói: "Viễn Đông quân hiện tại giống như hài tử được mẹ kế nuôi dưỡng, không người quản, không người thương yêu, ai cũng có thể khi phụ!" Nhất là được biết thao túng phía sau án này chính là Tổng thống lĩnh La Minh Hải, thật khiến không ai dám chen tay vào.

Không thể cầu cứu ở nơi khác, Lâm Băng bỗng nhiên nhớ lại, La Ba còn có một bộ hạ hay lén uống rượu đang làm Phó thống lĩnh ở Đế đô là Tử Xuyên Tú, tuy nghe nói gã quậy phá nên cũng chẳng đắc ý gì, nhưng hiện tại đã là "Bệnh nặng chạy loạn thần y" rồi, chi bằng thử...

Sắc mặt Tử Xuyên Tú trầm xuống, La Ba là trưởng quan trực tiếp của gã lúc ở Viễn Đông, năm đó Dương Minh Hoa muốn hại gã, là La Ba, Ca Ứng Tinh cùng tướng lĩnh Viễn Đông quân đã bảo vệ gã. Gã từ một phạm nhân mang tội bị lưu đày, chỉ trong sáu năm ngắn ngủi được đặc biệt thăng làm quân quân cao cấp Kì bổn, ngoài tài năng của bản thân, nguyên nhân quan trọng là La Ba có ý tài bồi cho gã.

Có thẻ nói, ngoài thống lĩnh Ca Ứng Tinh đã tạ thế, La Ba có ân tình lớn nhất với gã.

Gã kiên định nói: "La Ba đại nhân đối với tôi ân trọng như núi, tôi nhất định toàn lực mà làm!"

Lâm Băng ngẩn ra nhìn thần tình kiên quyết của Tử Xuyên Tú, trong lòng cảm thấy ấm áp, mấy ngày nay, bà ta toàn gặp phải nhân tình lạnh lẽo, mỗi lần cầu trợ, đối phương cũng chỉ dùng lời khéo léo thoái thác: "À, à, sự tình này, cô cứ về trước đi, để ta từ từ suy nghĩ".

"Phải tin vào sự anh minh của Thống lĩnh xứ và Tổng trưởng đại nhân, không thể oan uổng người tốt! Cô cứ về từ từ đợi tin tốt đi".

Có người lạnh lùng ra mặt: "Ba mươi vạn người chết, La Ba không có tội à? Vậy cô có trách nhiệm không? Tự vấn lương tâm mình trước đi!"

Thậm chí còn có kẻ hạ lưu cười đểu: "Cô với La Ba có quan hệ gi, vì sao phí sức lo cho lão đầu đó như thế..." Tiếp đó dùng ánh mắt ám muội nhìn khắp thân thể Lâm Băng, áp sát: "Lâm phó thống lĩnh, ta cảm thấy cô rất có duyên...Chỉ cần đáp ứng ta, chuyện của La Ba..." Còn chưa nói xong, chiếc giầy cao hai tấc của Lâm Băng đã đập vào mặt hắn.

Mấy ngày nay, lần đầu tiên bà ta thấy được thần thái kiên định như thế, tuy chỉ là đến từ một Phó thống lĩnh nhỏ bé không quyền không thế, nhưng đã cổ vũ tinh thần cho bà ta rất lớn.

Tử Xuyên Tú cùng Tử Xuyên Trữ ngạc nhiên nhìn đôi mắt của Lâm Băng đần đần óng ánh nước, Tử Xuyên Tú không hiểu nguyên do: "Đại nhân, ngài..."

Gã có chút luống ca luống cuống.

Tử Xuyên Trữ cũng là nữ nhân, tuy không rõ nguyên nhân sự tình, nhưng hiểu trạng thái tâm lý của Lâm Băng lúc này, nàng cản đại ca, không để gã hỏi han, rồi im lặng đưa ra một cái khăn tay.

Lâm Băng nhận lấy chùi mắt, khống chế bản thân rất nhanh: "Thật xấu hổ, gió thổi bụi bay vào mắt ta".

Tử Xuyên Tú cùng Tử Xuyên Trữ nhất tề gật đầu, tiếp thụ lời bào chữa vụng về đó.

Lâm Băng chuyển hướng câu chuyện: "A Tú, La Ba không có nhìn lầm ngươi, trưởng quan Ca Ứng Tinh cũng không nhìn lầm ngươi, ngài rất có kỳ vọng đối với ngươi". Lúc nói đến vị thống lĩnh Viễn Đông quân đã tạ thế, thần tình Lâm Băng ngoài vẻ ngưỡng mộ, hoài niệm, còn có cả sự thương cảm khó tả. Tử Xuyên Tú thầm đoán: Lâm Băng cùng Ca Ứng Tinh, quan hệ không chỉ đơn giản là cấp trên cấp dưới...

"Lúc Ca trưởng quan sắp ra đi, ta luôn ở bên ông ấy, lúc đó ông ta có nhắc đến ngươi, nói tương lai có thể an định Tử Xuyên gia tộc, chỉ có ngươi". Tử Xuyên Tú nở mũi, miệng thì nói mấy lời khiêm tốn: "Đó là Ca đại nhân yêu mến, sao có khả năng chứ?" Trên mặt thì dương dương đắc ý, ra vẻ với Tử Xuyên Trữ, rõ ràng ý nói: Xem người ta nói về huynh đó!

Lâm Băng gật gật đầu: "Ta cũng cho rằng không có khả năng, lúc đó thần trí Ca đại nhân đã không còn sáng suốt nữa".

Tử Xuyên Trữ bật cười.

"Ca đại nhân còn nói, sau khi ông ta chết, e là Dương Minh Hoa sẽ không có người khống chế, lo lắng các ngươi đấu không lại lão. ông ta nói nếu thật có ngày đó, đem cái hộp giao cho Tử Xuyên Tú, nói Tử Xuyên Tú đi tìm chủ nhân cái hộp, giết chết Dương Minh Hoa! Đây là nguyên văn lời của Ca đại nhân, ta cũng không hiểu ý trong đó, bất quá Ông ta nói ngươi sẽ hiểu".

Lâm Băng đưa qua một cái hộp nhỏ màu đen, bên trên khắc một đồ án Kim cận hoa, vừa nhìn đã biết là đồ cổ có lịch sử rất lâu, Lâm thị vương triều cường thịnh của Quang minh đế quốc hai trăm năm trước, chính là dùng Kim cận hoa làm tiêu chí.

Tử Xuyên Tú trịnh trọng đưa hai tay nhận lấy, gã đang bị chấn động mạnh, Ca Ứng Tinh vào lúc sắp chết, trong lòng vẫn nghĩ đến đại cục gia tộc, vẫn nghĩ làm sao duy trì sự kế thừa của Tử Xuyên nhất tộc, lòng trung thành này có gì sánh bằng!

Chỉ là thế sự kì lạ, thường nằm ngoài ý liệu con người, trong trận loạn ở Đế Đô, thắng lợi của Tử Xuyên Tham Tinh cũng như thất bại nhanh chóng của Dương Minh Hoa, cả người trí tuệ như Ca Ứng Tinh cũng khó mà dự liệu.

Sau khi Lâm Băng đi khỏi, Tử Xuyên Trữ không nén được tò mò, nắm lấy Tử Xuyên Tú hỏi liên thanh: "Ca đại nhân kêu huynh đi tìm ai? Đương thời Dương Minh Hoa quyền khuynh triều dã, ai có thể nói giết là có thể giết hắn chứ? Cái hộp này, là cổ vật ư? Chủ nhân của nó là ai?"

Tử Xuyên Tú trân trọng cất cái hộp vào người, mặc kệ Tử Xuyên Trữ, chỉ nói có bốn chữ: "Tả Gia Minh vương".

Tử Xuyên Trữ hít một hơi lạnh, lập tức ngừng hỏi.

Anh hùng đời nào cũng có.

Trong lịch sữ chiến hỏa liên miên của Tây Xuyên đại lục, từng có vô số võ học cường giả, anh hùng xuất hiện.’

Tử Xuyên gia tộc võ công cường thịnh, mỗi đời đều có một "Đệ nhất cao thủ", chẳng hạn như Lôi Tấn không lâu trước đây. Từ ý nghĩa đó mà nói, ba người Tử Xuyên Tú, Tư Đặc Lâm, Đế Lâm liên thủ giết chết Lôi Tấn, mỗi người đều có thể coi là "Đệ nhất cao thủ" trong "Liên hợp ba cao thủ".

Cũng giống vậy, Lưu Phong gia tộc đối kháng Tử Xuyên gia tộc mấy trăm năm, cũng có "Đệ nhất cao thủ" của bọn chúng.

Tử Xuyên Tủ từng nói đùa: "Gom góp mấy trăm năm, tất cả "Đệ nhất cao thủ” có thể hợp thành một đội quân".

Nhưng trong đám cao thủ đó, chỉ có một người được tất cả thế lực trên đại lục công nhận, đệ nhất cao thủ của Lâm gia: Tả Gia Minh vương, một đệ nhất cao thủ có tuổi thọ vượt qua ba trăm năm.

Tả Gia Minh xuất đạo từ cuối thời Quang Minh đế quốc, tài nghệ cao tuyệt, lúc mới hai mốt tuổi đã được hoàng đế Đế quốc thời đó là Lâm Kiên Nghị, phá cách bổ nhiệm làm quốc sư, đối xử thập phần kính trọng, thậm chí còn phong vương cho lão, xưng là "Tả Gia Minh vương". Tả Gia Minh vương cũng cảm kích đãi ngộ của Đế quốc, tuyên thệ trung thành.

Chỉ là quan hệ giữa Tả Gia Minh vương và Quang Minh vương triều rất nhanh xuất hiện vết nứt, còn nguyên nhân thực sự, hiện tại đã vĩnh viễn không ai có thể biết.

Có người cho rằng là vì đương thời, nguyên soái Đế quốc Lỗ Đan Ngôn đố kị Tả Gia Minh vương được ân sủng, cố ý thiết kế hãm hại lão. Có người tin chắc Tả Gia Minh vương vì một phi tử của Lâm Kiên Nghị mà dẫn đến phát sinh sự tình (Truyền kỳ này được lưu hành phổ biến nhất, dù sao mọi người cũng thích nghe chuyện anh hùng mỹ nhân, gian phu dâm phụ), cũng có người nói căn bản không có chuyện hiểu lầm, mọi người đều rất hòa khí...Nhưng có một chuyện đúng là xác thật: Lúc trận chiến Lam Hà quyết định đến mệnh vận của cả Quang Minh đế quốc đang tiến hành tới lúc dầu sôi lửa bỏng, cao thủ mạnh nhất của Đế quốc là Tả Gia Minh vương lại đang câu cá bên bờ Tây hải, cách chiến trường cả vạn dặm, để mặc hoàng đế cuối cùng của Đế quốc là Lâm Kiên Nghị, nguyên soái Đế quốc Lỗ Đan Ngôn, cùng mười lăm vạn quân chủ lực chiến tử ở chiến trường Lam Hà.

Sau trận chiến một tuần, trước doanh trại của quân đội Ma tộc thắng lợi, có một người trẻ tuổi bạch y phiêu hốt đứng đó, y lớn tiếng kêu tên của tộc chủ Ma tộc, yêu cầu quyết chiến cùng y.

Hành động này dẫn đến một trận cười nhạo của quân đoàn Ma tộc, không có kẻ nào cảm thấy lo lắng, Ma tộc vừa tiêu diệt quân đoàn mạnh nhất cuối cùng của nhân loại, mắt thấy sắp thống trị cả nhân loại, vậy mà còn có "Thằng ngu" đến đòi đơn đả độc đấu.

Lúc nghe bộ hạ báo cáo cái tin buồn cười này, chủ soái Ma tộc Vân Long đang ngồi phê duyệt công văn, đầu cũng không ngẩng lên, chỉ ngắn gọn: "Giết hắn đi".

Trong khoảng khắc, ba ngàn tên Ma tộc đã phơi thây tại chỗ, trận thế dày đặc của Ma tộc lại không thể ngăn cản được bạch y nhân đó chậm một bước chân, chỉ lưu lại sau lưng y vô số thi thể.

Khi bóng dáng bạch y đó xách kiếm bước vào lều chủ soái, Vân Long vẫn có thể giữ bình tĩnh: "Tráng sĩ thân thủ lợi hại, xin hỏi tôn tính đại danh? Nhân tộc suy nhược, khí số đã tận, chi bằng gia nhập Thần tộc tương lai xán lạn của chúng tôi? Vinh hoa phú quý, muốn gì có đó...(Hắn dùng ngôn ngữ Ma tộc).

Tả Gia Minh vương nhíu mày, nói thẳng: "Ta nghe không hiểu". Bạt kiếm, đâm, lau kiếm, cho vào vỏ, quay người nghênh ngang bỏ đi.

Mười vạn binh sĩ Ma tộc bị khí thế đó chấn nhiếp, không tên nào dám tiến tới ngăn cản.

Một tên quân quan Ma tộc hiểu ngôn ngữ Nhân tộc, đã ghi lại chuyện này vào sử sách (Thần điển) của Ma tộc.

Từ sau Quang Minh đế quốc diệt vong, Tả Gia Minh vương trở thành nhân tài được các thế lực trên đại lục lôi kéo, y lại chẳng khách khí từ chối Tử Xuvên Vân, Lưu Phong Hằng, Minh Lâm, đáp: "Ta không muốn làm quan".

Nhưng khi con gái của Lâm Kiên Nghị, công chúa Lâm Phượng Hy mới lên bảy bị người truy sát, chịu hết khổ cực tìm đến y: "Tả gia thúc thúc, chúng tôi đã không còn đường chạy, giúp chúng tôi”.

Tả Gia Minh vương chăm chú nhìn tiểu nữ hài đó một lúc, lên tiếng đáp: "Được!”

Cử động nảy khiến mọi người bật ngửa, Minh Lâm yêu cầu bị cự tuyệt, phẫn hận bất bình mắng: "Con bà nó! Tên Tả Gia Minh này nhất định là một tên biến thái thích trẻ con!"

Nghe được lời này, Tả Gia Minh chỉ hừ lạnh một tiếng.

Một tuần sau, Minh Lâm ở trong thành bảo được canh gác nghiêm ngặt, đột nhiên chết không rõ nguyên do, cả người không một vết thương, cũng không khám nghiệm được bệnh chứng nào.

Tử Xuyên Vân và Lưu Phong Hằng rình rập bên cạnh, lập tức nhân cơ hội liên thủ diệt Minh Lâm gia tộc, chia nhau địa bàn của Minh Lâm gia tộc.

Trên đại lục, Lâm thị gia tộc quân sự không mạnh, kinh tế không giàu, đã được xác lập.

Ở thời đại chư hầu hỗn chiến, ỷ mạnh hiếp yếu, lấy lớn nuốt bé, người của Lâm thị gia tộc vẫn nhàn nhã dắt heo đi dạo trên đại nhai, chỉ là ai nấy đều biết, sau lưng Lâm gia, có tuyệt đại cao thủ Tả Gia Minh vương chống lưng.

Đương nhiên, đã mấy trăm năm rồi, cũng có người không còn sợ, giống như gia trưởng Lưu Phong Duệ đời thứ tư của Lưu Phong gia tộc, thấy Lâm gia không có quân đội, lại chiếm giữ vùng đất phì nhiêu nhất ở trung tâm đại lục, thu được rất nhiều tài phú, hắn thật không chống nổi lòng tham, hạ lệnh thôn tính Lâm gia.

Lưu Phong quân đội chẳng tốn chút sức đã chiếm được thủ phủ Hà Khâu của Lâm gia hầu như chẳng có chống cự.

Tả Gia Minh vương cũng không phí chút sức nào giết chết Lưu Phong Duệ toàn lực kháng cự.

Em của Lưu Phong Duệ là Lưu Phong Lợi thay thế anh trai, châm ngôn của hắn là: "Thịt đã ăn vào bụng tuyệt đối không ói ra!" Kiên quyết cự tuyệt triệt quân khỏi đất của Lâm gia, đem toàn bộ "Lưu Phong kỵ sĩ đoàn" tinh nhuệ của Lưu Phong gia tộc vào bảo vệ hoàng cung, quyết tâm quyết một trận tử chiến với Tả Gia Minh vương.

Kết quả Lưu Phong Lợi cũng chết, hơn bảy ngàn kỵ sĩ thực lực tối cao, đại biểu cho vũ học của Lưu Phong gia tộc, nửa chết, nửa tàn phế.

Trong một tuần Lưu Phong gia lại đón vị gia trưởng thứ ba: Lưu Phong Địch, vận khí không may rút trúng thăm, khóc lóc thê thảm, bị đám huynh đệ đồng tộc ép phải nhận chức.

Hắn nói: "Ta thà chết chứ không nguyện ý làm gia trưởng!"

Đám nguyên lão đại thần và quỷ tộc đồng thanh: "Có chết thì ngươi cũng phải làm gia trưởng trước!”

Câu đầu tiên khi hắn nhậm chức đó là: "Lập tức triệt quân khỏi Hà Khâu!" Chỉ sợ nói chậm một chút e là bị Tả Gia Minh vương đến giết.

Từ đó trở đi không còn ai dám mạo phạm Lâm gia, qua chuyện đó, Tả Gia Minh vương định địa vị "Nhân loại đệ nhất cao thủ" không thể bị phá vỡ của y.

Cố sự này đã hơn trăm năm, nhưng vẫn là cố sự truyền kỳ kinh điển nhất trên đại lục.

Sau đó, Tả Gia Minh vương cũng ly khai Hà Khâu, từ đó lãng tích thiên nhai, không biết tung tích, không có ai biết được hạ lạc của lão, nhưng mọi người đều tin: Lão nhất định còn sống, nhất định bí mật làm Thủ hộ thần cho Lâm gia.

Vô luận lúc nào, chỉ cần có người dám xâm phạm đến Lâm thị gia tộc, kẻ đó sẽ phải chuẩn bị đối diện với một thanh danh kiếm tuyệt thế vô song...

Tử Xuyên Trữ cẩn thận hỏi: "Nhiều năm như thế, Minh vương... lão nhân gia vẫn còn sống sao?"

Tử Xuyên Tú thở ơ đáp: "Phải còn sống chứ. Lão quỷ đó còn thiếu ta một ván chưa trả, sao có thể chết được!”

Tử Xuyên Trữ mắt trừng miệng há.

Tử Xuyên Tú thì đang khổ não: Hồi nãy tâm tình kích động nói cho sướng miệng, hiện tại làm sao cứu La Ba đây?

Hiện tại người có thế lực nhất ở Đế đô chẳc chắn là Tổng trưởng Tử Xuyên Tham Tinh, thế nhưng...Tử Xuyên Tú lắc đầu: Gã tin cảm giác của Tử Xuyên Tham Tinh đối với gã, cũng giống như cảm giác "Hài lòng" của gã đối với Tử Xuyên Tham Tinh.

Tổng thống lĩnh La Minh Hải? Tử Xuyên Tú lè lưỡi, nghĩ gì không nghĩ lại nghĩ đến lão.

Nhìn Tử Xuyên Trữ ở bên, Tử Xuyên Tú lại lắc đầu. Tuy nói Tử Xuyên Trữ là gia trưởng tương lai của gia tộc, nhưng hiện tại chẳng ai coi trọng vị "Tổng trưởng dự bị" mười bảy tuổi này, thậm chí cả Tử Xuyên Tú cũng không coi trọng nàng.

Thống lĩnh Trung ương quân Tư Đặc Lâm là nhân tuyển tốt nhất, y là lão bằng hữu của gã, gần đây lại lập đại công, được Tổng trưởng tín nhiệm, cũng có sức ảnh hưởng với Tử Xuyên Tham Tinh, duy nhất đáng tiếc là y đang tác chiến ở Viễn Đông xa vạn dặm, nước xa không cứu được lửa gần.

Những thành viên khác của Thống lĩnh xứ, duy chỉ có Phương Kính là có giao tình với gã, đáng tiếc lão đang bị bệnh phải nghỉ dưỡng, không có ở Đế đô.

Nghĩ tới nghĩ lui, Tử Xuyên Tú chỉ có thể tìm được một người: hắn được Tổng trưởng tín nhiệm, quyền thế như mặt trời giữa ngọ, trong tay nắm đại quyền, tòa án quân sự chính là phạm vi chức quyền của hắn, càng quan trọng đó là hắn vẫn là "Hảo bằng hữu" trong gia tộc của gã, Giám sát trưởng quan Đế Lâm.

Chỉ là sau sự biến Đế đô, Tử Xuyên Tú luôn tránh né "Hảo bằng hữu" Đế Lâm, hiện tại có chuyện mới đến tìm hắn giúp, Đế Lâm có chịu đáp ứng không?

Ở Đế đô, nếu luận trình độ bảo vệ nghiêm mật, thứ nhất là Tổng trưởng phủ, thứ nhì chính là chỗ Đế Lâm. Chuyện này cũng chẳng trách, ai bảo cừu gia của hắn quá nhiều đến nỗi bản thân hắn cũng chẳng đếm xuể!

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top