Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Quân Sự Xây Dựng
  3. Tử Xuyên (Dịch)
  4. Chương 64: Vô Địch Mạt Y (5)

Tử Xuyên (Dịch)

  • 385 lượt xem
  • 2779 chữ
  • 2021-10-16 14:07:19

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Trên bình nguyên Hôi Thủy hà rộng rãi, mấy chục vạn đại quân của hai bên chém giết nhau lúc ban ngày hiện giờ đã lui hết như sóng thủy triều, lưu lại một tầng thi hài đầy máu phô đầy khắp cả đại địa. Hàng hàng lớp lớp những đoạn thương tàn mâu liên tục tới chân trời, lộ rõ sự tàn khốc của chiến tranh.

Xa xa, màn đêm chợt xuất hiện một luồng phản quang ken đầy bóng dáng và kim loại, càng lúc càng lớn, và cuối cùng là vô số ma tộc bộ đội đang ào ạt tiến đến giống như bầy châu chấu bay đi nhai nuốt hết thảy mọi vật trên đường. Các chủng các dạng lều bạt đầy màu sắc nở ra như rừng hoa, che kín hết bình nguyên đầy tuyết trắng.

Tư Đặc Lâm và Tử Xuyên Tú đưa mắt nhìn nhau kinh hãi: ban ngày vừa cấp cho địch nhân vết thương cực lớn như vậy, không đầy một giờ sau, các sinh lực đoàn đội của địch nhân đã lại kéo tới. Tác chiến với địch nhân có sức khôi phục kinh nhân như vậy quả thật là đáng sợ, bọn chúng có được hậu viện gần như vô tận. Trong khi đó, chỉ có gần hai giờ tác chiến hôm này gần như đã tiêu hao cạn kiệt toàn bộ tư nguyên của Trung ương quân. Hiện giờ, cung tên, đá lăn và dầu nóng cùng các công cụ phòng ngự dường như đã cạn kiệt, toàn quân trên dưới đều rã rời bất kham.

Các ma tộc bộ binh kéo đến với đuốc sáng ngời trên tay, khí thế này có vẻ như địch nhân không cam tâm chịu sự thất bại lúc ban ngày, muốn tái chiến ngay trong đêm. Đầu thành Mạt Y lại vang vọng tiếng khèn đồng cấp báo, các binh sĩ lần nữa tiến nhập vào cương vị chiến đấu. Tuy nhiên, các ma tộc binh không hề tiến lên nữa, mà cách thành một nghìn mét thì dừng lại, bắt đầu đánh đóng đi đinh đương đương cái gì đó. Chẳng mấy chốc, mọi người đều minh bạch: Địch nhân đang bố trí lan can và dây móc ngựa chuyên môn đối phó kỵ binh, còn có người chôn ở dưới đất thứ gì đó, Tử Xuyên Tú đoán là chúng chôn chông. Đó là một thứ mũi nhọn nho nhỏ chuyên môn đối phó với kỵ binh. Phía sau ma tộc binh đó lại xuất hiện từng quần từng lớp binh sĩ Viễn Đông phản quân, trên vai chúng không phải vũ khí mà là xẻng công binh bát đầu đào bới những hào rãnh vây quanh Mạt Y thành. Trong mùa đông nghiêm khắc thế này, đây quả là một chuyện vô cùng phí lực, có thể thấy chúng làm chẳng ra sao, nhưng dưới sự giám thị nghiêm khắc và roi vọt của các ma tộc quân quan, chúng không dám lười biếng chút nào.

Tư Đặc Lâm thở một hơi dài trầm trọng. Sự tình mà y sợ nhất cuối cùng đã phát sinh. Địch nhân đã cải biến sách lược, không còn cường công nữa, mà cải thành vây khốn chánh thức, dùng trăm vạn đối với một nhúm quân của y, coi như chẳng còn có khả năng đột vây nào. Đối với chuyện sống chết y đã sớm không còn quan tâm nữa, nhưng đối với những bộ hạ đã theo y đến tận bây giờ, y thủy chung vẫn có cảm giác có tội không cách nào giải thoát.

Đoán được tâm tư của y, Trung ương quân đoàn phó trưởng quan Tần Lộ an ủi: "Đại nhân, không có gì phải buồn, đánh một cú đủ vốn, đánh hai cú có lời, chúng ta hiện giờ đã kiếm đủ rồi."

"Đúng vậy," Tú Tự doanh trưởng quan Tử Xuyên Tú cũng cười nói: "Dùng cách nói của Tú Tự doanh chúng tôi, thì chính là giá thành đã thu hồi, hiện giờ bắt đầu vào thế mỗi đồng tiền kiếm được đều là lợi nhuận thuần, hơn nữa còn là lợi nhuận sau thuế nữa chứ!"

Mọi người đều bật cười, thân là quân quan của hoàng bài quân đoàn, mọi người đối với Tú Tự doanh là tạp bài quân vô kỷ luật vô dũng cảm này chẳng hề để vào mắt trước đây, nhưng sau khi Tử Xuyên Tú không sợ sống chết đến cứu viện Tư Đặc Lâm, bọn họ quay lại bội phục nghĩa khí và sự gan dạ của hắn. Cộng thêm Tử Xuyên Tú là con người bình hòa sảng khoái, mọi người đối xử với nhau rất tốt, sau khi chiến đấu đồng sanh cộng tử mấy trận với nhau, họ đã không còn phân biệt bên này với bên kia nữa rồi.

Tư Đặc Lâm cười cười, tiếp tục quan sát. So với sự cuồng táo tạp loạn lúc ban ngày, địch quân hiện giờ trầm ổn và trật tư hơn nhiều, từng nhóm từng nhóm hợp phân công tác, vừa có trật tự vừa có hiệu suất. Tư Đặc Lâm lẫm bẫm: "Kỳ quái thật, chẳng lẽ bọn chúng thay đổi chỉ huy quan rồi?"

Cảm giác của Tư Đặc Lâm rất đúng, vì tổng chỉ huy quan tân nhiệm của ma tộc là Vân Thiển Tuyết là người có cá tính trầm ôn. Gã biết rất rõ Trung ương quân cường hãn thế nào. Chủng bộ đội này một khi trở thành con thú đường cùng tử đấu, thì lực chiến đấu bạo phát sẽ đáng sợ phi thường. Chiến trận ban ngày đã chứng minh đầy đủ điều đó. Hiện giờ tuy trong tay gã nắm được binh lực mang tính áp đảo, nhưng cho dù đánh rát hạ được tòa thành bảo này, có thắng đi chăng nữa cũng là thảm thắng.

Gã quyết tâm cải dùng cách đánh trầm ổn, hạ lệnh cho ma tộc và phản quân bắt đầu đào hầm hào, kiến tạo công sự, đề phòng địch nhân trong thành đào thoát, trước hết xác lập cái thế bất bại cho quân nhà.

"Điện hạ, ngày cứ chờ mà xem là được!" Vân Thiển Tuyết chỉ lên đầu thành Mạt Y đèn đuốc sáng ngời, mỉm cười nói với Tạp Lan: "Thành bảo vững như thành đồng vách sắt này giỏi lắm là một tháng tôi sẽ đánh hạ mà gươm chẳng cần dính máu."
Tạp Lan vừa ý gật đầu, hân úy sâu sắc, nhân vì Vân Thiển Tuyết thành công so với Tạp Đốn vô năng sẽ cường hóa địa vị trong ma tộc cung đình của y.

Từ đêm 23 tháng 1 năm 780 đế quốc lịch trở đi, sự vây khốn đối với Mạt Y thành bắt đầu, cuộc chiến bảo vệ Mạt Y tiến nhập vào giai đoạn gian nan nhất. Ma tộc tân thống soái Vân Thiên Tuyết quyết tâm dùng vũ khí "đói rét" bức bách cho Vô địch quân đoàn của Tư Đặc Lâm nhất mực trường thắng bất bại phải khuất phục. Để đề phòng khả năng Trung ương quân đột vây tiến hành thù tử nhất chiến, tuân theo chỉ lệnh của Vân Thiển Tuyết, các lộ ma tộc và phản quân bắt đầu đào đấp công sự, cấu trúc nên từng rào lũy và chiến hào dài ngoằn. Đại quân đại quân ma tộc, và binh sĩ phản quân vùi đầu làm việc không biết mệt mỏi, mặt cho trời mùa đông giá lạnh thế nào cũng nhất quyết hy vọng mau chóng đạt được thắng lợi. Trong vòng hai ngày, chiến hào vây thành đã thành hình, tiếp đó với tốc độ cực nhanh, trận địa công sự phân ra mấy đường tiến gần đến dưới thành. Chúng làm như vậy với mục đích cực kỳ rõ ràng: Đào chiến hào đến dưới Mạt Y thành, để cho binh lực lúc nào cũng có thể an toàn tiến sát dưới thành triển khai cường công.

Đến lúc đó, nếu như có thể, Vân Thiển Tuyết còn có thể cho công binh đào sập một góc tường, chế tạo ra điểm sụp đổ, hoặc là tạo ra khuyết khẩu trên thành tường.

Quân đoàn của Tư Đặc Lâm vì để cản trợ việc đào đắp công sự này, mỗi ngày đều phái bộ đội ra cướp trại. Nhưng chỉ cần quân đội của nhân loại xuất hiện trước cổng thành, thì ma tộc phục binh chờ ở công sự đó lập tức xông lên, hai bên xáp lá cà kịch liệt, mỗi lần đều tổn thất thảm trọng, thây chất thành núi, máu chảy thành sông, nơi đâu cũng có thi thể. Rất nhiều chỗ thi thể không kịp chôn cất cứ để nàm đó, dần dần chất thành gò, rất may là đang là mùa đông, không sợ thây thối rữa bốc mùi.

Ngoại trừ đào công sự, sự công kích đối với Mạt Y thành không hề ngừng nghĩ. Ma tộc hoặc phản quân cứ năm vạn một tổ luân phiên thượng trận, ngày đêm không ngừng đánh lén, đột kích, khuấy động không ngừng, mục đích là tiêu ma thể lực và đấu chí của thủ quân trong thành. Thứ công kích này có lúc suýt thành công. Vào đêm 26 thang 1, ma tộc thống soái bộ điều tập hai vạn sinh lực quân, chuẩn bị thang công thành, và để không cho lính canh phát hiện phản quang của binh khí, đao bén của chúng đều được bao bằng hắc bố. Bọn chúng tiến đánh từ chiến hào gần thành nhất, nhờ trời đêm yểm hộ, chân không nhón gót mà tiến. Do quá mệt mỏi, các binh sĩ canh gác ngủ gục không hề phát hiện được chúng. Chúng đột nhiên xuất hiện dưới thành phía đông, mấy chục cái thang công thành đồng thời bắc lên, các bộ binh Tắc Nội Á mạnh không thể ngăn trèo thang mà lên, và chờ cho lính gác phát hiện chúng phá xuất cảnh báo, thì nhóm một trăm ma tộc binh đầu tiên đã thượng thành! Bọn chúng kiêu dũng dị thường, nhanh chóng chém chết các lính canh có số lượng không nhiều, rồi từ trong hắc ám nổi lên tiếng ầm ào của các ma tộc binh!

Nếu án chiếu theo tốc độ chính thường, thì binh mã tăng viện từ doanh địa muốn đến kịp phải mất mười phút, nhưng thời gian mười phút đã đủ để binh mã ma tộc chiếm được cứ điểm đầu thành rồi. Chỉ cần bọn chúng chiếm vững chỗ ấy, binh mã hậu viện có thể từ khuyết khẩu này không ngừng tràn lên, dìm ngập cả thành trì!

Nhưng vào thời khắc tối quan trọng này, chỉ có thể nói ơn trời vẫn không lìa bỏ những người bảo vệ Mạt Y dũng cảm. Tư Đặc Lâm tận trách nhiệm không ngờ dẫn đầu vệ sĩ đi tuần đêm vừa khéo đi qua đoạn thành này, phát hiện ma tộc binh như triều thủy ào lên đầu thành. Mọi người đều tái mặt, xoát một cái, một tràng cận chiến tàn khốc bắt đầu!

Một bên ở thế tại tất đắc, một bên thì liều mạng giữ gì. Bên ma tộc chiếm ưu thế về nhân số, để yểm hộ binh mã phía nhà leo lên thành, chúng đã dựa lưng vào thành tường, vây thành một vòng dày đặc, vai kề vai hung mãnh hò hét, vung trường đao lóe ra từng làn đao quang đẹp mắt. Nếu như không nhanh chóng kích phá vòng tròn này của chúng, chờ tăng viện của chúng lên tới, thì không còn cách gì đánh bật chúng trở xuống nữa.

Tư Đặc Lâm hú dài thông tri cho binh mã phụ cận. Đối diện với luồng đao quang ghê người, một mình y xông thẳng về trước. Đao kiếm chạm nhau rổn rảng, lóe ra hoàng loạt luồng hỏa tinh. Trước nội lực hùng hậu của Tư Đặc Lâm, không có ma tộc binh nào chặn được một đao mãnh liệt của y! Cho dù là miễn cưỡng ngăn được, đao khí cũng xâm nhập vào tâm mạch, khiến cho nạn nhân giãy chết lập tức. Chớp mắt, dựa vào đánh xáp lá cà, Tư Đặc Lâm đã giết liền một hơi hơn hai chục ma tộc binh, gọn gàng giống như một nông phu cắt lúa.

Những ma tộc binh còn lại cả kinh hô: "Cổ sát! Cổ sát! (Tử thần!)" không dám đến gần, tránh né tứ tán. Các vệ sĩ theo sát phía sau Tư Đặc Lâm, nhất trận chém giết tạo ra một khuyết khẩu trong vòng cung, đánh đến tường thành. Các vệ sĩ nhanh chóng vừa đẩy thang công thành của địch nhân bật khỏi đầu thành, vừa ứng phó với trận chém giết sau lưng. Địch nhân không ngừng bắc thang, lại như kiến càng trèo lên, tình thế thập phần nguy cấp.

Đến lúc này thì một đại đội của sư đoàn 31 vừa giao ban, trên đường quay về đi ngang qua nơi này, nghe được tiếng hú dài của Tư Đặc Lâm và tiếng hô vang chém giết, đại đội trưởng biết là có chuyện không hay vội đến tăng viện. Nhân mã của hai người vừa hội hợp, nhân loại cuối cùng ổn định được trận cước. Năm phút sau, sư đoàn tăng viện kéo đến, bọn họ dùng mưa tên dồn dập đón tiếp quân địch đang kéo đến dưới thành như đàn kiến. sau đó, họ lại sử dụng gỗ lăn, đá tảng đã chuẩn bị sẵn tuôn ồ ạt xuống. Dưới áp lực cực lớn như vậy, các thang công thành của ma tộc đua nhau gãy nát, rất nhiều ma tộc kêu thảm rơi từ trên không xuống. Các quân nhân loại đến sau sử dụng trường mâu, trong khi ma tộc binh sử dụng đoản đao, không có cách gì ứng phó với loại binh khí dài này, tử thương thảm trọng. Hai nghìn binh sĩ giỏi nhất của Tắc Nội Á bộ binh thế là thây phơi dưới thành. Nhưng binh mã còn lại dưới sự truy kích của cung tên, đã hoảng loạn triệt thối xuống chiến hào. Còn hơn một trăm hai mươi ba tên ma tộc bộ binh còn lại trên thành, ngoại trừ vài tên không còn đường nào phải nhảy xuống thành nát thây mà chết, những tên còn lại đều bị chém nát như tương.

Khi biết được dạ tập thất lợi, Vân Thiển Tuyết chỉ nói một câu: "Thật đáng tiếc." Gã vốn không hi vọng gì vào loại giáp chiến quy mô nhỏ này. Nếu thành thì là cái thắng bất ngờ, còn không thành thì chẳng quan hệ gì, gã có niềm tin vào thắng lợi cuối cùng!

Cho dù là về mặt binh lực có thể coi là sung túc, bao vây Mạt Y thành chẳng lọt một giọt nước, nhưng Vân Thiển Tuyết cá tính cẩn thận, để ổn thỏa mọi điều đã điều đến một trăm đoàn đội lên đến ba chục vạn ma tộc dự bị đội làm phòng tuyến thứ hai, tham gia bao vị, khiến cho "một con chuột cũng không chạy thoát." Bốn phía Mạt Y thành đầy gò đống lổ hào cùng các trướng bồng đầy màu sắc, phảng phất như từ đất bắt đột nhiên xây lên một tòa thành thị mới, phạm vi vừa rộng rãi vừa phồn mang, hơn hẳn Mạt Y thành trước đó.

Sau khi tuần sát trận địa do Vân Thiển Tuyết tự thiết kế và bố trí, ngay cả nhị hoàng tử của ma tộc luôn truy cầu sự hoàng mỹ cũng không tìm ra được bất kỳ chỗ hở nào, mỉm cười nói: "A Vân, ngươi yên tâm đi! Tư Đặc Lâm muốn chạy khỏi thì trừ phi là thần tiên hạ phàm cứu hắn!" Hai người nhìn nhau cười, phảng phất như đã nhìn thấy cái đầu của Tư Đặc Lâm bị bỏ vào hộp vàng tiến cống cho ma thần hoàng vậy.

Vân Thiển Tuyết tự nhận mình có đủ tự tin để ứng phó mọi khiêu chiến hay đột phá, nhưng ngày 28 tháng 1, một sự tình đột nhiên xảy đến nằm ngoài dự liệu của gã, khiến cho phản quân kinh hoàng bất an, ma tộc binh dao động toàn quân.

Truyền lệnh binh chạy ào vào hốt hoảng báo cáo: "Ma đầu ti bỉ, tên điên lãnh huyết chuyện giết người, hung thủ sát hại trẻ em và mẫu thân của chúng ta, đại địch tử thù của toàn bộ ma thần vương quốc đã đến rồi!" Hắn nói đến đó thì hụt hơi, miệng sùi bọt trắng hôn mê đi.

Ngày 28/1, đội trinh sát tiền phong của ma tộc phát hiện quân đoàn chủ lực của Đế Lâm đột nhiên xuất hiện ở khi vực Đắc Á hành tỉnh, đang nhanh chóng kéo đến Mạt Y thành, tốc độ cực nhanh, hiện giờ tiền phong đã bức gần bờ tây của Hồi Thủy hà rồi!

-o0o-

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top