Đừng bao giờ tin vào thứ gọi là vận mệnh
Vì phía sau vận mệnh chắc chắn có kẻ thao túng.
"CÁI GÌ?".
Song Tử nhắm chặt mắt, bịt hai bên lỗ tai lại.
Tiếng thét lớn chấn động cả ngôi biệt thự khiến Thiên Bình, Nhân Mã cũng phải thức giấc ra khỏi phòng.
Cự Giải đang chuẩn bị bữa sáng nghe thấy tiếng thét hấp tấp bỏ cả món trứng đang chiên dở chạy vào phòng khách. Người hầu, vệ sĩ gương mặt hoảng hốt tưởng có việc gì lớn vội vã chạy vào ngó ngược ngó xuôi.
Nhân Mã từ cầu thang bước xuống, đảo mắt nhìn thấy mọi người đều có mặt đông đủ trong phòng khách.
"Chuyện gì mà ồn ào vậy?".
Giọng nói Nhân Mã có chút khó chịu kèm theo sắc mặt tám chín phần đen xì khiến người hầu hơi lo lắng chuyện xảy ra tiếp theo. Nếu ai đã sống lâu năm trong căn biệt thự này đều phải biết một vài nguyên tắc cơ bản của các vị tiểu thư.
Ví dụ như người ưa ngủ như Đại tiểu thư rất ghét tạp âm lớn, nhất là mới sáng sớm.
Xử Nữ đưa tay day hai bên thái dương, giọng có đôi chút mệt mỏi: "Tiểu Lục, em nhớ kỹ xem đánh rơi huy hiệu ở đâu? Tỷ đã nhắc nhở em phải cẩn thận rồi mà".
Nhị tiểu thư là người luôn rất cẩn thận, tỉ mỉ.
Huy hiệu?
Nhân Mã, Thiên Bình mơ hồ đã nghiệm ra lý do mới sáng sớm đã gây náo loạn cả ngôi biệt thự rồi. Chắc con nhóc Song Tử ấy lại nghịch ngợm làm rơi huy hiệu trường học ở đâu đó, nhưng nếu làm rơi trên đường thì không nói làm gì, còn nếu làm rơi ở hiện trường vụ án thì.
"T-i-ể-u L-ụ-c" Thiên Bình nghiến răng, đôi mắt hiện lên tia tức giận cau lại nhìn Song Tử.
Và đừng dại gì quanh quẩn trước mặt Tam tiểu thư khi cô ấy tức giận.
Tuy Tam tiểu thư đang đe dọa tính mạng của Lục tiểu thư nhưng người hầu vệ sĩ không khỏi rùng mình hoảng sợ, nuốt khan một cái ai nấy thụt lùi rút lui trong im lặng.
Ở trong này toàn nộ khí khó thở lắm a.
Song Tử run lên co rúm người lại, lần này chỉ cần nhìn sắc mặt Bình tỷ đã đủ khiến cô mất đi mấy cái mạng rồi. Nhích chân chạy lại đứng phía sau Cự Giải làm bình phong, giọng the thé cầu khẩn:
"Giải tỷ, cứu em".
Từ nhỏ đến lớn mỗi lần gây họa thì người Song Tử có thể cầu cứu là Giải tỷ mà thôi. Mã tỷ thi thoảng còn bị Bình tỷ bắt nạt nữa là, Nữ tỷ tùy từng trường hợp nặng nhẹ mà lên tiếng, Ngưu tỷ luôn nghe theo phe các trưởng tỷ, còn Tiểu Thất chẳng mong đợi gì ở thằng nhóc láu cá đó. Rốt cuộc nhà này chỉ có Giải tỷ mới bảo vệ được tính mạng bé nhỏ của Song Tử cô thôi a.
Cự Giải thở nhẹ ai oán, Tiểu Lục à Tiểu Lục, mỗi lần em gây ra chuyện Giải tỷ cũng phải chịu nửa cái mạng ra bảo lãnh cho em, sao em không biết thương tỷ a, gan tỷ cũng đâu phải gan hùm gan cọp đâu mà em cứ mang ra thách thức với qủy vậy?
"Các tỷ, dù sao Tiểu Lục chỉ..."
"Tiểu Ngũ, đừng suốt ngày bênh Tiểu Lục nữa. Em xem, em chiều nó sinh hư rồi đấy".
Thiên Bình càng tức giận cắt ngang, đưa tay chỉ người đang nép phía sau Cự Giải.
Quân Phong khoanh tay nhún vai: "Lục mama thật vô năng. Ngay cả huy hiệu cũng để mất được".
Song Tử đứng sau Cự Giải ló ra lườm Quân Phong, cái thằng quỷ chết tiệt, không nói đỡ câu nào thì thôi còn dám châm dầu vào lửa, cứ đợi đấy.
Biết Lục mama đang lườm, cậu lè lưỡi nghiêng đầu hai bên chọc tức.
Có các mama ở đây thì sợ gì chứ, hehe, ai mượn Lục mama ngày thường bóc bẻ tội của con làm chi.
Thấy không khí căng thẳng Kim Ngưu đành phải lên tiếng giải vây của đứa em nghịch ngợm này, nếu cứ mất cả buổi đứng đây lo chuyện Song Tử thì không chuẩn bị kịp cho buổi đính hôn của Thiên Bình mất.
"Thôi các tỷ bỏ qua cho Tiểu Lục đi, em nhớ Mã tỷ vẫn còn giữ huy hiệu của trường thì đưa cho Tiểu Lục là được. Bình tỷ chuyển về trường Lĩnh Phỉ vừa học vừa có thể bảo vệ cho Tiểu Lục".
Lĩnh Phỉ là trường danh tiếng dành cho thiên tài được đào tạo từ lớp một đến đại học, Song Tử vì có năng khiếu vẽ thiết kế nên được tuyển dù thành tích học tập chỉ hạng khá trung, nhưng mà bảo Thiên Bình nhập học vào đó e là không ổn cho lắm.
Ai trong nhà cũng biết Thiên Bình chỉ giỏi đánh nhau dọa người chứ học hành khéo còn thua cả Song Tử, những ánh mắt nghi ngờ chậm chãi nhìn Thiên Bình.
Đang giây phút cao trào quản lý Nghiên vội vả chạy vào cúi người, cố định lại hơi thở, giọng dõng dạc gấp rút thông báo:
"Các tiểu thư nhanh lên thay đồ chuẩn bị, trong vòng 15 phút nữa Lão gia, Đại phu nhân, Nhị phu nhân, Tam phu nhân, Tứ phu nhân, Ngũ phu nhân, Lục phu nhân sẽ có mặt tại đây".
OẮT ĐỜ.....
Tại sao các cô quên hôm nay là buổi hẹn hàng năm của gia đình chứ? Vì bảy năm nay đều mỗi người một nơi không họp mặt gia đình xuýt quên béng mất.
Cả bảy người nhất thời vội vã quên luôn việc của Song Tử, ai nấy vội vàng chạy lên về phòng chuẩn bị. Quản gia Nghiên vừa ngẩng đầu lên đã không còn thấy bóng hình các tiểu thư thiếu gia đâu nữa, chỉ còn lại âm thanh vang vọng trên lầu, trong lòng thầm cảm thán.
Lệnh triệu tập của các vị phu nhân thật quyền lực a!
Đã bảy năm rồi bây giờ mọi người mới chứng kiến lại cảnh tượng hàng chục chiếc siêu xe sang trọng đua nhau từng top một trên thành phố Z, đúng 15 phút sau bảy chiếc xe sang trọng đậu trước cổng biệt thự rộng lớn tách biệt với thành phố, phía sau hơn ba mươi chiếc xe bảo vệ khác đậu thành hàng ngay ngắn.
Từ trên xe bước xuống sáu vị phu nhân quý phái, mỗi người một vẻ đẹp riêng vận trên mình trang phục truyền thống Trung Hoa. Các vị phu nhân thấy đối phương như thường lệ đều mĩm cười gật đầu chào hỏi.
Tuyết Phùng Ngạo bước xuống xe cùng y phục truyền thống, trên tay cầm cây trượng lịch lãm. Nhìn sáu người vợ của ông lâu không gặp khiến trong lòng không có chút bất an.
Bảy người bước vào, đồng loạt vệ sĩ và người hầu chạy ra đứng thành hai hàng cúi chào kính cẩn, cửa chính Nhân Mã, Xử Nữ, Thiên Bình xếp một bên. Kim Ngưu, Cự Giải, Song Tử xếp đối diện, Quân Phong đứng chính giữa.
Quản lý Nghiên cúi đầu chào các vị phu nhân, tuy đã bảy năm không gặp nhưng các vị phu nhân chẳng thay đổi gì nhiều, vẫn ánh mắt kiên cường, cử chỉ dứt khoát, lời nói nhẹ nhàng nhưng đầy uy lực, sở hữu sắc đẹp vóc dáng mê người không khuất phục năm tháng.
Lão gia thì ngày càng dè chừng các vị phu nhân, trước đây bà gặp Lão gia là một thanh thiếu niên uy chấn, hô mưa có mưa hô bão có bão. Chỉ cần nghe đến tên Ngạo Qủy từ Bạch Đạo đến Hắc Đạo run lập cập. Vậy mà trước mặt sáu vị phu nhân đây, ngay cả đến đàn em lâu năm của mình cũng không dám tin Lão Đại của mình chịu hạ uy phong.
Đại tiểu thư luôn âm trầm thu hút, Nhị tiểu thư sinh chững trạc, Tam tiểu thư mạnh mẽ cá tính, Tứ tiểu thư sở hữu vóc dáng yêu nữ chuẩn từng mi-li-met thì Thất thiếu gia sở hữu sắc đẹp yêu tinh ngay cả con trai cũng mê mẩn, Ngũ tiểu thư kiêu sa quý phái, Lục tiểu thư trong sáng ngây thơ.
Ai da. Bà có thể khẳng định, ngôi nhà này là động chứa chấp yêu hồ - yêu nữ - yêu tinh - yêu quái.
Nghiệp chướng. Nghiệp chướng a.
Nói là họp mặt gia đình nhưng thực gia là cuộc chiến ngầm giữa các vị phu nhân, và người hứng chịu đó chính là lão gia. Mỗi lần họp mặt gia đình ai cũng đều thấy tất cả tiểu thư đều thay đổi vẻ mặt và cử chỉ hàng ngày.
Mã tiểu thư thay vì vẻ mặt mệt mỏi hôm nay sắc mặt nghiêm túc.
Giải tiểu thư ngày thường rất ôn nhu trầm tĩnh, hôm nay phong thái toát ra khí chất cao ngạo.
Nữ tiểu thư, Bình tiểu thư và Phong thiếu gia vẫn giữ nguyên tác phong ngày thường, chẳng qua vẻ mặt có ngoan hiền một chút.
Ngưu tiểu thư toàn mặc những bộ đồ gợi cảm tôn ba vòng cực chuẩn hôm nay lại ăn mặc phong cách kín đáo với y phục truyền thống.
Tử tiểu thư lúc nào cũng nghịch ngợm chọc phá nhưng hôm nay lại ngồi rất ngoan ngoãn, cử chỉ dịu dàng.
Đây có phải là những tiểu thư ngày thường của họ không?
Suốt buổi tối ăn cơm những lời đối thoại của các phu nhân chuyên xỉa nhau từng li từng tí, câu nào cũng chứa đây tâm cơ khiến ông Tuyết thở mạnh cũng không dám, mấy bà nói gì thì "uhm" bảo gì thì gật.
Các vị tiểu thư gật gù việc ai người ấy làm, tốt nhất không nên cản trở màn giao chiến này của sáu người họ.
Sau buổi cơm, Cự Giải nhận được tin nhắn của Nữ Hoàng Lin lên sân thượng, vừa lên đến nơi đã thấy bóng dáng Nữ Hoàng Lin đang ngồi trên xích đu, thần thái bà toát lên khí chất nữ quyền, thoạt nhìn vẻ bề ngoài trẻ trung của thiếu nữ hai mươi chẳng ai dám tin bà đã ngoài ba lăm.
Cô tiến lại gần ngồi bên: "Mẹ gọi con".
Nữ hoàng Lin quay đầu nhìn Cự Giải gật đầu, tiếng nói nhẹ nhàng nhưng đầy kiên định:
"Ta gọi con lên đây muốn nói với con một chuyện. Ta muốn con tìm hiểu và nhất định kết hôn với Thái Tử nước Thái Lan".
Cự Giải thoáng ngạc nhiên, một phần vì mẹ mình vào thẳng vấn đề, một phần vì ngữ điệu rất kiên định.
"Thái Tử".
"Phải. Tuy hai bên đã có hôn ước, nhưng đã có nhiều trường hợp hủy hôn ước. Ta muốn con tiếp cận cậu ta trước, hai bên có thể tìm hiểu nhau.
Ta cũng đã điều tra rồi, cậu ta hiện đang du học bên đây. Vừa hay cậu ta lại bằng tuổi con, ta cũng đã sắp xếp cho con chung lớp để dễ dàng tiếp cận cậu ta".
Hóa ra bà đã sắp xếp chu toàn đến mức như vậy. Tuy trong lòng có hơi bất mãn với quyết định của nữ hoàng nhưng Cự Giải không lên tiếng, sắc mặt vẫn giữ bình thản chấp thuận. Cự Giải biết bà muốn sau này khi cô kế nhiệm sẽ có người chống lưng phía sau, không bị lời dị nghị xấu từ người hoàng gia, chỉ cần kết hôn với Thái Tử nước Thái Lan bà sẽ giảm áp lực từ phía hoàng gia hơn.
"Vâng".
Nữ hoàng gật đầu mĩm cười hài lòng, từ nhỏ đến lớn Cự Giải luôn là đứa biết nghe lời bà, bà nói gì nó đều chấp thuận không bao giờ cãi lại.
Cự Giải có thể cảm nhận được nụ cười của bà chứa chất nhiều sự mệt mỏi. Trước đây bà là phận công chúa được chọn là Nữ Hoàng kế nhiệm, vậy mà lại có con với kẻ lang bạt khắp nơi, lai lịch bất chính, bị mọi người trong hoàng gia khinh rẻ cười nhạo. Từ khi sinh cô ra bà tiếp tục gánh vác trên vai danh nữ hoàng tương lai, lời độc ngôn từ hoàng gia, âm mưu quyền lực tranh dành chị em từ nhỏ cô đã trải qua.
Ngoài ban công phòng Xử Nữ, bao nhiêu thắc mắc về vị Hầu tước nước Pháp kia cô đều hỏi mẹ của mình - bà Kenki. Từ lần đầu bước vào phòng xem bệnh nhân, Xử Nữ không phát hiện dấu hiệu gì khả nghi, tài liệu có điều rất kì lạ mà cô nghĩ hoài mãi không ra.
"Ta cũng không dám chắc bệnh tình của cậu ta"
"Là sao?".
Bà Kenki thở dài một cái, khuân mặt hiện lên nghi vấn, bà đã theo dõi bệnh tình Thiên Yết một thời gian nhưng vấn đề bà phát hiện ra còn rất mơ hồ. Một lần bác sĩ Pháp có lệnh triệu tập một tuần về nước, bà trực tiếp nhận bệnh án một tuần đó, bà tự ý thay hết thuốc và phương pháp điều trị.
Cuối tuần, vào ban đêm bà đến thăm phòng bệnh, vừa đưa tay chỉnh lại đường chuyền nước thì bỗng bàn tay nắm chặt áo bờ lu, giật mình nhìn xuống thấy mi mắt cậu nặng nề mở ra.
"Làm ơn, cứu tôi".
Lúc đấy bà có hơi bất ngờ thơ thẩn một lúc, gật đầu kiên định trả lời cậu.
"Cậu yên tâm. Nguyên tắc của ta không bao giờ để bệnh nhân của mình chết" Trừ khi vạn bất đắc dĩ.
"Lúc ta ra quyết định thay hết toàn bộ thuốc trị liệu thì hoàng gia Pháp chuyển cậu ta sang đây. Vậy nên ta không thể chuẩn đoán chính xác được".
Khuân mặt Xử Nữ ngạc nhiên hiện rõ, đôi mắt mở to khó hiểu, ngay cả mẹ cô cũng mơ hồ về bệnh tình của hắn.
Bà biết càng ngày uẩn khúc càng lớn, hiếm gặp trường hợp nào hôn mê hơn hai năm không dấu hiệu tỉnh lại, vừa mới có dấu hiệu tốt liền điều động chuyển viện. Bà lấy tư cách bác sĩ điều trị của Thiên Yết chuyển nhượng bệnh án cho Xử Nữ. Để khiến hoàng gia Pháp bớt cảnh giác, bà ghi thông tin: Tuyết Xử Nữ là thực tập sinh xuất sắc từng dưới trướng của bà.
Sáng sớm Đại phu nhân và Tam phu nhân về nhà riêng. Những vị phu nhân khác ra sân bay về nước. Nhân Mã đến công ty Hạo Thiên nộp hồ sơ. Còn những người còn lại lo chuẩn bị cho lễ đính hôn ngày mai của Thiên Bình.
Sau chuyến bay đến Pháp, tiếp theo là chuyến bay 9h từ Trung Quốc đến Hàn Quốc, mời quý khách chuẩn kỹ hành lý đến sảnh D nộp hộ chiếu, máy bay sẽ cất cánh trong vòng 10 phút nữa.
Tứ phu nhân đeo kính râm hướng đến khu D, phụ nữ khoảng 35 tuổi kéo vali và đoàn vệ sĩ phía sau cố gắng bắt kịp bước chân của phu nhân. Tay vừa kéo vali nghe xong cuộc điện thoại liền tức giận, giọng kìm nén kính cẩn với người phía trước.
"Chủ tịch Young Won Ha, Sư Tử lại tự ý xin hủy show bay đến Trung Quốc. Phải làm sao đây?".
Bà Young nhếch mép, thằng oắt này nắm bắt thông tin không tệ a, lần này Kim Ngưu muốn trốn cũng không được.
"Quản lý Joo, chuyển hết dự án phim sang diễn viên khác, hủy mấy buổi liveshow âm nhạc của Sư Tử đi. Điều động một đội xử lý phía truyền thông".
Quản lý Joo nhíu mày, tuy bề ngoài chủ tịch Young nghiêm khắc với Sư Tử nhưng thực ra lại rất dung túng cho cậu ta. Đã làm quản lý của chủ tịch Young từ lúc cô ấy bắt đầu thành lập công ty giải trí đến bây giờ đã 15 năm, chứng kiến chủ tịch đào tạo bao nhiêu Ảnh Đế và Hoàng Tử giải trí đi nữa thì đây là trường hợp đầu tiên được dung túng quá đà như vậy.
Giọng quản lý Joo thắc mắc kèm theo bất mãn: "Chủ tịch, tôi thấy bốn năm gần đây người dung túng cho Sư Tử rất nhiều đấy"
"Hả. Vậy à"
"Chủ tịch, người đừng nói như kiểu bây giờ bản thân mới nhận ra như vậy".
Quản lý Joo phẫn nộ thét lên khiến mọi người xung quanh chú ý.
Bốn năm gần đây Sư Tử như người mất hồn, hễ đụng gì không vừa ý cậu ta liền nổi nóng cáu gắt. Không những thế cậu ta còn tự ý hủy bỏ buổi liveshow hàng triệu người, đang đóng dở cảnh quay bỏ đi, ngay đến hợp đồng cậu ta cũng xem như tờ giấy vụn trước một cú điện thoại nào đó có thể khiến cậu ta bỏ lại tất cả mà chạy khắp nơi. Vậy mà chủ tịch Young chỉ nổi giận một trận lôi đình với cậu ta rồi bỏ qua, còn đích thân lên tiếng đứng ra giúp cậu ta giải quyết.
Quá dung túng, không, phải nói là chủ tịch quá thiên vị cậu ta.
Quản lý Joo thở dài hạ giọng lo lắng, lắc đầu "Tôi sợ danh hiệu Ảnh Đế với Hoàng Tử giải trí của cậu ta đến năm sau không giữ nổi"
Nói gì thì nói chủ tịch đã đào tạo Sư Tử chín năm, từ khi cậu ta không có gì trong tay ngoài cái miệng cầu xin chủ tịch Young thu nhận. Ít nhiều cũng có tình cảm đặc biệt, hơn nữa cậu ta hiện giờ còn là một trong những nhân vật chủ chốt của công ty.
Vậy mà. Hazzz.
"Yên tâm đi, cậu ta sẽ vực dậy được".
Hoặc cũng có thể sẽ đánh mất tất cả!
Ngẩn người một lát, cố phân tích hàm ý trong câu nói của chủ tịch Young, cô lẩm bẩm khó hiểu: "Cái gì mà vực dậy cơ chứ?".
Khi ngẩng đầu lên đã thấy chủ tịch Young Won Ha đã cách mình khá xa. Cô vội kéo vali chạy theo: "Nè chủ tịch, người nói rõ một chút được không ? Chủ tịch à..."
Tập đoàn Hạo Thiên.
Nhân Mã tay cầm hộp hồ sơ đứng trước tập đoàn Hạo Thiên ngẩng đầu chiêm ngưỡng tòa nhà thầm đánh giá.
Không tồi, nghe đâu Tổng Tài của tập đoàn này là vị thiếu niên 28 tuổi - Hạo Ma Kết đã ngồi lên được chức chủ tịch a, rất có tiềm năng trong giới thương trường.
Hiện trong giới thương trường có sáu tập đoàn đang đứng hàng đầu, nhưng vượt trội vẫn là S.M của mẹ cô, Hồng thị của ông ngoại, rồi đến Tuyết thị của ông nội, Lĩnh thị, Phong thị, Văn thị.
Bảy năm gần đây tập đoàn Hạo Thiên dưới sự dẫn dắc của Hạo Ma Kết đã đưa tập đoàn gần như đã sánh vai với Lĩnh thị và Phong thị a. Nếu triển vọng tốt, sang năm sẽ sánh đến Tuyết thị và Hồng thị.
Bà hồ ly ấy không bạc đãi cô nha, sắp xếp cho mình vào tập đoàn của đối thủ hai năm gần đây, tiềm năng tương lai có thể đánh gục mình.
Cúi xuống bước vào trong sảnh. Tiếng ồn ào của thực tập viên to dần, Nhân Mã cũng chẳng mấy ngạc nhiên khi đứng ngoài sảnh hơn bảy mươi người, theo hồ sơ mà bà hồ ly đưa thì các năm gần đây những công ty hàng đầu mỗi đợt ứng tuyển khoảng bảy mươi đến một trăm người.
Điều khiến Nhân Mã có hơi kì dị bản thân lạc lõng giữa bể nữ trang điểm xinh đẹp, trang phục váy áo gợi cảm, nam thì vest lịch sự tao nhã. Mùi phấn son nước hoa sộc lên mũi khiến cô đau đầu, trong lòng phỉ báng:
Tsk, bọn họ đến đây để làm việc hay câu dẫn nam nhân vậy?
Nhân Mã ngồi xuống ghế đợi mấy đoàn người lên tầng trước, khi đến lượt mình thì người cuối. Có thể đấy là sở thích của cô, không ồn ào chen lấn. Bước vào thang máy Nhân Mã quen tay nhấn lên tầng mười tám.
Trong phòng rộng lớn xa hoa, trên bàn làm việc bằng kính với đầy tư liệu giấy tờ đặt ngay ngắn, đầu bàn đặt bảng hình chữ nhật nằm ngang bằng kính trong suốt dán chữ: Chủ tịch Hạo Ma Kết.
Nam nhân trạc 28 tuổi thả người xuống ghế, ánh mắt đầy yêu mị nhìn nam nhân tóc đỏ tùy tiện đưa tay nâng tấm bảng ghi tên lên đặt sang bên, tự ý cho phép mình ngồi lên mép bàn.
"Ma Kết, cậu nỡ bỏ rơi kẻ lang thang đáng thương sao?".
Hắn nhếch môi diễu cợt: "Ảnh Đế Sư Tử mà phải làm kẻ lang thang sao?".
Mới đầu dự định của Sư Tử đến đây chỉ tìm người, ngoài ý muốn lại có bản hợp đồng thú vị nên đã kí, bản thân lưu lạc tại sứ Trung không ai thân thích. Nếu chỉ ở khách sạn e đám phóng viên lại làm phiền, khi nhìn lại bản hợp đồng phát hiện tập đoàn Hạo Thiên đầu tư nên quyết mặt dày đến đây xin chỗ ở.
Sư Tử nhích đầu quay sang nhìn Ma Kết:
"Ít nhất tôi cũng đã kí hợp đồng với tập đoàn cậu, nhân danh đối tác cậu phải giúp tôi chứ".
Thang máy tầng mười tám mở ra, Nhân Mã bước ra ngoài ngó ngược ngó xuôi không thấy bóng ai.
Sao tầng này vắng thế nhỉ?
Ngẫm nghĩ một lúc thì hiện ra khuân mặt thất thần. Tay cầm tập hồ sơ vô thức vỗ lên chán. Thôi chết, cô quen ở tập đoàn S.M tầng 18 là khu tuyển nhân sự.
Nhân Mã nhìn xung quanh không thấy một bóng nhân viên nào để hỏi. Chậc, tập đoàn kiểu gì thế không biết?
Cô ngó trái ngó phải nghĩ xem nên rẻ đường nào? Nếu lạc thì ngu người lắm. Nhắm mắt xoay người quyết định đi bên trái.
Trong phòng Ma Kết ngồi thẳng chống khủy tay trái bên thành vịn, hơi nghiêng người sang bên, vài lọn tóc mái đen light lướt qua hàng lông mày đen, chuyển động theo góc nghiêng trên gương mặt ma mị, đồng tử nhìn lên Sư Tử.
"Hể, cậu muốn tôi giúp thế nào đây?".
Nhân Mã đi mãi thì đến cửa phòng, bên cạnh phòng là bàn lớn của thứ kí nhưng không thấy ai, bàn làm của nhân viên cũng không một bóng người.
Tập đoàn này cũng phóng túng cho nhân viên quá nha.
Thấy cửa hé mở nên Nhân Mã đưa tay mở ra xem có ai bên trong không?
*Cạch* Tứ chi ngũ giác của Nhân Mã bất động, đồng tử co giãn, lòng thầm hét:
CÁI ĐẬU MÒE
Trước mắt Nhân Mã là nam nhân tóc đỏ ngồi trên bàn đang chống tay nghiêng đầu hơi ngã người gần sát khuân mặt nam nhân phía sau bị che một nửa, đôi môi mê hoặc của hắn như khiêu gợi nam nhân đang ngồi.
"Cho tôi ở nhà cậu" Hắn khẽ nhích đầu nghiêng xuống gần sát mặt tên kia: "Được không?".
Đối với góc nhìn của Nhân Mã thì cảnh tượng ấy chẳng khác gì hai người kia đang.
KISS.
*Bịch*
Nhân Mã thẩn thờ như mất hồn làm rơi tập hồ sơ, Ma Kết và Sư Tử cũng nhận ra sự có mặt vô tình của người lạ, ánh mắt hướng ra phía cửa.
Ngay cả Ma Kết và Sư Tử cứng đơ không kịp nhận ra bản thân đang tư-thế nào thì người đứng ngoài cửa đã lên tiếng bước ra.
"Xin. Xin lỗi ha. Đã làm phiền rồi. Ha.Ha".
Sau khi đóng cửa an toàn rút lui, đến bây giờ tim cô mới kịp phản ứng nhảy liên hồi, vuốt ngực thở phào. Ngẩng đầu nhìn lên bảng ghi đủ to đập vào mắt.
ẤU MÒE. PHÒNG CHỦ TỊCH.
Ngày đầu đi nộp hồ sơ mà đã gặp cảnh trong tiểu thuyết đam mỹ của tổng tài. Đảo mắt nhìn sang nơi làm việc của nhân viên trống không.
Thảo nào nhân viên bị đuổi đi hết.
Cho tôi ở nhờ nhà cậu..được không?
Tiếng nói của nam nhân tóc đỏ kia đột nhiên vang vọng trong đầu Nhân Mã khiến cô đỏ mặt. Rùng mình một cái bước đi, nơi này không thể ở lâu được. Đi hai bước phát hiện thấy trên tay mình thiếu thiếu cái gì đó.
A phải rồi, mình làm rơi hồ sơ trong phòng đó rồi, nếu hắn biết được mình là ai thủ tiêu a.
Trong phòng Ma Kết lườm Sư Tử cố kìm nén cơn thức giận, hừ lạnh quay mặt đi, ánh mắt lia qua cửa thấy tập hồ sơ của cô gái "vô duyên" mới đánh rơi. Ngồi thẳng lên hơi nhướng người về phía trước, ánh mắt nhìn chăm chú vào tập hồ sơ.
Sư Tử lạnh sống lưng khi lãnh trọn sát khí giết người, thấy Ma Kết nhìn chăm chú vào gì đó ngoài cửa, tò mò xoay đầu lại cùng lúc Ma Kết hơi nhướng người lên một chút.
Cánh cửa một lần nữa tự động mở ra bởi một người, cảnh tượng kiss má một lần nữa đập vào mắt Nhân Mã.
Tròng mắt Ma Kết giãn ra đụng tròng mắt giãn ra không kém của Nhân Mã. Sư Tử cũng nhìn ra phía cửa chớp mắt ngây thơ nhìn.
Thoáng chốc Nhân Mã đã lấy lại ý thức, bình tĩnh cúi người xuống nhặt tập hồ sơ lên, khóe môi cố giật lên nụ cười.
"Tôi xin phép. Tôi không có nhìn thấy gì a".
Nhẹ nhàng đóng cửa lại rút lui chạy một mạch đến thang máy, tay nhấn loạn nút bấm. Cô đã đọc bao nhiêu truyện đam mỹ, chứng kiến bao lứa đồng tính thành đôi mà vẫn ngỡ ngàng trước cảnh tượng của tổng tài thế này. Nghĩ lại cái tên tóc đỏ đó da dẻ mịn màng, vóc dáng vừa vặn có thể là "thụ" a. Vỗ tay lên chán mình một cái lắc đầu.
Tsk, tổng tài Hạo thiếu hóa ra có thú vui tao nhã như vậy a!
Bước vào thang máy nhấn thẳng xuống tầng một, cô liền xuống lễ tân hỏi cho chắc. Sau khi hỏi nhân viên lễ tân thì mới biết tầng mười mới là nơi tuyển nhân viên. Ngày con mòe gì không biết.
Đến tầng mười nhìn các thiếu nữ xinh đẹp ăn mặc gợi cảm đi qua đi lại, bất giác trong lòng cảm thấy thương cảm cho bọn họ.
Sau khi Nhân Mã rời đi, mặt Ma Kết hiện trên khuân mặt vài tia hắc ám đứng lên đi lại trước mặt Sư Tử, tay túm cổ áo sơ mi của cậu thô bạo kéo ra không thương tiếc, tay mở còn lại mở cửa, một cước dứt khoát đạp cậu ra ngoài đóng cửa vang vọng cả tầng mười tám.
Sư Tử đập cửa bên ngoài, vô duyên vô cớ tại sao hắn ta đuổi cậu chứ ? Chẳng qua là xin ở ké thôi mà, cái tên đậu phụ thối này, nhiều năm như vậy vẫn không thay đổi tính cách chút nào.
Rầm. Rầm...
"MA KẾT. Mở cửa cho mình".
Ma Kết trở lại bàn làm việc, đưa tay nhấn nút điện thoại bàn.
"Bảo vệ..." Răng hắn nghiến lại, giọng thập phần tức giận: "...tiễn khách".
Tuy nhiều lần được triệu tập lên tầng Tổng Tài "tiễn khách", nhưng chưa bao giờ giọng tổng tài đáng sợ lãnh huyết như thế. Kẻ nào to gan chọc tức quả bom nguyên tử này vậy?
Bảo vệ nhanh chóng lên tầng mười tám kéo vị khách đang ồn ào đập cửa gọi tên Tổng Tài, giọng nghe sao mà thê lương giống như kiểu tổng tài của bọn họ phụ tình hắn ta vậy?
Chậc, đẹp trai - sáng lạng - tướng người mẫu vậy mà liệt.
Tiếng thét vô vọng của Sư Tử khi bị bảo vệ kéo tay lôi đi vang lên khắp tầng trên tầng dưới:
"MA KẾT, CẬU KHÔNG THỂ ĐỐI XỬ VỚI TÔI NHƯ VẬY".
Đích thực là bị Tổng Tài phũ rồi.
Buổi lễ đính hôn diễn ra trong trang viên phía sau biệt thự Bạch Dương, nói là nhà của Bạch Dương nhưng thực ra là ở chung với Hạo thiếu - chủ tịch tập đoàn Hạo Thiên.
Biệt thự kính thiết kế như bảy hình tròn xếp trồng lên nhau thành khối trụ lớn dựng đứng, tầng một tầng hầm gara chứa xe, tầng hai là của Hạo thiếu - chủ ngôi biệt thự, Bạch Dương ở tầng ba suốt hai năm kể từ lúc chuyển sang Trung Quốc, tầng bốn là của Thái Tử nước Thái Lan, tầng năm nghe đâu là Lĩnh thiếu - bạn của Hạo thiếu, tầng sáu và bảy trống. Cầu thang thiết kế bằng kính bên hông trái ngoài trời, phía sau là trang viên và bể bơi.
Có thể nói đây là ngôi biệt thự chứa chấp những nhân vật lớn trong ngoài nước.
Hôm nay ngày đẹp trời, gió nhẹ thoảng, mây nhẹ trôi bồng bềnh. Trang viên trải đầy bàn tiệc long trọng, ghế trắng xếp thành hai bên ngay ngắn. Bên phải người nhà gái, bên trái người nhà trai đã an phận chỗ đứng.
Khách mời chủ yếu là giới Hắc đạo đã có mặt chúc mừng buổi lễ, nhà trai đều đã có mặt đầy đủ, nhà gái ông Tuyết Phùng Ngạo và Tam phu nhân - bà Nora đã đến.
Bạch Dương với bộ vest đen trên tay cầm ly rượu, gương mặt và thần thái lãng tử thu hút nữ giới.
Trì Hạo lịch lãm với vest màu ngọc bích tiến lại cười nói: "Bạch Dương, phen này mẹ cậu tuyệt thực với cậu thật cho xem".
Lễ đính hôn này phu nhân Macdonald sống chết phản đối nhưng cậu ta vẫn chống đối ý bà thực hiện. Hiện tại vẻ mặt của Bạch Dương hình như chẳng quan tâm đến điều đó cho lắm.
Chiếc Lexus ES đỏ phóng đến dừng lại, nối tiếp theo chiếc Hyundai Sonata trắng, Audi A4 trắng nối tiếp dừng lại. Ánh mắt trầm trồ ngưỡng mộ hướng về phía ba người đẹp lộng lẫy từ trên xe bước xuống.
Bữa tiệc ngày hôm nay ngoài chiêm ngưỡng chị em Tuyết Kiều, họ còn muốn ngắm nhìn nhan sắc nổi tiếng không kém của nhóm Tam Tỷ Muội học đường, cặp đôi Ngọc Bích thương trường và nhiều nhân vật tầm cỡ khác.
Nhóm Tam Tỷ Muội gồm: Con gái thứ hai tập đoàn Phong thị - Phong Ly Nha 22 tuổi, chị đại bang Lie xếp thứ ba trong giới Hắc đạo - Yến Hảo Vi - 20 tuổi , con gái thứ hai tập đoàn Bảo thị - Bảo Liên Hà - em họ Tổng Tài Hạo thiếu - 17 tuổi.
Hai chiếc xe Kia Sorento trắng của chị em Ngọc Bích giới thương trường cũng nối tiếp đến. Người mặc đầm xanh ngọc, xung quanh quấn ren xinh tế, đường ren đính đá nhỏ lấp lánh đó là Hồng Ngọc Tử - 25 tuổi, cháu gái chủ tịch Hồng thị. Người theo sau mặc đầm xanh dương, xung quanh quấn ren đính đá giống của Hồng Ngọc Tử chính là Văn Ly Ly - 24 tuổi, con gái của độc nhất Văn thị.
Tiếp đến nữ minh tinh trong làng giải trí, giữ vững ngôi vị Nữ Hoàng màn ảnh bốn năm - Tuyết Nhất Hi, con gái của Tuyết Hải Phàn - phó chủ tịch tập đoàn Tuyết Thị.
Thái Tử nước Thái Lan - Mike, Lĩnh thiếu - Lĩnh Bảo Bình người thừa kế tập đoàn Lĩnh thị, nghe đâu có cả Hạo thiếu.
Còn rất nhiều nhân vật tầm cỡ khác xuất hiện trong buổi lễ a. Không ngờ chỉ là buổi tiệc đính hôn giữa Ông Hoàng Hắc Đạo và Nữ Qủy lại nhiều nhân vật khét tiếng đến tham dự như vậy.
Nhìn thấy sự xuất hiện lộng lẫy xa hoa của các tiểu thư danh giá khiến mọi người mở mang tầm mắt. Bây giờ chỉ cần đợi sự xuất hiện chị em Tuyết Kiều lừng danh, thật mong đợi cuộc so tài này a.
Trì Hạo nhìn các vị thiên kim tiểu thư danh giá kia không chớp mắt, cái tên khốn Bạch Dương định biến lễ đính hôn thành buổi trình diễn hay sao mà mời toàn nhân vật có tiếng thế này?
Từ đâu bước ra hai người tiến lại gần Bạch Dương, vest trắng là Thái Tử nước Thái Lan -Mike, người vest xanh dương chính là Lĩnh thiếu - Lĩnh Bảo Bình.
Chẳng qua người cùng sống trong tòa nhà nên xuống chúc mừng vài ly, ai ngờ cậu ta kéo các vị hào môn tiểu thư tập đoàn lớn đến. Hạo Ma Kết mà thấy cảnh này sẽ phát tiết lên mất.
"Bạch Dương, cậu mời bọn họ đến đây để làm gì?" Bảo Bình hất hàm về phía đám đông kia hồ náo bởi sự xuất hiện của vị khác danh tiếng.
Bạch Dương nhấp ngụm rượu, hạ ly xuống đong đưa, ánh mắt hướng đến đám đông vây quanh những thiên kim danh giá kia.
Cả ba người ở đây có thể cảm nhận được khuân mặt trầm tư thích thú của Bạch Dương, giống như cậu ta đang thưởng thức màn kịch sống động do mình dựng lên.
"Thật sự không muốn phá thú vui của cậu nhưng mà...." Mike lên tiếng kéo ba người họ chú ý quay lại nhìn mình: "...sau hôm nay cần bọn này giúp thu dọn đồ đạc trong nhà ra không?".
A. Sao hắn có thể quên cái tên Hạo Ma Kết đó chứ. Hắn ta không thích cho ai biết nhà bí mật riêng của hắn, vậy mà.
Bạch Dương dảo mắt nhìn xung quanh khách mời, khuân mặt thích thú biến mất.
Hắn đã kéo một tập đoàn hào môn thiên kim đến đến.
Vừa lúc tiếng phanh xe ô tô chói tai vang lên khiến sự chú ý của tất cả mọi người hướng theo chiếc xe mui trần Mercedes S-Class Cabriolet trắng và Mercedes S65 AMG Cabriolet đen dừng lại gần cổng trang viên.
Mà thôi, đối phó với tảng băng đó sau vậy, bây giờ đi tiếp vị hôn thê của hắn đã.
Bạch Dương trở lại khuân mặt lãng tử, đưa tay chỉnh cavat, đặt ly rượu vào khay phục vụ đi ngang qua, môi nhếch lên ý cười trả lời câu hỏi của Bảo Bình:
"Buổi tiệc phải sôi động một chút mới thú vị".
Bạch Dương bước đến đâu mọi người đều tản ra nhường đường, lịch sự mở cửa xe, đưa tay phía trước kính cẩn:
"Mời".
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận