Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Lịch sử
  3. Tuyệt Sắc Sinh Kiêu (Dịch)
  4. Chương 25: Rắn chuột cùng một ổ

Tuyệt Sắc Sinh Kiêu (Dịch)

  • 65 lượt xem
  • 2219 chữ
  • 2025-04-08 21:55:52

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Hầu Thông lắc đầu nói: "Trước đây ta và hắn không có giao tập, cũng không có kết thù. Hắn rốt cuộc có ý đồ gì, nhất thời cũng khó thăm dò rõ ràng. Nhưng người này đến đây với ý đồ bất chính, vừa đến Sơn Âm liền muốn lập uy, hoàn toàn khác với hai vị Huyện lệnh trước."

"Nghe nói tên tiểu tử họ Ngụy kia tuổi còn trẻ, ở phủ Thái Nguyên cũng là một nhân vật e sợ thiên hạ không loạn." Xà Đại suy nghĩ một chút, mới nói: "Sau khi hắn vào thành không biết nặng nhẹ, có phải bản tính như thế kỳ thật cũng không có thâm ý gì?"

Hầu Thông nói: "Theo ta được biết, hắn tự ý thả nghi phạm ở Thái Nguyên là do phụ thân hắn, Ngụy Như Tùng tự mình đưa hắn đến phủ Tiết độ sứ thỉnh tội. Nếu đổi lại là người khác, đầu chắc chắn đã không giữ được, nhưng Triệu đại nhân chỉ hạ lệnh giáng chức hắn đến Sơn Âm."

"Thì ra là thế." Xà Đại khẽ gật đầu: "Cho nên lần trước Triệu đại nhân phái Tô Trường Thanh, sau khi Tô Trường Thanh mất tích lại phái Ngụy Trường Nhạc..., lão già kia rốt cuộc muốn làm gì?" Dừng một chút, y tựa như nghĩ đến cái gì, nhẹ giọng hỏi: "Đại nhân, nghe đồn nói Ngụy Như Tùng hết sức chán ghét đối với đứa con thứ hai này, có việc này sao?"

1Öy 2y"

"Ta đã từng đến Thái Nguyên, sớm biết người này." Xà Đại nói: 'Ngụy Như Tùng có ba đứa con trai, hắn rất yêu thương hai đứa con trai khác, chỉ có Ngụy Trường Nhạc là rất chán ghét. Không chỉ vì người này gây họa khắp nơi, hơn nữa đều nói đầu óc Ngụy Trường Nhạc có vấn đề, chỉ biết dùng nắm đấm."

Hầu Thông cười lạnh một tiếng, nói: "Vậy ngươi đương nhiên cũng nghe nói, Ngụy Trường Nhạc chưa chắc là con của Ngụy gia."

"Đúng, có việc này." Xà Đại lập tức gật đầu, hạ giọng nói: "Trên phố phường đồn Ngụy Trường Nhạc căn bản không phải con ruột của Ngụy Như Tùng. Thậm chí có người nói, Ngụy Như Tùng hận không thể tự tay giết hắn." Khóe miệng y nổi lên một tia cười quái dị, thấp giọng nói: "Có khả năng hay không, Ngụy Như Tùng thật sự muốn Ngụy Trường Nhạc chết, cho nên tùy ý để hắn bị giáng chức đến Sơn Âm, muốn mượn đao giết người?"

"Ngươi cũng chớ quên, bất luận lời đồn là thật hay giả, Ngụy Trường Nhạc hắn trong mắt thế nhân vẫn là đại biểu Hà Đông Ngụy thị." Hầu Thông thản nhiên nói: "Han thật sự muốn xảy ra chuyện không may ở Sơn Âm, uy tín và thể diện Hà Đông Nguy thị sẽ không còn sót lại chút gì, Ngụy Như Tùng vì danh vọng của Hà Đông Nguy thị thì cũng sẽ không từ bỏ ý đồ."

Xà Đại khẽ gật đầu, rất tán thành điều này.

Hầu Thông tựa hồ không muốn tiếp tục đề tài này, nói thẳng: "Đêm nay tới là có chuyện muốn ngươi làm”"

"Điển Sử đại nhân có phân phó cứ việc nói." Xà Đại nghiêm nghị nói: 'Ngũ Tiên Xã tùy thời đợi lệnh."

"Không cần Ngũ Tiên Xã, chỉ cần ngươi." Hầu Thông nhìn chằm chằm vào con mắt Xà Đại, "Ngươi chuẩn bị hai trăm ba mươi lượng bạc, ta cần ngân lượng!"

Xà Đại sửng sốt, lập tức nói: "Phân ngân lượng của đại nhân, thuộc hạ lập tức sai người...!"

"Ngươi hiểu lầm ý của ta rồi.' Hầu Thông lắc đầu nói: "Ta không phải tới tìm ngươi đòi bạc, là muốn giúp ngươi cứu Trư Cửu ra, lắng lại sóng gió lần này."

Xà Đại nhất thời vẫn chưa rõ.

"Chuẩn bị sẵn ngân lượng, dùng rương cất kỹ, sáng sớm ngày mai, một mình ngươi mang bạc đến Nha môn." Hầu Thông nói: "Đến lúc đó ta sẽ dẫn ngươi đi gặp Ngụy Trường Nhạc."

Lúc này Xà Đại mới hiểu được, thấp giọng nói: "Ý của đại nhân là cầm bạc đi hối lộ, bảo hắn thả người?" Y lắc đầu nói: "Đại nhân, nếu là như vậy thì hơn hai trăm lượng bạc chỉ sợ không đủ. Hơn hai trăm lượng bạc ở Sơn Âm có thể làm không ít chuyện, nhưng Ngụy Trường Nhạc xuất thân Nguy thị, vẻn vẹn hai trăm lượng bạc ở trong mắt hắn, chắc chắn là không đáng để vào mắt."

Hầu Thông khóe môi mang ý cười, nói: "Ngươi cho rằng ta là để ngươi cầm bạc đi vớt người?”

"Vậy ý của đại nhân là?"

"Hắn muốn gây sóng gió ở Sơn Âm, chỉ sợ còn kém xa." Hầu Thông cười lạnh nói: "Một mẫu ba phần đất này không phải do hắn định đoạt. Hoặc là ngoan ngoãn nghe lời, làm một vị Bồ Tát ở Sơn Âm, hoặc là cút ra khỏi chỗ này, nơi đây không có đất dung thân cho hắn."

Xà Đại hiển nhiên còn chưa hiểu ý của Hầu Thông, lộ ra vẻ hồ nghi.

“Ngày mai ngươi mang bạc tới gặp hắn, đến lúc đó liền lấy thái độ lấy bạc vớt người mà nói chuyện.” Hầu Thông nói: “Ta an bài cho ngươi ở chung một phòng với hắn, ngươi hãy nói yêu cầu trước, rôi giao bạc cho hắn. Nhất định phải nhớ kỹ, bất luận như thế nào đều phải giao rương bạc vào trong tay hắn.”

Xà Đại khẽ gật đầu, nhẹ giọng nói: “Giao bạc rồi thì nên làm gì?”

“Chỉ cần hắn vừa cầm lấy rương, ngươi lập tức làm ra động tĩnh ở trong phòng.” Hầu Thông nói: “Ném vỡ chén trà hay là thứ gì khác cũng được, chỉ cần có tiếng vang là được, để cho ta biết.”

Con ngươi Xà Đại đảo một vòng, rốt cuộc đã hiểu, thần sắc y bắt đầu trở nên hưng phấn.

“Bắt đầu từ năm ngoái, dưới sự can gián của Tả tướng, triều đình bắt đầu đả kích tham ô.” Cuối cùng Hầu Thông cũng nở nụ cười: “Triều đình phái không ít Khâm sai đi điều tra tham nhũng khắp nơi, rất nhiều quan viên vì vậy mà mất mạng.” Lão ta giơ tay phải lên, giơ hai ngón tay: “Tham ô hai trăm lượng là có thể định tội tử hình, nhiều thêm mấy chục lượng mới không có vẻ cố ý.”

“Thì ra là thế!” Xà Đại biết Hâu Thông dụng tâm, cười nói: “Đại Lương còn có quan viên nào không tham sao? Chẳng qua là làm ra vẻ cho người ta xem thôi, một đám kẻ xui xẻo đụng phải vết đao mà thôi.”

“Tả tướng vì sao muốn nhấc lên phong trào phản tham, không phải là chuyện chúng ta cần phải nghĩ” Hầu Thông nói: “Ngụy thị tuy rằng cường hoành, nhưng Ngụy Trường Nhạc nếu mới đến Sơn Âm đã nhận hối lộ, có được nhược điểm này, ta ngược lại muốn xem họ Nguy kia còn có thể kiêu ngạo đến đâu.”

Xà Đại lộ vẻ vui mừng, nói: “Ném chén làm hiệu, đại nhân nghe được tín hiệu dẫn người xông vào, bắt quả tang hắn ngay tại chỗ.”

“Không sai.” Hầu Thông ngửa đầu uống một ngụm rượu, “Bạc ở trong tay hắn, lại có ngươi làm nhân chứng, tội nhận hối lộ này hắn có chạy đàng trời.” Lão ta nói tiếp: “Đến lúc đó bảo hắn viết xuống giấy nhận tội, ký tên đồng ý, có được nhược điểm này, hắn chẳng khác nào tượng gỗ trong miếu, có thể tùy ý để ta nhào nặn.”

Xà Đại cười to nói: “Ngụy gia và Hà Đông Mã thị bất hòa, nếu như đại nhân bắt được nhược điểm của Ngụy Trường Nhạc, giao thư nhận tội cho Tán Giao Lang, đó chính là một công lớn. Đến lúc đó Hà Đông Mã thị chỉ cần thuận tay giúp đỡ, đại nhân liền tiền đồ vô lượng.” Nói xong y lập tức chắp tay nói: “Tiểu nhân ở đây xin chúc mừng đại nhân trước."

Lúc này Uông Khuê đã trở về, gã khom người, rón rén đi đến sau lưng Hầu Thông, sau đó quỳ xuống.

“Chỉ có điều...” Xà Đại bỗng nhiên thu hồi nụ cười, cau mày nói: “Nếu như hắn không chịu ấn dấu tay lên giấy nhận tội, vậy phải làm thế nào?”

Hầu Thông cười lạnh nói: “Nếu hắn đã không muốn làm Bồ Tát, vậy thì chỉ có thể cút khỏi Sơn Âm. Trong Nha môn sẽ liên danh cáo trạng hắn tham ô, lại bảo Tán Giao Lang viết một tờ cáo trạng, trực tiếp đưa đến phủ Thái Nguyên. Như vậy hắn còn có thể ở lại nơi này như thế nào?”

“Diệu kết” Xà Đại giơ ngón tay cái lên, tán thưởng: “Điện Sử đại nhân mưu trí hơn người, dễ dàng hóa giải tai họa, tiểu nhân thật sự bội phục sát đất.” “Vâng vâng vâng, đại nhân thần cơ diệu toán, chuyện lớn đến đâu trước mặt đại nhân cũng không đáng nhắc tới.” Uông Khuê quỳ ở phía sau cũng vội vàng phụ họa.

Hầu Thông cũng không quay đầu lại, thản nhiên nói: “Hai ngày nay ngươi cứ thành thật ở chỗ này, đừng đi ra ngoài. Đợi chuyện bên kia giải quyết xong, tự nhiên sẽ có người thông báo cho ngươi."

Uông Khuê tuy rằng bị Hầu Thông đánh một trận, nhưng vị Điển Sử đại nhân này dù sao cũng đang giúp gã giải quyết hậu quả, trong lòng cảm kích, liên tục dập đầu.

Hầu Thông đứng lên, phân phó cho Xà Đại: “Ngươi hãy chuẩn bị cho tốt, sáng sớm ngày mai ta sẽ ở Nha môn chờ ngươi, đừng làm hỏng việc.”

“Đại nhân yên tâm, tiểu nhân nhất định sẽ làm việc chu toàn.”

Xà Đại và Uông Khuê cùng tiễn Hầu Thông rời đi, lúc này mới trở lại lầu hai.

“Uông bộ đầu, có muốn tìm đại phu xem một chút hay không?”

“Không cần.” Uông Khuê đặt mông ngồi xuống: “Ta bây giờ đang bực nóng, cô nương vừa rồi kia đâu?”

Xà Đại cười lớn nói: “Đã ở trong phòng đợi, tối nay nhất định phải hầu hạ Uông bộ đầu thật tốt”

“Là cô nương thật sao?”

“Yên tâm” Xà Đại nói: “Tuyệt đối là nữ tử, được tuyển chọn kỹ lưỡng từ Bất Lương Quật, bảo đảm Uông bộ đầu sẽ hài lòng.”

Uông Khuê đưa tay vỗ vỗ vai Xà Đại, cười nói: “Có huynh đệ như ngươi, đời này của ta xem như đáng sống!”

Lúc Ngụy Trường Nhạc mở mắt thì trời đã sáng. Mặc dù hắn ngủ rất muộn, nhưng lại dậy rất sớm, dường như đồng hồ sinh học của cỗ thân thể này rất có quy luật, đến giờ là tự tỉnh.

Hắn đứng dậy đi đến bên cửa sổ, đẩy cửa sổ ra, trong sân hoàn toàn trống trải, chỉ có một gốc cây cổ thụ tắm mình trong nắng sớm.

Lão Ngụy Cổ và Trệ No hiển nhiên là trên đường đi quá vất vả, nên vẫn chưa thức giấc, cả sân vẫn chìm vào im ắng.

Sơn Âm nằm ở phía Bắc, khí hậu lạnh lẽo, nhưng Ngụy Trường Nhạc đứng bên cửa sổ, thân thể vậy mà không cảm thấy lạnh chút nào.

Hắn giơ tay lên nhìn bàn tay mình, tuy chỉ mới mười sáu tuổi, nhưng làn da trên tay đã có chút thô ráp.

Dù sao cũng từ nhỏ đã lăn lộn trong quân doanh, cưỡi ngựa múa đao, không phải chịu cảnh ăn sung sướng như phần lớn con cháu các gia đình giàu có khác.

Trong đầu hắn lại hiện lên hai chữ “Sư Cương”.

Hai đời làm người, hắn đã thích nghi với bộ thân thể này, hơn nữa cũng đã rất hiểu rõ đối với nó.

Không thể nghi ngờ, nguyên chủ xác thực không phải người thường.

Vài lần gặp chuyện trên đường khiến Ngụy Trường Nhạc hiểu rõ cỗ thân thể này sở hữu lực lượng và lực bộc phát kinh người, loại lực lượng này tuyệt đối không phải người thường có thể rèn luyện mà có được, chỉ có thể thông qua con đường đặc thù tu luyện mà thành.

Lúc hắn nắm chặt tay, toàn thân trong nháy mắt tràn ngập cảm giác lực lượng, mỗi tấc da thịt như muốn bộc phát.

Hắn nhớ tới mỗi buổi sáng nguyên chủ đều luyện một bộ quyền pháp, thân thể không khống chế được dựa theo trí nhớ bắt đầu luyện quyên.

Động tác uyển chuyển như nước chảy mây trôi, hô hấp cũng theo động tác quyền pháp lúc nhanh lúc chậm, đây đều là ký ức tự nhiên của thân thể, từng trải qua vô số lần lặp lại khiến hắn căn bản không cần tốn công sức để thích ứng.

Rất nhanh hắn cảm thấy theo nhịp thở của mình, đỉnh đầu bắt đầu nóng lên.

Động tác của hắn không dừng lại, luông khí nóng trên đỉnh đầu bắt đầu lan tỏa ra xung quanh từ huyệt Bách Hội, rất nhanh toàn thân trở nên ấm áp.

Sau khi luyện xong một bộ quyền, toàn thân hắn vậy mà lại toát ra một lớp ma hôi trong buổi sáng lạnh lễo này.

“Chính là nó.” Cảm giác chưa từng có trong ký ức, lúc này hắn lại tự mình trải nghiệm, Ngụy Trường Nhạc gần như có thể khẳng định, đây chính là đang tu luyện Sư Cương. Chỉ là hắn hoàn toàn không biết gì đối với Sư Cương, nó từ đâu đến, cuối cùng có thể luyện đến mức nào, tất cả đều là một bí ẩn.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top