Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Lịch sử
  3. Tuyệt Sắc Sinh Kiêu (Dịch)
  4. Chương 49: Làm chó của ta

Tuyệt Sắc Sinh Kiêu (Dịch)

  • 73 lượt xem
  • 1912 chữ
  • 2025-04-08 22:07:49

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Dương Hùng đặt đũa xuống, cười khổ: 'Kiến cỏ còn muốn sống, trên đời này nào có kẻ không muốn sống."

"Ngươi cấu kết với Hầu Thông bày mưu hãm hại bổn quan, ngươi nghĩ sẽ có kết cục ra sao?"

"Tiểu nhân rất rõ sẽ có kết cục thế nào." Dương Hùng nói: "Đại nhân thánh minh, hẳn cũng biết, Ngũ Tiên Xã bất quá chỉ là chó săn do Hầu Thông sai khiến, Dương Hùng ta trong mắt bách tính Sơn Âm tuy có vẻ oai phong, nhưng sinh tử sớm đã nằm trong tay Hầu Thông. Người người đều mắng Ngũ Tiên Xã không việc ác nào không làm, nhưng nếu chúng ta không nghe lời, kẻ sống không nổi chính là chúng ta."

Ngụy Trường Nhạc cười nói: "Vậy nên ngươi cảm thấy mình rất oan ức, tội lỗi không phải ở ngươi?"

"Tiểu nhân không phải nói vậy." Dương Hùng nói: "Tiểu nhân chỉ là thuật lại sự thật. Đại nhân, nếu chỉ là một Hầu Thông, Dương mỗ cùng huynh đệ Ngũ Tiên Xã chưa chắc đã sợ, nhưng sau lưng y là Tán Giáo Lang, là Hà Đông Mã thị, chúng ta trong mắt Hà Đông Mã thị ngay cả kiến cỏ cũng không bằng, bọn họ chỉ cần một ngón tay là có thể dễ dàng nghiền chết chúng ta."

Ngụy Trường Nhạc gật đầu: "Lời này của ngươi đúng là sự thật. Cùng một đạo lý, Hà Đông Ngụy thị muốn giết ngươi, thậm chí không cần dùng đến một ngón tay."

"Lần này Hầu Thông muốn lợi dụng tiểu nhân hãm hại đại nhân, lại không thành, tất cả tội lỗi y chắc chắn sẽ đổ lên đầu tiểu nhân." Dương Hùng bỗng quỳ xuống đất, khẩn cầu: "Tiểu nhân tự biết mạng sống chẳng còn bao lâu, chỉ cầu đại nhân tha cho gia quyến."

Ngụy Trường Nhạc cười nói: "Còn biết lo lắng cho gia đình, ít ra cũng còn chút nhân tính. Dương Hùng, ngươi nghĩ bọn họ có cứu ngươi không?”

Dương Hùng cười khổ: "Tiểu nhân trong mắt bọn họ giờ đã không còn giá trị, bọn họ sẽ không tốn công sức cứu một tiểu tốt như ta." "Ngươi là thủ lĩnh Ngũ Tiên Xã, không có ngươi, Ngũ Tiên Xã chẳng phải rắn mất đầu sao?"

"Đại nhân nói đùa rồi." Dương Hùng có chút ngượng ngùng: "Ke hai chân đầy rẫy ra đó, bọn họ muốn đề bạt ai thay thế tiểu nhân cũng được. Tiểu nhân và Trư Cửu bị bắt, bọn họ sẽ lập tức bỏ rơi, nhưng Ngũ Tiên Xã còn ba thủ lĩnh, tùy tiện đề bạt một gã là có thể thống lĩnh Ngũ Tiên Xã"

Ngụy Trường Nhạc thở dài: "Vậy ngươi cam tâm sao?"

"Không cam tâm thì có thể làm được gì?" Dương Hùng miệng nói vậy, nhưng giữa mày lại lộ rõ vẻ không cam lòng, "Lang Tam vẫn luôn bất hòa với tiểu nhân, gã hận không thể tiểu nhân chết trong ngục." Dừng một chút, lão đưa mắt nhìn Ngụy Trường Nhạc nói: "Đại nhân, tiểu nhân có thể khẳng định, lúc này Hầu Thông nhất định đã cho Lang Tam thay thế tiểu nhân. Hầu Thông tuy oán hận đại nhân, nhưng chuyện bẩn thỉu đêm qua y chắc chắn sẽ không tự mình ra tay. Nếu tiểu nhân đoán không sai, chuyện đêm qua đều là Lang Tam phái người làm, gã muốn lấy lòng Hầu Thông"

Ngụy Trường Nhạc thở dài: ' Thất phu vô tội hoài bích kỳ tội. Dương Hùng, những năm này ngươi bóc lột bách tính, chắc cũng tích cóp được khối gia sản. Giờ ngươi vào ngục, đám người Lang Tam không còn kiêng dè, ngươi nói bọn họ có cướp nhà ngươi không?" Thân thể Dương Hùng chấn động, sắc mặt đại biến.

Ngụy Trường Nhạc cam bầu rượu, rót cho Dương Hùng một chén, Dương Hùng thụ sủng còn kinh, hai tay nâng chén.

"Trời lạnh, uống chén rượu cho ấm."

Dương Hùng nhất thời không đoán được suy nghĩ của Ngụy Trường Nhạc, nhưng Ngụy nhị công tử tự mình rót rượu, chén rượu này nhất định phải uống, lão cũng không do dự, một hơi uống cạn.

"Rượu này là rượu ngon, chỉ tiếc là có độc." Ngụy Trường Nhạc mỉm cười nói. Tay Dương Hùng run lên, chén rượu rơi xuống.

"Đại nhân... đại nhân muốn giết ta, cần gì dùng thủ đoạn này." Trong mắt Dương Hùng hiện lên vẻ giận dữ, "Hà Đông Ngụy thị dù sao cũng là danh môn vọng tộc, vậy mà... vậy mà lại dùng thủ đoạn hèn hạ này."

Ngụy Trường Nhạc lắc đầu: "Ngươi đừng vội, rượu là rượu độc, người lại chưa chắc đã chết. Độc này bảy ngày sau mới phát tác, trong bảy ngày này sẽ không có bất kỳ cảm giác gì. Chỉ cần trong bảy ngày cho ngươi uống giải dược, độc tính lập tức giải trừ." "Đại nhân...ngài muốn ta làm gì?" Dương Hùng dù sao cũng không phải kẻ tâm thường, lập tức hiểu ra.

Ngụy Trường Nhạc cười nói: "Noi chuyện với người thông minh thật sảng khoái. Đúng vậy, ta muốn ngươi làm việc, nhưng không tin tưởng ngươi. Tuy nhiên ta có thể bảo đảm, nếu lần này ngươi làm tốt việc ta giao, gia quyến của ngươi không những bình an vô sự, mà ta còn có thể cho ngươi cơ hội làm lại cuộc đời."

Dương Hùng nghi hoặc: "Đại nhân rốt cuộc muốn tiểu nhân làm gì?"

"Dương Hùng, Mã Tĩnh Lương là chó của Hà Đông Mã thị, Hầu Thông là chó của Mã Tĩnh Lương, ngươi lại chỉ là chó của Hầu Thông." Ngụy Trường Nhạc không đáp mà hỏi ngược lại: 'Làm chó cũng phải làm cho cao minh một chút, ngươi làm con chó này thật quá hen mọn."

Dương Hùng nhíu mày, trong mắt hiện lên vẻ giận dữ, nhưng rất nhanh lại lộ ra vẻ bất đắc dĩ.

"Bổn quan là Ngụy thị nhị gia, ngươi thấy làm chó của Hầu Thông thoải mái, hay làm chó của ta thoải mái?"

Dương Hùng kinh ngạc: "Đại... Nhị gia, ý ngài là?”

Ngụy Trường Nhạc không nói thẳng, mà đột nhiên hỏi: "Huyện lệnh tiền nhiệm của Sơn Âm - Tô Trường Thanh có phải do Ngũ Tiên Xã các ngươi mưu hại?" "A?" Dương Hùng kinh hãi: "Nhị gia, tuyệt đối không có việc này. Tiểu nhân biết Tô Trường Thanh mất tích, nhưng việc y mất tích lại không hề liên quan đến tiểu nhân và Ngũ Tiên Xã."

Ngụy Trường Nhạc ánh mắt sắc bén, như đao phong nhìn chằm chằm Dương Hùng. "Nhị gia, tiểu nhân có thể lấy tính mạng cả gia quyến ra thề." Dương Hùng vội vàng nói: "Hơn nữa việc này chắc chắn cũng không liên quan đến Hầu Thông. Sau khi Tô Trường Thanh mất tích, Hầu Thông cũng rất hoang mang, còn lén lút sai tiểu nhân phái người Ngũ Tiên Xã đi tìm khắp thành."

Ngụy Trường Nhạc cười lạnh: "Hau Thông có phải đang diễn trò trước mặt ngươi không?”

"Không thể nào." Dương Hùng lắc đầu: "Thực ra từ khi Tô Trường Thanh đến Sơn Âm, hai tai không nghe việc ngoài cửa sổ, mọi việc trong Nha môn đều do Hầu Thông làm chủ, Tô Trường Thanh không hề can thiệp. Hầu Thông cũng cảm thấy Tô Trường Thanh đến Sơn Âm nhất định có mưu đồ, nhưng lại đoán không ra y rốt cuộc muốn làm gì. Sau lưng Tô Trường Thanh là Hà Đông tiết độ sứ Triệu Phác, y chưa trêu chọc Hầu Thông, Hầu Thông cũng không dám dễ dàng gây sự với y."

Trong lòng Ngụy Trường Nhạc càng thêm nghi hoặc.

Nếu Mã Tĩnh Lương muốn trừ khử Tô Trường Thanh, chắc chắn sẽ không tự mình ra tay, nhất định là lợi dụng Hầu Thông và Ngũ Tiên Xã.

Nhưng Hầu Thông và Dương Hùng đều không biết tung tích của Tô Trường Thanh, vậy chỉ có thể nói là có ẩn tình khác.

Hắn trâm ngâm một chút, chậm rãi đứng dậy, nói: "Ngươi cứ ăn no đã, đến lúc can làm việc ta sẽ tìm ngươi." Hắn cũng không nói nhảm với Dương Hùng, xoay người rời đi. Dương Hùng nhìn bóng lưng Ngụy Trường Nhạc rời đi, vẻ mặt hoang mang. Nguy Trường Nhạc trở về chính đường không lâu, Huyện thừa Đinh Thịnh liền vội vã trở về.

Thấy Đinh Thịnh vẻ mặt ủ rũ, Ngụy Trường Nhạc đoán được kết quả: "Mã Tĩnh Lương không điều binh?"

"Ty chức đã gặp Tán Giáo Lang." Đinh Thịnh cười khổ: "Ty chức đã trình bày rõ ràng tình hình, xin y điều động nhân thủ tuần tra ban đêm, đề phòng tặc phỉ tiếp tục gây án. Nhưng Tán Giáo Lang lại nói nhiệm vụ của thành binh là thủ thành, là chống giặc ngoại xâm, chứ không phải dùng để bắt trộm cướp. Y còn nói việc bắt trộm là chuyện của Huyện nha, y nếu điều binh chính là vượt quyên, đến lúc đó... đến lúc đó Đường tôn lại lấy cớ này để hoạch tội y."

Ngụy Trường Nhạc cười nói: 'Hắn thật sự nói vậy? Nói không quản chuyện này?"

Đinh Thịnh gật đầu: "Ty chức nhiều lần cầu xin, lại nói rõ là ý của Đường tôn. Nhưng y không hề lay động, còn nói nếu Đường tôn thật sự thiếu nhân thủ, có thể phái người đến Thái Nguyên cầu cứu binh. Tóm lại ý của y là nếu có người công đánh Sơn Âm thành, binh mã dưới trướng y sẽ liều chết thủ thành, ngoài ra tuyệt đối sẽ không điều động thành binh."

"Tốt lắm, tốt lắm." Ngụy Trường Nhạc vậy mà lại tươi cười rạng rỡ.

Đinh Thịnh vẻ mặt khó hiểu, nghĩ thầm Mã Tĩnh Lương từ chối điều binh hỗ trợ, như vậy Huyện nha thật sự không còn người nào có thể dùng, việc này mà tốt sao?

Y cũng không biết Ngụy Trường Nhạc rốt cuộc nghĩ gì, bất đắc dĩ nói: "Đường tôn, trong ngục còn tám ngục tốt, có cần tạm thời chiêu mộ thêm tráng đỉnh tuần tra ban đêm không? Lúc ty chức quay vê, nghe thấy bách tính trong thành đều đang bàn tán, mọi người đều lo lắng, sợ tối nay lại có chuyện lớn xảy ra."

"Bọn họ có bàn tán vê bổn quan không?"

"Việc này...!" Đinh Thịnh có chút ngượng ngùng, nhưng vẫn phải nói: "Đối với Đường tôn vẫn có chút lời ra tiếng vào." Nguy Trường Nhạc cười cười, hỏi: "Tráng đỉnh tuần tra, thật sự khả thi sao?"

"Đây cũng là do không còn cách nào khác." Đinh Thịnh buồn bực không thôi, "Theo luật Đại Lương, khi không có chiến sự tráng đinh không được mang binh khí, nếu không sẽ bị tội mưu phản. Hơn nữa tráng đinh ngày thường cũng không luyện tập binh khí, bảo bọn họ làm việc nặng thì được, thật sự có người ra tay, e là không xong.”

"eu có vợ con, tráng đinh bình thường sao dám liêu mạng với tặc phỉ." Ngụy Trường Nhạc bình tĩnh nói: "Hơn nữa ai cũng biết hung thủ thật sự gây án trong thành là ai, không ai dám thật sự đối đầu với đám ác đồ đó."

Đinh Thịnh sững người, nhưng lập tức hiểu được thâm ý trong lời nói của Ngụy Trường Nhạc, nhất thời không biết nên nói gì.

"Đến lúc ra tay thì phải ra tay." Ngụy Trường Nhạc lẩm bẩm: "Vì bọn chúng đã không kiêng nể gì nữa, bổn quan cũng nên ra tay rồi!"

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top