Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Lịch sử
  3. Tuyệt Sắc Sinh Kiêu (Dịch)
  4. Chương 57: Cọng rơm cứu mạng

Tuyệt Sắc Sinh Kiêu (Dịch)

  • 68 lượt xem
  • 2380 chữ
  • 2025-05-01 07:10:19

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

"Ngụy Trường Nhạc e là muốn bức bọn họ làm phản." Hầu Văn Tổ thở dốc, uể oải nói: "Hầu Thông, tên súc sinh đó lại trúng bẫy, khiến Hầu gia lâm vào đại nạn." Lão cố gượng đứng dậy, liên tục nói: 'Không được, không được, không thể ngồi chờ chết, lão phu phải đi tìm Tán Giáo Lang."

Tên gia phó kia cũng vội la lên: "Lão gia, Tán Giáo Lang chẳng phải đã buông tay rồi sao?"

"Ngụy Trường Nhạc tuy còn trẻ, nhưng lại là kẻ tâm ngoan thủ lạt.' Hầu Văn Tổ nói: "Hắn xem Hầu Thông là kẻ thù, cũng xem Hầu gia chúng ta là địch, sẽ không nương tay đâu. Hắn chỉ cần gán cho Hầu Thông tội danh mưu phản, Hầu gia ta khó tránh khỏi kiếp nạn. Mau lấy áo bông cho lão phu, lão phu phải đi gặp Tán Giáo Lang, cầu xin ngài ấy cứu Hầu gia."

Gia phó vội vàng nói: "Lão gia, ngoài trời lạnh buốt, người giờ đi gặp hắn, coi chừng nhiễm lạnh. Hơn nữa bây giờ đi gặp Tán Giáo Lang thì được ích gì?"

"Mã Tĩnh Lương đến Sơn Âm, Hầu gia ta luôn hết lòng ủng hộ." Hầu Văn Tổ phẫn nộ nói: "Hắn muốn bạc cho bạc, muốn người cho người, việc gì cũng nghe theo hắn, giờ đại nạn ập đến, hắn không thể bỏ mặc Hầu gia. Dù thế nào lão phu cũng phải nhờ Hà Đông Mã thị giúp Hầu gia vượt qua kiếp nạn này."

Vừa dứt lời, bên ngoài lại vang lên tiếng gõ cửa.

"Ai đó?" Gia phó quay đầu hỏi.

"Lão gia, Cam viên ngoại cầu kiến!" Giọng nói bên ngoài vọng vào.

Hầu Văn Tổ sững người, chợt hoàn hồn, "Mau, mau mời ngài ấy vào."

Cam Tu Nho vừa bước vào, Hầu Văn Tổ như người chết đuối vớ được cọng rơm, nắm chặt tay Cam Tu Nho, run giọng nói: "Tu Nho, Hầu gia đại nạn rồi!"

"Huynh trưởng đừng vội." Cam Tu Nho đỡ Hầu Văn Tổ ngồi xuống, ra hiệu cho gia phó lui ra. Đợi gia phó đóng cửa lại, y mới nghiêm mặt nói: "Chuyện ở trúc lâu, xem ra huynh trưởng đã biết. Tiểu đệ vừa nghe tin lập tức tức tốc đến đây."

"Tên nghịch tử Hầu Thông đó, muốn diệt cả Hầu gia ta!" Hầu Văn Tổ nghĩ đến Hầu gia đang đứng bên bờ vực sinh tử, cũng không sao giữ được bình tĩnh, "Ngụy Trường Nhạc sẽ không tha cho Hầu gia đâu. Tu Nho, ngươi... ngươi nói bây giờ phải làm sao?"

Cam Tu Nho vẫn giữ được bình tĩnh, thở dài: "May năm nay Hầu Thông luôn răm rắp nghe theo lệnh của Mã Tĩnh Lương, ai cũng biết dựa vào Tán Giáo Lang. Ngụy thị và Mã thị thế như nước với lửa, Ngụy Trường Nhạc cũng biết Hầu Thông là người của Mã Tĩnh Lương, chắc chắn sẽ không nương tay với hắn ta." Sau khi dừng một chút, y lại nói tiếp: "Hầu Thông xuất thân từ Hầu gia, giận cá chém thớt, e là Ngụy Trường Nhạc thật sự đã xem Hầu gia là kẻ thù rồi."

"Lẽ đó ta biết." Hầu Văn Tổ cười khổ: "Ta chỉ lo Ngụy Trường Nhạc sẽ gán cho Hầu Thông tội danh mưu phản. Nếu vậy Hầu gia nhất định sẽ bị liên lụy, hậu quả khó lường." Cam Tu Nho nghiêm mặt nói: "Neu Hầu Thông thật sự bị khép tội mưu phản, tình cảnh của Hầu gia quả thật nguy cấp."

"Vì vậy ta mới định đi gặp Tán Giáo Lang." Hầu Văn Tổ nói: "Dù phải trả bất cứ giá nào, cũng phải nhờ Mã thị ra tay cứu Hầu gia."

Cam Tu Nho lắc đầu: "Huynh trưởng, con đường này e rằng không được."

"Vì sao lại nói vậy?" Hầu Văn Tổ lập tức chột dạ.

"Nếu lần này Hầu Thông không để lại chứng cứ gì trong tay Ngụy Trường Nhạc, mà chỉ là Ngụy Trường Nhạc muốn gây sự với Hầu gia, Tán Giáo Lang đương nhiên sẽ không khoanh tay đứng nhìn." Cam Tu Nho trịnh trọng nói: Nhưng đêm nay Ngụy Trường Nhạc ra tay quyết đoán, tàn nhẫn, hơn nữa Hầu Thông thật sự có qua lại với người của Ngũ Tiên Xã, thậm chí còn giao chiến với quan binh, đây chính là bằng chứng xác thực rơi vào tay Ngụy Trường Nhạc."

Hầu Văn Tổ nghe vậy, trong lòng chỉ còn lại nỗi sợ hãi đối với Ngụy Trường Nhạc, thậm chí hận không thể băm vằm Hầu Thông ra. Cam Tu Nho hơi nghiêng người về phía trước, ghé sát Hầu Văn Tổ nói: "Hơn nữa tiểu đệ được tin chính xác, đêm nay Đỉnh Thịnh và Tưởng Uẩn đều có mặt, trở thành nhân chứng. Còn có Xà Đại của Ngũ Tiên Xã, chính là tên Dương Hùng đó, không biết vì sao cũng đã đi theo Ngụy Trường Nhạc. Đỉnh Thịnh và Tưởng Uẩn làm chứng đã đủ để Ngụy Trường Nhạc khép bất cứ tội danh nào, nếu thêm cả tên cam đầu Ngũ Tiên Xã như Dương Hùng ra mặt làm chứng, thì Ngụy Trường Nhạc nói gì cũng thành sự thật." "Dương Hùng?" Hầu Văn Tổ càng thêm kinh hãi, 'Hắn trở thành chó săn của Ngụy Trường Nhạc rồi sao?"

"Giờ Hầu Thông có mưu phản hay không, đều tùy thuộc vào lời nói của Ngụy Trường Nhạc." Cam Tu Nho thở dài: "Biết rõ Hầu gia có thể bị liên lụy vào vụ án mưu phản, Tán Giáo Lang tuyệt đối không thể ra tay cứu giúp. Cho dù hắn muốn cứu Hầu gia, Hà Đông Mã thị cũng sẽ không để hắn dính líu vào."

Hầu Văn Tổ ngã người vào ghế, bất lực nói: "Ta cũng chỉ muốn vùng vẫy chút thôi. Ta biết rõ, gia tộc như chúng ta trong mắt Hà Đông Mã thị chẳng khác gì con kiến, có thể vứt bỏ bất cứ lúc nào."

"Nếu lúc này huynh trưởng cầu cứu Mã thị, Mã thị tất nhiên sẽ không ra tay cứu giúp, ngược lại nếu bị Ngụy Trường Nhạc biết được thì sẽ càng thêm căm hận." Cam Tu Nho nhỏ nhẹ nói: 'Đến lúc đó hắn sẽ càng không nương tay, chỉ muốn diệt tuyệt Hầu gia." Hầu Văn Tổ bất lực nói: "Vậy phải làm sao? Chẳng lẽ... chẳng lẽ cứ ngồi không chờ chết?" Đột nhiên, trong đôi mắt đục ngầu của lão ta hiện lên vẻ hung dữ: "Hầu gia không thể ngồi chờ chết. Ta phải tập hợp tộc nhân và gia đỉnh Hầu gia, liều chết phản công, ra tay trước chiếm tiên cơ...!"

Nhưng vừa dứt lời, vẻ hung dữ trong mắt lão liền biến mất.

Lão vừa nói lời tàn nhẫn, nhưng cũng lập tức hiểu ra, dẫn tộc nhân tạo phản chỉ có chết nhanh hơn, căn bản không thực tế.

"Huynh trưởng ngàn vạn lần đừng hồ đồ." Cam Tu Nho khuyên nhủ: 'Hầu Thông đã đi nhầm đường, huynh trưởng ngàn vạn lần đừng lầm lỗi thêm nữa."

"Phải phải phải, là ta hồ đồ rồi." Hầu Văn Tổ biết mình vừa nói những lời mưu phản, trong lòng run sợ, lão ta đưa mắt nhìn Cam Tu Nho: "Tu Nho, ngươi hãy nghĩ cách giúp ta, làm sao mới có thể tránh được kiếp nạn này."

Cam Tu Nho suy nghĩ một chút, rồi nói: "Gỡ chuông phải tìm người buộc chuông. Huynh trưởng, sinh tử của Hầu gia nằm trong tay Ngụy Trường Nhạc, vậy muốn thoát nạn cũng chỉ có thể tìm hắn mà thôi."

"Tìm hắn?" Hầu Văn Tổ ngạc nhiên: "Tìm hắn làm gì? Chẳng lẽ hắn lại tha cho Hầu gia?" Cam Tu Nho nhỏ nhẹ nói: "Huynh trưởng, theo ta thấy Ngụy Trường Nhạc cũng không phải kẻ cùng hung cực ác. Thật ra mà nói, nếu hắn thật sự muốn gây ra vụ án mưu phản ở Sơn Âm, hậu quả chắc chắn là liên lụy rất nhiều người, máu chảy thành sông. Như vậy Hà Đông Ngụy thị nhất định sẽ kết oán sâu sắc với giới sĩ phu Sơn Âm, chẳng lẽ đây là điều Ngụy Trường Nhạc muốn thấy?"

"Nói tiếp đi!"

"Ngụy thị phái Ngụy Trường Nhạc đến Sơn Âm, chắc chắn là không muốn nhìn thấy Sơn Âm trở thành địa bàn của Mã thị." Cam Tu Nho kiên nhẫn phân tích cho Hầu Văn Tổ: "Tiểu đệ cho rằng, Ngụy thị không muốn thấy Mã thị một mình độc chiếm Sơn Âm. Nếu vậy mục đích ban đầu của Ngụy thị hẳn là muốn tranh thủ lòng dân ở Sơn Âm, chia sẻ quyền lực với Mã thị."

Hầu Văn Tổ khẽ gật đầu: "Có lý."

"Vì vậy nếu không đến đường cùng, Ngụy Trường Nhạc hẳn sẽ không gây ra vụ án mưu phản ở đây, khiến trời đất oán giận, lòng dân căm phẫn." Khóe miệng Cam Tu Nho hiện lên nụ cười nhạt, "Chỉ cần như vậy thì vụ án của Hầu Thông sẽ có đường lui. Huynh trưởng thử nghĩ xem, mọi người đều nghĩ Ngụy Trường Nhạc sẽ ra tay tàn độc với Hầu gia, nhưng cuối cùng hắn lại rộng lượng tha thứ, như vậy chẳng phải ai ai cũng ca tụng sao? Đây là cơ hội tốt để nâng cao uy tín, nếu Ngụy Trường Nhạc là người thông minh, chắc chắn sẽ không bỏ qua." "Lần tiệc rượu trước, ta lo Mã Tĩnh Lương có thành kiến với Hầu gia, nên luôn đối đầu với Ngụy Trường Nhạc, đắc tội nặng với hắn, nào ngờ lại có ngày hôm nay." Hầu Văn Tổ vẫn lo lắng: "Tu Nho, ngươi nghĩ hắn thật sự có lòng dạ và tâm nhìn xa như vậy sao? Hắn thật sự... thật sự có thể bỏ qua chuyện cũ?"

"Đừng xem thường hắn." Cam Tu Nho nghiêm túc nói: "Chuyện ở Bắc Phong Lâu, huynh trưởng đã quên rồi sao? Chỉ một bữa tiệc, hắn chỉ dùng chút thủ đoạn,đã lấy từ tay hai huynh đệ chúng ta một lượng lớn lương thực, chẳng lẽ huynh trưởng lại cho rằng hắn là kẻ hữu dũng vô mưu? Trước đây ở Thái Nguyên hắn bị đồn thổi không hay, nói hắn chỉ là kẻ chỉ biết dùng sức, bất tài vô dụng. Tai nghe không bằng mắt thấy, chúng ta đã từng giao thiệp với hắn, đã biết năng lực của người này, không thể chỉ dựa vào những lời đồn đại trước kia để đánh giá."

Hầu Văn Tổ cúi đầu trâm ngâm, hồi lâu sau, lông mày lão ta giãn ra, nỗi kinh hoàng trước đó tan biến phần nào, thậm chí còn đưa tay vuốt râu, cảm thán: "Sinh tử trong gang tấc, nếu Ngụy Trường Nhạc thật sự nương tay, Hầu gia nguyện trả bất cứ giá nào." "Thái độ của Hà Đông Mã thị, chúng ta đã rõ." Cam Tu Nho không giấu nổi vẻ bực tức: "Chúng ta đối với Mã thị cũng coi như răm rắp nghe theo, nhưng đến lúc nguy cấp, bọn họ lại vứt bỏ chúng ta như giày rách. Huynh trưởng, người hãy tự mình đi gặp Ngụy Trường Nhạc, thành tâm thành ý, xem thái độ của đối phương ra sao, đây cũng là con đường sống duy nhất của Hầu gia."

Hầu Văn Tổ trầm tư hồi lâu rồi mới khẽ gật đầu.

Trời sáng, Ngụy Trường Nhạc đã có mặt tại Huyện nha.

Hành động đêm qua diễn ra nhanh gọn dứt khoát, nhưng hắn cũng hơi mỏi mệt, trong lúc thuộc hạ làm việc, hắn đã dựa vào ghế lớn ngủ một lúc.

Khi hắn mở mắt thì trời đã sáng rõ, hai vị tá quan đang đứng cung kính ở bên cạnh. "Sao không gọi ta?" Ngụy Trường Nhạc vừa nhìn đã biết hai người đã đợi một lúc, hắn vươn vai, cười nói: "Đợi lâu rôi hả?"

Đinh Thịnh vội nói: "Đường tôn vất vả, khó lắm mới ngủ được một lúc, ty chức không dám quấy rầy”"

"Ngồi xuống nói chuyện." Ngụy Trường Nhạc ra hiệu cho hai người ngồi xuống.

Tưởng Uẩn rất nhanh nhẹn rót cho Ngụy Trường Nhạc một chén trà, cung kính dâng lên: "Đường tôn dùng trà cho tỉnh táo."

Ngụy Trường Nhạc nhận lấy, hỏi: "Moi việc đã xong xuôi?"

"Bẩm Đường tôn, đã tịch thu được không ít tài sản của Ngũ Tiên Xã, ty chức đã phái người đi thống kê thiệt hại của những người bị cướp đoạt, cố gắng trả lại cho họ." Đinh Thịnh chắp tay nói: 'Cổng Nha môn đã dựng cột gỗ, treo đầu của vài tên tội phạm lên thị chúng, báo cho bá tánh biết, những kẻ gây ra vụ án giết người phóng hỏa đêm hôm trước chính là bọn chúng."

Ngụy Trường Nhạc gật đầu: 'Kỳ thực ai cũng biết, chỉ là cho mọi người một kết quả rõ ràng."

"Hầu Thông là chủ mưu, vì muốn trả thù Đường tôn đã câu kết với Ngũ Tiên Xã gây ra đại án." Đinh Thịnh nói: "Đường tôn anh minh, sáng suốt, vừa nhậm chức đã nhìn ra đám người Hầu Thông tâm địa bất chính, đuổi ra khỏi Nha môn. Hơn nữa chỉ trong một ngày, đã tóm gọn lũ gian tặc này, xử tử chúng. Giờ đây bá tánh trong thành đều hân hoan, ai ai cũng ca tụng Đường tôn đã diệt trừ hai mối họa cho Sơn Âm."

"Diệt trừ hai mối họa?" Ngụy Trường Nhạc nhấp một ngụm trà, cười nói: "Sao lại nói vậy?"

Tưởng Uẩn cười nói: "Trước kia có vài lời không tiện nói, bây giờ nói ra cũng không sao. Đường tôn, theo lời bá tánh thì Sơn Âm có bốn mối họa, bốn mối họa này còn tồn tại ngày nào, bá tánh khó mà sống yên ổn ngày đó." "Ngũ Tiên Xã là một họa, đám sơn tặc ở Sơn Âm là một họa, ừm... đám Nha dịch trong Huyện nha là một họa." Ngụy Trường Nhạc bẻ ngón tay đếm, mỉm cười nói: "Đây là ba mối họa rồi, còn một họa nữa là?"

Hai vị tá quan có vẻ lúng túng, Tưởng Uẩn vẫn nhỏ giọng nói: "Đường tôn biết đấy, so với ba mối họa này, bá tánh căm hận nhất là Dạ Khốc Lang"

Ngụy Trường Nhạc cười lớn, nói: "Theo ta thấy, không chỉ bốn mối họa."

"Ồ?" Đinh Thịnh ngạc nhiên: "Chẳng lẽ Đường tôn đã phát hiện ra mối họa thứ năm?" Ngụy Trường Nhạc lắc đầu: 'Kỳ thực Sơn Âm có sáu mối họal"

"Sáu mối họa?"

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top