Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Huyền ảo
  3. Tuyệt Thế Vũ Thần (Dịch)
  4. Chương 297: Lạc Hà Tông

Tuyệt Thế Vũ Thần (Dịch)

  • 484 lượt xem
  • 1872 chữ
  • 2021-04-16 11:50:51

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Lúc này, một bóng người bước vào trong nhà cỏ, bước chân rất nhẹ.

Thân thể nữ tử run rẩy nhưng vẫn ngẩng đầu nhìn lên, nhìn bóng dáng bước vào trong nhà cỏ, đó là một mặt nạ bằng đồng xanh đầy dữ tợn, nàng sợ tới mức dùng hai tay đẩy mình lui về phía sau, đôi mắt sau mặt nạ bằng đồng xanh cực kỳ ác liệt, mang theo vài phần lạnh lùng, hắn không nhìn nữ tử, dường như đang suy nghĩ cái gì đó.

- Mạc Thương Lan và Băng Hà Đằng lại xuất hiện ở chỗ này, hơn nữa Cửu Thiên Thương Long đỉnh vẫn còn nằm trên người Mạc Thương Lan, Băng Hà Đằng đang đuổi giết hắn.

Bá Đao nói thầm một câu, nhà cỏ này cách nơi của hắn và Lâm Phong không xa, Hỏa lão cũng ở gần nơi này.

Hắn vừa đi ra ngoài đi đi lại lại đã cảm nhận có khí lạnh thấu xương bộc phát, cho nên hắn mới chạy sang nơi này xem thế nào, hắn lại nghe giọng nói của Mạc Thương Lan và Băng Hà Đằng.

Xa xa, tiếng bước chân vang lên dồn dập, ánh mắt Bá Đao lóe sáng, hắn bay lên trời và chuẩn bị rời đi, hắn không muốn nhúng tay vào việc ở đây.

- Lưu lại cho ta.

Một tiếng quát lạnh như băng vang lên, thân thể Bá Đao lao ra khỏi nhà cỏ đã cảm nhận có công kích ập tới, hắn hóa chưởng thành đao ngăn cản đối phương công kích.

Sau tiếng nổ mạnh, nhà cỏ nổ tung ngay lập tức, thân thể Bá Đao bị đè xuống đất.

Một thanh niên lạnh lùng nhìn Bá Đao, hắn nhìn hai thi thể và thiếu nữ đang ngồi trên mặt đất.

- Thủ đoạn của các hạ thật độc ác.

Sắc mặt thanh niên lạnh như băng, trên người hắn sinh ra hàn khí lạnh thấu xương.

- Người không phải ta giết.

Bá Đao lạnh lùng nói một tiếng, nhưng đối phương không quan tâm lời hắn nói, sát ý vẫn mạnh mẽ như trước.

- Không phải ngươi giết, ngươi cho rằng ta sẽ tin tưởng?

Thanh niên kia lạnh lùng nói ra:

- Ngươi giết hai vị sư muội của ta, lại ý đồ làm chuyện đồi bại với tiểu sư muội, bị ta gặp được, còn muốn chạy trốn hay sao?

- Người không phải bị hắn giết.

Thiếu nữ ngồi dưới đất đứng dậy, ánh mắt nhìn về phía thanh niên kia đã thay đổi, sư huynh? Vừa rồi sư huynh của nàng ở cách đây không xa, có lẽ tận mắt nhìn thấy hai sư tỷ chết đi, nhưng thời điểm các nàng kêu cứu thì sư huynh chậm chạp không xuất hiện, đợi đến lúc Bá Đao đi vào nhà cỏ thì hắn mới nhảy ra bắt hung thủ, đây là sư huynh của nàng? Thật buồn cười.

Sư huynh của nàng, biết rõ đối phó không phải là hung thủ nhưng lại muốn bắt Bá Đao chịu tội thay.

- Sư muội, yên tâm, đã có sư huynh ở chỗ này, nhất định không ai có thể khi dễ ngươi, mặt khác, ta sẽ báo thù thay hai vị sư muội.

Đúng như nữ tử suy đoán, thanh niên này muốn bắt Bá Đao làm người chịu tội thay, sư muội đi cùng hắn lại bị người ta giết, hắn bình yên vô sự, hơn nữa còn không bắt được hung thủ, hắn làm sao bàn giao với tông môn? Ai biện hộ thay hắn?

- Ân?

Bá Đao nhíu mày, nữ tử đã làm sáng tỏ cho hắn, đối phương vẫn nhận định mình là hung thủ, xem ra sự việc không đơn giản như thế.

- Cho dù ngươi giết hắn thì thế nào, ta vẫn biết rõ hắn không phải là hung thủ.

Trong mắt thiếu nữ lộ ra một tia chán ghét.

- Không biết tốt xấu.

Đôi mắt thanh niên bắn ra tia sáng lạnh lẽo, nhìn thiếu nữ thanh thuần xinh đẹp, trong mắt lộ ra một tia dâm dục, nói:

- Nếu là sư muội bị người ta làm nhục trước sau đó giết chết, ta sẽ báo thù thay sư muội, thế nào?

- Ngô Cương, ngươi thật vô sỉ.

Sắc mặt nữ tử trắng bệch và cực kỳ khó nhìn, cũng cùng lúc này, Bá Đao đã hiểu ra, thì ra là thế, là muốn hắn làm người chết thế.

- Vân Hi sư muội, ngươi vẫn đơn thuần như vậy, trong mắt không cho phép có một hạt cát, ta lại thích nữ nhân thanh thuần đáng yêu, đáng tiếc, chúng ta nhất định chỉ có thể phong lưu một đêm.

Ngô Cương cười lạnh, hắn vẫn có ý với Vân Hi nhưng đối phương không chào đón hắn, hắn là kẻ tâm cao khí ngạo nên sinh ra khúc mắc với nàng, hơn nữa xảy ra chuyện vừa rồi làm hắn sinh ra tà niệm và bạo phát.

Nghe thấy Ngô Cương nói thế, sắc mặt Vân Hi tái nhợt, thật không biết xấu hổ.

- Sư muội, không nên gấp, chờ ta giết hung thủ xong, chúng ta mới hảo hảo hưởng thụ một chút.

Ngô Cương cười tà, ngay sau đó hắn nhìn chằm chằm vào Bá Đao, sát cơ bộc phát.

Bá Đao không nói gì, ánh sáng lập loè, Tàn Nguyệt đao xuất hiện trong tay hắn, Tàn Nguyệt đao sinh ra hàn ý đáng sợ

- Thực lực không tệ, Linh Vũ cảnh tầng bảy, còn có linh khí thượng phẩm, ngươi cũng chỉ có con đường chết mà thôi.

Ngô Cương cười lạnh một tiếng, hắn là một trong các đệ tử xuất sắc nhất của Lạc Hà tông, tu vi Linh Vũ cảnh tầng chín.

Thân thể hơi rung động, Ngô Cương bước lên một bước, chưởng ảnh hóa thành tia sáng đầy trời, chưởng ảnh vô cùng vô tận, mờ ảo, không thể dự đoán.

- Chém!

Bá Đao quát lên một tiếng, Bá Đao chém một đao như có thể xé rách không gian, sau đó đao chém vào chưởng ảnh vô cùng vô tận kia, đáng tiếc, dường như hắn chém vào hư vô.

Lạc Hà chưởng của Lạc Hà tông chính là võ kỹ Địa cấp, xuất chưởng như dòng sông vô tận, khó có thể nắm bắt, nếu như bị đánh trúng sẽ thừa nhận uy lực khủng bố.

Oanh!

Một tiếng nổ vang lên, chưởng ấn đánh vào thân đao, Bá Đao rên rỉ một tiếng, hắn không ngừng lùi về phía sau, tu vi Linh Vũ cảnh tầng chín đã tiếp cận Huyền Vũ cảnh, đã khống chế một đám lực lượng chân nguyên, rất khó đối phó.

- Trong phần đông thế lực của nước Tuyết Nguyệt, Lạc Hà tông ta ít xuất hiện nhất nhưng không ai dám xem nhẹ Lạc Hà tông ta, thiên tài tất cả thế lực lớn, trừ bát đại công tử ra, những người khác không lọt vào mắt Ngô Cương ta, càng không cần nói hạng người vô danh như ngươi.

Giọng nói của Ngô Cương mang theo kiêu căng, hắn nhìn sang Vân Hi, dường như hắn nói lời này cho Vân Hi nghe, thậm chí nữ nhân này còn chướng mắt hắn, buồn cười.

- Vậy sao?

Trong không gian xuất hiện một giọng nói lạ, giọng nói vô cùng rõ ràng nhưng lại hư vô mờ mịt.

Ngô Cương cau màyhắn quát một tiếng:

- Ai, lăn ra đây.

Bá Đao xuất hiện ý cười, trừ bát đại công tử ra, Ngô Cương không đặt ai vào trong mắt? Ngô Cương sẽ nhanh chóng phát hiện lời hắn nói là ngu xuẩn cỡ nào.

- Ngươi nói chuyện cuồng như vậy, hiện tại còn không tự biết lấy mình, thật buồn cười.

Bá Đao nhìn thấy một tia khẩn trương trên mặt Ngô Cương thì hắn cười lạnh.

- Ngươi câm miệng, kẻ chỉ biết dấu đầu lộ đuôi cũng chỉ là hạng người như ngươi, chỉ dám làm việc mờ ám.

Ngô Cương lạnh lùng nói một câu, hắn vừa dứt lời, tâm thần hắn căng thẳng, bỗng nhiên hắn xoay người lại, ánh mắt cứng đờ.

Sau lưng của hắn có một người đang đứng, người này xuất hiện vô thanh vô tức.

Đôi mắt thanh tịnh, khuôn mặt tuấn tú, người vừa xuất hiện quá trẻ, hắn tuấn tú như vậy làm sao giống người thích làm việc mờ ám.

- Ngươi là người phương nào?

Ngô Cương nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, hắn lạnh lùng hỏi một câu, hắn nhìn không thấu người này, Lâm Phong tùy ý đứng ở đó đã cho hắn cảm giác kỳ diệu, lạnh nhạt, xuất trần, mơ hồ.

- Ta là người trong tông môn nhưng lại không phải bát đại công tử, ta nghĩ ngươi không đặt ta vào trong mắt, như vậy ngươi không cần phải hỏi, ngươi chỉ cần biết rằng, ta và ngươi là kẻ địch với nhau đủ rồi.

Trong mắt Lâm Phong lộ ra một tia ý lạnh, vừa rồi Ngô Cương đã nói trừ bát đại công tử ra, hắn không đặt những người khác vào trong mắt.

- Tuy Ngô Cương ta tự tin cao ngạo nhưng không muốn vô duyên vô cớ gây thù hằn, nếu có khả năng, ta càng muốn có thêm vài bằng hữu.

Ngô Cương lắc đầu nói ra, hắn nhìn Lâm Phong không thấu, cho nên hắn không có nắm chắc.

- Thật không biết xấu hổ.

Vân Hi mắng một tiếng, Ngô Cương thật vô sỉ, sắc mặt làm cho người ta cảm thấy buồn nôn.

- Hắn là bằng hữu của ta, vừa rồi ngươi muốn giết hắn, ngươi nói, chúng ta là bằng hữu hay là địch nhân?

Lâm Phong cười lạnh, hắn chỉ về phía Bá Đao, ỷ thế hiếp người sao, hắn sẽ biết.

- Cho ngươi mặt mũi đừng không biết xấu hổ, Ngô Cương ta chính là người thứ hai trong đệ tử hạch tâm Lạc Hà tông, ngươi tính toán thơm bơ vậy sao, dám tự đại như thế?

Ngô Cương biết rõ không cách nào tránh nặng tìm nhẹ, sắc mặt hắn biến thành lạnh lùng, Lạc Hà tông, tin tưởng đối phương chắc chắn sẽ kiêng kị.

- Ta thật sợ hãi!

Lâm Phong cười lạnh, thân thể khẽ run rẩy, thân thể của hắn đột ngột biến mất tại chỗ, lúc xuất hiện lần nữa đã đứng trước người Ngô Cương.

- Muốn chết.

Ngô Cương tức giận quát một tiếng, hắn sử dụng Lạc Hà chưởng tấn công lần nữa, không gian giống như bị hào quang bao phủ, chưởng lực vô hình vô ảnh và rất khó đoán.

Nhưng chưởng ảnh tỏa ra ánh sáng rực rỡ đối mặt với cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất của Lâm Phong lại không có gì đặc biệt, hắn vươn ngón tay bắn ra một tia kiếm khí, tiếng kiếm khí xé rách không khí phát ra âm thanh chói tai, đầu ngón tay điểm một cái.

- Xùy, xùy...

- Ah...

Tiếng hét thảm thiết vang lên, thân thể Ngô Cương lùi lại cực nhanh, hắn lui cách Lâm Phong hơn mười mét, sắc mặt vô cùng âm trầm, trong lòng bàn tay của hắn có máu tươi chảy ra, vừa rồi Lâm Phong bắn ra một tia kiếm khí đã đánh vào chỗ hiểm, đâm thủng bàn tay của hắn, sức phán đoán như vậy thật khủng khiếp.

- Trừ bát đại công tử ra, ngươi không đặt ai vào trong mắt, quả nhiên rất thiên tài.

Lâm Phong thấp giọng cười nói nhưng lời này vô cùng chói tai.
 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top