Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Huyền ảo
  3. Tuyệt Võ Y Thần (Dịch)
  4. Chương 15: Không Chơi Nổi, Cũng Đừng Chơi

Tuyệt Võ Y Thần (Dịch)

  • 479 lượt xem
  • 1784 chữ
  • 2020-11-02 14:51:17

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Biểu hiện ở trên mặt của mọi người rất đặc sắc.

Ngoại trừ hai người Liễu Thanh cùng Đỗ tổng chấn kinh cùng hoảng sợ ra, thì Tiểu Tuyết sớm đã sợ đến bưng kín cái miệng nhỏ nhắn, dường như hơi kém một chút là kinh ngạc hét ầm lên!

Đôi mắt đẹp của Hồng tỷ cũng bắt đầu gợn sóng.

Xem ra Lăng Tiêu cũng bất quá chỉ là một thiếu niên nho nhỏ, nhưng hắn lại có được thực lực mạnh mẽ đủ để khinh thường tất cả, triệt để hoàn toàn nghiền ép mọi người.

Trên khuôn mặt của Lăng Tiêu cũng không có biểu hiện gì cả, chỉ là sắc mặt thản nhiên nói:

"Đứng lên đi, không trách ngươi được."

Hoa Hồng Đen nghe vậy liền mới thở phào nhẹ nhõm.

Nếu như Lăng Tiêu trách tội, mạng của nàng cũng xong luôn!

Sau khi thấy Hoa Hồng Đen đứng dậy, hai người Liễu Thanh cùng Đỗ tổng không nói hai lời liền trực tiếp quỳ xuống đất dập đầu.

"Tiên sinh tha mạng, là ánh mắt của hai người chúng tôi quá nông cạn, không biết diện mạo của tiên sinh, mong rằng tiên sinh thứ tội!"

Lăng Tiêu nhàn nhạt liếc hai người một chút, ánh mắt rơi vào trên người Đỗ tổng.

"Ta đã cho ngươi hai lần cơ hội. Một lần mạng sống, một lần toàn thây. Ngươi... Đều không nắm chặt!"

Lúc Lăng Tiêu nói đến đây, toàn thân của Đỗ tổng khẽ run rẩy, sắc mặt trắng bệch như thiếu máu.

"Tiên sinh, tôi sai rồi, tôi sai rồi! Van cầu ngài tha cho tôi!"

Lăng Tiêu lại không nhìn hắn nữa.

"Kéo ra ngoài băm ra nuôi chó."

Đỗ tổng bị dọa đến run rẩy, đũng quần đều ướt.

"Tiên sinh tha mạng, tôi sai rồi, tha cho tôi đi mà!"

Hoa Hồng Đen hướng về phía đằng sau quát lớn:

"Không nghe thấy Thiếu chủ nói sao? Còn không đem hắn kéo xuống? Chặt ra nuôi chó."

"Vâng!"

Mọi người cùng nhau tiến lên, nắm lấy tay của Đỗ tổng trực tiếp kéo hắn đi.

"Tiên sinh... Tha mạng a!...."

Giọng nói của Đỗ tổng dần dần nhỏ dần lại đến khi tắt hẵn.

Lúc này ánh mắt của Lăng Tiêu lần nữa rơi vào trên người của Liễu Thanh.

Liễu Thanh run rẫy một cái, vội vàng dập đầu.

"Tiên sinh, là tôi không có mắt, không nên đắc tội tiên sinh, tiên sinh tha mạng!"

Hai tay của Lăng Tiêu đặt sau lưng, quay người bước đi.

"Đi ra ngoài lăn lộn cũng phải hiểu rõ quy củ một chút. Đời sau nhớ kỹ, làm người cũng không cần quá bợ đỡ người khác."

Trong đôi mắt của Liễu Thanh lộ rõ vẻ tuyệt vọng! Hắn co quắp ngồi trên mặt đất, một câu cũng không nói ra.

Lăng Tiêu đi qua, tất cả mọi người đều dạt ra hai bên hành lang, nhường đường đi cho Lăng Tiêu.

Không một ai có can đảm dám ngăn cản trước mặt Lăng Tiêu.

Giờ phút này Lăng Tiêu liền giống như Quân Vương đang dạo chơi chốn cung đình, rời đi hành lang.

Hoa Hồng tỷ nhìn Liễu Thanh một cái, thật sâu thở dài một hơi.

"Liễu Thanh, ngươi tự mình động thủ đi, tôi cũng không muốn tìm người nhà của ngươi. Mặt khác, về sau tất cả mọi người phải ghi nhớ rõ ràng cho tôi, muốn ở lại cái hội sở Hoa Hồng Đen này phải tuân thủ quy củ, không cho phép phô trương quá mức. Những chuyện vượt quá mức cho phép không nên có ở nơi này!"

Dứt lời, nàng nhanh chóng đuổi theo hướng của Lăng Tiêu.

"Thiếu chủ, chuyền vừa rồi...."

"Là đúng hay sai, ta đều rất rõ ràng. Chuyện này cũng không thể trách ngươi được."

"Thiếu chủ có thể thông cảm cho thuộc hạ, là vinh hạnh của thuộc hạ. Thuộc hạ đã chuẩn bị nước sạch ở lầu cao nhất, cũng chuẩn bị nhân viên tốt nhất, xin ngài tắm rửa thay quần áo."

Lăng Tiêu gật gật đầu, đi lên tầng cao nhất.

Nơi này tập hợp tất cả những thứ cao quý nhất tại đây, cũng là một nơi xa hoa nhất tại hội sở của Hoa Hồng Đen.

Lăng Tiêu đi vào, đã có một đôi tỷ muội song sinh đang chuẩn bị tắm rửa thay quần áo cho Lăng Tiêu.

Đôi tỷ muội song sinh này được Hoa Đồng Đen tỉ mỉ lựa chọn, dáng người bốc lửa ghê gớm.

Nhưng đáng tiếc, tính cách của Lăng Tiêu không giống như người bình thường, hắn sẽ không bao giờ tùy ý động vào thân thể của một cô gái khác.

Huống hồ cũng không phải tất cả những cô gái khác đều có tư cách làm ấm giường cho hắn.

Sau khi thay đổi một bộ áo choàng được làm bằng tơ lụa tinh xão, Lăng Tiêu được sự hướng dẫn của Hoa Hồng Đen đi tới sòng bạc ở lầu bốn.

Đây là một nơi có lợi nhuận cao, mà lại không bao giờ thiếu khách hàng.

"Thiếu chủ, sòng bạc tại hai năm này làm ăn đều rất tốt. Ngài đừng nhìn chỉ có một tầng lầu mà xem thường nó, lợi nhuận hằng năm của sòng bạc đem lại hơn một tỷ! Xem như là một trong những nơi làm ăn tốt nhất của thuộc hạ!"

Nghe được Hoa Hồng Đen phách lối, Minh Thừa nhịn không được trợn trắng mắt.

"Một tỷ, nhằm nhò gì? Còn chưa đủ tiền tiêu vặt của Thiếu chủ nhà ta."

Hoa Hồng Đen dở khóc dở cười.

"Một chỗ làm ăn nho nhỏ này của tôi, tự nhiên là không thể nào so sánh được vơi Thiếu chủ nha. Thiếu chủ, thuộc hạ đã chuẩn bị cho ngài thẻ đánh bạc trị giá 500 triệu, nếu ngài thắng thì toàn bộ lấy đi, nếu thua thì thuộc hạ lại bổ sung cho ngài."

"Ngươi có lòng."

"Phục vụ cho Thiếu chủ, là chuyện đương nhiên của thuộc hạ."

Dứt lời, mấy người đã đi vào bên trong sòng bài.

Trong này có không ít người, đều biết Hoa Hồng Đen.

Giờ phút này, nhìn thấy Hoa Hồng Đen đang đi sau lưng của một thiếu niên, tất cả mọi người cũng có một chút kinh ngạc, ở trong lòng của mỗi người cũng đang suy đoán thân phận của Lăng Tiêu.

Lăng Tiêu tùy tiện tìm một chiếu bạc, liền chơi vài bàn, thắng không ít tiền.

Hắn cũng không có sử dụng thủ đoạn gì, nhưng vận may của hắn cũng không tệ, một mực thắng được tiền.

Đáy lòng của hắn cũng biết, đây là Hoa Hồng Đen cố ý làm cho hắn vui vẻ, cho nên hắn cũng không có đâm thủng suy nghĩ của nàng.

Chơi được một lúc, trong sòng bạc có một cô gái xinh đẹp đi đến bên người Hoa Hồng Đen, lặng lẽ ghé miệng của mình bên tai của nàng nói thầm vài câu, Hoa Hồng Đen nhíu mày cúi đầu nói nhỏ với Lăng Tiêu:

"Thiếu chủ, ngài chơi trước, thuộc hạ có một chút phiền toái phải đi giải quyết."

Lăng Tiêu phất phất tay.

"Không sao, làm việc của ngươi đi."

"Đa tạ Thiếu chủ."

Dứt lời, Hoa Hồng Đen nhanh chóng rời đi, nữ phục vụ cũng theo sát phía sau.

Minh Thừa liếc qua, cười hắc hắc, nói:

"Xem ra một chút nữa liền có một chút trò vui rồi!"

Lúc này Hoa Hồng Đen trực tiếp đi đến một chiếu bạc, ở trên chiếu bạc có một thiếu niên với khuôn mặt đang nở hoa.

"Nhanh! Tiếp tục chia bài cho tôi, hôm nay vận may của tôi rất lớn, phải thắng sạch tiền của Hoa Hồng Đen các ngươi mới được, ha ha ha ha...!"

Ở hai bên chiếu bạc đã sớm tụ tập hơn mười vị dân cờ bạc, tình trạng giống như muốn vây kín chiếu bạc đến nỗi một con muỗi cũng bay không lọt.

"WOW, tên nhóc con này thật sự là thần nha! Cái tay cầm bài của hắn thật là đặc biệt!"

"Tên nhóc con này sẽ không phải là chơi bẩn đi?"

"Nơi này chính là Hoa Hồng Đen, cho hắn trăm lá gan hắn cũng không dám chơi bẩn. Mà lại người chia bài cũng là người của Hoa Hồng Đen, đến bài hắn cũng không có đụng đến, làm sao có khả năng gian lận được chứ?"

"Ông trời của tôi ơi, chẳng lẽ trên đời này thật sự có loại người có vận may cứt chó vậy sao chứ?"

Trong lúc mọi người đang nghị luận ầm ĩ, không biết là người nào hét lên một tiếng.

"Hoa Hồng Đen đến rồi!"

Mọi người nghe tiếng được tiếng hét, liền lập tức ào ào nhượng đường cho Hoa Hồng Đen.

"WOW, liền Hoa Hồng Đen đều tự mình xuất hiện, tên nhóc con này thật sự là quá lợi hại!"

Hoa Hồng Đen đi thẳng tới bên cạnh của thiếu niên, nàng ngồi ở trên chiếu bạc, đôi chân dài từ bên trong áo dài lộ ra, làm cho người khác chú ý.

Thiếu niên kia chỉ nhìn lướt qua một chút, nhưng ánh mắt của hắn liền toát ra vẻ cuồng nhiệt, hận không thể đem ánh mắt nhìn thẳng vào bên trong một chút nữa!

"Ai da? Nghĩ không ra liền Hoa Hồng Đen đại danh đỉnh đỉnh đều tới, xem ra ngày hôm nay mặt mũi của tôi cũng lớn đấy chứ nhỉ?"

Thiếu niên cười đắc ý, ánh mắt không lưu tình chút nào quét lui quét tới trên thân hình của Hoa Hồng Đen.

Nếu như là ngày bình thường, nếu là có người dám nhìn nàng như vậy, sợ là sớm đã bị Hoa Hồng Đen chém chết, thế nhưng hôm nay nàng nhận thấy thiếu niên này có chút kỳ quái, Hoa Hồng Đen cũng không dám tùy tiện động đến hắn.

"Anh chàng đẹp trai này, trình độ chơi bài cũng không tệ a, chỉ cần hai giờ đồng hồ liền thắng được 200 triệu của tôi rồi, không biết anh tên gọi là gì?"

Thiếu niên cười cười.

"Tên tuổi của tôi cũng không phải lớn lắm, tôi họ Tần tên một chữ là "Lãng"

"Nguyên lai là Tần tổng. Trước kia chưa từng gặp qua, hôm nay gặp mặt thật đúng là mở mắt. Tôi tại lầu năm có mở hai bình Conti, không biết Tần tổng có thể lên lầu một lần hay không?"

Tần Lãng híp mắt, cười nhạt bảo:

"Xin lỗi không thể làm được! Hôm nay vận may của tôi tốt như vậy, đương nhiên muốn chơi suốt đêm, phải thắng nhiều tiền hơn nữa, làm sao có khả năng liền phải rời đi chứ?"

Ánh mắt của Hoa Hồng Đen híp lại, trong ánh mắt tỏa ra hai vệt sáng lạnh lẽo đến thấu xương.

"Tần tổng, trước uống chén rượu rồi nghỉ ngơi một chút, không chậm trễ chuyện chơi bài của ngài đâu."

Tần Lãng cười hắc hắc.

" Bà chủ Hoa hồng, chẳng lẽ là... Thua nhiều quá sợ rồi sao? Nói thẳng là được rồi? Nếu như chơi không nổi, thì cũng đừng chơi!"

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top