Chỉnh sửa: Hoangforever
Hoắc Tinh vương tử cười nói:
- Kể cả như các ngươi có bóp nát Kỳ Lân Cầu, Kỳ Lân Yên (Khói) bay lên cũng vô tác dụng, căn bản sẽ không có ai tới cứu các ngươi. Đệ tử ngoại cung trông coi khu vực này, chính là thiên kiêu của Tứ Phương Quận Quốc chúng ta, bổn vương tử đã nói chuyện qua, dù hắn có trông thấy Kỳ Lân Yên, cũng sẽ không tới cứu các ngươi.
Trương Nhược Trần nói: - Hoắc Tinh vương tử làm việc quả nhiên cẩn thận, hôm nay chúng ta chẳng phải là hẳn phải chết không thể nghi ngờ?
Ánh mắt Thanh U tà dị, lắc đầu cười nói:
- Không! Cửu vương tử điện hạ, là ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngờ, về phần mỹ nhân áo tím kia, lớn lên xinh đẹp như vậy, đương nhiên không thể tùy tiện giết nàng. Ha ha!
Bên cạnh một võ giả Huyền Cực cảnh trung kỳ cũng lộ ra nụ cười dâm dật nói:
- Thanh thiếu, sau khi người hấp thu chân khí trong cơ thể nàng xong, thì giao lại cho huynh đệ chúng ta vui vẻ một chút nha.
- Muốn chết!
Tử Thiến hóa thành một đạo tàn ảnh, dùng tốc độ mỗi giây 40m lao ra, một kiếm đâm về phía võ giả Huyền Cực cảnh trung kỳ kia.
Phải biết Huyền Cực cảnh tiểu cực chỉ có thể đạt tới tốc độ mỗi giây 36 mét.
Chỉ có Huyền Cực cảnh trung cực, mới có thể bộc phát ra tốc độ mỗi giây 40m.
Có thể nói, Tử Thiến thật sự phẫn nộ rồi, bạo phát ra tốc độ nhanh nhất của mình, muốn ở trong vòng một chiêu, trước tiên trảm chết người nọ.
Thanh U hừ lạnh một tiếng, tốc độ còn nhanh hơn, đạt tới mỗi giây 44 mét, tốc độ có thể so với Huyền Cực cảnh đại cực.
Hắn giống như quỷ mị xuất hiện ở trước mặt Tử Thiến.
Sau đó duỗi một bàn tay màu xanh ra, trên bàn tay mọc đầy lân phiến, sắc bén giống như móng vuốt quái thú.
Ba ba!
Tay trảo của Thanh U cứng rắn như sắt, cùng trường kiếm của Tử Thiến đụng vào nhau, kích ra một mảng bắn lửa.
Bành!
Năm ngón tay của Thanh U hợp lại, vậy mà tay không bắt lấy kiếm của Tử Thiến.
Sắc mặt Tử Thiến biến đổi, muốn thu kiếm lui về phía sau, nhưng năm ngón tay của Thanh U giống như kìm sắt, bắt chặt lấy mũi kiếm, vô luận Tử Thiến có dùng sức như thế nào, cũng không thể lay chuyển tay của hắn.
- Thanh Ma Thủ!
Tử Thiến nói.
Thanh U cười nói:
- Không sai! Đúng là võ kỹ Linh cấp hạ phẩm Thanh Ma Thủ, bổn công tử đã tu luyện tới tiểu thành, đao thương bất nhập, hỏa luyện bất dung.
Tử Thiến tập tức quăng kiếm, bứt lui về phía sau.
Tốc độ của Thanh U còn nhanh hơn, bàn tay thò ra, đã nắm về phía cổ của nàng.
Trong không khí xuất hiện một đạo bàn tay màu xanh, công về phía cổ Tử Thiến.
Một cỗ độc phong từ móng vuốt Thanh U truyền ra, tản mát mùi máu tươi nhàn nhạt.
Thân thể mềm mại của Tử Thiến xoay chuyển, tránh thoát đòn này của Thanh U. Hai tay nàng chống mặt đất, đôi chân đá ra ngoài, một cước đá vào lồng ngực của Thanh U.
Bành!
Thanh U ăn một cước của Tử Thiến, thân thể lui về phía sau ba bước, nhưng không có bị thương, ngược lại phát ra một tiếng cuồng tiếu, lè lưỡi liếm liếm bờ môi nói:
- Có chút thú vị!
Tử Thiến lập tức nắm lấy trường kiếm nằm trên mặt đất, vận chuyển chân khí trong cơ thể, kích phát ra tám đạo minh văn trên trường kiếm.
Mặt ngoài trường kiếm hiện ra vầng sáng màu xanh, tản mát ra khí tức băng hàn thấu xương.
- Tật Phong Phi Tuyết!
Cánh tay của Tử Thiến không ngừng chuyển động, trường kiếm xoay chuyển trong không khí, hình thành “Tật Phong” (gió mạnh) gào thét.
Theo hàn khí trong thân kiếm không ngừng tràn ra ngoài, trong không khí xuất hiện từng hạt sương lạnh.
Sương lạnh không ngừng lớn lên, hóa thành từng bông tuyết màu trắng.
- Kiếm pháp Linh cấp!
Ánh mắt của Thanh U trở nên dữ tợn, thét dài một tiếng.
- Thanh Ma Thủ!
Thanh U hóa thành một đạo tàn ảnh, thẳng tắp xông vào vòng kiếm của Tử Thiến.
Ầm ầm, quỷ thủ màu xanh đột nhiên kích trên mũi kiếm, bộc phát ra khí lãng màu xanh.
Trong miệng Tử Thiến phát ra một thanh âm nghẹn tức, bàn tay rách ra, trường kiếm trong tay bị đánh bay ra ngoài, rơi vào lòng suối.
Bành!
Một chưởng của Thanh U kích vào vai phải của Tử Thiến, đánh nàng ra xa hơn mười thước.
Người nàng bay giữa không trung, miệng phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trở nên cực kỳ tái nhợt, bị nội thương rất nặng.
- Ha ha!
Thanh U nhếch miệng cười to, lần nữa xông tới, muốn bắt lấy nàng.
Đúng lúc này, Trương Nhược Trần từ sau lưng Tử Thiến vọt ra, tay cầm Thiểm Hồn Kiếm, một kiếm đâm về phía mi tâm của Thanh U.
- Thiên Tâm Phá Mail
Thanh U phát giác ra được nguy hiểm, lập tức buông mắt cá chân của Tử Thiến ra, khóe miệng lộ ra nụ cười khinh miệt, thò tay ngăn cản kiếm của Trương Nhược Trần.
Đột nhiên, kiếm chiêu trong tay Trương Nhược Trần biến chiêu, sửa đâm thành trảm, hét lớn một tiếng:
- Thiên Tâm Chỉ Lộ!
Một đạo kiếm khí dài mười mét từ trong mũi kiếm bay ra, lập tức trảm đến trước mặt Thanh U.
Con mắt Thanh U co rụt lại, lập tức duỗi hai tay ra, toàn bộ chân khí vận chuyển tới lòng bàn tay.
Một đoàn chân khí màu xanh ngưng ở song chưởng.
- Thanh Ma Quỷ Khốc.
Hắn đem quang cầu chân khí quang ở hai tay đánh bay ra ngoài, trước người hình thành một mảng Quỷ Vụ (mây mù kỳ quái) màu xanh, cùng đạo kiếm khí kia va vào nhau.
Trương Nhược Trần cảm thấy kình khí cường đại đập vào mặt, lập tức giơ kiếm ngăn cản, nhưng vẫn bị lực lượng cường đại này đánh bay ra xa, rơi xuống ở bên ngoài 7m.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận