Tô Hạ Hoan mở chức năng chụp ảnh trong di động ra, tự nhìn ngắm gương mặt mình khi chưa bật bất kỳ chế độ chỉnh sửa nào, sau đó bĩu môi. Lần trước cô kể cho Tô Triệt nghe chuyện Triệu Hồng ghen tỵ với sắc đẹp của cô, lần này chắc Tô Triệt có thể tự cảm nhận rồi chăng? Cô đặt di động xuống, hơi ngước mặt lên, trong lòng cực kỳ tự tin về gương mặt này của mình, nếu không hồi cấp ba cô đã chẳng hấp dẫn được bao nhiêu nhân vật đình đám như thế. Đối tượng hẹn hò thời đại học của cô có ai không tuấn tú, điển trai hoặc tài hoa xuất chúng chứ?
Đương nhiên, việc này cũng không phải không mang đến những tại hại và phiền phức. Năm đầu tiên vào công ty, bởi vì nhan sắc và thần thái nổi bật, Triệu Thanh luôn bắt cô tham gia những buổi tiếp khách cùng anh ta. Sau đó những lời đồn đại xì xào vào ra không ngớt, ngay cả vợ của tổng giám đốc Đại Triệu, tức kế toán của công ty cũng có những lời phê bình úp mở dành cho cô.
Tô Hạ Hoan không phải mẫu người chịu nhận ấm ức về mình. Cô tìm thẳng vợ của anh ta, sau đó lục ra vài bức ảnh, đưa cho đối phương xem.
Hành động này khiến người phụ nữ ấy cảm thấy vô cùng khó hiểu, trên gương mặt dường như đều viết một câu duy nhất: Cô làm vậy là có ý gì?
Tô Hạ Hoan rất kiên nhẫn giải thích:” Đây đều là bạn trai cũ của tôi, chị xem xong đã hiểu chưa? Họ đều có một điểm chung.”
“Hả?” Người đó càng ù ù cạc cạc hơn.
“Tôi chọn bạn trai đều nhìn diện mạo, thi thoảng cũng để ý một chút tới năng lực và tài hoa. Còn về việc người đó có tiền hay không không quan trong, vì đằng nào tự tôi cũng có tiền.”
Câu nói đầy bá đạo này đã khắc sâu trong ấn tượng của người kế toán ấy đến độ sau này, trong lúc trò chuyện với bạn bè, chị ta còn cảm thán: Mấy cô gái thời nay thật sự khác hẳn bọn họ rồi.
Tô Hạ Hoan không biết đối phương có suy nghĩ như thế nào về mình. Tóm lại là từ đó trở đi, mối quan hệ giữa họ cũng không đến nỗi tệ. Đối phương không làm khó cô, thậm chí có lúc còn chủ động bảo tổng giám đốc Đại Triệu đưa cô tham gia một số lần tiếp khách. Chính anh ta sống chết không chịu đồng ý, nói rằng chưa gặp loại người nào không biết khách sáo là gì như cô, dám thể hiện mọi suy nghĩ của mình với đối tác. Anh ta sợ cô đại tiểu thư này lắm rồi.
Thế là Tô Hạ Hoan đã miễn được việc đi cùng Triệu Thanh trong các bữa tiệc.
Triệu Hồng không định giới thiệu Tô Hạ Hoan. Chị ta không thích cô, cũng chưa bao giờ gặp một người không biết điều như thế. Chỉ tiếc chị ta vẫn chưa nắm thóp được chuyện công việc gì của Tô Hạ Hoan nên không cho cô một bài học được. Ngoai điểm ấy ra, khuôn mặt của Tô Hạ Hoan dĩ nghiên cũng là một trong số các nguyên nhân. Phụ nữ mà, ít nhiều đều có cảm giác ganh ghét, đố kỵ, hằn học, nhất là khi cảm thấy đối phương vốn dĩ chẳng có gì hơn mình, thì cảm xúc ấy lại càng được phóng đại hơn.
Có điều, Triệu Thanh từng cảnh cáo Triệu Hồng, không được đối đầu với Tô Hạ Hoán. Vốn dĩ công ty này không xứng với cô, cô tới đây không phải để làm một nhân viên công sở bé nhỏ tầm thường. Hơn nữa, những trang phục trong trò chơi do cô thiết kế đều nhận được sự ủng hộ lớn lao, rất nhiều fan của trò chơi đều nói ưa thích những mẫu quần áo đó, yêu cầu họ tiếp tục duy trì mắt thẩm mỹ này. Người ta có năng lực, có tài, dựa vào đâu bắt người ta phải đi một đôi dép bé xíu?
Nhưng Tô Triệt nhìn thẳng về phía Tô Hạ Hoan, đứng yên không nhúc nhích.
Triệu Hồng lập tức hiểu ra ý tứ của anh. Chị ta giới thiệu lần lượt từng nhân viên trong công ty, dĩ nhiên không nên bỏ qua vị này mới phải.
“Vị này là tổ trưởng Tô của công ty chúng tôi. Anh đừng thấy bề ngoài cô ấy như vậy, thật ra cô ấy rất có năng lực, từng tốt nghiệp Đại học S…”
Khoé miệng Tô Hạ Hoan giật giật. Thế nào gọi là “đừng thấy bề ngoài như vậy?” Lẽ nào trông cô giống như một bình hoa di động?
Tô Triệt nhìn chăm chú Tô Hạ Hoan, sau đó nở nụ cười:”Năm xưa khi điền nguyện vọng thi đại học, tôi từng băn khoăn mãi giữa Đại học S và Đại học B, có điều cuối cùng lại chọn Đại học B. Không được học ở Đại học S cũng là một chút tiếc nuối trong lòng tôi.”
Người này nói dối quả nhiên có thể đạt tới trình độ thần không biết, quỷ không hay. Sự lựa chọn đầu tiên của anh rõ ràng là Đại học B cơ mà? Hơn nữa nếu xếp hai ngôi trường cạnh nhau, ngoài một số chuyên ngành đặc biệt mà Đại học S có danh tiếng hơn một chút thì đại đa số mọi người sẽ chọn Đại học B. Anh có gì phải thấy tiếc nuối cơ chứ?
“Tôi có một cách có thể giúp anh bù đắp sự tiếc nuối của mình.”Tô Hạ Hoan khẽ chớp đôi mắt to tròn xinh đẹp.
“Ồ, cô nói thử xem.” Tô Triệt có vẻ rất hào hứng.
“Bây giờ anh có thể đăng ký tham gia kỳ thi đại học. Vào khoảng tháng 6 tới là có thể thi vào Đại học S.”
Tô Triệt nhướng mày, quay sang Triệu Hồng nói:”Vị tổ trưởng Tô này của các cô thú vị thật đấy, tính cách khá giống một người bạn học cùng tôi thời cấp ba. Hồi cấp ba tôi học ở trường Thất Trung, không biết cô Tô học ở trường nào?”
“Cũng là Thất Trung.”
“Vậy thì đúng là có duyên thật rồi.”
Lại nói không có duyên đi? Khó khăn lắm mới thoát được nhau, mỗi người một phương trời, thế mà bây giờ lại tiếp tục dính lấy nhau. Tô Hạ Hoan lườm nguýt không hề khách khí.
Có điều, phần duyên phận ấy lại khiến Triệu Hồng mặt biến sắc:”Tổ trưởng Tô vẫn đang làm việc, chúng ta đừng tiếp tục làm phiền cô ấy nữa…”
Tô Triệt gật đầu.
Tô Hạ Hoan khẽ thở hắt ra, nhưng khi nhìn theo bóng lưng Tô Triệt, cô lại cảm thấy có đôi chút khó chịu. Vì mối quan hệ thanh mai trúc mã, cô tự mặc nhiên cho rằng mình rất hiếu anh. Nhưng nếu đây là anh trong công việc, cô thật sự thấy có phần xa lạ.
Tự tin nổi bật, phong thái hơn người, từng động tác cử chỉ đều toát ra sự nhanh nhẹn mà điềm tĩnh. Đây là thần thái được kết tinh từ những năm tháng lăn lộn trong công việc và những thành tích gặt hái được của anh sao? Anh vẫn còn trẻ như vậy, thế nên những từ như tài hoa phong độ, tương lai rộng mở mới thích hợp để miêu tả về anh.
Sau khi tan ca, vì muốn lôi kéo Tô Triệt tham gia hoạt động tiệc tùng, Triệu Hồng tích cực kêu gọi mọi người tới, cùng nhau xuất phát. Dĩ nhiên, Tô Triệt sẽ ngồi xe của Triệu Hồng. Mọi người đều nhạy bén, không ai muốn trở thành bóng đèn quấy rầy người ta.
Tô Hạ Hoan, Trần Vân Nhã, Tôn Phương cùng mọi người chen chúc trên một chiếc xe. Mọi người ai cũng cá mè một lứa, thích nói xấu sau lưng sếp, thế là dọc đường chỉ bàn luận những câu chuyện bà tám xung quanh sếp, hoàn toàn không hề cảm thấy áp lực.
“Xem ra tổng giám đốc Tiểu Triệu của chúng ta vẫn chưa cua được người ta về rồi!” Trần Vân Nhã bất chợt cảm thán một câu.
Lâm Hàm nhoẻn cười:”Cũng chẳng nhìn lại xem người ta là ai. Sống ở thành phố B có loại con gái nào chưa từng gặp, lẽ nào lại tình nguyện đổ vì chút thân phận gia thế ấy? Người ta có thể về đây vì bố mẹ thì dĩ nhiên không phải là người coi trọng vật chất, mà ngoài những thứ liên quan đến vật chất ra, tổng giám đốc Tiểu Triệu của chúng ta còn có cái gì?”
Mí mắt Trần Vân Nhã giật giật:”Ý cô là lần này Triệu Hồng sẽ tốn công vô ích ư?”
“Nếu cô không tin, chúng ta có thể đánh cược.”
“Cược gì vậy?” Tô Hạ Hoan cũng tham gia vào. Thấy hai người họ đồng loạt nhìn sang mình, cô ngượng ngập lên tiếng “Thì góp vui một tý!”
Trần Vân Nhã lắc đầu:”Tôi chẳng cược gì với các cô đâu! Họ đến với nhau hay không đâu có liên quan gì tới tôi…”
“Ai nói là không liên quan chứ?” Lâm Hàm không đồng tình với Trần Vân Nhã:”Nếu vị giám đốc mới đến này của chúng ta nhân phẩm vững vàng, không hề nói dối, thì tức là anh ấy vì lệnh của bố mẹ mới quay về Yên Xuyên. Nếu bố mẹ anh ấy đã yêu cầu như vậy thì khả năng rất cao là bạn gái của anh ấy cũng sẽ là người bản địa. Nếu như vậy, chẳng phải tất cả mọi người đều có cơ hội ư?”
Tô Hạ Hoan bất giác đánh giá Lâm Ham. Trước đây thật sự không nhìn ra, khả năng phân tích của người này cũng khá đấy chứ!
Tôn Phương xen lời:”Cũng có thể ở thành phố B người ta đã có bạn gái rồi. Cậu ấy về đây trước để sắp xếp ổn thoả mọi việc, sau đó mới đón bạn gái qua thì sao?”
Lâm Hàm nhún vai:”Nếu thật sự như vậy thì nhân phẩm của tổng giám đốc Tiểu Triệu còn cần xem xét lại, ha ha …”
Hình như đúng là như vậy thật.
Tô Hạ Hoan nói:”Thì hỏi anh ấy là biết thôi mà!”
Ba đôi mắt đồng loạt chĩa về phía cô:”Hỏi thế nào? Lấy tư cách gì để hỏi? Cô thân với anh ấy lắm àh?”
Thân đến mức không thể thân hơn được nữa, thân đến nát luôn.
Cuối cùng đoàn người cũng tới nơi. Dĩ nhiên, hôm nay Tô Triệt là sự tồn tại được mọi người quan tâm chú ý nhất, bên trái là Triệu Thanh, bên phải là Triệu Hồng.
Tuy Tô Triệt chỉ là “lính nhảy dù” nhưng người ta hoàn toàn có thực lực, chuyện này không ai có ý kiến. Bữa tiệc vừa bắt đầu liền có người tiến tới chúc rượu. Khi uống ly rượu đầu tiên, Tô Triệt chỉ nhấp vừa phải gọi là nếm thử. Bây giờ anh đã là giám đốc thị trường của công ty này, cũng coi như là một lãnh đạo, dĩ nhiên không ai dám nói gì. Anh làm vậy có thể xem là định sẵn một “tư tưởng chủ đạo.”
Còn về phái nữ, khi Triệu Hồng mời rượu, Tô Triệt bèn nói:”Phụ nữ thì đừng nên uống rượu, dùng nước ngọt thay thế là được rồi.”
Tác phong này của anh nhận được vô số thiện cảm từ các đồng nghiệp nữ có mặt. Đặt bên cạnh anh để so sánh, những người khác lập tức trở nên vô vị, tầm thường.
Địa vị của Tô Hạ Hoan khá khó xử. Công ty không chia làm các bộ phận, cộng thêm việc trước kia cô làm chung với mọi người nên bây giờ dù được thăng chức thì cũng chỉ được tăng thêm về đãi ngộ mà thôi, không có trách nhiệm quản lý những nhân viên ngoài đám người mới và thực tập sinh. Vì vậy, thái độ của mọi người đối với Tô Hạ Hoan vẫn khá giống trước đây, dẫu sao cô cũng không được coi là lãnh đạo của họ, thế nên không được ngồi cùng bàn với Tô Triệt.
“Bước ra từ công ty lớn có khác, từng động tác, từng cử chỉ đều cao quý không chịu nổi.” Một người ngồi bên cạnh Tô Hạ Hoan nhìn Tô Triệt mấy lần với vẻ tán dương, sau đó còn bồi thêm mấy câu nhận xét.
“Nếu không làm sao có thể được tổng giám đốc Tiểu Triệu của chúng ta đối xử như vậy?” Một người khác nhỏ giọng tiếp lời.
Tô Hạ Hoan nhìn qua, thấy ngay cảnh đôi mắt của Triệu Hồng như dán sát lên người Tô Triệt, đong đưa liếc qua liếc lại, bên trong ngập tràn tình ý, cô chỉ cảm thấy mắt mình nhức nhối.
Trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, sao Triệu Hồng có thể lún sâu, bén rễ tình với Tô Triệt như thế?
Lẽ nào hai người họ quả thực từng qua lại khi ở nước ngoài? Cũng chỉ có lý do này mới giải thích hợp lý mọi chuyện mà thôi…
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận