- Trang Chủ
- Ngôn tình
- Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát (Dịch) (Đã Full)
- Chương 30: Viên Đá Bình An, Tôi Có Thai
Hoàng Mạnh Vĩnh bừng tỉnh, vội vàng mở cửa.
May mà Kỷ Dao Quang nhanh tay lẹ mắt che màn hình livestream, nếu không hôm nay buổi phát sóng phải kết thúc sớm.
【Tuy vậy, tôi vẫn muốn xem】
【Đại sư Kỷ: Không, bạn không muốn đâu!】
【Thật kích thích, không biết Hoàng Mạnh Vĩnh bây giờ nghĩ gì, hahaha, bản thân ngoại tình, tiểu tam cũng ngoại tình, đúng là cùng một giuộc】
Màn hình tuy bị che, nhưng âm thanh từ phía Hoàng Mạnh Vĩnh vẫn truyền ra.
Đầu tiên là tiếng hét thất thanh của người phụ nữ, sau đó là tiếng gầm rú giận dữ bất lực của Hoàng Mạnh Vĩnh.
“Trương Ngọc, tôi đối xử với cô không tốt sao? Cô muốn gì tôi cũng cho, vậy mà cô dám cắm sừng tôi! Tôi giết cô!”
Người phụ nữ hét xong, nhận ra là Hoàng Mạnh Vĩnh, liền hét lên: “Được thôi, anh giết tôi đi, để cả thế giới biết anh là một tên sát nhân cuồng loạn.
“Anh giết vợ mình, lại giết cả tiểu tam của mình, anh có bản lĩnh thì giết tôi đi!”
Trong lúc ồn ào, Kỷ Dao Quang ước chừng đối phương đã mặc xong quần áo, mới bỏ che màn hình.
Khuôn mặt của tiểu tam và gã đàn ông kia hiện ra, nhưng cả hai vẫn chưa biết Hoàng Mạnh Vĩnh đang livestream.
“Trương Ngọc, là cô giết vợ tôi, tôi căn bản không ra tay, tôi không làm!”
Hoàng Mạnh Vĩnh thề sống thề chết, hắn vẫn luôn ở nhà, lúc Từ Tố Nguyệt chết, hắn căn bản không có mặt ở hiện trường.
“Hừ, anh tưởng tôi nói tôi ra tay thì tôi sẽ không giữ lại bằng chứng sao?” Trương Ngọc vênh mặt nhìn Hoàng Mạnh Vĩnh, “Ngày hôm đó anh bàn bạc với tôi cách giết vợ anh, tôi đã ghi âm lại toàn bộ.”
Nói rồi, cô ta còn lấy điện thoại ra, bật một đoạn ghi âm.
“Anh đã không còn yêu Từ Tố Nguyệt nữa, cô ta lại còn muốn tôi ra đi tay trắng, Ngọc à, em giúp anh với, giúp anh giết cô ta được không…”
Từ đoạn ghi âm này, chỉ có thể nghe ra là Hoàng Mạnh Vĩnh muốn giết Từ Tố Nguyệt.
“Cô gài bẫy tôi!”
Gân xanh trên trán Hoàng Mạnh Vĩnh nổi lên cuồn cuộn.
“Tôi chỉ là, tự bảo vệ mình thôi.”
Trương Ngọc nói như lẽ đương nhiên.
Hà Dũng bước tới, “Thôi nào, anh bạn, đừng làm quá lên, bây giờ anh cũng là ông chủ lớn, có tiền, đừng làm loạn nữa, nếu không anh sẽ mất tất cả.”
Lời này ẩn chứa sự cảnh cáo.
Hoàng Mạnh Vĩnh siết chặt nắm đấm, “Nhịn cái con khỉ!”
Hắn xông lên, đấm Hà Dũng hai cú, dù thế nào cũng không thể chịu đựng được việc gã đàn ông này cắm sừng mình.
Hà Dũng không ngờ Hoàng Mạnh Vĩnh dám ra tay, “Mày dám đánh tao!”
Gã nhanh chóng phản ứng lại, đánh trả liên tiếp, bao nhiêu năm Hoàng Mạnh Vĩnh chỉ ngồi văn phòng, thiếu rèn luyện, nhanh chóng bị Hà Dũng đánh ngã xuống đất.
“Thôi, được rồi, vẫn còn cần mạng hắn ta.”
Trương Ngọc bước lên ngăn cản.
Đến lúc này, Hoàng Mạnh Vĩnh vẫn chưa nhận rõ hiện thực, nghe vậy, gầm lên: “Trương Ngọc, dạo này tôi xui xẻo như vậy, có phải là do viên đá bình an cô đưa, cô muốn hút vận may của tôi, tôi nói cho cô biết, đừng hòng!”
“Sao anh biết?!”
Trương Ngọc không thể tin nổi nhìn Hoàng Mạnh Vĩnh, hắn tuyệt đối không thể biết chuyện này, rốt cuộc là ai nói cho hắn biết!
Hoàng Mạnh Vĩnh nghiến chặt răng, thà chết chứ không để đôi gian phu dâm phụ này được như ý.
Hắn lôi viên đá bình an ra, ném thẳng xuống đất, viên đá vỡ tan tành, ngay khoảnh khắc đó, Trương Ngọc phun ra một ngụm máu.
“Hahaha.” Hoàng Mạnh Vĩnh cười lớn.
Tuy nhiên, Hoàng Mạnh Vĩnh chưa kịp vui mừng bao lâu, thì Từ Tố Nguyệt, người vẫn luôn đi theo hắn, đã lao tới. Không còn sự bảo vệ của viên đá bình an, Từ Tố Nguyệt có thể đến gần Hoàng Mạnh Vĩnh, hơn nữa còn phá vỡ được cấm chế, có thể nói chuyện.
“Tên súc sinh! Tao giết mày! Lúc chết tao đã nói rồi, sớm muộn gì tao cũng sẽ giết mày!”
Từ Tố Nguyệt bóp cổ Hoàng Mạnh Vĩnh.
Mắt Hoàng Mạnh Vĩnh trợn trừng, muốn nói gì đó nhưng lại không thể thốt ra lời.
Ngay trước khoảnh khắc Hoàng Mạnh Vĩnh chết, Từ Tố Nguyệt rơi nước mắt máu, “Mày có biết không, ngày mày giết tao, tao vốn định nói với mày là, tao có thai rồi!”
Hoàng Mạnh Vĩnh mở to mắt, không ai biết lúc nghe được tin này, trong lòng hắn đang nghĩ gì.
Là hối hận? Có lẽ không.
Bởi vì vận may của Hoàng Mạnh Vĩnh, cũng tương đương với mạng sống của hắn đã bị Trương Ngọc đánh tráo, nên khi chết đi, ngay cả hồn phách cũng không còn, nghĩa là hắn không có cơ hội đầu thai, kiếp này, hoàn toàn chết hẳn.
Sau khi Hoàng Mạnh Vĩnh chết, Trương Ngọc cũng chẳng khá hơn, cô ta lập tức cảm thấy bụng đau quặn thắt.
“Hà à, con, con của chúng ta!” Trương Ngọc nắm lấy tay Hà Dũng.
Hai người vội vàng chạy đến bệnh viện.
Sau khi giết Hoàng Mạnh Vĩnh, Từ Tố Nguyệt nhặt điện thoại, nhìn Kỷ Dao Quang trong livestream, “Cảm ơn cô.”
Nếu không có Kỷ Dao Quang, cô căn bản không thể ra ngoài.
Kỷ Dao Quang gật đầu, nói địa chỉ đạo quán, “Bây giờ cô đã báo thù, nếu muốn đầu thai thì đến tìm tôi.”
Ngay sau đó, Từ Tố Nguyệt xuất hiện phía sau Kỷ Dao Quang.
【Má ơi, giật cả mình, chị dịch chuyển nhanh thật đấy】
Những người xem livestream đều bị dọa cho nhảy dựng.
Kỷ Dao Quang chỉ vào mấy con ma cách đó không xa, bảo Từ Tố Nguyệt qua đó.
Đồng thời, Kỷ Dao Quang nhìn vào livestream nói: “Còn một quẻ cuối cùng, tôi câu giờ một chút, ra ngoài xử lý chút việc, sẽ quay lại ngay.”
Ngay lập tức, nơi Kỷ Dao Quang đang đứng biến thành một bát quái đồ khổng lồ.
Kỷ Dao Quang gửi một bình luận, 【Mọi người có thể ngồi thiền đối diện với hình ảnh này, sẽ có hiệu quả bất ngờ đấy】
…
Kỷ Dao Quang cất điện thoại, ánh mắt trầm xuống, vừa rồi, cô cảm nhận được trên người Trương Ngọc có hơi thở của tên tà sư đã giúp đỡ anh em nhà họ Tạ hôm đó.
Liên tưởng đến những việc Trương Ngọc đã làm, Kỷ Dao Quang đoán chừng, cô ta và tên tà sư đó là cùng một giuộc.
Lần trước không bắt được, lần này vừa hay bắt gọn một mẻ.
Bên kia, Trương Ngọc đến bệnh viện, sau khi phẫu thuật, đứa bé đã không còn.
Hơn nữa, do cô ta nghiện phá thai, tử cung xuất hiện vấn đề nghiêm trọng, cuối cùng chỉ có thể cắt bỏ mới sống được.
“Hu hu hu, Hà à, con, con mất rồi.”
“Mất thì mất thôi.”
Hà Dũng bực bội vô cùng, vì Hoàng Mạnh Vĩnh đã chết, camera chỉ quay được cảnh gã đánh nhau với Hoàng Mạnh Vĩnh, bây giờ cảnh sát vẫn đang truy đuổi gã vì tội giết người.
Nhưng rõ ràng không phải gã giết!
Hà Dũng liếc nhìn Trương Ngọc, nảy ra một ý, “Ngọc à, hay là em đi tự thú đi, nói là em giết hai vợ chồng họ, em có bản lĩnh, chắc chắn sẽ ra ngoài được.”
Trương Ngọc không thể tin nổi nhìn gã.
Con của cô ta vừa mới chết, vậy mà gã lại muốn cô ta đi tù!
Cơn giận vô tận bốc lên từ đáy lòng, đồng tử của Trương Ngọc đột nhiên biến đổi, sau đó từ phía sau trực tiếp giết chết Hà Dũng.
Hà Dũng không thể tin nổi trợn tròn mắt, không ngờ Trương Ngọc lại giết mình.
Trương Ngọc giết người xong, bình tĩnh bắt đầu xử lý, cất giấu thi thể.
Đang lúc dọn dẹp, Kỷ Dao Quang xuất hiện, “Cô đúng là nghiện giết người mà.”
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận