Người Công Tử tinh anh đoàn bắt đầu di chuyển về phương hướng kia rồi, các cô gái bên Trọng Sinh Tử Tinh cũng phát hiện không tìm thấy Tế Yêu Vũ, lại đột nhiên nghe thấy tiếng thét chói tai của cổ, nên vội vã qua đây kiểm tra.
Hai đội mỗi bên đi một con đường, đồng thời đi ra từ hai đầu, kết quả chứng kiến hai bóng người một đen một đỏ chạy vù mất mà không nhìn thấy bọn họ...
Nhiều người, nhiều vượt quá tưởng tượng. Cố Phi đã cảm giác mình hình như đã có chút coi thường vụ việc. Người chơi ở mỗi chủ thành sau khi game chính thức vận hành đều tăng vọt số lượng, dưới bầu không khí của thành Nguyệt Dạ thế này, người có giá trị PK không biết có bao nhiêu người.
Mỗi người đều muốn tẩy, lại đều nhìn thấy tên đầu bảng 14 điểm PK là Cố Phi, người có can đảm đều nhận hết.
Không chỉ như vậy, cô nàng Tế Yêu Vũ kia tự do dâng trào giết người tại đây, không lâu sau thì điểm PK của cô ấy cũng đã tích luỹ lên hai con số, thành nhân vật số hai trên bảng truy nã tại thành Nguyệt Dạ, vì vậy dẫn tới không ít người.
Hơn nữa vị trí bọn họ đang đứng ở gần nhà tù, mà nhà tù và nơi phát lệnh truy nã thuộc về một hệ thống, xưa này không ở quá xa nhau. Những người chơi nhận nhiệm vụ vừa ra khỏi cửa, đều ngạc nhiên phát hiện toạ độ kia đi vài bước đã tới.
Có thể tưởng tượng được, Cố Phi và Tế Yêu Vũ lúc này gặp áp lực cỡ nào.
Tế Yêu Vũ vừa rồi thực nghiệm Hành Động Kín Đáo, dùng hết pháp lực, ăn trái cây cũng chưa bổ sung đầy đã lần nữa nghênh đấu. Cố Phi càng đáng thương, dùng hết pháp lực xong căn bản không có thời gian rảnh để ăn trái cây.
Mà tình cảnh bấy giờ, bên Cố Phi nghiêm trọng hơn Tế Yêu Vũ một chút.
Điểm PK hiện tại của hắn vẫn còn cao hơn Tế Yêu Vũ chút đỉnh, người chơi nhằm vào hắn càng nhiều; mà trang bị Tế Yêu Vũ trâu bò hơn Cố Phi, không có pháp lực không dùng kỹ năng vẫn rất mạnh, mà Cố Phi chính là dị loại trong mớ pháp sư, nhưng xét đến cùng thì đặc điểm của pháp sư vẫn còn tồn tại: không có pháp lực, sát thương của pháp sư chính là cặn bã.
Nếu như đối thủ có hạn, thế thì Cố Phi dựa vào thân thủ, Tế Yêu Vũ dựa vào trang bị là vẫn có thể miễn cưỡng ứng đối. Nhưng nơi phát lệnh truy nã thành Nguyệt Dạ bấy giờ cứ như một căn cứ tạo binh, mà vị trí của Cố Phi và Tế Yêu Vũ lại là một điểm tập kết.
Người chơi từ đó đi ra liền ngẩng cao đầu chạy tới đây rồi, nhìn lại thì, gần như đó là một đường thẳng nối liền.
"Nè!" Cô gái trong nay vô địch là Tế Yêu Vũ đều đã nảy sinh lòng sợ hãi, vừa đánh vừa nói với Cố Phi: "Không được đâu, nhiều quá rồi."
Cố Phi cũng rất nghiêm túc gật đầu, nhiều người tìm hắn đánh nhau xác thực đã nghiện, nhưng Cố Phi chưa muốn đã nghiện tới chết. Đánh nhau đó cũng là một hạng mục thi đấu thể thao, sức hấp dẫn nhất của thi đấu thể thao là ở việc thắng bại. Cố Phi thích PK, nhưng mà phải thắng đối thủ mới có thể xuất hiện cảm giác thoả mãn. Nói thích hưởng thụ quá trình, đó cũng là hưởng thụ quá trình tường bước đi tới thắng lợi, còn quá trình thua cuộc, thật sự không ai sẽ coi nó là hưởng thụ cả.
Hai người cùng nhau phán định cục diện trước mắt hoàn toàn không có cơ hội thắng, lần thứ hai trao đổi ánh mắt, sau đó chợt đồng thời xoay người chạy. Hai đội người Công Tử tinh anh đoàn và Trọng Sinh Tử Tinh chạy tới đây xem thử, thấy được hình ảnh hai người bị đuổi theo chạy trối chết rất chật vật.
Người chơi thành Nguyệt Dạ kiên nhẫn không bỏ xếp thành một hàng dài chạy ào ào đuổi theo.Tốc độ của Tế Yêu Vũ tự nhiên không cần phải bàn cãi, cho dù không dùng Tật Hành cũng không có ai đuổi kịp cổ. Mà Cố Phi thì sao, tuy là thêm điểm nhanh nhẹn hết đấy, lại cầm kiếm Ám Dạ Lưu Quang, đeo Chiếc nhẫn Đạo Tặc, huy chương Eddie, là tất cả những thứ đều bổ sung nhanh nhẹn, không thể bỏ qua đôi giày cũng rất mạnh. Nhưng người chơi thành Nguyệt Dạ không thiếu người tài ưu tú, đạo tặc Tật Hành, cung tiễn thủ lệch nhanh*, chỉ cần trang bị không tệ thì có thể đạt được tốc độ bằng với Cố Phi cũng không phải chuyện khó. Càng ác chiến hơn là, những cung tiễn thủ kia còn phóng Truy Tung Tiễn.
*thêm điểm nhanh nhẹn nhiều hơn các thuộc tính khác.
Tế Yêu Vũ ỷ vào trang bị tốt có phòng ngự cao nên ngạnh kháng chẳng sao, mà Cố Phi thì phải xoay người chém rơi chúng, tốc độ bị kéo chậm rất nhiều, đám truy binh kia càng ngày càng gần.
Ài! Đây gọi là chơi với lửa có ngày chết cháy mà! Cố Phi tự kiểm điểm bản thân. Quá coi rẻ sức mạnh quần chúng khiến hắn rơi vào khốn cảnh bây giờ, lần này thực sự sẽ bị bao phủ trong biển người dân khởi nghĩa rồi.
Cũng may Tế Yêu Vũ vẫn đủ tình nghĩa, không bỏ mặc hắn. Vừa chạy vừa đầu nhìn, phát hiện Cố Phi cách cô ấy càng ngày càng xa, khoảng cách truy binh kia càng lúc càng gần.
Cô tức điên giậm chân: "Sao anh lại chậm như vậy chứ!" Hô xong lập tức xoay người chạy trở về, lướt tới bên người Cố Phi.
"Cô trở về làm gì? Cô đi đi." Cố Phi nói.
"Anh ngốc quá." Tế Yêu Vũ giữ chặt tay Cố Phi, một tay còn lại lôi ra một quyển trục từ trong túi, vung trong gió, thứ kia hoá thành ánh sáng trắng rơi xuống dưới chân hai người, nháy mắt kết thành truyền tống trận, tia sáng loé lên chói mắt, hai người đã biến mất trong tíc tắc.
"Chạy chậm như vậy, hại chị đây lại lãng phí một quyển trục truyền tống. Đây là cái cuối cùng của tôi rồi đó!!!" Sau khi truyền tống xong, Tế Yêu Vũ buông Cố Phi ra, lập tức chỉ thẳng mũi hắn quở trách.
"Thứ này làm sao có được?" Cố Phi hỏi.
"Phần thưởng cảu một nhiệm vụ từng làm, hiện tại dù có tiền cũng không có chỗ mua!" Tế Yêu Vũ nói.
"Về sau sẽ còn có mà." Cố Phi an ủi một câu, sau đó lập tức nói sang chuyện khác: "Đây là đâu? Sẽ không truyền tống tới chủ thành xa lạ nào đó đi?" Cố Phi vừa nói vừa tra xem toạ độ.
"Nghĩ hay quá nhỉ, quyển trục truyền tống cũng có bán kính tối đa đấy, cho nên không có khả năng truyền tống ra khỏi phạm vi một chủ thành, ở đây vẫn là thuộc phạm vi thành Nguyệt Dạ." Tế Yêu Vũ nói.
"Nhưng vì sao cái truyền tống này không phúc hậu tẹo nào cả, trực tiếp cho người ta xuống đất không phải tốt hơn ư?" Cố Phi quan sát trái phải một phen.
"Cho nên mới gọi là truyền tống ngẫu nhiên!" Tế Yêu Vũ cũng tức giận.
Hai người hiện tại ở trong một rừng cây, đặc biệt, còn cực kì tàn ác bị treo trên một cây nữa. Ám Dạ Linh Bào của Cố Phi bị cành cây cuốn lấy, cả người đung đưa theo gió, cứ như lúc nào cũng có thể rớt xuống.
Mà Tế Yêu Vũ bị treo đối diện hắn, thân hình tuy ổn định, nhưng rất hiển nhiên, cành cây treo cô ấy đang chậm rãi trĩu xuống dưới, đây là một tín hiệu nguy hiểm hơn cả bên Cố Phi, Cố Phi không đành lòng nhắm nghiền hai mắt mình: "Tế à!"
"Cái gì?"
"Cô có khả năng sẽ té xuống ngay đấy!"
"Á..." Tế Yêu Vũ kêu sợ hãi, cúi đầu vừa nhìn, cách mặt đất tám mét, ngã xuống khẳng định rất khó chịu. Lúc này theo bản năng chộp tới Cố Phi, cũng chẳng biết là muốn mưu cầu chút trợ giúp, hay là muốn kéo thêm cái đệm lưng.
"Không nên lộn xộn!" Cố Phi chỉ kịp hô lên một câu này, nhánh cây đỡ Tế Yêu Vũ tuy không gãy, lại "soạt" một tiếng rút khỏi dưới áo choàng của cô ấy, Tế Yêu Vũ cuối cùng vẫn mất đi chỗ treo mình, cứ thế thét chói tai mà rớt xuống...
Rớt xuống như thế rất thảm hại, nhưng không có vật gì trở ngại đáng nói, cho nên Tế Yêu Vũ rầm rì vài tiếng xong cũng bò dậy từ dưới đất, ngẩng đầu trông xem, Cố Phi vẫn treo lủng lẳng trên cành cây.
"Xuống đây đi, tôi tiếp được anh." Tế Yêu Vũ dang hai cánh tay ra.
"Không cần đâu!" Cố Phi không tin Tế Yêu Vũ có thể tiếp được hắn, nếu như là Lục Nguyệt Vũ thì may ra còn có thể.
"Lẽ nào anh muốn treo trên đó cả đời." Tế Yêu Vũ mắng.
Cố Phi không có cãi cọ, chỉ là cực kì cực kì chậm rãi, thò bàn tay vào túi, cẩn thận từng li từng tí, móc ra một trái chuối.
"Moá, lúc này rồi, lại còn nhớ ăn!" Tế Yêu Vũ rất điên máu.
"Tôi cần pháp lực." Cố Phi nói, "Cô cũng mau bổ sung chút đi!" Nói xong, lại tiếp tục hết sức chậm rãi đưa chuối đến bên miệng, dùng miệng lột vỏ, há miệng ăn hết.
Thời điểm pháp lực bổ sung được một ít, Cố Phi lập tức đung đưa mình, bay phần phật xuống từ trên cây. Ngâm xướng Dịch Chuyển Tức Thời giữa không trung, sau đó đã vững vàng chạm mặt đất. Tiếp đó lại móc một quả trái cây bắt đầu gặm ngay, bổ sung pháp lực đầy ắp.
"Nơi này cách thành Nguyệt Dạ không bao xa, nếu như những người đó còn đuổi tới, đại khái chẳng mấy chốc sẽ đến đấy." Tế Yêu Vũ đã nghiên cứu qua tọa độ liền nói chuyện.
"Dù những người trước đó không tới, cũng luôn có người mới tìm tới cửa mà, bây giờ điểm PK của cô bao nhiêu?" Cố Phi hỏi.
"23, anh sao?"
"Tôi 24." Cố Phi bởi vì lúc sau không có pháp lực, lực sát thương giảm mạnh, suýt chút nữa bị Tế Yêu Vũ vượt qua rồi.
"Phải tẩy điểm PK, bằng không sẽ không ở được thành Nguyệt Dạ nữa." Cố Phi rốt cuộc cũng phát hiện làm việc ấy ở thành Nguyệt Dạ cũng không thích hợp.
"Vậy thì phải đi chỗ phát nhiệm vụ truy nã..." Tế Yêu Vũ nói.
"Là có chút hung hiểm à..." Cố Phi cười.
"Còn có biện pháp khác không?" Tế Yêu Vũ hỏi.
"Trở về thành Vân Đoan..." Cố Phi là có kinh nghiệm, năm đó hắn mang trên mình lượng lớn giá trị PK, chính là nhờ đổi chủ thành mà tránh được vụ truy sát.
"Đi chỗ phát nhiệm vụ truy nã tôi thật ra chẳng sợ, tôi biết Tiềm Hành đấy, nhưng còn anh phải làm sao đây?" Tế Yêu Vũ nói.
"Ừm, hỏi xem tình huống bên kia trước đã!" Cố Phi nói, mở kênh dong binh đoàn ra, ở trỏng đám người kia đã sớm la ó loạn lên rồi, hỏi Cố Phi xảy ra chuyện gì.
"Dùng một cái truyền tống ngẫu nhiên bay xa rồi, hiện tại 24 điểm PK lận, phải tẩy đi, tình huống chỗ phát nhiệm vụ truy nã bên đó thế nào." Cố Phi khái quát.
"Vẫn náo nhiệt như cũ." Mấy người đều đáp giống nhau.
"Có chút phiền toái mà!" Cố Phi than.
"Ừ, nếu không thì tìm đám Vân Trung Mộ thử, hắn đứng ra bảo người Mười Hội Liên Minh hộ tống cậu qua, sẽ không ai dám tìm cậu gây phiền." Hữu Ca kiến nghị.
"Không cần phải thế." Hàn Gia Công Tử lạnh lùng bảo, "Cho tôi một địa phương có tầm nhìn, tôi chỉ dẫn cậu an toàn đến chỗ phát nhiệm vụ truy nã, sau đó cậu giết vào trong nhận nhiệm vụ, không khó đi?"
"Đây chính là bản đồ chính đó!" Hữu Ca kinh ngạc. Bọn họ đương nhiên hiểu rõ Hàn Gia Công Tử muốn làm gì, nhưng vấn đề ở chỗ đây không phải bản đồ trong trận đấu, tọa độ chỉ mấy trăm mấy trăm thôi, mà ở trên bản đồ chính, số liệu tọa độ lớn khủng bố.
"Chẳng ăn nhằm gì, vẫn giống nhau cả, chỉ cần biết được một vài tọa độ trong thành trước, là cái gì cũng có thể nhìn ra." Hàn Gia Công Tử không cho là đúng.
"Rõ ràng có phương án đơn giản hơn mà!" Hữu Ca nói.
"Nhưng hiện tại tôi đang chán." Hàn Gia Công Tử.
"Thiên Lý, cậu quyết định làm thế nào đây?" Hữu Ca cuối cùng quay đầu hỏi, việc này hiển nhiên phải do Cố Phi chốt định.
"Đi tìm chỗ cao đi!" Cố Phi trả lời
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận