Khu logout chớp lóe ánh sáng trắng, giây phút Cố Phi hiện thân, bên cạnh đã có vô số tiếng kinh hô.
Lúc phần lớn người chơi còn chưa đoán được điểm PK 54 này là thần thánh phương nào, thành Lâm Ấm nơi phát sinh ra chuyện đã sớm truyền khắp nơi: Vị đại năng PK này chính là pháp sư video hot nhất hiện nay. Có một vài tên thích ngồi lê đôi mách sau khi logout đã lặp đi lặp lại thưởng thức video một trăm lần, nhớ kỹ cách ăn mặc của Cố Phi, Nguyệt Dạ Linh Bào từ bả vai đến bên hông có bao nhiêu nếp nhăn đều bị người có tâm phóng to ảnh ra đếm đến rõ ràng.
Lúc này Cố Phi vừa lộ mặt, lập tức bị người nhận ra, trong nháy mắt dẫn tới tiếng thét chói tai, một truyền mười, mười truyền trăm, xung quanh điểm hồi sinh trước giờ không ít người, tụ lại chỉ là chuyện trong chớp mắt thôi, Cố Phi bất hạnh gặp phải vây xem tàn nhẫn vô nhân đạo.
Cố Phi tính tới tính lui vẫn không tính ra được tâm lý hóng hớt của người chơi. Đối với người chơi lãng phí vô số thời gian trong game online thì bát quái là một luồng sức mạnh cường đại cỡ nào, Cố Phi không thể nào tưởng tượng nổi.
"Chậc chậc chậc chậc! !"
Cố Phi một là không giao thủ với người ta, hai là cũng không dùng kỹ năng, đám người chơi chỉ có thể quan sát hắn từ trên xuống dưới, phát ra loại cảm thán chẳng chút dinh dưỡng này.
"Các vị, nhường đường chút có được không..." Cố Phi bất đắc dĩ nói.
"Được được." Vây xem cũng có giới hạn, không thể bởi vì vây xem mà giam giữ tự do của con người ta được. Người chơi chận ở con đường điểm hồi sinh hoặc qua trái hoặc qua phải chen lấn qua hai bên, cứ thế nhường ra một con đường cho Cố Phi.
"Mọi người cực khổ rồi, không có chuyện gì thì giải tán đi nhé!" Cố Phi vừa phất tay với mọi người vừa từ con đường hẹp quanh co miễn cưỡng nhường ra được này đi ra ngoài. Trong lúc đó thỉnh thoảng có người chơi duỗi tay muốn bắt tay với Cố Phi, Cố Phi vừa lau mồ hôi vừa vươn tay vỗ tay bọn họ, mình thật sự có khí chất siêu sao nhỉ! Cố Phi nghĩ.
Đáng tiếc cảnh tượng vui vẻ hòa thuận này chẳng duy trì được bao lâu. Đột nhiên trong đám người hàng sau phát ra tiếng "Ai vậy, đừng chen", Cố Phi lập tức biết, nên tới đã tới rồi!
Vệ binh hệ thống vẫn lỗ mãng như cũ. Nhiều người chơi chen ở nơi này như vậy, bọn chúng không hô một tiếng nhường đường, không lựa chọn đi đường vòng, cũng không động tay động chân với người chơi, cứ một mực tiến lên rồi lại tiến lên. Bọn chúng chỉ biết Cố Phi ở phía trước, mà con đường ngắn nhất giữa hai bên là thẳng tiến phía trước. Chỉ số thông minh của mấy vệ binh này, thực sự khiến người chơi nhiệt tình với game sinh ra hoài nghi cực lớn với hệ thống luôn.
Vệ binh hệ thống có sức mạnh, có thực lực, cho nên tiễn trận từ Tiềm Phục Giả của đám Thủy Thâm hôm qua vừa lên đã bại. Nhưng đừng quên, hôm qua đó là trận hình bày ra lúc người chơi PK, giữa người với người tất nhiên phải giữ lại một không gian nhất định, thế là người chơi sau khi bị đụng phải cũng có không gian ngã trái ngã phải.
Mà lúc này, đây là vây xem, vây xem rất tàn nhẫn vô nhân đạo.
Vệ binh hệ thống có ngang ngược hơn nữa, cũng không thể làm trái nguyên lý vật lý – nguyên lý sinh lý chen người chơi thành bánh thịt được. Hơn nữa sức mạnh to lớn của bọn chúng lại không phải vô hạn, nhiều người chơi chen cùng nhau, muốn đẩy ra như xe ủi đất hả, nói dễ vậy sao?
Nhưng Cố Phi lại nhận ra được rõ ràng con đường nhỏ hẹp người chơi tự chủ nhường ra cho hắn dưới sự xung kích của nhóm vệ binh đang bị thôn tính. Cố Phi không dám chần chờ nữa, vội vàng dùng Dịch Chuyển Tức Thời. Nhảy về phía trước năm mét, gần như là cùng giây phút đó, người chơi hai bên khu vực sau lưng đã gộp sát lại với nhau, cánh tay quơ bậy quơ bạ, trong miệng mắng loạn.
Nguy hiểm thật! Cố Phi thầm kêu trong lòng. May mà nhóm vệ binh không xếp thành một hàng làm xe ủi, thế nên bọn chúng va chạm cũng chỉ có một khu vực nhỏ vậy thôi, lúc này mình được xem như thoát khỏi hiểm cảnh chỉ cách mấy mét. Chỉ đáng thương cho người chơi ở chỗ đó, trong sự bất ngờ không kịp đề phòng, chen chúc hệt như đám trẻ sơ sinh dính liền nhau ấy.
Đây là một cơ hội mà! ! ! Mắt Cố Phi sáng lên. Rõ ràng trong sự va chạm ngu ngốc của vệ binh hệ thống, chẳng bao lâu thì mấy người chơi cũng đã tản ra, nhưng cũng không nhanh lắm, tầng cách trở đó thật sự có hiệu quả đó, cơ hội thế này quyết không để bỏ lỡ.
Vừa nghĩ đến đó, Cố Phi cũng cố gắng bước nhanh hơn, đối với mấy fan nhiệt tình vẫn còn cố chấp duỗi tay muốn bắt tay với hắn thì hắn cũng bày bộ dáng anh là siêu sao bận rộn vội vàng lướt qua, đầu ngón tay hơi chạm cái là được. Điều này cũng thể hiện tư chất người chơi game online cao hơn mấy fan minh tinh nhiều. Ít nhất trong tình trạng không có bảo an bảo vệ hiện trường, không ai nhào lên níu Cố Phi không buông.
Tất nhiên, đây cũng là vì hai cái có khác biệt về bản chất, minh tinh ăn cơm dựa vào fan, sẽ không đi chém fan; Mà Cố Phi, giơ tay chém xuống, đó chính là một cấp, một điểm PK.
Cuối cùng Cố Phi đã xông ra được con đường nhỏ này, người chơi bị vệ binh hệ thống đâm cho ngã trái ngã phải sắp bạo tạc rồi. Cố Phi thì mặc kệ chẳng thèm quan tâm đã biến mất khỏi tầm mắt của đám người.
Tiếng mắng của đám người chơi vẫn không dứt. Xung kích từ từ lan rộng, lúc biết được người đang chen là vệ binh hệ thống đang truy nã tội phạm. Tất cả mọi người đều hối hận không thôi. Đây cũng là màn kịch mà bọn họ rất muốn xem. Như vậy đã lần nữa thể hiện sự khác biệt hoàn toàn giữa fan minh tinh và fan của Cố Phi. Fan minh tinh khẳng định sẽ không mong đợi thần tượng của mình bị đuổi theo chém.
Cố Phi chạy như điên trên đường, nơi hắn đi qua tiếp tục hấp dẫn ánh mắt, người chơi sôi nổi duỗi ngón tay chỉ về phía hắn gào thét. Mấy tiếng gào "Bà xã mau ra đây xem đại thần" vang lên nối tiếp nhau.
Nhưng tốc độ của Cố Phi đâu phải giả, lúc này muốn hình thành vây xem thì đâu dễ vậy được.
Hơn nữa cách một khoảng xa, vệ binh hệ thống đang dưới sự suất lĩnh của đội trưởng bọn chúng chỉnh tề hữu lực đuổi theo. Biểu cảm chết lặng, ánh mắt lãnh khốc, nhìn nhịp bước như không nhanh, nhưng tuyệt đối ổn định tuyệt đối hiệu suất cao, nhóm vệ binh này quả thật rất giống trong phim điện ảnh . Mà Cố Phi, chính là mục tiêu bọn chúng cần hủy diệt.
Mấy người chơi không cẩn thận cản đường, bị đâm bay vẫn được xem như tốt, khá thảm chính là sau khi bị đâm bay còn liên tục bị chà đạp, dù không chết cũng chịu ngược đủ.
Mà sau hàng vệ binh này lại là một đoàn người chơi Lâm Ấm. Hoàn toàn không có trận hình, chẳng có vị trí đứng, chính là một đám vây xem đảng loạn cào cào, đuổi theo nhịp bước của vệ binh muốn xem náo nhiệt.
Đây là một khung cảnh đặc biệt ở thành Lâm Ấm do ba khúc rời nối thành từ một người đến một nhóm người lại đến một đoàn người, hơn nữa rất nổi bật, mấy người có tốc độ không tốt thì nhanh chóng bị xoá bỏ khỏi khung cảnh đó.
Cố Phi vừa chạy vừa quay đầu nhìn lại, thấy vệ binh cách không xa, Dịch Chuyển Tức Thời cũng chẳng sử dụng. Dựa vào tri thức ôn đi ôn lại cả ngày, Cố Phi cực kỳ thuận lợi dùng tốc độ nhanh nhất đến được chỗ nhiệm vụ truy nã. Đẩy cửa chạy vào, nhận nhiệm vụ, mấy thứ này Cố Phi đều quen tay hay làm, nhưng lúc lướt qua danh sách nhiệm vụ thì suýt nữa đã hộc máu đầy màn hình.
Thành Lâm Ấm thật sự quá hòa bình, ngoại trừ trên đỉnh danh sách có người chơi 2 điểm PK rất khan hiếm, phía dưới là một dãy toàn 1 hết. Cố Phi cũng chả có thời gian để so đo cái này, vội vàng nhận một cái liền chuồn ra khỏi chỗ nhiệm vụ, nếu bị vệ binh truy đuổi tiến vào trong này, tuyệt đối chỉ có một con đường chết.
Trong nháy mắt bước ra khỏi cửa lớn, đã thấy vệ binh trên đang trên đường giết về phía bên này. Cố Phi chẳng thèm nhìn tọa độ, chạy về phía cách xa vệ binh, xong xuôi rồi mới mở tọa độ của Huy Chương Truy Phong ra coi, lần đầu tiên cảm thấy nhức đầu.
Mục tiêu này không ở nơi nào khác, chính là ở ngay vị trí ngược hướng với Cố Phi. Nếu tính từ đây, khoảng cách ngắn nhất chính là lập tức quay đầu sau đó lướt qua bên người của vệ binh hệ thống. Điều này chắc chắn nguy hiểm quá lớn. Nhưng bổ sung tri thức hôm nay của Cố Phi vào lúc này đã thể hiện ra tác dụng. Trong đầu nháy mắt phác họa ra một con đường đi vòng về phía mục tiêu có hiệu suất cao nhất.
Ngã rẽ phía trước, Cố Phi nhanh chóng quẹo vào con đường này. Nhưng một phút sau, tọa độ nhắc nhở lại lần nữa đổi mới, Cố Phi mở ra nhìn, lập tức kêu khổ không thôi.
Đại thần may mắn lần này đã vứt bỏ hắn, dựa vào vị trí tọa độ hai lần đối phương từng di chuyển để xem, Cố Phi đã có đầy đủ lý do để tin tưởng, tên đáng chết này lại là một thành viên trong khúc thứ ba của khung cảnh lần này.
Nếu không muốn quay người đột phá vệ binh hệ thống, vậy thì gần như chỉ có một cách, tìm nơi nào đó vòng tròn, với hình thức lượn vòng đến sau lưng đối phương...
Nhà cửa trong thành từng dãy từng dãy, nơi có thể cung cấp địa hình lượn vòng tròn rất nhiều. Nhưng quy mô lớn thế này, đừng nói Cố Phi có đủ thời gian để chạy xong vòng tròn hay không, dù tính hoàn thành, trong một đống fan, tìm ở đâu ra tên có số hiệu 56841 này chứ.
Giải quyết khốn cảnh trên, lần nữa may mắn vì hôm nay Cố Phi đã ôn bài. Từng tìm hiểu địa hình địa vật của thành Lâm Ấm, dọc đường này vừa chạy vừa kết hợp nội dung ôn tập và cảnh tượng nhìn thấy trước mặt lại với nhau, hiện giờ sau khi nhìn thấy cảnh vật phía trước, trong lòng Cố Phi sinh ra một ý hay để thoát khỏi khốn cảnh lần này.
Quán rượu Viên Mộc, quán rượu lớn nhất nằm ở trung tâm thành Lâm Ấm, quán như tên, cọc gỗ hình tròn, thậm chí trên nóc nhà còn có những vòng tròn đại diện số tuổi của gỗ.
Cố Phi xông đến trước cửa quán rượu nhưng không tiến vào, mà là vòng nửa vòng quanh quán rượu. Lúc này vệ binh hệ thống truy đuổi một đường cách Cố Phi đã không quá ba mươi mét. Cố Phi chạy vòng quanh quán rượu Viên Mộc, nhảy lên giữa không trung chỉ tay một cái, xài kỹ năng Dịch Chuyển Tức Thời, hạn độ lớn nhất bay lên nóc quán rượu.
Rơi xuống xong cũng không vội chạy tiếp, sau lưng truyền tới từng tiếng vật nặng trùng kích. Cố Phi biết là đám vệ binh hệ thống lại thi triển "Thuật Địa Liệt Trảm bay người lên nóc nhà". Nhưng tâm tư lúc này của Cố Phi không ở trên người bọn chúng, chạy nhanh vọt tới bên mép nóc nhà chạy dọc theo mái hiên.
Không ngoài dự đoán của Cố Phi, đường phong cảnh thứ ba lúc này vừa vặn chạy tới vị trí này, đang chạy sát quán rượu Viên Mộc. Cố Phi từ trên cao nhìn xuống cố gắng nhìn rõ tất cả bọn họ trong mắt. Ở trong mắt người chơi nhận nhiệm vụ như hắn, trên thân một người trong có một cái số hiệu 56841 rõ ràng.
"A! ! !" Cố Phi vốn vẫn chạy không ngừng, lúc này mượn lực đã bay lên không.
"Song Viêm Thiểm, thiểm!!" Miệng Cố Phi hét lớn, kiếm Ám Dạ Lưu Quang trong tay mạnh mẽ đâm ra. Thời khắc mấu chốt, Cố Phi cũng bất chấp xài động tác nguy hiểm trẻ em xin chớ bắt chước gì cả. Một kiếm này đâm thẳng về phía đầu của đối phương.
Kiếm xé gió, gió thổi lửa, gương mặt Cố Phi đều cảm nhận được sự nóng bỏng của ngọn lửa Song Viêm Thiểm trên thân kiếm.
Trong giây lát ấy, Cố Phi hơi bắt được loại cảm giác người kiếm hợp nhất trong truyền thuyết.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận